Vu Thần Kỷ

Chương 631: Chương 631: Công đức linh bảo




Long phượng điên cuồng, hung thú phát điên, đại quân ba phe đến từ Bàn Cổ thế giới cùng nhau động thủ, Bàn Hi thánh địa nhất thời gà bay chó sủa, một mảng chướng khí mù mịt.

Không đề cập tới liên minh bộ lạc nhân tộc của Bàn Cổ thế giới đại chiến với dị tộc bao nhiêu năm, các loại quân trận thành thạo, binh mã thao diễn mỗi người đều là tinh nhuệ hàng đầu. Đặc biệt long tộc, phượng tộc là minh hữu cường đại nhất của nhân tộc, mỗi người thực lực phi phàm; chiến sĩ đến từ các bộ tộc Tây Hoang cũng là lực lượng nòng cốt trung tâm của liên quân bộ lạc, chính diện chống lại với dị tộc cũng không sợ chút nào.

Mà đám dân bản xứ Bàn Hi thế giới, bọn họ cũng là hàng năm tranh đấu chém giết, nhưng bọn họ chinh chiến không có bất cứ mục đích gì, thuần túy là vì thiên phú thuộc tính của các bộ tộc đối nghịch, mọi người nhìn nhau không vừa mắt, cho nên đánh loạn hết cả lên.

Tuy các bộ tộc đánh tới mức khí thế ngất trời, nhưng Bàn Hi thế giới còn có một thánh địa áp chế các bộ tộc, làm các bộ tộc đánh náo nhiệt, lại không có loại đại chiến diệt chủng bùng nổ. Cho nên Bàn Hi thế giới ở trên kỹ xảo chiến tranh, nghệ thuật chiến tranh, hoàn toàn không phải đối thủ của liên minh bộ lạc nhân tộc.

Càng không cần nói hai thế giới lực lượng bổn nguyên chênh lệch cực lớn, dưới tu vi như nhau, nội tình của chiến sĩ nhân tộc so với thánh linh Bàn Hi thế giới mạnh hơn một đoạn, sức chiến đấu có thể hoàn toàn áp chế thánh linh dân bản xứ Bàn Hi thế giới.

Bên tăng bên giảm, ba phe long, phượng, hung thú vừa xuất động, nhất thời Bàn Hi thánh địa một mảng đại loạn.

Hơn một ngàn chiến sĩ long tộc kết thành đại trận, khoác trọng giáp, cầm trường thương đại kích mượn dùng man lực hướng về phía trước tấn công bạo lực; vật cưỡi dưới chân bọn họ tất cả đều là loài giao long cường lực, mỗi con mồm phun sóng đục, vuốt múa phong lôi, một cú tấn công đã đánh cho mấy vạn thánh linh dân bản xứ không đứng vững, một đám quăng mũ cởi giáp chật vật chạy trốn.

Tương tự, hơn một ngàn tộc nhân phượng tộc đồng thời xướng tụng chú ngữ, bão tố, sấm chớp, thiên hỏa sao băng, cực quang khói độc, các loại thuật pháp mạnh mẽ công kích bao phủ ngàn vạn dặm, nơi đi qua hư không vặn vẹo sụp đổ. Tộc nhân phượng tộc linh hồn lực lượng cường đại vô cùng, thuật pháp của các nàng càng có sự nguy hiểm hủy thiên diệt địa. Nơi vô cùng vô tận thuật pháp đi qua, từng đám đông dân bản xứ thánh linh bị đánh cho mình đầy thương tích hộc máu bay ngược.

Về phần các chiến sĩ bộ tộc hung thú… Bọn họ kết thành quân trận, mấy ngàn chiếc chiến xa do xương thú chế thành cuốn theo lửa độc lôi quang, các loại chiến kỳ vung, tiếng trống trận nặng nề hút tâm hồn người ta, càng có vu tế theo quân đội nấp ở chiến xa lực phòng ngự kinh người sử dụng vu chú ám toán. Nơi quân trận khổng lồ đi qua thánh linh dân bản xứ bỏ trốn mất dạng, không ai dám đối đầu mũi nhọn của nó.

