Vu Thần Kỷ

Chương 712: Chương 712: Thu gặt cuối cùng




Trong thung lũng, lửa trại hừng hực.

Đám người Cơ Hạo, Tự Văn Mệnh ngồi vây quanh ở cạnh lửa trại, thích ý uống rượu ngon. Trên lửa trại bắc mấy con dê con mỡ màng, thỉnh thoảng có người dùng dao đá chặt một khối thịt nướng thơm nức lớn, nhét vào trong miệng thoải mái ăn.

Tất cả đều đã kết thúc, có thể thả lỏng nghỉ ngơi.

Ván cược sinh tử, nhân tộc đã thắng. Tuy dị tộc dùng hết thủ đoạn, thậm chí thiên đạo lực của Bàn Hi thế giới cũng bị bọn hắn nắm giữ, nhưng có Cơ Hạo cái biến số này, hoặc là nói có hư ảnh trong thần hồn không gian của Cơ Hạo biến số lớn nhất này, nhân tộc tóm lại đã thắng.

Tự Văn Mệnh lập chiến công lớn nhất, dựa theo Đế Thuấn hứa hẹn, hắn chiếm được một trong ba cơ hội cạnh tranh ngai báu Nhân Hoàng.

Càng quan trọng hơn, Đế Thuấn giải quyết dứt khoát, Bàn Hi cũng thuộc về Tự Văn Mệnh tiếp nhận. Tuy Bàn Hi không thể khống chế, là tồn tại cực kỳ nguy hiểm, nhưng lợi ích nàng chất chứa quá lớn. Trừ Cơ Hạo nắm giữ Bàn Hi Thần Kính, chuyến đi Bàn Hi thế giới lần này, thu hoạch lớn nhất chính là bản thân Bàn Hi.

Đương nhiên cũng có ngoài ý muốn, ngoài ý muốn chính là một trong ba cơ hội cạnh tranh ngai báu Nhân Hoàng, một cái đã thuộc về Công Tôn Nguyên.

Công Tôn Nguyên mang theo chiến sĩ Hữu Hùng thị đoạn hậu cho con dân bản xứ quy thuận hắn, hắn chém giết không ít chiến sĩ dị tộc, cho nên hắn đã tích góp một ít quân công. Đương nhiên công lao của hắn và Tự Văn Mệnh chẳng thể so sánh, nhưng so với các đám người khác chẳng thu hoạch được gì, quân công của hắn cũng rất chói mắt.

Mà một danh ngạch cuối cùng, thế mà lại thuộc về Chúc Dung Thiên Mệnh.

Bản thân Chúc Dung Thiên Mệnh không có thu hoạch, nhưng bên cạnh hắn có Thi đạo nhân, Bát Khâu Già cùng với đám đông đồng môn của bọn họ. Những luyện khí sĩ đó đều có thủ đoạn phi phàm, rải rác cũng chém giết không ít dị tộc, ít nhiều cũng kiếm được một chút quân công.

Vô luận về sau còn có biến cố gì, ít nhất dựa theo quyết định trước chiến đấu đánh cược sinh tử cao tầng liên minh bộ lạc nhân tộc làm ra, Tự Văn Mệnh, Công Tôn Nguyên và Chúc Dung Thiên Mệnh, chính là ba nhân tuyển duy nhất có tư cách cạnh tranh ngai báu Nhân Hoàng.

Về phần tương lai chuyện này còn có biến hóa hay không, ví dụ như nói Cộng Công Thị người như vậy thế nào cũng tiếp tục chặn ngang một cước, nhưng ít nhất từ trên pháp lý mà nói, từ trên tính chính thống mà nói, ba người bọn Tự Văn Mệnh đã chiếm trước ưu thế ở trên việc cạnh tranh vị trí Nhân Hoàng.

“Cộng Công Thị, hừ hừ!” Cơ Hạo nghĩ đến Cộng Công Thị càn quấy, cuối cùng bị Đế Thuấn đuổi đi, không khỏi cười lạnh vài tiếng.

