Vu Thần Kỷ

Chương 1292: Chương 1292: Mười tám ngục thân




Cơ Hạo và U Minh giáo chủ giao thủ, trao đổi, ở trong chớp mắt đã hoàn thành.

Lúc hai người đã nhìn nhau cười, ăn ý trong lòng, Đồ Sơn Mặc Thạch vô cùng lo lắng mang theo đại đội hộ vệ lao vào giới tử thế giới, còn chưa chờ hắn mở miệng nói chuyện, ‘Đương đương’ mấy chục tiếng vang thanh thúy truyền đến, mười mấy hộ vệ Đồ Sơn thị miệng phun máu tươi bị cứng rắn đập vào.

“Ai da... Hạ Mễ, dừng tay, là người nhà!” Nhìn thấy mười mấy hộ vệ hộc máu bay vào giáp trụ trên người vỡ nát, cùng với quyền ấn lún thật sâu vào thân thể bọn họ, Cơ Hạo vội vàng rống lớn một tiếng.

“Vâng, sư tôn!” Một cái bóng mơ hồ lao vào như tia chớp, Hạ Mễ siết chặt hai nắm tay, găng tay Thái Âm Liệt Hồn đeo trên nắm tay đang phun trào mảng lớn hàn quang ngân viêm, hàn quang lưu động như mũi kim, đâm khiến đôi mắt người ta đau nhức.

“Lạnh, lạnh, lạnh!” Hộ vệ bị Hạ Mễ Trọng quyền đánh bay vào run rẩy nằm dưới đất co giật, rất nhanh trên người bọn họ đã xuất hiện mảng lớn huyền băng màu lam bạc.

“Thái Âm chi khí!” U Minh giáo chủ than thở vạn phần nhìn thoáng qua huyền băng trên người các hộ vệ đó, lại nhìn nhìn găng tay trên tay Hạ Mễ, trong lòng bỗng dưng lại nhảy dựng —— thủ pháp luyện chế găng tay này phi thường cao minh, lấy nhãn lực của U Minh giáo chủ, thủ pháp luyện chế găng tay này có thể xưng là hoàn mỹ, trình độ tài liệu dung hợp cùng độ phù hợp của phù văn đều hồn nhiên thiên thành.

U Minh giáo chủ biết khai sơn đại đệ tử Bảo đạo nhân của Vũ Dư đạo nhân có thủ đoạn luyện khí cực kỳ bất phàm, Bảo đạo nhân thậm chí từng thành công phỏng chế tiên thiên chí bảo cùng tiên thiên linh bảo, tuy chưa cường đại như mặt hàng ban đầu, nhưng cũng có bảy tám phần ý tứ.

Nhưng một đôi găng tay này, hiển nhiên không phải ra từ tay Bảo đạo nhân, ý nhị trên đó không đúng.

U Minh giáo chủ tâm tình phức tạp nhìn Cơ Hạo, chẳng lẽ găng tay có thể lấy Thái Âm chi khí đóng băng bị thương kẻ địch, đánh giết linh hồn này, là Cơ Hạo luyện chế? Tiểu đệ tử này của Vũ Dư đạo nhân, không lẽ ở ngoài thực lực cá nhân mạnh tới không có đạo lý, còn có thủ đoạn luyện khí càng thêm đáng sợ như vậy?

U Minh giáo chủ thầm nghĩ, cho dù là bản thể hắn Minh đạo nhân, ở trên đạo luyện khí cũng không đuổi kịp Cơ Hạo nhỉ? Luyện khí chi đạo chất chứa trong hai cái găng tay này, thật sự là cao minh khiến hắn rất tiều tụy.

“Đều là người nhà, hiểu lầm, hiểu lầm!” Cơ Hạo cười ‘Ha ha’, hắn đi đến bên cạnh các hộ vệ ngã xuống đất không dậy nổi kia, vung tay áo, chỉ thấy các tia sương mù màu bạc từ trong cơ thể bọn họ trào ra, ùn ùn nhập vào tay áo Cơ Hạo.

