Vu Thần Kỷ

Chương 620: Chương 620: Thiên Cơ trưởng lão




Sát khí tràn đầy chợt biến mất, ba vị tổ linh vây công Cơ Hạo lui xa xa, cùng đám tổ linh Không Ô Hữu đem Cơ Hạo vây quanh ở giữa.

Cơ Hạo ngẩng đầu, liền nhìn thấy một lão nhân râu tóc bạc trắng, tóc và chòm râu đều rủ đến mắt cá chân, da mặt nhiều nếp nhăn, trên mu bàn tay cũng tràn đầy nếp nhăn chậm chạp, đạp không khí đi xuống từng bước một.

Trên thân lão nhân không có bất cứ pháp lực dao động nào, hắn giống như người thường xuống cầu thang, từ trên cao chậm rãi đi xuống.

Nhưng Cơ Hạo luôn cảm thấy lão nhân này có chút khác thường, tạo hình hắn tỏ ra tang thương mà cổ sơ, nhưng đôi mắt hắn lại dị thường linh động trong suốt, giống đôi mắt trẻ con như đúc, lộ ra một sức cuốn hút làm người ta say lòng.

Một đôi mắt đẹp như thế, không nên có ở trên thân một người già nua, bình thường như vậy.

Lặng yên điều động Vũ Dư đạo khí, hai tay Cơ Hạo bắt một cái đạo ấn. Trong đạo pháp Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, cũng có công pháp đạo môn pháp nhãn, Cơ Hạo còn chưa có thời gian chính thức tu luyện những pháp nhãn diệu dụng vô cùng này, nhưng nguyên bộ đạo ấn của những pháp nhãn đó, lại có thể tăng cường uy năng thần thông đôi mắt hắn đã có được.

Hai mắt phun ra các tia sáng vàng, được Vũ Dư đạo pháp thêm vào, Thái Dương Thần Mâu của Cơ Hạo phun ra ánh sáng gần như thực chất, như vô số thanh kiếm sắc bén hướng thân thể lão nhân đâm xuyên tới.

Không Ô Hữu đám tổ linh dân bản xứ đồng thời rống giận: “Lớn mật!”

Mấy tên tổ linh xúc động thân thể nhoáng lên một cái muốn xông lên, nhưng lão nhân từ bầu trời chậm rãi đi xuống nhẹ nhàng vung tay, các tổ linh đó lại ngoan ngoãn lui về tại chỗ, ai cũng cùng hung cực ác nhìn chằm chằm Cơ Hạo nổi hung.

Lão nhân đi tới độ cao nhìn thẳng với Cơ Hạo, ôn hòa hướng tới Cơ Hạo cười: “Nhìn ra cái gì chưa?”

Cơ Hạo nheo mắt, trong con ngươi vô số ánh sáng vàng bắn ra bốn phía, mặt ngoài thân thể lão nhân mơ hồ có một tầng sương mù kịch liệt dao động, bởi vì áp lực của ánh vàng đôi mắt Cơ Hạo, tầng sương mù này không ngừng nổ tung, sau đó có nhiều sương mù hơn từ trong cơ thể lão nhân nhộn nhạo ra.

“Hiện ra chân thân đi, giấu đầu giấu đuôi tính là năng lực gì?” Cơ Hạo cười lạnh, Thiên Địa Pháp Ấn phát ra một tiếng nổ vang, trong phạm vi trăm trượng biển lửa màu vàng hướng vào phía trong thu liễm, ở bên Cơ Hạo hóa thành một quầng sáng màu vàng hừng hực thiêu đốt bảo vệ quanh thân hắn.

“Ừm, không ngờ được các ngươi bọn thiên ngoại tà ma này, thế mà cũng có bản lĩnh như vậy.” Lão nhân mỉm cười, thân thể nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, nhất thời một đứa bé trai chỉ bảy tám tuổi, bộ dạng trắng hồng non mịn xuất hiện ở trước mặt Cơ Hạo. Hắn mang theo một tia cười quái dị nhìn Cơ Hạo, bất đắc dĩ vươn đôi tay non mịn quơ quơ.

