Vu Thần Kỷ

Chương 1059: Chương 1059: Hậu Thổ Cộng Công




Chiến sĩ Già tộc phía sau Đồ Sơn lão nhân bước ngang một bước, hai tay nâng lên một tấm khiên lăng trụ thon dài sáu cạnh màu vàng chặn được tiễn khí.

Tiễn khí tụ tập toàn bộ lực lượng của gần mười vạn tiễn thủ tinh anh Đông Di, lấy Đông Di tiễn trận thúc giục đủ để diệt thần, kết giới mấy trăm tòa thần tháp Ngu tộc phát ra cũng bị tiễn khí thoải mái xuyên thủng, đã đủ để chứng minh uy lực của luồng tiễn khí này.

Trên tấm khiên lăng trụ ánh vàng rực rỡ lượn lờ ánh sáng, vô số vầng sáng màu vàng sáu cạnh từ trong tấm khiên khuếch tán ra từng tầng một, giống như sóng nước hóa thành một quả cầu màu vàng đem chiến sĩ Già tộc và Đồ Sơn lão nhân bảo vệ ở chính giữa.

Tiễn khí cấp tốc xoay tròn, giống như mũi khoan đội khiên lăng trụ gấp gáp ma sát đâm xuyên. Chiến sĩ Già tộc thân hình như núi, hai tay hắn chống tấm khiên không dao động, gân xanh trên đôi tay lồi lên từng sợi, trong bốn con mắt lộ hung quang, bốn dải huyết quang phun ra dài hơn ba thước, giống như mãnh thú lộ ra đầy sự hung hãn cùng dã man.

“Phá!”

Chiến sĩ Già tộc khàn giọng rống giận, hắn từ bên hông rút ra một thanh loan đao màu vàng, chém một phát thật mạnh vào trên tiễn khí.

Ầm một tiếng, tiễn khí do Đông Di tiễn trận thúc giục thế mà bị một đao của hắn bổ rách, tiễn khí tan rã hoá thành vô số làn gió mạnh chảy xiết hướng bốn phía lao vút đi, đánh cho kết giới tràn đầy màu sắc lung lay một phen.

“Đồ Sơn Tôn, làm không tệ.” Đồ Sơn lão nhân nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu gối Già tộc chiến sĩ, hài lòng cười lên: “Có ngươi, lão phu mọi sự không lo, ha ha ha!”

Đồ Sơn Tôn phun mạnh ra một luồng khí nóng, tay trái hắn cầm tấm khiên xấp xỉ chiều cao của hắn, tay phải cầm loan đao to lớn dài hơn một trượng, nhe răng trợn mắt hướng về đám Đông Di tiễn thủ trợn mắt há hốc mồm rống to một tiếng.

Một tiếng rống to này coi như mấy vạn tiếng sấm đồng thời bùng nổ, sóng âm thanh cuồn cuộn gào thét lao ra, ở trên mặt nước nhấc lên sóng lớn cao hơn ngàn trượng. Đám tiểu yêu xen lẫn trong sóng nước hò hét thân thể ùn ùn nổ tung, toàn bộ tiểu yêu trong phạm vi ba mươi dặm bị một tiếng rống to của Đồ Sơn Tôn chấn động tới mức tan xương nát thịt, màu sắc máu đã đỏ lên lại đậm thêm một tầng.

Sóng to quay cuồng lao về phía Đông Di tiễn trận, chiến sĩ Đông Di đứng trước nhất hét một tiếng giận dữ, trên người phun ra một hơi thở sắc bén, giống như kiếm sắc đem sóng to nhằm vào đầu ập xuống bổ ra. Sau đó thân thể hắn nhoáng lên một cái, lảo đảo lui hai bước, dưới giáp mặt có lượng lớn máu không ngừng chảy xuống, hiển nhiên hắn đã bị một tiếng rống to này của Đồ Sơn Tôn chấn động bị thương.

