Vu Thần Kỷ

Chương 258: Chương 258: Cận chiến




‘A ~~~’ !

Thiếu niên quỳ rạp xuống đất toàn thân là máu, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu bi thương, tuyệt vọng lại tức giận, oán giận.

Cơ Hạo thúc đẩy vu lực, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng như long ngâm lao thẳng lên trời, kéo theo mảng lớn tàn ảnh hướng năm chiến sĩ Già tộc toàn thân run rẩy lao lên. Hắc thạch trường đao phun lửa, trên lưỡi đao một mảng phù văn nhỏ mà dày đặc lóe lên, huyết quang âm u khiến người ta nhìn mà sinh e sợ.

Toàn lực thúc dục Khai Thiên Nhất Kích, trường đao kéo theo một đường cong, xương khớp cánh tay phát ra tiếng ‘Ken két’ khe khẽ, cơ thịt, kinh lạc truyền đến đau đớn xé rách. Ở Nam Hoang lần đầu tiên thi triển Khai Thiên Nhất Kích, xương khớp toàn thân Cơ Hạo hầu như vỡ hết, nay có thực lực Đại Vu, tuy thân thể vẫn không thể thừa nhận Khai Thiên Nhất Kích cắn trả, nhưng tình huống đã tốt hơn rất nhiều.

Một đao nhìn như nhẹ nhàng bâng quơ, thân thể một chiến sĩ Già tộc đột nhiên vỡ ra, kèm theo tiếng cốt nhục phân liệt đáng sợ, Cơ Hạo từ trong thân hình chiến sĩ Già tộc vỡ ra này xuyên qua thẳng tắp. Máu tươi bắn tung tóe hóa thành mưa nhỏ dày rải xuống, chiến sĩ Già tộc này chia năm xẻ bảy bay lên, mảnh vỡ giáp trụ tàn phá đập mạnh xuống đất, phát ra tiếng nổ ầm ầm.

“Giết!” Cơ Hạo rít gào trầm thấp. Chú pháp của Thái Ti khủng bố như vậy, huyết khí toàn thân mấy chiến sĩ Già tộc bị hấp dẫn, tuổi thọ cấp tốc giảm bớt, thính lực cũng đang nhanh chóng tiết ra ngoài, chính là thời cơ giết địch tốt nhất, bỏ qua cơ hội nàylúc nào cũng có thể có biến hóa không tốt.

“Giết!” Mấy tên chiến sĩ Già tộc mệnh khí bị mạnh mẽ đoạt đi, thân thể với linh hồn đều đang nhanh chóng mục nát bại hoại rống giận dữ tợn. Bọn hắn thế mà bị liên tục giết hai đồng bạn, hai chiến sĩ tinh anh thực lực đạt tới Đại Vu cảnh!

Các chiến sĩ Già tộc từ khi Huyết Nguyệt nhất mạch xuất binh tới nay đã xuôi gió xuôi nước, chưa bao giờ gặp phải bất cứ suy sụp gì lớn tiếng gào rống, làn da khô quắt tiều tụy của bọn hắn một lần nữa trở nên đầy đặn oánh nhuận, máu tươi cùng linh hồn trong cơ thể bọn hắn đều hừng hực thiêu đốt, một luồng lực lượng tuyệt cường từ trong cơ thể bọn hắn dâng trào ra.

Đao kiếm cùng vung, từ bốn phía phong kín phương vị công kích cùng lui lại của Cơ Hạo, tàn nhẫn vô cùng hướng yếu hại toàn thân hắn đánh tới.

Cơ Hạo nghiến răng, hơi nghiêng thân thể, một thanh đại đao từ ngực phải phá thể mà vào, từ sau lưng truyền ra; một kiếm từ sườn mềm bên trái đâm vào, hầu như là sát xương cột sống hắn lộ ra. Cơ Hạo hít khí thật sâu, cơ thịt bịt kín vết thương. Trừ đao kiếm mang ra một mảng máu tươi, trên vết thương một giọt máu cũng chưa chảy ra.