Thiên Cơ trưởng lão nổi trận lôi đình, hắn hoa chân múa tay lớn tiếng rống giận, rít gào thánh linh các bộ tộc kết trận tự bảo vệ mình.

Nhưng Thiên Cơ trưởng lão ở trên thiên cơ dự toán có thiên phú thần thông cường đại, ở trên hành quân bày trận hắn lại là loại tay mơ tuyệt đối, hắn không rống lớn chỉ huy thì thôi, thánh linh các bộ tộc phối hợp ba năm tổ linh liên thủ, miễn cưỡng còn có thể ngăn cản long phượng, hung thú ba phe tấn công.

Thiên Cơ trưởng lão ở một bên hoa chân múa tay, ngược lại đem đại trận thánh linh dân bản xứ vốn đã rối như tơ vò trộn lẫn lộn xộn cả lên.

Ví dụ như nói một đám thánh linh xuất thân Thuỷ tộc đang cuốn theo sóng nước ngập trời ứng phó mưa lửa ngập trời của phượng hoàng nhất tộc. Nhưng sau khi Thiên Cơ trưởng lão quát to một phen, một thánh linh xuất thân Mộc tộc vô cùng sốt sắng chạy tới cứu viện.

Thánh linh Mộc tộc đánh bản mạng pháp thuật xuống một chập, mưa lửa ngập trời của phượng hoàng nhất tộc dẫn cháy bản mạng pháp thuật của thánh linh Mộc tộc, lập tức đốt thánh linh Hỏa tộc sứt đầu mẻ trán, thế lửa tăng vọt đốt bọn họ áo giáp sụp đổ, lông mày chòm râu đều thành một làn khói, ai cũng bị đốt như than chật vật chạy trốn.

Lại ví dụ một đám thánh linh Thổ tộc đang nhấc lên những ngọn núi lớn, tạo thành tường đồng vách sắt ngăn cản mấy chục con Cùng Kỳ cự thú tấn công. Thân thể khổng lồ của cự thú húc cho những ngọn núi lớn kịch liệt run rẩy. Nhưng thánh linh Thổ tộc pháp lực hùng hậu, miễn cưỡng còn có thể thừa nhận đám cự thú đó húc.

Nhưng Thiên Cơ trưởng lão lòng tốt lại làm hỏng việc. Hắn chỉ huy một đám thánh linh Kim tộc chạy tới tiếp viện.

Thánh linh Kim tộc gấp gáp ngưng tụ kim đao đầy trời hướng Cùng Kỳ hung thú chém xuống, kết quả đám đông hung thú cùng chiến sĩ của bộ tộc hung thú cùng cất tiếng hoan hô. Bọn họ đến từ Tây Hoang đại lục trời sinh đã tinh thông chiến pháp khống chế tiên thiên hậu thiên canh kim sát khí, đại trận hơi biến đổi, nhất thời sau khi đầy trời kim đao rơi ở trên thân đám hung thú, ngược lại làm hung sát khí của bọn nó càng mạnh hơn.

Thực lực các hung thú đột nhiên tăng vọt gấp đôi có thừa, toàn thân sinh trưởng ra vô số mũi nhọn sắc bén dị thường, hung hăng lao đầu đánh tới, mấy ngàn ngọn núi lớn lơ lửng ở bầu trời nhất thời sụp đổ, một đám thánh linh Thổ tộc bị cắm tới mức toàn thân đều là lỗ thủng, ai cũng rơi lệ đầy mặt chật vật chạy trốn.

Lộn xộn. Toàn bộ Bàn Hi thế giới lộn xộn.

Khắp trời đều là thánh linh dân bản xứ chật vật chạy trốn, bọn họ không tụ được thành quân, tụm năm tụm ba ở trên bầu trời lui tới, căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với ba phe long phượng hung thú.