“Nhật Nguyệt cảnh, Đồ Sơn Tôn!” Đồ Sơn Tôn dùng chuôi loan đao thúc vào ngực một nhát, cười dữ tợn rống to: “Ai dám ăn của ta một đao?”

Đông Di tiễn thủ không hé răng, lũ thủy yêu ở gần Đồ Sơn lão nhân xoay người nhấc lên các ngọn sóng hốt hoảng chạy trốn.

Dị tộc Nhật Nguyệt cảnh, ở trên tu vi cảnh giới có thể so với Vu Thần cảnh nhân tộc, chiến sĩ Già tộc cao to khỏe mạnh, thiên phú dị bẩm, một khi đột phá đến Nhật Nguyệt cảnh, bọn họ sẽ hoàn toàn là máy xay thịt trên chiến trường. Vu Thần nhân tộc nếu không phải có pháp tắc Bàn Cổ thế giới thêm vào, có thể điều động lực lượng hồng hoang tinh thần thêm vào cho bản thân, chiến lực Vu Thần nhân tộc so với chiến sĩ Già tộc Nhật Nguyệt cảnh còn yếu hơn một cấp.

Bên cạnh Đồ Sơn lão nhân thế mà có một vị sát thần hộ vệ Nhật Nguyệt cảnh!

“Có tiền, ghê gớm lắm sao?” Đông Di chiến sĩ bị Đồ Sơn Tôn rống to một tiếng chấn động thành nội thương tức giận mắng một câu. Đồ Sơn thị không giỏi chiến đấu, Đồ Sơn Tôn có thể trở thành hộ vệ của Đồ Sơn lão nhân, rất hiển nhiên quan hệ không tách rời với tiền tài của Đồ Sơn thị!

“Lão phu thích người khác dùng lời này để mắng ta!” Đồ Sơn lão nhân cười ha ha hướng Đông Di chiến sĩ kia gật gật đầu: “Lão phu có tiền, Đồ Sơn thị giàu ngang thiên hạ, chúng ta chính là có tiền, chính là có thể thuê rất nhiều cao thủ hộ vệ, ngươi không phục không được!”

Cười lạnh vài tiếng, Đồ Sơn lão nhân hung hăng chỉ chỉ Đông Di chiến sĩ kia: “Lão phu vận chuyển lương thảo, là vận đi Bồ Phản, là vì để con dân nhân tộc Bồ Phản lấp đầy bụng không đến mức đói chết! Các ngươi đám nhãi con này, tâm tính cũng tệ chút, các ngươi muốn hủy chỗ lương thực này, lương tâm các ngươi đều cho chó ăn rồi sao?”

Ánh mắt Đông Di chiến sĩ này lóe lên một phen, hắn đột nhiên cười lạnh: “Chuyện này, cũng không phải là một mình ta làm... Các ngươi đều chờ xem kịch sao? Hoặc là nói, các ngươi muốn chắp tay đem chuyện tốt đó nhường cho Tự Văn Mệnh?”

Trong đại quân thủy yêu ở bốn phương tám hướng, một đội lại một đội chiến sĩ nhân tộc áo giáp tươi sáng, quân giới hoàn mỹ không ngừng xuất hiện.

Nhìn qua, các chiến sĩ nhân tộc dùng giáp mặt che gương mặt kia rõ ràng chia làm bảy tám nhóm người, bọn họ phân bố ở bốn phương tám hướng, ánh mắt ai cũng lóe lên nhìn chằm chằm Đồ Sơn lão nhân.

Đồ Sơn lão nhân sụp mí mắt, khẽ thở dài một hơi: “Hắc, lần này, thật có ý tứ. Lão phu nếu đem các ngươi bắt sống, áp giải đi Bồ Phản, những kẻ sau lưng các ngươi về sau còn có mặt mũi làm người sao?”

