Vu Thần Kỷ

Chương 163: Chương 163: Phong ma




“Ác quỷ chết hết, mới là ác quỷ tốt!” Man Man cất tiếng rống lên, mang theo hai thanh đại chuỳ nhảy bắn lao ra: “Đây là đại ca nói, khẳng định không sai! Xem Man Man một chùy đập chết ngươi nha!”

Năm chiến sĩ Già tộc tức giận gào thét, một tay xách trường đao, lưỡi đao vạch qua mặt đất, đao khí sắc bén ở trên đất vạch ra một cái vết nứt sắc bén sâu tới trăm trượng. Bọn họ sải bước hướng Cơ Hạo bên đó lao tới, ngắn ngủn vài dặm, chỉ là năm sáu bước đã lao tới phụ cận.

Trường đao mang theo ánh đao máu chảy đầm đìa, năm người phối hợp tinh diệu, hướng cổ cùng tứ chi Cơ Hạo đồng thời bổ xuống, tiết tấu này rõ ràng là muốn đem Cơ Hạo tách thành tám khối. Nhưng Cơ Hạo còn chưa có động tác, Man Man xách đại chuỳ đã nhảy đến đỉnh đầu bọn họ.

Hai thanh trấn sơn chùy mặt ngoài hỏa văn thiêu đốt, liệt hỏa hừng hực gào thét, trong trời đêm như có thêm hai mặt trời nhỏ, trấn sơn chùy bộc phát ra nhiệt độ cao, khiến không khí phạm vi mười dặm kịch liệt quay cuồng, tầm mắt mọi người cũng vặn vẹo một trận, thân hình mọi người đều trở nên mông mông lung lung.

Tiếng cười điên cuồng ‘hắc hắc’ lao thẳng lên trời cao, năm chiến sĩ Già tộc đối mặt trọng chùy Man Man điên cuồng nện xuống, bọn họ thế mà không trốn tránh chút nào, chỉ là đồng thời giơ lên tay trái hướng đại chuỳ nghênh đón, tay phải vẫn vung trường đao, tiếp tục hướng Cơ Hạo bổ tới.

“Đồ điên!” Cơ Hạo âm thầm hạ định nghĩa đối với năm chiến sĩ Già tộc này, hắn dậm chân, mặt đất nhúc nhích một trận, thi triển ra tiên thiên linh thổ độn, Cơ Hạo mượn dùng đại địa lực độn ra ngoài trăm trượng, ‘Vèo’ một cái từ trong lòng đất chui ra.

Năm ánh đao bổ xuống đất rất dứt khoát, tiếng nứt vỡ ‘rẹt rẹt’ giống như lôi minh khuếch tán ra xa xa. Trường đao trong tay năm chiến sĩ Già tộc phun ra đao khí dài mười dặm, ở trên mặt đất mở ra vết nứt đáng sợ.

Man Man hét to một tiếng, dùng toàn bộ khí lực vung trọng chùy, hung hăng nện ở tay trái năm chiến sĩ Già tộc vươn ra.

Năm kẻ này hoàn toàn đánh giá sai lầm man lực đáng sợ của Man Man, càng đánh giá sai uy năng khủng bố hai thanh trấn sơn chùy trong tay Man Man chất chứa. Thân là con gái nhỏ Hỏa Thần Chúc Dung thị cưng chiều nhất, hai thanh đại chuỳ này của Man Man có được uy lực đủ để làm bọn hắn cả đời này không ngừng gặp ác mộng.

Ánh lửa dâng trào, nhiệt lực văng khắp nơi, năm chiến sĩ Già tộc bị liệt hỏa vờn quanh, bảo vệ tay, bảo vệ bàn tay của cánh tay trái bọn hắn đồng thời bị nhiệt độ cao nung đỏ bừng, sau đó nhanh chóng hòa tan, cuối cùng biến thành một làn khói.

Bàn tay bọn hắn bắt đầu thiêu đốt, da thịt bị thiêu hủy, lộ ra cốt cách màu máu long lanh giống như thủy tinh phía dưới. Trọng lượng đáng sợ của trấn sơn chùy hung hăng nện xuống, cốt cách thiên chuy bách luyện, cứng rắn dị thường của năm người ‘Rắc!’ một tiếng nứt ra dấu vết như mạng nhện.

‘Vù!’ một tiếng, Man Man mượn lực nhảy lên cao mười mấy dặm, rơi thật mạnh về cửa chính bộ lạc.

Một cột ánh lửa đường kính trăm trượng lao vút lên trời, trong ánh lửa năm chiến sĩ Già tộc khàn giọng rống giận, bị Man Man dẫn động địa hỏa thần thông bao vây chặt chẽ phóng vút lên. Dung nham liệt hỏa đáng sợ điên cuồng ăn mòn thân thể bọn hắn, theo chiến giáp tổn hại của bọn hắn không ngừng lao vào, nhiệt độ cao đốt cháy làn da bọn hắn, nung khô cơ thịt bọn hắn, theo cơ thể nứt ra của bọn hắn xông vào nội tạng của bọn hắn, thiêu đốt bọn hắn thống khổ không muốn sống nữa.

“Man Man, làm tốt lắm!” Cơ Hạo ầm ầm trầm trồ khen ngợi, dùng sức vỗ tay tán thưởng.

“Ha ha! Man Man xinh đẹp!” Man Man dương dương đắc ý giơ lên hai thanh đại chuỳ, đột nhiên mở to đôi mắt nhìn, hướng tới A La Địch trợn mắt há hốc mồm nhìn qua: “Ngươi tên gì? Ngươi ghen tị bộ dạng Cơ Hạo đẹp hơn ngươi? Ha, Man Man giúp ngươi một chút, ngươi sẽ đẹp hơn Cơ Hạo.”

