Vu Thần Kỷ

Chương 1450: Chương 1450: Phất tay áo đi




“Thiên địa như bàn cờ, chúng sinh là quân cờ.” Long tôn giả chân đạp mây trắng trực diện Hủy Diệt Võ Trang, cười nhìn Da Ma Thiên nói: “Hai vị tổ sư nhà ta, chính là người đánh cờ thật sự kia, thương sinh thiên địa, đều ở trong kế hoạch của hai vị tổ sư.”

“Da Ma Thiên, ngươi tư chất tạm được, xuất thân không xấu, nếu có thể thành tâm quy y...” Trong con ngươi Long tôn giả tinh quang chợt lóe, gắt gao nhìn chằm chằm Hủy Diệt Võ Trang một cái, nghiêm trang nói: “Nếu có thể thành tâm dâng lên bảo vật này, tương lai tự có tạo hóa của ngươi!”

Vừa rồi tuy chưa vào thành, Long tôn giả đã thông qua tai mắt trong thành Lương Chử, biết được rõ ràng uy năng của Hủy Diệt Võ Trang.

Mấy quyền lực trưởng lão, hơn trăm phủ trượng trưởng lão, bị Hủy Diệt Võ Trang đánh cho mặt xám mày tro. Long tôn giả tự nghĩ, cho dù là bốn sư huynh đệ bọn họ liên thủ, muốn ứng phó nhiều cường giả dị tộc như vậy cũng là chuyện không có khả năng.

Bởi vậy có thể thấy được Hủy Diệt Võ Trang mạnh mẽ cỡ nào, trọng bảo như thế nếu rơi vào trong tay bọn họ, giá trị cũng quá lớn rồi.

Da Ma Thiên tức tới mức khóe mắt rách ra, hắn ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, lại lấy ra một liều Hồi Hồn Cửu Long Thủy, nghiến răng nghiến lợi đổ vào trong miệng. Tử khí nồng đậm vờn quanh toàn thân Da Ma Thiên, khí tức của hắn đang cấp tốc hồi phục, ngắn ngủn mấy nhịp thở, toàn bộ vết thương ngầm trong cơ thể Da Ma Thiên khép hết lại.

Hủy Diệt Võ Trang khẽ chấn động một lần, cái cánh thật lớn sau lưng dần dần mở ra, hư không xung quanh không ngừng hướng Hủy Diệt Võ Trang sụp đổ xuống, lượng khổng lồ thiên địa linh khí không ngừng bị Hủy Diệt Võ Trang cắn nuốt. hai mươi tư đôi cánh thật lớn, hình thức khác nhau, thuộc tính cũng khác nhau không ngừng phun trào ra tia chớp, lửa nóng, gió ăn mòn, khói độc...

Ba vầng mặt trời đen, đỏ, xám dần dần dâng lên ở phía sau Hủy Diệt Võ Trang, ở phía dưới ba vầng mặt trời, là chín vầng trăng hình dạng, màu sắc không ngừng biến hóa. Từ trăng tròn đến trăng tàn, dạng trăng cấp tốc biến hóa, lực lượng dao động quỷ dị khó lường chấn động hư không, làm long hổ sư tượng bốn đại tôn giả liên tục lui lại.

“Tiểu tử này muốn liều mạng rồi, các vị sư đệ để ý!” Long tôn giả thét dài một tiếng, lớn tiếng quát: “Bày Tứ Tượng Sát Trận, đệ tử bốn đại pháp đàn mau mau ra tay, cùng nhau tru sát kẻ này!”

Bốn phương tám hướng mây khói quay cuồng, đông tây nam bắc bốn phương hướng đều có một vạn hai ngàn chiến sĩ dị tộc chân đạp mây khói bay lên trời, bọn họ cầm pháp kỳ Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ tứ tượng, dựa theo phương vị bày ra đại trận.

Trên trời cao tinh tú tứ tượng ở bốn phía đồng loạt sáng lên, từng luồng ánh sao nhỏ bé xuyên thấu hư không, rơi ở đỉnh đầu bốn vạn tám ngàn chiến sĩ dị tộc bày trận. Theo tiếng kêu cao vút, phân biệt có tinh thần chi lực ngưng tụ thành hư ảnh Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ tứ phương thánh thú bay lên trời, lắc đầu quẫy đuôi Hướng Hủy Diệt Võ Trang vây khốn.

Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả nhìn nhau một cái, bọn họ đồng thời há mồm, phân biệt phun ra một viên bảo châu hào quang vạn trượng to bằng nắm tay.

Hai tay Cơ Hạo gắt gao đè trên quả cầu thủy tinh màu tím, trong Lương Chử đại trận vô số làn sóng dò xét dày đặc hư không, rất nhanh phân tích ra thuộc tính bốn viên bảo châu—— đây là bốn viên bản mạng nội đan của thái cổ tứ phương thánh thú, không biết làm sao lại đến trong tay bốn người long hổ sư tượng.

Bốn viên nội đan dung nhập trong hư ảnh bốn thánh thú trên bầu trời, theo tiếng kêu cao vút, hư ảnh bốn thánh thú dần dần ngưng thực, không bao lâu đã trở nên như thân thể máu thịt thật sự, càng có một luồng sinh cơ bừng bừng không ngừng từ trong cơ thể bọn chúng khuếch tán ra.

Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả đồng thời xướng tụng chú ngữ, thân thể hóa thành một đạo linh quang nhập vào trong cơ thể bốn đại thánh thú. Trong nháy mắt tiếp theo, bốn đại thánh thú thân dài vạn trượng kéo ánh lửa ngập trời, cùng với tiếng rống dài đinh tai nhức óc dài vồ mạnh, đem Hủy Diệt Võ Trang bao vây hết lại.

