Vu Thần Kỷ

Chương 487: Chương 487: Manh nha




Kiến thiết Nghiêu Sơn thành triển khai hừng hực khí thế.

Vờn quanh Nghiêu Sơn, bốn phía tường thành đang xây dựng căn cơ. Khoa Nga thị thiết kế cạnh tường thành dài ba trăm sáu mươi dặm, cao một trăm tám mươi trượng, rộng một dặm. Vì thừa nhận lực lượng cắn trả cường đại của Thiên Địa Đại Trận, tường thành phải có trụ cột cực kỳ củng cố.

Cho nên các thiên thần đào bốn chiến hào rộng mười dặm, làm cơ sở tường thành. Chiến hào hướng phía dưới đào bới, đào xuyên chín tầng địa mạch hoàng tuyền, trực tiếp đào xuống ba vạn sáu ngàn trượng. Ở chỗ sâu nhất của chiến hào, chiến hào đã mở rộng đến khoảng trăm dặm, các thiên thần ở nơi này làm phép gia cố tầng đá, đem vô số luồng địa mạch thật lớn dẫn dắt tới đây.

Nhóm thần liệu đầu tiên từ trong tinh không thu thập ở nửa năm sau vận chuyển đến Nghiêu Sơn, mấy chục cái đỉnh lô thật lớn luyện, đem một trăm lẻ tám loại thần liệu quý hiếm lấy bí pháp thiên đình đúc nóng thành ‘Tinh Thần Thần Thiết’ trong truyền thuyết, từng tầng đúc ở trong chiến hào trong lòng đất.

Tinh Thần Thần Thiết là một loại hợp kim đặc thù, trong quá trình đúc nóng còn cần thêm vào tinh huyết các loại giao long và hung cầm mãnh thú, trộn lẫn lượng lớn máu nhân tộc chất chứa linh tính mới có thể đúc thành.

Vì luyện Tinh Thần Thần Thiết, Đại Vu dưới trướng Cơ Hạo cách mỗi ba ngày đều phải cắt mạch máu mình chảy ra lượng lớn máu tươi, mất máu lượng lớn khiến Đại Vu dưới trướng Cơ Hạo thương tổn nguyên khí rất nặng, sức chiến đấu bình quân giảm xuống khoảng ba thành.

Nhưng trả giá tất cả cái này đều là đáng giá.

Cơ Hạo đứng ở đỉnh núi Nghiêu Sơn, nhìn mấy chục khẩu lô đỉnh thật lớn đồng thời mở ra, nước thép bảy màu như cự long từ trong lô đỉnh gào thét phun ra, mang theo nhiệt độ cao đáng sợ đổ vào trong bốn cái chiến hào thật sâu.

Mặt đất nổ vang, trên mặt đất bốc lên hơi nóng, nước thép cuồn cuộn sôi trào ở trong chiến hào, điên cuồng cắn nuốt thiên địa nguyên khí địa mạch đưa tới. Ở dưới thiên địa nguyên khí kích thích, nước thép tản mát ra ráng màu loá mắt, chiếu rọi trên không Nghiêu Sơn đủ mọi màu sắc, sặc sỡ phi phàm.

Nước thép tính chất nặng nề dị thường, ở dưới sự khống chế của các thiên thần, theo khe hở giữa tầng thổ nhưỡng, nham thạch, rất nhanh hướng căn cơ Nghiêu Sơn thẩm thấu. Nghiêu Sơn to như vậy nhanh chóng bị nước thép thẩm thấu, đá cùng cát bùn thân núi bị nước thép đồng hóa, nhanh chóng hóa thành một khối chỉnh thể.

Màu sắc Tinh Thần Thần Thiết như cầu vồng sau cơn mưa, được xưng cùng thiên địa đồng thọ vĩnh viễn không mài mòn, một khi đúc thành hình mặc cho mưa đánh gió thổi, ruộng bể nương dâu cũng không thể tổn hại Tinh Thần Thần Thiết mảy may. Đây là tài liệu thần kỳ thượng cổ thiên đình dùng để đổ nền thiên cung, chỉ có số ít hậu duệ cổ thần nắm giữ bí phương hòa tan luyện.