Hắc thạch trường đao chém ra, một thanh trường mâu gắt gao đỡ hắc thạch trường đao. Không đợi Cơ Hạo thu đao, chiến sĩ Già tộc cầm trường mâu đã liều mạng lao lên, ngực chủ động hướng trên hắc thạch trường đao lao vào, mặc cho trường đao xuyên thấu ngực, sau đó song chưởng như xà hung hăng cuốn lấy cánh tay Cơ Hạo vặn một cái.

Mang theo nụ cười đắc ý dữ tợn, chiến sĩ Già tộc cánh tay cuốn lấy Cơ Hạo dữ tợn nói: “Dân bản xứ, sinh vật ti tiện, các ngươi vĩnh viễn không có khả năng là đối thủ của con dân Huyết Nguyệt vĩ đại. Các ngươi nhất định là nô lệ của chúng ta, đời đời kiếp kiếp, nam nhân làm trâu làm ngựa, nữ nhân mặc cho chúng ta mua vui!”

“Đ mẹ – ngươi!” Cơ Hạo trên trán gân xanh bạo khởi, hai cánh tay lớn ước chừng bằng cả eo lưng hắn gắt gao cuốn lấy cánh tay hắn, cùng với tiếng vỡ vụn đáng sợ, cánh tay phải Cơ Hạo cốt nhục đều vỡ, đau đớn đánh úp lại. Cơ Hạo đau đến lên tiếng tức giận mắng.

Mi tâm bắn vụt ra một mảng ánh sáng, kiếm đá không lộ ra bất cứ mũi nhọn nào lao ra khỏi thần hồn không gian, mang theo một đường cong vòng quanh thân thể bốn chiến sĩ Già tộc vặn một cái. Hậu thiên tạo hóa thiên địa thánh binh không hiện mũi nhọn nhưng thế không thể đỡ, thân thể bốn chiến sĩ Già tộc cùng giáp trụ ở dưới lưỡi kiếm yếu ớt giống như đậu phụ, thậm chí không có chút thanh âm truyền đến, thân thể bốn người đã chia năm xẻ bảy nát rơi đầy đất.

Hít một hơi thật sâu, kiếm đá bay trở về mi tâm. Cơ Hạo vỗ túi gấm bên hông, ba thanh phi đao, hai thanh phi kiếm bắn nhanh ra, hóa thành năm luồng hàn quang lướt qua mặt sông, hung hăng hướng thanh niên Ngu tộc trợn mắt há hốc mồm chém xuống.

“Chết đi!” Cơ Hạo lớn tiếng quát, toàn bộ đan nguyên pháp lực rót hết vào trong phi đao, phi kiếm, pháp lực mênh mông kích động đao kiếm, kéo theo hàn quang dài ba trượng bay múa trên không, giống như năm dải cầu vồng màu trắng từ bầu trời hạ xuống, nháy mắt đã tới đỉnh đầu thanh niên Ngu tộc.

“Đáng chết!” Bốn chiến sĩ Già tộc lưu lại bên người thanh niên Ngu tộc đồng thời hành động.

Một chiến sĩ Già tộc cầm tường khiên giơ hai tay, tường khiên rộng một trượng, cao hai trượng, dày ba thước sáu tấc đem thanh niên Ngu tộc bảo hộ gắt gao ở phía dưới. Phi kiếm, phi đao của Cơ Hạo bay ra bổ thật mạnh vào trên tường thuẫn, chỉ bắn tung tóe ra cả đám đốm lửa, trên tường thuẫn ngay cả chút dấu vết cũng không lưu lại được.