“Đáng đánh!” Hai tay Cơ Hạo cấp tốc nhảy lên ở trên quả cầu thủy tinh màu tím, dùng tốc độ nhanh nhất thay đổi bố trí của Lương Chử đại trận.

Theo hắn sửa đổi, Lương Chử đại trận ban đầu linh động vi diệu, có được vô số diệu dụng trở nên tử khí nặng nề, nó mất đi toàn bộ biến hóa khác, chỉ có thể cứng ngắc dựa theo bố trí của Cơ Hạo giờ phút này vận chuyển tiếp.

Cơ Hạo để lại vô số cạm bẫy và chuẩn bị ở sau trong đại trận, cho dù tông sư Tu tộc lúc trước thiết kế kiến tạo tòa đại trận này đích thân tới hiện trường, không có ba năm tháng thời gian, bọn họ cũng không cách nào công phá Cơ Hạo sửa đổi, không thể khôi phục nguyên trạng của Lương Chử đại trận.

Ở trong ba năm tháng đó, Lương Chử đại trận chỉ có thể dựa theo Cơ Hạo định sẵn để vận chuyển.

“Ngươi đang làm gì, ngươi rốt cuộc đang làm gì?” Theo Cơ Hạo không ngừng sửa đổi bố trí của đại trận, đem đại trận vốn linh động thần diệu trở nên cứng ngắc mà vụng về, các linh thể dị tộc ‘được khảm’ ở trong đại trận đảm đương đầu mối then chốt năng lượng kinh hãi hét lên chói tai.

Làm một bộ phận hệ thống phòng ngự cuối cùng của Lương Chử, các linh thể này ngày thường phụ trách duy trí tòa đại trận này vận hành, bọn họ đối với mỗi một biến hóa nhỏ bé của đại trận đều rõ như lòng bàn tay. Cơ Hạo làm ra sửa đổi đối với đại trận, khiến giữa bọn họ với đại trận đột nhiên có thêm một tầng ngăn cách thật dày.

Bọn họ cũng không cách nào cảm ứng được Lương Chử đại trận tồn tại nữa, nói cách khác, bọn họ bị Cơ Hạo mạnh mẽ từ trong đại trận bóc ra.

“Các vị... các ngươi đã chết, thì bụi về bụi, đất về đất, hoặc là luân hồi chuyển thế, hoặc là hồn phi phách tán. Dùng bí pháp đem bản thân hóa thành linh thể? Loại chuyện này chính là nghịch thiên mà làm, nhất định sẽ gặp báo ứng.”

Cơ Hạo cười hướng vô số linh thể dị tộc trong không gian hình bán cầu lắc lắc đầu: “Ta chính là báo ứng của các ngươi!”

Cái đỉnh năm màu hình tròn ầm ầm kêu lên, Cơ Hạo há mồm phun ra vô số luồng sáng năm màu, các linh thể dị tộc này kêu thảm khàn cả giọng bị ánh sáng năm màu cuốn lấy, không tự chủ được bay về phía cái đỉnh năm màu hình tròn.

Trong mấy nhịp thở ngắn ngủn, trong không gian hình bán cầu không còn một linh thể nào tồn tại nữa. Cơ Hạo vung tay áo, một đòn đem quả cầu thủy tinh màu tím đập vỡ, triệt để phá hủy đầu mối khống chế then chốt dị tộc dùng để khống chế toàn bộ Lương Chử đại trận này.

Lương Chử thành khẽ run lên một cái, từ giờ khắc này trở đi, Lương Chử đại trận sẽ dựa theo Cơ Hạo đặt ra liên tục vận chuyển, người ngoài khó có thể ảnh hưởng đến trận pháp vận hành nữa.

“Trừ phi các ngươi tái tạo một viên thủy tinh khống chế, nhưng bảo bối này cũng không phải là dễ luyện chế như vậy!” Cơ Hạo cười to vài tiếng, hướng U Minh giáo chủ phía sau cánh cửa đồng xanh chào hỏi, thân thể nhoáng lên một cái lập tức rời khỏi.

‘Thùng’ một tiếng vang lớn, cánh cửa khổng lồ đúc từ hoàng kim ở phía sau Cơ Hạo ầm ầm khép lại, ở trong thiết đặt của Cơ Hạo, trừ phi bạo lực tháo dỡ, nếu không cánh cửa to lớn này cũng không cách nào mở ra nữa. Nếu có người thật sự vận dụng bạo lực phá hủy cánh cửa lớn này, thì nhất định phải nhận công kích điên cuồng nhất của Lương Chử đại trận.

“A, Cơ Hạo tiểu gia hỏa này...” Trong cánh cửa đồng xanh, Thanh âm Minh đạo nhân trầm thấp, khàn khàn lặng lẽ truyền ra. Từng trận gió âm màu đen từ trong cửa thổi ra, con rối tử linh vừa nãy U Minh giáo chủ tiêu phí sức chín trâu hai hổ còn chưa thể hoàn toàn lôi vào, căn bản không có sức phản kháng bị gió âm màu đen nhẹ nhàng quấn vào trong cửa.

Một khắc đồng hồ sau, Cơ Hạo đã tới phủ đệ Bì Thỉ nhất tộc.

Phong Hành, Vũ Mục đã bắt đủ nhiều quý tộc Ngu tộc, càng vét sạch kho báu của rất nhiều gia tộc.

Từng tòa truyền tống trận đang vận chuyển hết tốc độ, không ngừng đem tù binh và bảo vật thu được đưa ra khỏi Lương Chử thành.

Cơ Hạo cũng gia nhập vào công việc, một canh giờ sau, bốn đại tôn giả và Da Ma Thiên vẫn đang tiếp tục chiến đấu, Cơ Hạo đã mang người bình yên rút khỏi Lương Chử thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.