Mà giờ phút này, chung quanh cùng bốn phía quảng trường, vô số thanh niên nhìn hai thân ảnh dính sát vào nhau kia, ánh mắt dại ra, hiện đầy tơ máu.
Thiếu nữ kia có thể nói giống như nữ thần, giờ phút này trơ mắt bị thiếu niên kia ôm ở trong ngực, tâm tình của mọi người có thể nghĩ.
Các đại gia tộc chấn kinh, chẳng lẽ đồn đãi là thật, ngay cả Diệp Bảo Lâm cùng cường giả Diệp gia cũng ngây người.
- Tiểu tử này, thật biết chiếm tiện nghi a.
Chỉ có Đỗ Chấn Vũ cùng Đỗ Chí Hùng hai mặt nhìn nhau, sau khi sửng sốt, đều lộ ra ý cười tựa tiếu phi tiếu, trong lòng cười thầm.
Trong đám người, Ngạn Long, Tào Khải Thái nhìn hai người dính sát vào nhau kia, trong mắt đều hiện ra hàn ý, khuôn mặt tự dưng âm trầm xuống, nhưng lập tức đều khôi phục bình thường.
Chẳng qua là âm trầm trên mặt Tào Khải Thái, so với Ngạn Long thì thu liễm nhanh hơn một ít.
- Sắp bắt đầu thi đấu, ta hi vọng ngươi có thể đứng ở cuối cùng.
Đỏ ửng trên má lặng yên rút đi, Diệp Tử Câm ở trong thời gian ngắn liền phục hồi tinh thần lại, thân hình mạn diệu khẽ dời, eo nhỏ thoát ly vòng tay của Đỗ Thiếu Phủ.
Đôi môi đỏ mọng cười khẽ, trong mắt lần nữa trở nên gợn sóng không thay đổi, Diệp Tử Câm ngẩng đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tựa hồ lộ ra vài phần thâm ý nói:
- Diệp gia ta sẽ giúp ngươi ngăn một nhà, hai nhà khác phải nhờ vào chính ngươi.
Giọng nói hạ xuống, bóng hình xinh đẹp xoay người, gót sen nhẹ nhàng rời đi.
- Chư vị, thời gian cũng không sai biệt lắm, bắt đầu đi.
Diệp Bảo Lâm nhẹ giọng nói, giống như một màn này tựa hồ không có thấy, nhưng ánh mắt quả thật hữu ý vô ý lướt qua Đỗ Thiếu Phủ.
- Sưu!
Diệp Bảo Lâm vừa nói xong, một lão giả của Diệp gia nhảy ra, như Thương Ưng vỗ cánh, bay lên không, nhẹ nhàng dừng ở trung ương quảng trường.
- Hảo!
Theo lão giả rơi xuống đất, thân pháp xinh đẹp kia tự nhiên cũng giành được vô số ủng hộ.
Lão giả mắt nhìn bốn phía quảng trường khẽ gật đầu, sau đó lớn tiếng nói:
- Hôm nay là Thạch Thành ngũ đại gia tộc ba năm một lần tuổi trẻ đại tái, đại biểu cho Thạch Thành ta nhân tài mới xuất hiện, hiện tại người dự thi của các đại gia tộc đều lên sân khấu đi.
- Đi đi.
Diệp Bảo Lâm, Ngạn Thanh Tùng, Tần Tông Quỳnh, Bạch Kế Nho… sắc mặt khẽ nhúc nhích, mắt nhìn đám hậu bối ở phía sau nói.
- Vâng.
Các thiếu nam thiếu nữ gật đầu, Diệp Tử Câm dẫn đầu, thân ảnh mạn diệu điểm nhẹ, dưới chân dâng trào huyền khí, thân hình bắn ra, ở giữa không trung xoay chuyển, thân hình như lục bình độ hải, lại như lá rụng trong gió thu, cuối cùng nhẹ nhàng dừng ở trên quảng trường, tao nhã cao quý, lộ ra chút lạnh lẽo, cực kỳ động lòng người.
Bạch Thải Y ánh mắt lấp lóe, váy dài phiêu động, một cỗ huyền khí đột nhiên hiện ra, dáng người mạn diệu như Lăng Ba tiên tử, trực tiếp độ qua hư không, sau đó tao nhã dừng ở cách Diệp Tử Câm không xa, làm ánh mắt mọi người sáng ngời.
Tần Tiểu Lộ cũng không cam lạc hậu, dưới chân huyền khí chấn động, bóng hình xinh đẹp nhảy lên giữa không trung, trong giây lát huyền khí dưới chân như lốc xoáy hiện ra, thân hình mạn diệu như con quay xoay tròn mấy vòng, cuối cùng dừng ở cách Bạch Thải Y không xa.
Tần Tiểu Lộ rõ ràng là không muốn thua Diệp Tử Câm cùng Bạch Thải Y, thân pháp này, thật đúng là cực kì tiêu sái xinh đẹp.
- Hảo!
Tam nữ hạ xuống, ba bóng hình xinh đẹp tranh huy, âm thanh ủng hộ nhất thời vang vọng ở trên không quảng trường.