Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 42: Chương 42: Chán ghét nhất bị thưởng. (2)




- Tiên Thiên cảnh mà thôi, làm sao có thể câu động Võ mạch...

Thiếu nữ kinh ngạc, thiếu niên trước mắt mang đến khí thế làm nàng kinh ngạc, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, kiều khu xoay tròn, bàn tay đánh ra một đạo chưởng ấn, ký hiệu phiêu đãng lóe ra, trong thời gian ngắn cùng thủ chưởng của Đỗ Thiếu Phủ va chạm.

- Phanh!

Thanh âm trầm đục truyền ra, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ bị đẩy lui, ước chừng đẩy lui hơn mười bước mới đứng vững, một chưởng nhẹ bổng kia cũng ẩn chứa cự lực khủng bố.

- Mạch Động cảnh.

Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, thiếu nữ trước mắt tuyệt đối không chỉ là Tiên Thiên cảnh, bằng không mình không có khả năng chịu thiệt.

- Tiên Thiên Sơ Đăng cảnh, lại có thực lực này, quả nhiên là có chút bản sự.

Thiếu nữ cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn, trong phút chốc kiều khu lại đập ra, nhờ lực trùng kích của thân pháp, bàn tay biến ảo, từng đạo chưởng ấn như tiên nữ tán hoa bao phủ về phía Đỗ Thiếu Phủ.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ trầm xuống, từng đạo thủ ấn thần dị ngưng kết, quang mang kim sắc bắt đầu khởi động, một cổ khí tức bá đạo hung hãn xuất hiện, cánh tay phải duỗi ra, như Đại Bằng giương cánh, trực tiếp đánh tới từng đạo chưởng ấn kia.

- Hô lạp!

Một đạo quang mang giống như gió lốc thổi quét ra, trực tiếp đánh tan chưởng ấn ở ven đường.

- Hưu!

Trong mắt thiếu nữ lần nữa hiện ra ngoài ý muốn, kiều khu thon dài mạn diệu xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ, bàn tay chém ra, như tiên tử khiêu vũ, một cỗ chấn động khuếch tán, một đạo chưởng ấn đánh tới ngực hắn.

Đỗ Thiếu Phủ rõ ràng thấy được chưởng ấn kia hạ xuống, cấp tốc thối lui, hiểm hiểm tránh đi.

Thiếu nữ nhíu mày, tựa hồ không ngờ đối phương có phản ứng nhanh nhẹn như thế, chưởng ấn gia tốc, ở trong không khí lưu lại tàn ảnh, tựa hồ xuyên thấu không khí cách trở, sau đó lại lần nữa dán ở trên ngực Đỗ Thiếu Phủ.

Giờ khắc này, Đỗ Thiếu Phủ tránh cũng không thể tránh, một cỗ cự lực nhất thời thổi quét đến.

- Phanh!

Thân hình của Đỗ Thiếu Phủ bị đẩy lui, sắc mặt tái nhợt hơn không ít, trong yết hầu cảm giác ngòn ngọt.

- Xem ra ngươi không có cách nào bắt ta về làm thị nữ của ngươi a.

Thiếu nữ nhẹ nhàng nói, nhìn Đỗ Thiếu Phủ lộ ra ý cười, không có ý tứ truy tiếp, như đã xác định đối phương khó thoát khỏi tay mình.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn phía sau, liên tiếp lui ra phía sau, bất tri bất giác đã thối lui đến chỗ vách núi, phía dưới tràn ngập mây mù, sâu không thấy đáy, đã không đường thối lui, thiếu nữ ở phía trước phong tỏa đường đi.

- Thầm thì!

Liệt Diễm Yêu Ưng xoay quanh, bất quá trong ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ lộ ra kiêng kị, vừa rồi quanh thân Đỗ Thiếu Phủ tràn ngập kim quang làm nó bất an.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn mấy đạo thân ảnh trên lưng Liệt Diễm Yêu Ưng, sau đó nhìn thiếu nữ nói:

- Không sai, hôm nay ta không thể bắt ngươi trở về làm thị nữ, thực lực của ngươi mạnh hơn ta.

- Tiên Thiên Sơ Đăng cảnh, thực lực đã rất mạnh, nếu tu vi của ta giống như ngươi, sợ là cũng không phải đối thủ, lại cho ngươi một cơ hội, giao Huyết Anh Linh Chi, ra ta không làm khó dễ ngươi.

Thiếu nữ nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói.

- Ta nói rồi, ta ghét nhất có người bắt ta làm gì đó, ngươi xinh đẹp cũng không được.

Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười, trên khuông mặt tái nhợt lộ ra nụ cười, thời điểm giọng nói hạ xuống, trực tiếp lấy ra Huyết Anh Linh Chi trong ngực, sau đó ở trong ánh mắt còn không có phản ứng của nàng, trực tiếp nhét vào trong miệng, lang thôn hổ yết cắn xé, trong thời gian ngắn, đã ngạnh sanh nuốt Huyết Anh Linh Chi vào trong bụng.

Thiếu nữ kinh hãi, Huyết Anh Linh Chi làm sao có thể trực tiếp dùng, kia là Linh Dược luyện chế đan dược Linh phẩm a, Tiên Thiên cảnh nuốt vào, dược lực khủng bố kia, đủ để làm thân hình nổ tung, này tuyệt đối là muốn chết.

Thiếu nữ muốn Huyết Anh Linh Chi, vốn tưởng rằng đã nắm ở trong tay, ai biết thiếu niên trước mắt làm ra hành động phát rồ như thế, lại nuốt Huyết Anh Linh Chi vào miệng.

- Ngươi làm cái gì vậy, mau nhả ra.

Thời điểm thiếu nữ phản ứng lại, vội vàng kêu lên, thân hình mạn diệu như tia chớp lao thẳng tới Đỗ Thiếu Phủ, Huyết Anh Linh Chi đã tới tay sao có thể mất được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.