Xách đại chuỳ nặng trịch, Man Man bước chân ầm ầm giống như bạo long xung phong hướng chiến xa của A La Địch lao đi. Nàng vung đại chuỳ, thỉnh thoảng tùy ý một chùy đánh xuống đất, dẫn tới mặt đất run rẩy một trận, đồng thời lớn tiếng kêu lên quái dị: “Chỉ cần Man Man tặng cho mặt ngươi một chùy, ngươi khẳng định sẽ đẹp hơn so với Cơ Hạo một trăm lần!”

A La Địch nghiến răng nghiến lợi nhìn Man Man, con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn đột nhiên mở ra, trong con mắt dựng thẳng đen sì một mảng hồng quang điên cuồng phun ra. Thân thể A La Địch kịch liệt run rẩy, một khí tức kỳ dị, nóng rực giống như dã hỏa, điên cuồng từ trong cơ thể hắn dần dần khuếch tán ra.

Từng vòng hồng quang khác thường từ con mắt dựng thẳng ở mi tâm A La Địch dâng trào ra, hồng quang đảo qua gần trăm chiến sĩ Già tộc phía sau hắn, đảo qua phó binh tiến lên phía sau hắn. Thân thể các chiến sĩ Già tộc cùng phó binh cũng dần dần run rẩy. Con mắt bọn họ đồng thời biến thành màu đỏ đáng sợ.

“Giết!” Một chiến sĩ Già tộc giơ lên binh khí trong tay, khàn cả giọng tru lên một tiếng.

Trong tiếng ‘Rắc rắc’, thân thể chiến sĩ Già tộc vốn đã đặc biệt khôi ngô kịch liệt bành trướng, từng sợi mạch máu to bằng nắm tay trẻ con từ dưới làn da bọn hắn lồi lên, đem bọn hắn biến thành quái vật khổng lồ như lệ quỷ. Cơ thịt trên thân bọn hắn cấp tốc bành trướng khác thường, cơ thịt gồ lên thậm chí từ trong khe hở giáp trụ của bọn hắn cứng rắn chèn ra, thân thể bọn hắn hầu như cũng biến thành một đám cục cơ thịt tròn vo.

Không chỉ có gần trăm chiến sĩ Già tộc, các chiến sĩ phó binh kia vốn khổ người chỉ cao hơn Cơ Hạo hơn một thước, nhưng hiện tại thân hình bọn hắn cũng chợt bành trướng lên, rất nhanh đã bành trướng thành cự hán so với Cơ Hạo còn cao hơn gấp đôi.

Rất hiển nhiên, thân thể các phó binh chiến sĩ này không mạnh mẽ như các chiến sĩ Già tộc kia, bọn hắn cũng không cách nào phù hợp hoàn mỹ lực lượng kỳ dị mi tâm A La Địch khuếch tán ra huyết quang mang cho bọn hắn, thân thể bọn hắn là bành trướng lên, nhưng làn da bọn hắn bị kéo vỡ vụn từng khối từng khối, khắp nơi đều lộ ra cơ thịt máu chảy đầm đìa.

‘Vù’ một cái, hơn một ngàn phó binh chiến sĩ nắm chặt binh khí, giống như một đạo cuồng phong đảo qua quân đội ba cái bộ lạc phía sau bọn hắn.

Các chiến sĩ của ba bộ lạc phụ thuộc thậm chí còn chưa phản ứng lại, đã bị phó binh tốc độ, lực lượng, độ nhanh nhẹn đều tăng vọt mấy lần giết hại gần hết. Từng chiến sĩ bộ lạc tử trạng đều vô cùng thê thảm, phó binh chiến sĩ mỗi một đòn đều đem bọn họ đánh cho chia năm xẻ bảy, càng có người bị đánh thành một bãi thịt nát phun đầy đất.

Máu tươi đầy đất, khí tức tử vong khuếch tán ở trong không khí.

Ở dưới huyết quang con mắt dựng thẳng ở mi tâm A La Địch tản mát ra bao phủ, khí tức tử vong biến thành sương mù máu gần như thực chất, mắt thường có thể nhìn thấy. Toàn bộ chiến sĩ Già tộc cùng phó binh đều hít thở từng hơi, đem đám sương mù máu tử vong đó nuốt vào trong cơ thể.

Thân thể bọn hắn đã xảy ra biến hóa kỳ dị, khí tức của bọn hắn trở nên càng thêm điên cuồng mà cường đại.

Trong con ngươi của bọn hắn cũng không nhìn thấy bất cứ sự lý trí nào nữa, chỉ còn lại có dục – vọng giết chóc cuồng nhiệt nhất cùng ý chí giết chóc băng lạnh vô tình nhất.

A La Địch giơ lên cao cao hai tay, khàn giọng thét chói tai: “Con dân Xích Nhật vĩ đại ơi, giết chóc và bạo lực là nguồn suối lực lượng của chúng ta. Giết chết bọn hắn, tàn sát bọn hắn, tận tình giày – vò bọn hắn, làm cho bọn hắn khóc, làm cho bọn hắn tru lên, làm cho bọn hắn rên rỉ thống khổ đi!”

Tiếng ‘Rống rống’ giống như vô số dã thú rít gào, toàn bộ chiến sĩ Già tộc và phó binh như ong vỡ tổ hướng Man Man lao lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.