“Hắc Thủy Thu, ngươi lão cá chạch này, rốt cuộc bò ra gặp người rồi?” Trên tường bảo vệ, Cơ Báo hướng vị lão nhân dáng người cực kỳ gầy yếu, giống như cây gậy trúc dẫn đầu trên đầu mười hai con Độc Giác Huyền Xà kia liên tục cười lạnh.
“Không ra làm sao được? Bọn nhỏ đều bị Hỏa Nha bộ các ngươi bắt nạt chết rồi.” Hắc Thủy Thu bộ dạng mặt mày đau khổ liên thanh thở dài: “Hắc Thủy Ô Giao, đứa nhỏ chúng ta đều xem trọng bị các ngươi giết rồi, Hỏa Nha bộ các ngươi gần đây được lắm.”
Hừ lạnh một tiếng, Hắc Thủy Thu chỉ chỉ Cơ Hạo còn có Cơ Hạ: “Các ngươi giết một đứa nhỏ tốt của Hắc Thủy Huyền Xà bộ chúng ta, chúng ta ít nhất phải trả thù gấp mười. Ví dụ như nói, diệt huyết duệ một chi Vu Đế của các ngươi, vậy mới không lỗ vốn.”
Cơ Hạ khoanh hai tay ở trước ngực, vững vàng đứng ở trên tường bảo vệ, sang sảng cười nói: “Lão cá chạch, muốn giết người ta, phải làm tốt chuẩn bị bị người ta giết. Sao, chỉ bằng chút người đó của các ngươi sao?”
Tiếng bước chân trầm thấp truyền đến, lão thạch mang theo năm vị thạch quái chiều cao khác nhau năm trượng đến ba mươi trượng, Hành La Quân mang theo đám đông tinh mị quái thú trong núi rừng, hắc mao cự viên mang theo mười ba đồng bạn loài vượn cấp Đại Vu, lão thụ yêu mang theo ba thụ quái khác thân hình khổng lồ, chậm rãi đi tới bên tường bảo vệ.
Hành La Quân, hắc mao cự viên loại thân hình ‘nhỏ nhắn’ này, thì trực tiếp lên tường bảo vệ, lạnh lùng nhìn đám người Hắc Thủy Thu ở cửa Lãnh Khê cốc. Mà lão thạch bọn sơn tinh thủy quái thân hình đặc biệt khổng lồ, thậm chí so với tường bảo vệ còn cao hơn một mảng lớn, thì ở sau tường bảo vệ, một đám nhe răng trợn mắt hướng tới kẻ địch thấp giọng rít gào.
Cơ Hạo cười hướng đám ‘đồng bạn nhỏ’ này của mình gật gật đầu, từ đáy lòng cảm khái nói: “Rượu, quả thật là thứ tốt!”
Hành La Quân nét mặt tươi cười như hoa, che cái miệng nhỏ cười ‘Hi hi’. Không phải sao, rượu ngon Cơ Hạo tự tay sản xuất quả nhiên là thứ tốt, mấy ngày qua, bọn họ lại giúp đỡ Cơ Hạo từ trong núi rừng triệu tập một đám sơn tinh thủy quái thông linh trí, lấy rượu ngon để trả giá cung cấp nuôi dưỡng ở Lãnh Khê cốc.
Tổng số hơn ba mươi sơn tinh thủy quái Đại Vu cảnh, bọn họ phân biệt đều có thiên phú thần thông, thiên phú bí pháp kỳ lạ, thuộc tính bao hàm mộc, thổ, kim, linh cùng với diễn sinh ra thuộc tính kỳ lạ, có được sức chiến đấu so với Đại Vu cùng giai còn cường đại hơn một đoạn.
Cộng thêm đám người Cơ Báo, Cơ Hạ, còn có những ngày qua vừa mới đột phá, Đại Ngưu Tiểu Ngưu, Đại Hổ Tiểu Hổ cùng Phong Ưng năm vị nô bộc tân tấn Đại Vu của Cơ Hạo, Lãnh Khê cốc nho nhỏ, tập trung hơn năm mươi vị chiến lực cấp Đại Vu.
