Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 62: Chương 62: Bởi vì ngươi đáng khinh (2)




Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt âm thầm sáng ngời, nhìn Chân Thanh Thuần nói:

- Nói như vậy, ta có tiềm chất trở thành Linh Phù Sư?

- Đâu chỉ là tiềm chất.

Chân Thanh Thuần ngẩng đầu, ánh mắt hiện ra tinh quang, mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi:

- Ngươi có biết muốn thành Linh Phù Sư cần điều kiện gì không.

- Tinh thần lực cùng linh căn hơn người.

Đỗ Thiếu Phủ trả lời, hồi còn nhỏ liền nghe nói qua, người có thể trở thành võ giả đã cực nhỏ, mà có thể trở thành Linh Phù Sư, còn là trong vạn võ giả không có một.

- Không sai, trở thành một Linh Phù Sư cần tinh thần lực cùng linh căn hơn người, hai người thiếu một thứ cũng không được, linh căn của ngươi kém, so với Võ mạch hiện tại của ngươi còn kém.

Chân Thanh Thuần không khách khí nói.

- Vậy ngươi còn nói ta có thể trở thành Linh Phù Sư.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nguy hiểm lên.

- Ngươi biết cái gì chứ.

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái nói:

- Linh căn của ngươi là kém, nhưng ngươi có tinh thần lực người bình thường căn bản không có biện pháp so sánh, có thể nói, lấy tuổi của ngươi, tinh thần lực này có thể bài danh tiền tam, thật không biết ngươi nơi nào có tinh thần lực cường đại như vậy.

- Ta đích xác có chỗ hơn người, ánh mắt của ngươi không tệ.

Đỗ Thiếu Phủ mặt mang mỉm cười, không cảm thấy ngượng ngùng chút nào, sau đó nhìn Chân Thanh Thuần hỏi:

- Này cùng trở thành Linh Phù Sư có quan hệ gì sao?

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái nói:

- Đương nhiên là có quan hệ, quan hệ còn rất lớn, bởi vì tinh thần lực là ưu thế Tiên Thiên, khó có thể có biện pháp nào tăng lên, nhưng linh căn lại có biện pháp tăng lên, thậm chí có thể tăng lên tới một trình độ to lớn.

- Theo ta được biết, linh căn cũng không có cách nào tăng lên a.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không ngốc, chưa ăn qua thịt heo còn không có thấy heo chạy sao, linh căn của Linh Phù Sư giống như Võ mạch của võ giả, đều không có cách nào tăng lên, dù gặp gỡ thiên đại cơ duyên, ăn vào thiên tài địa bảo này có thể tăng cường Võ mạch cùng linh căn, cũng sẽ không thể tăng lên quá nhiều.

- Người khác không thể, nhưng ta có thể.

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, vẻ mặt Chân Thanh Thuần nghiêm túc lên:

- Chỉ cần ngươi nghe ta, bái ta làm thầy, ta liền có thể để ngươi trở thành một vị Linh Phù Sư.

- Bái ngươi làm sư?

Đỗ Thiếu Phủ trừng Chân Thanh Thuần một cái, sau đó nói:

- Ngươi tìm cái khác làm đồ đệ đi, ta không có hứng thú, ta trở thành võ giả là được, tham nhiều ăn không được, ta cũng không có cái tinh lực kia.

Chân Thanh Thuần ngây ngẩn cả người, nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ mắng to:

- Tiểu tử, ngươi có biết, nếu là năm đó, chỉ cần ta mở miệng nói một câu muốn thu đồ đệ, thiên hạ này không biết bao nhiêu Linh Phù Sư sẽ dập đầu đụng đầu rơi máu chảy cầu ta thu vào môn hạ hay không.

- Nghe nói Linh Phù Sư chia làm Linh Phù Sư nhất tinh, Linh Phù Sư nhị tinh, Linh Phù Sư tam tinh, Linh Phù Sư tứ tinh, ta đã từng nghe Đại bá nói qua, ở thật lâu trước kia, hắn còn nhìn thấy qua Linh Phù Sư ngũ tinh, không biết ngươi là Linh Phù Sư mấy tinh?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Thân phận của ta tạm thời không tiện nói cho ngươi, miễn cho ngươi tu luyện phân tâm, cũng sẽ mang đến phiền toái không cần thiết cho ngươi, chỉ có thể nói, Linh Phù Sư ngũ tinh gì đó, ở thời kì toàn thịnh của ta, ngay cả cái rắm cũng không tính.

Chân Thanh Thuần tràn đầy tự tin nói.

Khóe miệng của Đỗ Thiếu Phủ run rẩy một chút, nhìn thần sắc tràn đầy tự tin của Chân Thanh Thuần, một Linh Phù Sư ngũ tinh, đã là cường giả danh chấn đế quốc, sợ là ngay cả hoàng đế nhìn thấy loại cường giả này cũng phải đích thân nghênh đón, mà ở trong mắt Chân Thanh Thuần không bằng một cái rắm, nếu truyền ra ngoài, sợ là sẽ bị vô số người cười nhạo thành bệnh thần kinh.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không tin, nhìn khuôn mặt đáng khinh của Chân Thanh Thuần, tuổi thoạt nhìn còn không lớn bằng mình, làm sao cũng không giống như một cường giả tuyệt thế a.

- Tiểu tử, ngươi đến cùng có bái sư hay không.

Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi, khóe mắt run rẩy, hắn thật không ngờ, có một ngày hắn sẽ lưu lạc đến trình độ yêu cầu người bái sư, chẳng lẽ thời đại này, Linh Phù Sư đã không đáng tiền như vậy sao.

- Không bái, tuy ta có chút hứng thú với Linh Phù Sư, nhưng ta không tin ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp cự tuyệt.

- Vì sao không tin ta, ta đã chứng minh ta là Linh Phù Sư rồi a.

Chân Thanh Thuần muốn hỏng mất.

- Bởi vì ngươi nhìn rất đáng khinh, tướng do tâm sinh, rất giống kẻ lừa đảo.

Đỗ Thiếu Phủ rất nghiêm túc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.