Duy nhất còn có thể ở không trung kiên trì tác chiến, cũng chính là mấy chục vị tổ linh trưởng lão Thiên Cơ trưởng lão dẫn qua, cùng với gần trăm tên tổ linh mấy ngày nay lục tục bị các thánh linh dân bản xứ từ trong ngủ say tỉnh lại.

Cộng lại không đến một trăm năm mươi tổ linh, tu vi bọn họ mạnh hơn chiến sĩ ba phe long phượng hung thú một mảng lớn, trên cảnh giới cũng cao hơn một tầng. Bọn họ kết trận ở không trung, pháp thuật cường đại phun ra như mưa rơi, làm đám đông tinh nhuệ của ba phe liên tục lui về phía sau.

Non nửa long tộc, non nửa phượng tộc, hơn ba vạn chiến sĩ Tây Hoang bộ tộc bị hơn trăm tổ linh mạnh mẽ áp chế, cứng rắn giằng co ở giữa không trung.

Cơ Hạo không khỏi liên tục gật đầu, các tổ linh này quả nhiên mỗi người thực lực cao tuyệt, mấy vạn Vu Vương, hơn một ngàn Vu Đế vây công, thế mà không có bất cứ biện pháp nào làm gì những tổ linh này.

Cũng không biết Bàn Hi thế giới rốt cuộc còn có bao nhiêu tổ linh ngủ say bế quan ở trong đóa hoa thiên đạo, lẳng lặng tìm hiểu vô thượng thiên đạo. Nếu tổ linh như vậy có hơn vạn người, lực lượng này quá đáng sợ rồi.

Thiên Cơ trưởng lão cũng nhìn ra ưu thế của tổ linh ở trên tu vi, hắn lập tức quát to một tiếng: “Không cần để ý đám hậu sinh vãn bối không nên thân. Tế ra bản mạng thánh binh của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đánh tan bọn thiên ngoại tà ma.”

Thiên Cơ trưởng lão ra lệnh một tiếng, hai gã tổ linh trưởng lão bên cạnh hắn phản ứng nhanh nhất, hai gã tổ linh trưởng lão này hiển nhiên xuất thân Kim tộc, nghe được mệnh lệnh của Thiên Cơ trưởng lão, bọn họ giơ tay, hai thanh kiếm sắc bén hàn quang vạn trượng liền rời tay bay ra, hóa thành hai con rắn dài vạn trượng trông rất sống động hướng liên quân ba phe long phượng, hung thú chém xuống.

“Hắc, hai cây khai thiên tích địa công đức linh bảo. Chẳng qua, bổn nguyên Bàn Hi thế giới không mạnh, hai thanh kiếm này, còn thiếu một chút ý tứ.” Cơ Hạo được đại đạo truyền thừa của Vũ Dư đạo nhân, ánh mắt tự nhiên cao minh, hắn liếc một cái đã nhìn ra hỏa hầu của hai thanh trường kiếm này.

Thế mà là hai thanh khai thiên tích địa công đức linh bảo, cũng là trọng bảo cấp tiên thiên.

Nhưng bổn nguyên Bàn Hi thế giới không cường đại bằng Bàn Cổ thế giới, đều là công đức linh bảo, uy lực hai thanh trường kiếm này, đại khái chỉ so được với khoảng một phần trăm công đức linh bảo cùng giai của Bàn Cổ thế giới.

“Bắt nạt long tộc ta không có bảo bối?” Ngao Lễ chỉ huy đại quân long tộc ác chiến mắt thấy hai con rắn dài hạ xuống, đột nhiên trào phúng rống to: “Ai chẳng biết, long tộc ta phú giáp thiên hạ!”

Rống to một tiếng, Ngao Lễ há mồm, một thanh đoản kiếm màu xanh giống như cuồng phong bắn nhanh ra.

Đoản kiếm hóa thành một trận gió dài trăm dặm gào thét mà qua, hai con rắn dài bị gió mát cuốn, chợt nghe tiếng ‘răng rắc’ không ngừng, chợt hai con rắn dài tiêu tán, hai thanh trường kiếm tỏa hàn quang phát ra tiếng gào thét thê lương chật vật rơi xuống mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.