Cơ Hạo kết một pháp ấn, quát khẽ một tiếng chú ngữ, liền có một mảng thanh quang mênh mang từ hai tay hắn phun ra, thiên địa nguyên khí xung quanh khẽ chấn động, hóa thành năng lượng sinh mệnh nồng đậm rót vào trong cơ thể các hộ vệ này, rất nhanh đã đem tinh huyết tinh khí bọn họ hao tổn bổ sung hoàn toàn, ở dưới khí huyết cường đại ập vào, vết thương của bọn họ cấp tốc khép lại.

“Tiền bối?” Đồ Sơn Mặc Thạch không biết làm sao nhìn thoáng qua U Minh giáo chủ, hắn lại nhìn về phía Cơ Hạo, sau đó ánh mắt chợt sửng sốt, vội vàng ghé đến trước mặt Cơ Hạo: “Xin hỏi, là Nghiêu Hậu trước mặt phải không? Ai, ai, tôm tít tinh kia, là, là, là Nghiêu Hậu?”

Cơ Hạo cười khan vài tiếng, hắn sờ sờ mũi, cười khan nói: “Ha, hiểu lầm, hiểu lầm, ta nghĩ cửa hàng Đồ Sơn thị sao lại chạy đến trong doanh địa thủy yêu Quỳ Môn, còn tưởng Đồ Sơn thị cấu kết Cộng Công nhất mạch... vốn ta là muốn tìm cơ hội giết sạch cửa hàng này, chỉ là không ngờ...”

Trên trán Đồ Sơn Mặc Thạch toát ra một tầng mồ hôi lạnh, hắn bất đắc dĩ trợn trắng mắt, có chút nghĩ mà sợ nhìn nhìn U Minh giáo chủ.

Nếu không phải trong cửa hàng có U Minh giáo chủ vị đại thần này tọa trấn, nếu không phải mình ở nơi này mở cửa hàng, thật sự vì là bẫy thủy yêu một vố, thực bị Cơ Hạo để trong lòng mà nói, lấy hung danh hiển hách Cơ Hạo hai năm qua tàn sát thủy tộc tạo ra, cửa hàng này nhắm chừng không ngăn được hai ba quyền của hắn nhỉ?

“Đồ Sơn thị chúng ta, sao có thể làm ra loại chuyện đó?” Sau lưng Đồ Sơn Mặc Thạch lạnh toát, liên thanh cười nói: “Chúng ta làm như vậy, đều là vì phối hợp U Minh Tiền bối nha, đây cũng là nhiệm vụ Đế Thuấn tự mình giao cho!”

Bình phong vừa mới đánh nát đã thay mới, bức tường bị vỡ cũng đã sửa chữa như lúc ban đầu, trong phòng tiếp khách cách vách phong cách cổ xưa, phong nhã, Cơ Hạo và U Minh giáo chủ ngồi đối diện, Đồ Sơn Mặc Thạch tự mình pha trà, rót trà, vài người nhấm nháp hương trà, nói rõ ra tiền căn hậu quả sự tình.

Nói ra cũng đơn giản, Minh đạo nhân chiếm cứ Cửu U chi địa xưng bá một phương, hắn không có hứng thú đối với vật còn sống, chỉ thích thu thập linh hồn cường đại, nhất là linh hồn chiến sĩ huyết chiến mà chết mang theo chiến ý mãnh liệt, càng được hắn yêu nhất.

Trừ anh linh các chiến sĩ đó, Minh đạo nhân cũng thích thu thập thi thể chiến sĩ cường đại, nhất là thi thể các chiến sĩ bản thể quá mức cường hãn, càng là tài liệu tốt nhất hắn luyện chế cương thi chiến sĩ.

Cho nên lần này Cộng Công thị nhấc lên nước lũ ngập trời gây họa nhân tộc, vui nhất chính là Minh đạo nhân.