Nhiều chiến lực cấp cao như vậy, đối mặt Hắc Thủy Huyền Xà bộ bọn ba cái bộ lạc đánh bất ngờ, Cơ Báo và Cơ Hạ đều là trong lòng ổn định, hoàn toàn không có áp lực.
‘Ngang ~~~’ !
Trong tiếng rống to thê lương, hai con cự mãng vằn vện điên cuồng giãy thoát vô số rễ cây giam cầm. Bọn nó lắc lư thân thể khổng lồ, giãy đứt vô số rễ cây, cả người phun máu tươi, mang theo vô số vết thương sâu tận xương, lảo đảo hướng phía sau rút lui.
Hai lão thụ yêu cũng thấp giọng rít gào, bản thể bọn họ cuộn mình ở trong Lãnh Khê cốc dần dần bành trướng ra, bản thể cao lục trăm trượng vung loạn vô số rễ cây to như vại nước đầy trời, rễ cây rậm rạp che trời rợp đất, khiến ánh sáng của Lãnh Khê cốc cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Bọn họ rất bất mãn hai con cự mãng giãy thoát mình giam cầm, vừa rồi bọn họ đang điên cuồng cắn nuốt tinh huyết trong cơ thể cự mãng, trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ cắn nuốt lượng lớn máu thịt, chiếm được không ít lợi ích. Nếu không phải Hắc Thủy Huyền Xà bộ có nhiều Độc Giác Huyền Xà cấp Đại Vu cùng Đại Vu xuất hiện như vậy, hai lão thụ yêu đã đuổi giết ra ngoài, không chém giết hai con cự mãng thề không bỏ qua.
“Đáng chết! Ai nói Lãnh Khê cốc nhiều nhất chỉ có mười Đại Vu?” Hắc Thủy Thu phẫn nộ rít gào, điên cuồng mắng tên khốn kiếp nào đó cung cấp tình báo không xác thật.
Mặt đất chậm rãi run rẩy, lại có bảy con đại thủy quy chậm rãi từ trong núi rừng bò ra, ở trên lưng bọn đại thủy quy, có hai mươi chiến sĩ cùng vu tế cấp Đại Vu đứng. Cộng thêm ba con đại thủy quy phía trước thử tấn công tường bảo vệ, bộ lạc này tổng cộng xuất động ba mươi cao thủ cấp Đại Vu.
Ngay sau đó lại có ba con Ban Văn Thủy Mãng to lớn từ trong rừng rậm trườn ra, trên đầu bọn nó có mười tên Đại Vu đứng.
Tổng cộng năm con Ban Văn Thủy Mãng to lớn, Cơ Báo ở một bên thấp giọng hướng Cơ Hạo giải thích, đây cũng là số lượng thủy mãng lớn nhất Thủy Mãng bộ một lần có thể xuất động——thủy mãng to lớn chăn nuôi khó khăn, lấy lực cả Thủy Mãng bộ, tổng cộng cũng chỉ dự trữ nuôi dưỡng đại khái không đến hai mươi con đại mãng, một lần xuất động năm con, đây đã là toàn bộ lực lượng cơ động bọn hắn có thể lấy ra.
Ba cây chiến kỳ đồ đằng lay động trên không, trong rừng rậm một trận tiếng cành lá gãy truyền đến, ba con Độc Giác Huyền Xà hình thể đặc biệt to lớn, thân dài hơn một trăm năm mươi trượng chậm rãi trườn ra, đỉnh đầu ba con Độc Giác Huyền Xà này cả thảy hai mươi gã Đại Vu Hắc Thủy Huyền Xà bộ đứng, hơn nữa thuần một sắc đều là vu tế thân hình tiều tụy thấp bé, cầm các loại cốt trượng.