“Ta là Thiên Cơ, con dân thế giới này xưng ta Thiên Cơ trưởng lão.” Đứa bé trai nhìn đôi tay non mịn long lanh của mình, bất đắc dĩ thở dài nói: “Bộ dạng này của ta, không giống bộ dáng trưởng lão, cho nên bình thường, ta đều dùng bộ dáng tiên tri già nua nặng nề đó xuất hiện.”

Tiên tri?

Cơ Hạo gật gật đầu. Vừa rồi Thiên Cơ trưởng lão bộ dáng già nua râu tóc bạc trắng, thật đúng là như bộ dáng tiên tri. Tối thiểu, nếu phàm nhân phải tin thờ ‘Tiên tri’ mà nói, bộ dáng râu tóc bạc trắng so với đứa bé trai non nớt trước mắt đáng tin hơn nhiều.

“Thiên Cơ trưởng lão có cái gì nói với ta?” Cơ Hạo dang hai tay, Cửu Dương Qua, Hỗn Nguyên Thái Dương Phiên, Đãng Hồn Chung… các pháp bảo tất cả đều vận sức chờ phát động. Chỉ cần Thiên Cơ trưởng lão và đám người Không Ô Hữu có bất cứ gì dị động, Cơ Hạo sẽ không chút do dự hạ sát thủ với Thiên Cơ trưởng lão.

Thậm chí hắn đã dùng nguyên thần tập trung một tấm đạo phù và mấy trăm viên Thiên Lôi Tử, một khi lâm vào vây công, hắn sẽ phát động phản kích bạo lực nhất.

Thiên Cơ trưởng lão trầm ngâm một phen, sau đó nhẹ nhàng thở dài một hơi. Hắn một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, nhìn Cơ Hạo lớn tiếng nói: “Một mảng thiên địa này, là quê hương sinh chúng ta, nuôi chúng ta… Đây là nhà của chúng ta, không phải của các ngươi.”

Cơ Hạo cười khan vài tiếng. Hắn sờ sờ cằm, khô khan nói: “Ta thừa nhận ý kiến này của ngài, cho nên, ta chưa bao giờ chủ động giết chóc tộc nhân của các ngươi. Có lẽ ta dùng một ít thủ đoạn nhỏ, nhưng ta tự nhận vẫn là một người hiền lành.”

Thiên Cơ trưởng lão chăm chú nhìn Cơ Hạo: “Hỏa Vô Lượng bởi ngươi mà chết… Tuy không phải ngươi tự mình xuống tay, nhưng không thoát được quan hệ với ngươi. Bản mạng thánh binh của Hỏa Vô Lượng, cũng là bị ngươi cướp đi.”

Cơ Hạo trầm mặc một lúc lâu, sau đó hắn trịnh trọng gật gật đầu: “Hỏa Vô Lượng chết, ta không biết tình huống. Ta đoạt bảo bối của hắn, ta thừa nhận… Nhưng trọng bảo ở phía trước, ta không phải thánh nhân, cho nên ta xuống tay đoạt.”

Tổ linh bọn Không Ô Hữu hổn hển rít gào lên: “Tà ma vô sỉ!”

“Thiên ngoại tà ma chết tiệt, Thiên Cơ trưởng lão vì sao phải nói lời thừa với hắn?”

“Thiên Cơ trưởng lão, để chúng ta liên thủ chém giết tà ma này đi, dong dài với hắn làm gì?”

“Hỏa Vô Lượng tuy không nên thân, nhưng dù sao cũng là tộc nhân của chúng ta. Thiên Cơ trưởng lão, chúng ta nên báo thù cho Hỏa Vô Lượng mới đúng!”