Đem nửa bát rượu lâu năm đổ vào trong lửa trại, Cơ Hạo nhìn Tự Văn Mệnh nói: “Thế mà Đế Thuấn còn nhẫn nhịn hắn.”

Tự Văn Mệnh đem một khối thịt nướng chậm rãi nhai nuốt. Hắn nhìn Cơ Hạo cười nói: “Thôi, hắn lần này cũng chưa chiếm được lợi ích. Chiến tích của Cộng Công Vô Ưu thật sự là quá kém, hắn muốn càn quấy, cũng không có cớ để tiếp tục dây dưa.”

Man Man rót một chén rượu cho Cơ Hạo, hắn bưng bát rượu uống một ngụm, lại tiếp tục nói: “Chờ xem đi. Cộng Công Vô Ưu là thuần huyết thần duệ, hắn căn bản không có quyền cạnh tranh ngai báu Nhân Hoàng. Hắn sở dĩ dẫn theo nhiều người như vậy tham gia chiến đấu đánh cược, là vì chống lưng cho Công Tôn Nguyên, vì giúp Công Tôn đế tử cướp được thêm công lao.”

“Nhưng lần này Công Tôn đế tử quyết liệt cùng hắn, Cộng Công Vô Ưu khẳng định còn cần tiếp tục chọn lựa nhân tuyển cho hắn lợi dụng. Chờ xem đi, về sau còn có náo nhiệt.” Cơ Hạo nheo mắt, thản nhiên nói: “Ai cược với ta, không cần bao lâu, Cộng Công Thị nhất định sẽ nhảy ra, không thừa nhận quyết định trước lần chiến đấu đánh cược này, muốn cứng rắn nhúng tay cạnh tranh địa vị Nhân Hoàng.”

Đám người Tự Văn Mệnh, Hoa Tư Liệt ngạc nhiên nhìn Cơ Hạo.

Sau đó bọn họ cẩn thận cân nhắc chốc lát tác phong từ trước tới nay của Cộng Công Thị, đoàn người không khỏi cười khổ. Chuyện Cơ Hạo nói không phải rất có khả năng xảy ra, mà là chuyện nhất định xảy ra.

“Thế này, thế này phải nói thế nào đây? Cộng Công Thị quá hoành hành không kiêng kỵ.” Liệt Sơn Kháng bưng bát rượu nặng nề thở dài: “Hơn trăm năm trước, nghe nói Cộng Công Thị bế quan tu luyện, một mực không đi ra gây sóng gió. Hiện tại hắn một lần nữa xuất hiện, về sau có náo nhiệt để xem rồi.”

Hai tháng kế tiếp, đám người Cơ Hạo bận tối mày tối mặt ở Bàn Hi thế giới.

Thắng sinh tử đổ chiến, không chỉ có thắng của dị tộc tiền đặt cược khổng lồ, càng thắng được toàn bộ Bàn Hi thế giới.

Mọi người đều bận rộn, tận tình sưu tập các loại đặc sản quý hiếm trong Bàn Hi thế giới. Bàn Hi thế giới dù sao cũng là một thế giới hoàn chỉnh, nơi này thai nghén không ít bảo vật quý hiếm, bao gồm một số thiên địa thần binh cũng còn giấu kín ở trong các nơi địa mạch địa huyệt, còn chưa bị đám dân bản xứ phát hiện.

Long tộc, phượng tộc đều có thủ đoạn tầm bảo độc đáo, trong đại vu sư của Vu Điện cũng có người giỏi thăm dò địa mạch.

Bởi vì toàn bộ thế giới sớm hay muộn đều phải bị Bàn Cổ thế giới cắn nuốt, cho nên cũng không để ý tới bảo hộ hoàn cảnh tự nhiên của Bàn Hi thế giới, các loại thần thông pháp thuật uy lực lớn tận tình thi triển ra, chỉ biết đến lợi trước mắt cướp đoạt số đông bảo vật của Bàn Hi thế giới.