“Các ngươi cũng thật to gan!” Cơ Hạ lớn tiếng quát: “Bộ lạc các ngươi đang bị chúng ta tấn công, chiến sĩ của các ngươi đang bại lui, các ngươi còn dám điều động nhiều tinh nhuệ như vậy tập kích Lãnh Khê cốc?”
Hắc Thủy Thu cười ‘xì xì’ quái dị, chậm rãi rút ra một thanh kiếm tinh tế sắc bén hầu như dài bằng thân thể hắn, hung hăng chỉ hướng Cơ Hạ: “Vậy thì thế nào? Dù sao lúc chúng ta tấn công Lãnh Khê cốc, vô luận đánh thành như thế nào, cũng sẽ không có ai đến cứu viện các ngươi. Không phá Lãnh Khê cốc, chúng ta thề không thu binh.”
‘Tê tê ~ ngang ~’ !
Năm con vằn cự mãng đồng thời há mồm, hung hăng hướng tới mặt đất hút một hơi.
Năm cái cột nước bay lên trời, cột nước màu đen ‘Ào ào’ rót vào trong bụng cự mãng, thân thể cự mãng cấp tốc bành trướng, cuối cùng thế mà biến thành quả cầu to lớn không gì so sánh được, chỉ có khóe miệng không ngừng có dòng nước dinh dính nhỏ xuống.
“Toàn lực, bảo vệ!” Cơ Báo rống to một tiếng, chà chà mạnh chân.
Thanh Phục mang theo mấy chục vị vu tế đứng ở phía sau tường bảo vệ, đồng thời niệm tụng chú ngữ, thúc dục toàn bộ vu pháp phù văn trên tường bảo vệ. Đám đông nô lệ lui tới bôn tẩu, đem từng sọt mỹ ngọc và Hỏa Ngọc Tủy nhét vào vu trận sau tường bảo vệ, cung cấp năng lượng cho toàn bộ tường bảo vệ.
Ngắn ngủn thời gian mấy hơi thở, trên vạn Hỏa Ngọc Tủy, ba mươi mấy vạn khối mỹ ngọc hóa thành hư ảo trong vu trận, tường bảo vệ của Lãnh Khê cốc chợt nổ bắn ra ánh sáng mạnh loá mắt, ánh lửa màu đỏ ở trên mặt tường phun ra cao khoảng hơn ba trượng.
Sắc mặt đám người Hắc Thủy Thu trở nên cực kỳ khó coi, bọn họ biết Lãnh Khê cốc là một chỗ mạch khoáng lớn, nhưng bọn hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, mạch khoáng lớn này sản xuất nhiều như vậy. Tấn công một chỗ thành lũy có mấy chục Đại Vu tọa trấn, có vu trận hoàn toàn phòng ngự, càng có tài nguyên cuồn cuộn không ngừng cung ứng, thế này khí lực phải hao phí sẽ rất lớn.
Trong tiếng ‘Ô ô’, năm con đại mãng há mồm, thân thể cấp tốc áp súc, lượng chất lỏng khổng lồ trong cơ thể hóa thành năm con rồng nước bắn nhanh ra.
Trải qua thân thể cự mãng áp súc, rồng nước ngưng tụ như thực chất, năm con rồng nước đen sì hung hăng đánh vào trên tường bảo vệ, nhất thời đất rung núi chuyển một trận, ánh lửa tường bảo vệ phun ra lay động một trận, đám người Cơ Hạo chỉ cảm thấy dưới chân chớp lên một trận, thiếu chút nữa không thể đứng vững bước chân.
Mười con đại thủy quy cùng cất tiếng rống dài, mảng lớn hàn khí phun trào ra.
Mười lăm con Độc Giác Huyền Xà cũng há mồm, ùn ùn phun ra vô số băng tinh mũi băng.
Các Đại Vu của ba bộ lạc càng lần lượt ra tay, các loại vu pháp cường lực đồng loạt xuất động, hóa thành mảng lớn khói đen thủy khí hướng về Lãnh Khê cốc bao phủ xuống.