Một tráng hán dáng người khôi ngô, khí tức sâm nghiêm vung cái rìu lớn trong tay, trầm giọng nói: “Cho nên, lão gia hỏa, không thể để ngươi sống sót đi Bồ Phản. Chúng ta chỉ cần đem ngươi băm ở nơi này, giết sạch tất cả người dưới trướng ngươi, ai còn có thể biết được chuyện nơi này chứ?”

Một đám mây nồng đậm màu vàng không ngừng xoay tròn từ sau mây đen chui ra, giống như một con rồng dài màu vàng, từ bầu trời buông xuống thẳng tắp.

Hậu Thổ thân người đuôi rắn từ trong mây vàng thò xuống nửa đoạn thân thể, không nói hai lời hướng Đồ Sơn lão nhân đánh xuống một quyền.

Đồ Sơn Tôn điên cuồng gào thét một tiếng, giơ lên tấm khiên ở tay trái hướng bầu trời cản lại. Nắm đấm của Hậu Thổ chấn vỡ kết giới thần tháp phát ra, nặng nề rơi ở trên tấm khiên của Đồ Sơn Tôn. Thân thể Đồ Sơn Tôn chợt trầm xuống, một lực lượng khổng lồ đáng sợ xuyên thấu qua thân thể hắn đánh ra.

Ầm một tiếng, Tinh Không Linh Quy chỗ Đồ Sơn Tôn và Đồ Sơn lão nhân rú thảm một tiếng, cái đầu cực lớn đột nhiên nổ tung, bị lực lượng thật lớn trong cơ thể Đồ Sơn Tôn tràn ra nổ tung.

Thân thể Đồ Sơn lão nhân nhoáng lên một cái, đã đến vị trí trung tâm đội ngũ vận lương, mấy chục chiến sĩ tinh nhuệ mặc trọng giáp nhanh chóng vờn quanh bên người hắn. Đồ Sơn lão nhân nhìn Đồ Sơn Tôn lớn tiếng quát: “A Tôn, toàn lực mà làm, không cần để ý tới ta!”

Đồ Sơn Tôn dùng sức gật đầu, loan đao ở tay phải vô cùng kì diệu chợt lóe, mang theo một ánh đao hình cung xẹt qua ngực Hậu Thổ.

Hậu Thổ không kịp né tránh, bị loan đao trong tay Đồ Sơn Tôn bổ ra hơn phân nửa bờ ngực, một mảng lớn huyết tương sền sệt dinh dính màu vàng từ trong cơ thể Hậu Thổ phun ra. Hậu Thổ đau đến mức tức giận rống to, đám mây vàng to lớn cuồn cuộn xuống, đem Đồ Sơn Tôn và hắn gắt gao bọc lại bên trong.

“Cùng lên!” Đông Di tiễn thủ vừa nãy lớn tiếng quát: “Ta không tin, bên cạnh lão gia hỏa có thể có hai tên hộ vệ Vu Thần! Mọi người cùng lên, băm lão gia hỏa này, lương thực, mọi người chia đều là được!”

Đám đông chiến sĩ nhân tộc đồng loạt hét một tiếng, xen lẫn bên trong lũ thủy yêu, chậm rãi hướng đội ngũ áp tải của Đồ Sơn thị chém giết.

Trên bầu trời mây đen xoay quanh, trong mây đen mơ hồ có một bóng người khổng lồ xuất hiện.

Dần dần, bóng người nọ trở nên càng lúc càng rõ ràng, chỉ thấy nửa đoạn trên của hắn là thân hình một nam tử uy nghiêm, nửa thân dưới là thân thể một con rồng đen, trên đỉnh đầu của hắn rõ ràng dựng sừng sững một đôi sừng rồng sóng nước quanh quẩn.

Nam tử này cúi đầu nhìn đội ngũ của Đồ Sơn thị một cái, hai tay nhẹ nhàng vung lên, liền có vạn trượng sóng to dựng lên từ đất bằng, hung hăng hướng đội ngũ vận lương nện xuống.

“Hậu Thổ, bản tôn Cộng Công đặc biệt đến giúp ngươi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.