Mười mấy tên tổ linh xôn xao một phen, Thiên Cơ trưởng lão lớn tiếng quát: “Câm miệng!”

Một tiếng rống to chấn động thiên địa, đám tổ linh Không Ô Hữu đồng thời ngoan ngoãn ngậm miệng, không ai dám hé răng. Cơ Hạo không khỏi kinh ngạc nhìn Thiên Cơ trưởng lão, không ngờ được Thiên Cơ trưởng lão bộ dạng trắng trẻo nõn nà như trẻ con này, lại ở trong đám tổ linh dân bản xứ có địa vị cao thượng như thế cùng uy vọng nghiêm ngặt như thế?

“Các ngươi vì sao mà đến?” Thiên Cơ trưởng lão nhìn Cơ Hạo, rất nghiêm túc nhìn hắn: “Ta từ trên thân các ngươi, thấy được giết chóc và hủy diệt… Mấy ngày qua, ta nhìn trộm vận mệnh toàn bộ thiên ngoại tà ma các ngươi, ta nhìn thấy chỉ có hủy diệt… chỉ có ở trên thân một mình ngươi, ta nhìn thấy một đường sinh cơ. Không chỉ có một đường sinh cơ của tộc nhân của chúng ta, hơn nữa còn là toàn bộ thế giới chúng ta.”

Thiên Cơ trưởng lão hướng Cơ Hạo tới gần hai bước, hắn lạnh giọng nói: “Các ngươi rốt cuộc vì sao mà đến? Các ngươi đã làm gì đối với thế giới chúng ta? Sẽ có chuyện gì xảy ra? Ngươi đã đoạt Hỏa Vô Lượng thánh binh, thì dùng đáp án mấy vấn đề này làm trao đổi đi!”

Dùng đáp án mấy vấn đề này trao đổi Hỏa Vô Lượng thánh binh?

Cơ Hạo sờ sờ mũi, nhìn Thiên Cơ trưởng lão rất thành khẩn nói: “Ngươi còn có nhiều vấn đề hơn không? Dùng càng nhiều thánh binh trao đổi, ít nhất cũng là thánh binh cấp bậc kia của Hỏa Vô Lượng, ngươi muốn hỏi gì, ta cũng sẽ trả lời ngươi!”

Thiên Cơ trưởng lão nghẹn lời, ở bên đám người Không Ô Hữu vẻ mặt càng thêm quỷ dị nhìn Cơ Hạo.

Trầm mặc một lúc lâu, Cơ Hạo mới cười khan nói: “Được rồi, được rồi, chúng ta đến thế giới này của các ngươi, cũng không phải bổn ý chúng ta, chúng ta cũng là bị ép tiến vào thế giới các ngươi, vì… Dựa theo thời gian thế giới này của các ngươi tính toán, đại khái còn có một hồi đánh cược sinh tử vào bảy tháng sau.”

“Chúng ta chưa làm gì đối với thế giới các ngươi, mà là thế giới các ngươi… Quá mức nhỏ yếu, thế giới các ngươi đã bị đại thế giới tương ứng chúng ta bắt được, đại thế giới của chúng ta đang cắn nuốt thế giới các ngươi. Quá trình này không biết phải kéo dài bao lâu, nhưng thế giới của các ngươi không có sức phản kháng, cuối cùng toàn bộ thế giới của các ngươi đều sẽ hóa thành hỗn độn bị đại thế giới của chúng ta cắn nuốt.”

“Hơn nữa rất bất hạnh nói cho các ngươi, thủ đoạn làm việc của chúng ta còn chưa tính là bạo lực.”

“Chủng tộc nọ bảy tháng sau sẽ đi vào thế giới các ngươi… Bọn hắn rất có thể muốn phá hủy tất cả của các ngươi. Bọn hắn sớm có dự mưu, Bàn Hi người mở thế giới này của các ngươi, chính là chết vào tay bọn hắn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.