Vu Thần Kỷ

Chương 1282: Chương 1282: Chợ dị tộc




Một đại yêu quái thú vị, đại yêu quái có tâm tư, đại yêu quái có chuyện xưa, đại yêu quái có thể lợi dụng, đại yêu quái đồng thời cũng cần cẩn thận tuyệt đối không thể bị hắn lợi dụng.

Cơ Hạo nhanh chóng hạ phán đoán đối với Hắc Thủy Ao Ao, thằng cha béo như trong não cũng đang chảy mỡ này, không giống như hắn ở mặt ngoài thoạt nhìn mập mạp ụt ịt như vậy. Bình thường loại thằng cha hình thể khác hẳn với người thường này, hoặc hắn là một kẻ ngu xuẩn thật sự, hoặc hắn chính là một người thông minh thứ thiệt.

Hắc Thủy Ao Ao không ngu, như vậy hắn hẳn là rất thông minh!

“Hạ Mễ à, nghe được Hắc Thủy Ao Ao đại nhân nói chưa? Nói, doanh địa hắn phụ trách lớn bao nhiêu chứ? Đem đám tôm nhỏ thủ hạ của ngươi đều phát động, các góc đều gắt gao theo dõi cho ta!”

Cơ Hạo nheo mắt, chắp tay sau lưng, hướng Hạ Mễ nói vài câu, quay đầu hướng các lão Vực yêu trong căn nhà đá cười nói: “Các vị à, các ngươi muốn cứu sống tổ tông của các ngươi, nhớ rõ lời của ta. Nói tóm lại, linh dược càng nhiều, nắm chắc cứu sống hắn càng lớn, nhưng tuyệt đối đừng không đem lời của ta để trong lòng, tổ tông các ngươi nếu chết, hắc hắc!”

Bỏ lại hai tiếng cười quái dị ‘Hắc hắc’ ý vị sâu xa, Cơ Hạo ngẩng đầu ưỡn ngực trở về xương Long Giác Kim Sa cách vách.

Hạ Mễ mang theo một đoàn tôm tít yêu tinh sục sạo khắp chợ, lính tôm tướng cua lấy hàng vạn để tính, còn có các thủy tộc yêu tinh giao hảo với Hạ Mễ đều phát động hẳn lên. Quỳ Môn doanh địa Hắc Thủy Ao Ao phụ trách rất nhanh đã biến thành cơ sở ngầm khắp nơi, cho dù là ruồi bọ bay qua cũng sẽ nháy mắt bị phân biệt là đực hay cái.

Hắc Thủy Ao Ao ở trong Hắc Thủy Huyền Xà tộc hiển nhiên địa vị không thấp, Quỳ Môn doanh địa khổng lồ, hắn thế mà phụ trách gần nửa thành địa vực. Cũng chính là nói, Quỳ Môn doanh địa lớn như vậy chia làm hai mươi khối, có một khối trực tiếp chịu hắn quản hạt.

Vô số tin tức vỉa hè từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, rất nhanh Cơ Hạo đã từ trong mấy tin tức này tìm được một số thứ rất thú vị.

“Ngươi xác định?” Cơ Hạo tò mò nhìn về phía Hạ Mễ. Hắn chỉ cho rằng, chợ năm đó ở Xích Phản sơn nhìn thấy xem như mở rộng tầm mắt rồi, hắn thật không ngờ, ở Quỳ Môn, trong thủy yêu doanh địa rách nát này, lại cũng có địa phương tương tự.

“Đệ tử xác định. Trước khi lão sư ngài tới, đệ tử đã từng nghe nói về địa phương tương tự, nhưng đệ tử sợ gây chuyện thị phi, mang đến phiền toái cho bọn nhỏ, cho nên, đệ tử chưa bao giờ ghé vào những nơi đó.” Hạ Mễ rất nghiêm túc nhìn Cơ Hạo, tỉ mỉ nói: “Nhưng lão sư đã tiếp nhiệm vụ của Hắc Thủy Ao Ao, Quỳ Môn doanh địa có thể giấu được người, cũng chính là những nơi này.”

“Dẫn ta đi xem!” Cơ Hạo thật sự nổi lên hứng thú.

Ngay trong Quỳ Môn doanh địa, thế mà có chợ ngầm quy mô cực lớn tồn tại, hơn nữa dựa theo đám tôm nhỏ đưa đến tin tức, trong cái chợ này mỗi ngày đều sẽ có một lần hội đấu giá loại nhỏ, cứ năm ngày có một lần hội đấu giá cỡ trung, cứ mười ngày đều sẽ có một lần hội đấu giá cỡ lớn.

Ở trên đấu giá hội này, theo ý kiến của bọn tôm nhỏ, thứ ngươi có thể nghĩ đến, Bàn Cổ thế giới có thể có, đều có thể mua được!

Cơ Hạo đối với điều này có chút không muốn tin tưởng, bốc phét quá đáng rồi, thứ có thể nghĩ đến đều có thể mua được? Hắn nếu muốn mua đầu Cộng Công thị, không lẽ nơi này cũng có thể mua được sao?

Một khắc đồng hồ sau, Cơ Hạo mang theo Hạ Mễ cùng mấy tôm tít yêu thực lực cường hãn nhất, ở dưới một đám lính tôm thực lực thấp kém, nhưng bộ dáng đều trải qua lựa chọn kĩ càng, người người giáp xác đều màu bạc trắng, toàn thân long lanh trong suốt rất đẹp vây quanh, tính cả Hoành Hành phân biệt cưỡi một con cá ngựa râu bạc, vênh váo tự đắc tới trước một cái cửa động tối như mực trong doanh địa Hắc Thủy Ao Ao phụ trách.