Hai chiến sĩ Già tộc cầm trường đồng thời mở ra bốn con mắt, làn da màu đồng xanh chợt biến sắc, từ màu xám xanh quỷ dị cấp tốc đậm thêm, biến thành màu tím đậm cùng loại cổ đồng. Thân thể bọn hắn bành trướng ra, ban đầu thân thể trên dưới bốn thước bành trướng đến khoảng năm thước, trên làn da màu tím đậm tràn ra phù văn rậm rạp, từng luồng khói màu tím đậm mắt thường có thể thấy được không ngừng từ đỉnh đầu bọn hắn phun ra.

Bọn hắn sải bước vượt qua con sông, bước chân ù ù lao về phía Cơ Hạo. Xem khí tức trên người bọn hắn, bao gồm động tác của bọn hắn, bọn hắn so với sáu chiến sĩ Già tộc đợt công kích thứ nhất vừa rồi thực lực cá nhân ít nhất mạnh hơn gấp ba đến bốn lần.

Không thể cứng rắn đón đỡ. Cơ Hạo hít ngược một hơi khí lạnh, nghiến răng đem một đao, một kiếm trong cơ thể rút ra. Đại Vu tinh huyết trong cơ thể dâng trào, theo tiếng khí huyết ‘vù vù’ lưu động, vết thương trên người cấp tốc khép lại, ngắn ngủn một hơi thở đã chẳng để lại chút vết thương nào nữa.

Tay phải dùng sức vung lên, tiếng ‘Răng rắc’ không dứt bên tai, xương khớp, cơ thịt, kinh lạc cánh tay phải Cơ Hạo toàn bộ khôi phục như lúc ban đầu, nhẹ nhàng xoay cánh tay, các đốt vung vẩy không ngừng phát ra tiếng vang giòn ‘Rắc rắc’.

Vẫy tay một cái, hắc thạch trường đao bay trở về trong tay, Cơ Hạo hét to một tiếng, sải bước hướng hai chiến sĩ Già tộc áp sát đón đầu, đồng thời hắn hướng tới Lang Phi lớn tiếng mắng: “Sững ra ở nơi đó làm gì? Chờ chết sao? Mang theo những người này, đi! Mau!”

Lang Phi quát to một tiếng, hô quát để đồng bạn của mình nhanh chóng mang những lão nhân, phụ nhân kia rời khỏi, chính hắn thì rất nghĩa khí xách đại phủ, sải bước lao lên, nhảy lên không trung, hung hăng một rìu hướng một chiến sĩ Già tộc bổ xuống.

“Dân bản xứ nhỏ yếu!” Một chiến sĩ Già tộc tùy tay một đao ngang trời, trên trường đao sắc bén đến cực điểm hiện lên một mảng ánh sáng phù văn mỹ lệ. Đại phủ của Lang Phi vỡ ra, đao phong từ bên hông hắn đảo qua, đem hắn chém ngang eo thành hai nửa.

Lang Phi khàn giọng hét rầm lên, hai đoạn thân thể nặng trịch rơi xuống đất điên cuồng giãy dụa run rẩy.

Cơ Hạo hét to một tiếng sải bước đón, hắc thạch trường đao cấp tốc vung, cùng hai chiến sĩ Già tộc cứng đối cứng đánh dính lấy nhau. Đồng thời mũi chân hắn hành động mau lẹ, đem hai đoạn thân thể của Lang Phi đá bay lên về phía sau.

Vũ Mục lớn tiếng mắng một câu, phi thân lên đem Lang Phi bị chặt đứt ngang hông đón lấy, tùy tay đem hai đoạn thân thể của hắn hướng chính giữa khép lại, vội lấy ra một bình đoạn tục cao Vu điện bí chế cứu mạng, bôi thật dày ở trên vết thương của gã.

Cả mảng lớn khói máu phun ra, Lang Phi khàn giọng kêu đau một tiếng, sau ngắn ngủn hai nhịp thở đã hoạt bát nhảy lên.

Trong tiếng ‘Phập’, hắc thạch trường đao của Cơ Hạo chợt trượt, trường đao của đối phương sạch sẽ lưu loát để lại ở trên người hắn hai vết thương sâu tới nội tạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.