Đặc biệt Tinh Thần Thần Thiết thần dị phi phàm, có độ dung hợp nguyên khí hoàn mỹ, bất cứ năng lượng nào cùng thiên địa nguyên khí đều có thể không tổn hao gì xuyên thấu qua ở trong Tinh Thần Thần Thiết; một khối Tinh Thần Thần Thiết nho nhỏ, lại có thể cất chứa lượng thiên địa nguyên khí khổng lồ, có thể xưng là tài liệu trận cơ tốt nhất.

Bởi vì phẩm chất tài liệu không bằng lúc thái cổ hồng hoang, cộng thêm thiên thần động thủ rèn thực lực không bằng thượng cổ thần linh, lại thêm tinh huyết dung nhập trong lô đỉnh phẩm chất có hạn, cho nên Nghiêu Sơn thành của Cơ Hạo rèn ra Tinh Thần Thần Thiết, ở trên phẩm chất so với thiên đình thiên cung sử dụng kém hơn rất nhiều, đại khái chỉ có phẩm chất không đến một thành của mặt hàng chính bản.

Dù là phẩm tướng kém như vậy, Tinh Thần Thần Thiết vẫn có thể xưng là thần vật, dùng nó đổ nền cho một tòa Nghiêu Sơn thành nho nhỏ chỉ có thể lấy ‘xa xỉ’ để hình dung.

Từng tầng nước thép đổ lên, thiên thần phụ trách thi công lơ lửng ở trên không nước thép sôi trào, không ngừng cắt đầu ngón tay mình, đem từng chút thần huyết chất chứa thần lực khổng lồ nhỏ vào trong nước thép.

Bọn họ lớn tiếng niệm tụng thần chú đời đời tổ truyền, giọt máu trong tay vặn vẹo biến hóa, không ngừng hóa thành thần văn to nhỏ khắc ở trong nước thép.

Lượng thiên địa nguyên khí khổng lồ không ngừng theo địa mạch to nhỏ ùa vào, trong Tinh Thần Thần Thiết sôi trào vô số thần văn quay cuồng, không ngừng cắn nuốt thiên địa nguyên khí ập tới, những thần văn đó liền từ hư ảnh mông lung dần dần chắc chắn, ngưng thực, cuối cùng trở nên như thực chất.

Cơ Hạo đứng ở đỉnh núi quan sát nước thép sôi trào trong chiến hào, lại ngẩng đầu nhìn hướng những lô đỉnh gào thét rống giận kia, không khỏi có chút lo lắng: “Tài liệu đến tiếp sau còn cần nửa năm mới có thể đưa tới, nước sắt này nếu đọng lại làm sao bây giờ?”

Khoa Nga thị đang chỉ huy thi công nghe được lời Cơ Hạo nói, không khỏi cất tiếng cười to: “Nghiêu Bá yên tâm, cái này căn bản không cần lo lắng. Tinh Thần Thần Thiết chính là thần vật, không phải sắt thường có thể so sánh. Chúng ta đổ lên từng tầng một, trừ phi chúng ta thi triển thần ấn, nếu không những nước thép này vĩnh viễn sẽ không đọng lại. Tài liệu đến tiếp sau tiếp tục đổ, bọn nó tất nhiên là nhất thể thành hình, hoàn toàn không tỳ vết.”

Cơ Hạo nhất thời yên lòng, hướng về Khoa Nga thị cười nói: “Làm phiền các vị, còn xin các vị để ý nhiều hơn, ta đã phái người đi Bồ Phản mua rượu ngon, các vị đại thần chỉ việc cơm no rượu say là được.”

“Rượu ngon!” Nước miếng Khoa Nga thị thiếu chút nữa trào ra. Hắn trừng to mắt, hướng về phía Cơ Hạo lớn tiếng kêu lên: “Nghiêu Bá, nếu ngươi có thể đi đại dương Đông Hoang, giết ba ngàn con cự long trở về, đưa thân thể bọn nó đặt ở trong nền tường, ta cam đoan tường thành này của ngươi cùng tường vây thiên đình thiên cung cũng không chênh lệch bao nhiêu!”