Cao tầng liên minh bộ lạc nhân tộc từ trước đến nay có quan hệ hợp tác chặt chẽ với Minh đạo nhân, mấy năm qua nạn lũ lớn, thông qua con đường liên minh bộ lạc nhân tộc, vận chuyển cho Minh đạo nhân thi thể các loại thủy yêu mạnh mẽ đã lấy trăm vạn để tính.

Chỉ thu hoạch mấy năm qua, cũng đủ Minh đạo nhân rất xa hoa lãng phí lăn qua lộn lại mấy trăm năm rồi, nhưng Minh đạo nhân mắt thấy trị thủy nhân tộc đã tới thời khắc cuối cùng, hắn còn muốn kiếm một món lớn, hảo hảo từ trên người thủy tộc kiếm chút lợi. Dù sao hiện nay đại quân thủy tộc là có thêm số lượng khổng lồ tới từ mười hai cái thủy thế giới chống đỡ, trước kia Bàn Cổ thế giới căn bản không nhiều thủy tộc thành yêu như vậy đâu!

Cho nên, Minh đạo nhân phái ra một trong tam thi hóa thân mình chém ra U Minh giáo chủ, mang theo nhiều ‘ hỗn độn ma thần di cốt’ cùng loại giáp xác U Minh Phệ Hồn Cự Ngao Hà, mượn dùng lực lượng Đồ Sơn thương hội bí mật tiến vào chín đại long môn.

Chỉ thời gian hai tháng qua, Đồ Sơn thương hội đã thông qua các loại con đường, các loại lý do, buôn bán một lô ‘Hỗn độn thần ma di cốt’ cho mấy chục yêu vương có được vô số thủ hạ. Chỉ cần các yêu vương đó tu luyện U Minh bí pháp trên di cốt, bọn họ sẽ dần dần chuyển hóa thành U Minh chi thể, mà họ cũng sẽ xuất phát từ bản năng, ở trong tộc duệ nhà mình truyền bá công pháp, để tộc nhân của mình tu luyện U Minh bí pháp.

Chỉ riêng lấy lực phóng xạ hiện tại truyền bá ra ‘hỗn độn ma thần di cốt’, đợi thêm một đoạn thời gian, chờ U Minh bí pháp dần dần có hiệu lực, quần thể thủy yêu khổng lồ trong chín đại long môn, nhắm chừng có thể có khoảng một thành trở thành quỷ tốt dưới trướng U Minh giáo chủ.

Cho U Minh giáo chủ và Đồ Sơn thương hội thêm một đoạn thời gian, để bọn họ đem càng nhiều di cốt phát tán, nói không chừng U Minh giáo chủ có thể vét sạch hơn phân nửa quân lực thủy yêu ở chín đại long môn, đem toàn bộ bọn họ chuyển hóa thành binh lính nhà mình.

“Cửu U chi địa hằng cổ hư vô hoang vắng, cuối cùng cũng có thể thêm một chút nhân khí.” U Minh giáo chủ rất say mê ngẩng đầu khe khẽ thở dài: “Cũng không uổng, bản tôn đem mười tám ngục thân của bần đạo dốc túi điều động ra.”

“Mười tám ngục thân?” Cơ Hạo tò mò hỏi U Minh giáo chủ.

“Ừm, ngươi là đệ tử Vũ Dư đạo hữu, cho nên ta cũng không gạt ngươi, mười tám ngục thân, là một trong các đại đạo bần đạo thử chứng đạo.” U Minh giáo chủ hơi suy nghĩ một lát, rất thẳng thắn cười nói: “Cửu U chi địa chia ra trên dưới mười tám tầng, một tầng là một ngục thiên, mỗi một ngục thiên đều có một đạo đại đạo pháp tắc.”

“Bần đạo U Minh giáo chủ, dung hợp đại đạo pháp tắc mười tám ngục thiên, phân hoá thành mười tám ngục thân, hóa U Minh giáo chủ thành mười tám phân thân, mười tám phân thân hợp nhất, mới là bổn tướng U Minh giáo chủ của bần đạo!”

U Minh giáo chủ chậm rãi kể ra, Cơ Hạo nghe được mà tâm thần hướng tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.