Mấy chục Loan Ngạc đại yêu hung mãnh dữ tợn đứng ở trước cửa hang đường kính gần trăm trượng, cầm đại đao phù văn hợp kim đúc, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang chặn đường đoàn người của Cơ Hạo.

“Làm gì? Làm gì? Biết nơi này là đâu không? Các ngươi cũng dám xông loạn?” Một con Loan Ngạc cao khoảng hai trượng năm thước hóa thân tráng hán chắn trước Cơ Hạo, mở to mắt nhìn giận dữ hét: “Một đám tôm yêu quỷ nghèo, cút!”

Tôm binh là cơ sở binh lực cấu thành của thủy tộc, bởi vì tộc đàn tôm binh thực lực phổ biến thấp kém, huyết mạch cũng phần lớn thấp hèn, các tôm binh ở trên chiến trường chỉ là vật hi sinh, cho dù là cường giả trong tôm binh, cũng phần nhiều là quỷ nghèo, trên người không có được mấy đồng.

Đám Loan Ngạc đại yêu này xua đuổi đoàn người Cơ Hạo hóa thân thành tôm tít yêu cầm đầu, dựa theo lẽ thường mà nói, bọn họ cũng không làm sai cái gì.

Sai lầm duy nhất của bọn họ, chính là đã nhìn lầm Cơ Hạo.

Lấy ra yêu cốt lệnh bài Hắc Thủy Ao Ao cho, Cơ Hạo đem một đạo Thái Âm chi khí rót vào trong lệnh bài, một tiếng rắn rít bén nhọn từ trong lệnh bài lao ra, một luồng khí đen tràn ngập ra, trong khí đen xuất hiện một con rắn khổng lồ màu đen hình thể đặc biệt to béo, thân thể dài đến trăm dặm chỉ có thể nằm thẳng tắp trên mặt đất, căn bản không thể cuộn lại thành xà trận.

Con rắn khổng lồ mập mạp hình thể rất kỳ cục này chậm rãi ngẩng đầu, uể oải ‘Tê tê’ vài tiếng.

Một đám Loan Ngạc đại yêu đồng thời quỳ xuống đất, rất cung kính hướng đoàn người Cơ Hạo liên tục dập đầu. Cơ Hạo khẽ hừ một tiếng, không nói gì, thu hồi lệnh bài chỉ hướng cửa động tối như mực, ba con cá ngựa phát ra tiếng kêu vui vẻ, cõng Cơ Hạo, Hạ Mễ và Hoành Hành lao vào trong động.

Một trăm tôm binh giữ thể diện Cơ Hạo lựa chọn kỹ càng nhìn nhau một cái, hưng phấn dị thường nhảy nhót vào cửa động theo. Còn có tôm binh to gan, thậm chí ở lúc đi ngang qua đám Loan Ngạc đại yêu kia, còn to gan hướng bọn họ làm cái mặt quỷ.

Đoàn người theo hành lang nghiêng ba mươi độ xuống phía dưới liên tục đi mấy trăm dặm, trên vách đá động quật ven đường cách mỗi mấy chục trượng sẽ treo cây đuốc mỡ thú, ánh lửa chiếu sáng hành lang rộng rãi, mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều người ở trong hành lang lên lên xuống xuống, ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng nói cùng tiếng cười khe khẽ.

Các tôm binh đến nơi này, mỗi đứa bị dọa co thành một cục, run rẩy đi theo phía sau Cơ Hạo, không dám nhảy nhót lung tung nữa.

Liên tục xuống phía dưới, phía trước rẽ qua một góc vách đá, đột nhiên đèn đuốc sáng trưng.

Giao nhân minh châu to bằng nắm tay lấy hàng vạn để tính lơ lửng ở trên không, hào quang trắng xoá chiếu cái hang thật lớn trong lòng đất trước mắt Cơ Hạo sáng như ban ngày, có thể thấy được tơ tóc. Trong cái hang kéo dài mấy chục dặm thế mà lại xây dựng nhà cửa lầu các chỉnh tề, các lầu các đó hiển nhiên đều là ra từ cấp tay đại sư kiến trúc, mỗi một tòa kiến trúc đều tinh mỹ tuyệt luân, tuyệt đối không phải kiến trúc làm ẩu trong doanh địa bên trên có thể so sánh.

Từng đội thủy yêu lặng yên không tiếng động nhanh chóng lui tới trên đường rộng, trong một ít cửa hiệu mặt tiền sát đường, có thể nhìn thấy tráng hán Già tộc bốn mắt đang ra sức vung binh khí tỏa ra tinh quang lớn tiếng hò hét, cũng có thể nhìn thấy lão nhân Tu tộc năm mắt vẻ mặt quỷ dị bí hiểm hô hào một số khách nhân giấu đầu giấu đuôi đi vào căn nhà phía sau cửa hàng.

Thần thức Cơ Hạo nhanh chóng hướng bốn phía khuếch tán, hắn thấy được rất nhiều thương nhân dị tộc ở đây, cũng thấy được nhiều thủy tộc cổ quái ở nơi này mở cửa hiệu mặt tiền.

Rất nhanh thân thể Cơ Hạo khẽ run rẩy, hắn kinh hãi mở to mắt nhìn, hắn quả thực không dám tin thứ thần thức của mình phát hiện.

Hắn thậm chí hoài nghi, hắn có phải lại bị Vực Ngoại Thiên Ma mê hoặc hay không?

Hắn thế mà ở nơi này gặp được thương hội lá cờ tương ứng Đồ Sơn thị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.