Cơ Hạo mặt tối sầm, hất tay áo một cái xoay người bước đi.

Nói giỡn, một con cự long trưởng thành thực lực có thể so với Vu Vương, cự long hơi cường hãn chút sẽ khẳng định có sức chiến đấu cấp Vu Đế, đi đại dương Đông Hoang giết ba ngàn con cự long? Mình là đưa đồ ăn tới cửa à?

Ở trong u cốc một bên của Nghiêu Sơn, Cơ Hạo mở mấy trăm cái hang to nhỏ, từ trong con dân lựa chọn kĩ ba ngàn đồng nam đồng nữ, đều là trẻ con thông minh nhanh nhẹn, nay đang tụ tập ở nơi này tiếp nhận Thiếu Ti, Vũ Mục dạy dỗ.

Cơ Hạo phỏng theo nội điện Vu Điện hình thức, chọn lựa một đám trẻ con tuổi còn nhỏ, từ nhỏ tiến hành giáo dục tinh anh, cung cấp tất cả tu luyện vu lực cần cho bọn họ. Những đứa bé này bây giờ còn rất nhỏ yếu, nhưng cho bọn họ đủ thời gian và tài nguyên, nhiều nhất mười năm, Cơ Hạo có tin tưởng đem bọn họ bồi dưỡng hết thành Đại Vu.

Một mũi Đại Vu tinh nhuệ từ nhỏ đã vô cùng thân mật với Cơ Hạo, đối với Cơ Hạo khăng khăng một mực nguyện trung thành, đây mới là lực lượng trung tâm tương lai của Nghiêu Sơn lĩnh.

Cơ Hạo không chỉ truyền thụ bọn họ vu pháp vu thuật, càng truyền thụ bọn họ đủ loại, từ hành chính hằng ngày, quản lý nhân sự, pháp luật pháp quy, hành quân đánh trận, thậm chí dò hỏi tình báo, giám thị theo dõi vân vân, Cơ Hạo muốn đem bọn họ bồi dưỡng thành quan viên tương lai của mình, bồi dưỡng thành gia thần bộ tộc Nghiêu Bá.

Khi Cơ Hạo trở lại u cốc, chương trình học buổi sáng đã chấm dứt, ba ngàn đứa bé tuổi tương đương đứng ở trên đỉnh núi, đang ngơ ngác nhìn chủ phong Nghiêu Sơn ngoài mấy trăm dặm hơi nóng ngập trời.

Thỉnh thoảng có đứa bé thất thanh kinh hô, vì sức mạnh to lớn của những thiên thần kia mà tán thưởng không thôi.

Thiếu Ti đứng ở giữa bọn họ, ôn hòa nói: “Nơi đó đang xây dựng, là Nghiêu Sơn thành, cũng sẽ là nhà của các ngươi về sau!”

“Chỉ các các ngươi chịu bỏ sức, các ngươi sớm hay muộn có một ngày, sẽ cường đại như các thiên thần đó. Các ngươi sẽ có lực lượng, bảo hộ Nghiêu Sơn thành, bảo hộ quê nhà các ngươi, bảo hộ cha mẹ cùng tộc nhân của các ngươi.”

Cơ Hạo cười nhìn Thiếu Ti.

Thiếu Ti không chỉ có năng lực quản lý xuất sắc, hơn nữa đối phó bọn trẻ con này cũng là một hảo thủ. Cơ Hạo thậm chí rất ác ý từng đoán—— hay không bởi vì Thái Ti thật ra chính là một đứa bé lớn tuổi, Thiếu Ti chiếu cố Thái Ti nhiều năm như vậy, mới luyện thành một bản lĩnh giao tiếp với trẻ con như vậy?

Đang vụng trộm cười, một gã phụ quan Đế Thuấn cho Cơ Hạo mượn sải bước chạy tới.

“Nghiêu Bá, tám trăm đồng tử ngài phân phó chọn lựa, đã chọn xong rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.