Ngắn ngủn hai tháng thời gian, kỳ trân dị bảo thiên địa thánh binh trở lên mà long phượng hai tộc từ trong các nơi bí cảnh của Bàn Hi thế giới vơ vét đã có mấy vạn món, thiên địa kỳ trân toàn bộ Bàn Hi thế giới từ khi mở ra tới nay, vô số năm qua thai nghén, hầu như bị hai tộc cướp đoạt hết.

Các loại mỏ kim loại, năng lượng tinh thạch, cự mộc kỳ hoa, chim quý thú lạ, mọi người cũng đều tận khả năng toàn lực thu thập. Toàn bộ dân bản xứ của Bàn Hi thế giới đều được phát động, dốc toàn lực góp sức cho nhân tộc, tài nguyên ngắn ngủn hai tháng khai thác ra, hầu như tương đương với tổng tài nguyên trong vạn năm quá khứ đám dân bản xứ Bàn Hi thế giới từng tiêu hao.

Cùng lúc cướp đoạt tài nguyên, ở dưới một loại ăn ý không thể nói rõ, các tổ linh, thánh linh cùng dân bản xứ các tộc từ Thiên Cơ trưởng lão trở xuống, cũng đều bị lặng yên không một tiếng động phân hoá quyền sở hữu.

Thiên Cơ trưởng lão thì không nói, hắn có thể bói toán thiên cơ, ở Bàn Hi thế giới hắn hầu như không gì không biết, không gì không làm được. Sau khi tiến vào Bàn Cổ thế giới, chịu thiên đạo Bàn Cổ thế giới áp chế, hắn không có khả năng như ở Bàn Hi thế giới có được thần thông biết tất cả, nhưng năng lực đoán trước của hắn vẫn cường đại như cũ.

Cho nên Thiên Cơ trưởng lão liền thành vu lão cung phụng của Vu Điện, trở thành thu hoạch lớn nhất của trận doanh Cơ Hạo, Tự Văn Mệnh.

Tổ linh, thánh linh khác, đám tinh anh dân bản xứ, thì đều có các sự lựa chọn, bị động hoặc là chủ động đầu phục các đại bộ tộc.

Làm một trận doanh công lao lập lớn nhất lần chiến đấu đánh cược này, bọn Cơ Hạo, Tự Văn Mệnh thu hoạch phong phú nhất. Chỉ riêng Nghiêu Sơn lĩnh của Cơ Hạo, đã chiếm được hơn một vạn tổ linh sẵn sàng góp sức. Các tổ linh đó sau khi tiến vào Bàn Cổ thế giới, ở trong một đoạn thời gian rất dài đều chịu thiên đạo Bàn Cổ thế giới áp chế, nhưng bọn họ vẫn có thể phát huy ra sức chiến đấu cấp Vu Đế.

Nghiêu Sơn lĩnh của Cơ Hạo trước nay thiếu thốn chiến lực bậc cao, lần này hắn xem như giải quyết vấn đề này tương đối triệt để.

Các thánh linh khác đầu nhập vào Cơ Hạo, chiến lực có thể so với Vu Đế cấp thấp cùng Vu Vương đỉnh phong cũng đông tới mấy vạn, điều này không hề nghi ngờ sẽ tăng cường thật lớn nội tình của Nghiêu Sơn lĩnh.

Về phần số lượng tinh nhuệ dân bản xứ khổng lồ khác phân chia đến danh nghĩa Cơ Hạo, Cơ Hạo cũng lười tính toán rõ chi tiết.

Tóm lại, Nghiêu Sơn lĩnh trống trải của Cơ Hạo sẽ bị lấp đầy hơn phân nửa, hắn sẽ có đủ binh lực tổ chức một cánh quân cường đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.