Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 160: Chương 160: Cuối cùng chiến thắng. (2)




Ngày đó Thạch Thành phong vân biến sắc, trừ Lôi Đình Yêu Sư làm người ta rung động nhất, còn có một thiếu niên chân đạp Vương Lân Yêu Hổ, tử bào cổ đãng, bá đạo chính khí kia.

Hắn cực kỳ bá đạo, khí thế nghiền áp hết thảy, đặc biệt mấy câu nói cuối cùng, làm vô số cư dân Thạch Thành không cách nào quên được.

Bất quá trong sự tình náo nhiệt này, Đỗ Thiếu Phủ cùng Vương Lân Yêu Hổ đều không có xuất hiện, đã sớm trốn đi chữa thương khôi phục.

- Hô!

Năm ngày sau, trên giường, Đỗ Thiếu Phủ khoanh chân mà ngồi chậm rãi thở ra một hơi, hai tròng mắt khép chặt cũng từ từ mở ra.

Cảm thụ được huyền khí cùng thương thế trong cơ thể khôi phục, trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ hiện lên mỉm cười.

- Không nghĩ tới phương pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu, ở trên khôi phục thương thế cũng cường hãn như thế.

Đỗ Thiếu Phủ cực kì vừa lòng mỉm cười, lúc trước bị một ít thương thế, bất quá hiện tại đã hoàn hảo, tu luyện giả bình thường là tuyệt đối không thể làm được.

- Di.

Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ lấy ra một cây thú cốt, đúng là lúc trước từ trong Tàng Võ Lâu lấy được.

Tuy cảm giác được thú cốt này bất phàm, nhưng không phát hiện được chỗ bất phàm ở đâu, bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ không có thu vật ấy vào Túi Càn Khôn, đặt ở trong ngực, có thời gian liền lấy ra cân nhắc.

Mà vừa rồi, Đỗ Thiếu Phủ tựa hồ cảm giác được thú cốt này có chấn động, nhất thời lấy ra, đánh giá cẩn thận, trên thú cốt tựa hồ cùng bình thường có chút bất đồng, có khí tức lôi điện vờn quanh.

Chỉ là sau khi cẩn thận nghiên cứu, Đỗ Thiếu Phủ vẫn không tìm được chỗ nào bất phàm.

- Chẳng lẽ ta cảm giác sai, khí tức lôi điện hẳn là lây dính ở Lôi Trì.

Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói, thu thú cốt lại, sau đó đứng dậy duỗi thắt lưng.

- Tiểu tử không tệ, lại đột phá đến Tiên Thiên cảnh Viên Mãn, tốc độ rất nhanh, bất quá đừng quên, Tiên Thiên cảnh là cảnh giới rèn đúc căn cơ quan trọng nhất, không được nóng vội, miễn cho đến lúc đó hối hận không kịp.

Thanh âm của Chân Thanh Thuần vamg lên, một cổ khí tức chấn động từ trong tiểu tháp truyền ra, sau đó ngưng tụ thành hình người, khuôn mặt đáng khinh kia xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

- Ngươi còn không biết xấu hổ đi ra, chẳng lẽ ta gọi ngươi nghe không thấy sao?

Đỗ Thiếu Phủ vừa thấy Chân Thanh Thuần, nhất thời sắc mặt cực kỳ khó coi.

Lúc trước đại chiến, Đỗ Thiếu Phủ từng liên hệ Chân Thanh Thuần, muốn hỏi Chân Thanh Thuần có biện pháp nào đối phó Tần Tây Bình không, ai biết Chân Thanh Thuần ở trong tiểu tháp không có đáp lại.

Chân Thanh Thuần lơ đễnh, mỉm cười nói:

- Ta không nghĩ tới năng lượng trong Lôi Trì kia có tác dụng cho ta khôi phục, liền hấp thu một chút, nên mấy ngày nay không đếm xỉa tới ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt nhất thời sáng ngời hỏi:

- Vậy ngươi khôi phục bao nhiêu?

- Có thể khôi phục bao nhiêu, chẳng qua chiếm được một chút chỗ tốt mà thôi, ta muốn hoàn toàn khôi phục đơn giản như vậy sao!

Sắc mặt của Chân Thanh Thuần bình tĩnh, ngữ khí lộ ra chút cảm thán, sau đó ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lông mày khẽ nhúc nhích, hỏi:

- Ngươi gặp qua Lôi Đình Yêu Sư kia.

- Gặp qua.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, liếc nhìn Chân Thanh Thuần, ánh mắt nghiêm túc nói:

- Không phải ngươi có ý đồ với Lôi Đình Yêu Sư chứ?

- Ta không có hứng thú, nếu Lôi Đình Yêu Sư kia có thể mạnh hơn mấy chục lần nữa mà nói, có lẽ ta sẽ có hứng thú.

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, sau đó ngữ khí hòa hoãn, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tuy mấy ngày qua ta không đếm xỉa tới ngươi, bất quá chuyện đã xảy ra ta đều biết, nhìn không ra nha, tiểu tử ngươi còn có chút phong cách, không hổ là tiểu đệ của ta.

- Là huynh đệ kết nghĩa, không phải tiểu đệ.

Đỗ Thiếu Phủ xem thường nhìn Chân Thanh Thuần, người này càng ngày càng biết chém gió, nếu Lôi Đình Yêu Sư mạnh hơn mấy chục lần, sẽ khủng bố như thế nào.

- Huynh đệ kết nghĩa cùng tiểu đệ đều giống nhau, đều giống nhau.

Chân Thanh Thuần cười hắc hắc, nụ cười cực kỳ đặc biệt, sau đó tiếp tục nói:

- Bất quá tu vi của Lôi Đình Yêu Sư kia cũng chỉ bình thường, Yêu Hậu cảnh viên mãn, nếu có thể đột phá một tầng, sẽ thành Yêu Vương cảnh, đến lúc đó đắp nặn nhân thể, cũng có thể xem như vương hầu một phương.

Theo Chân Thanh Thuần nói, Đỗ Thiếu Phủ cũng mới ước chừng đoán, sau Yêu Hậu cảnh là Yêu Vương cảnh, tu luyện giả sau Vũ Hầu cảnh, sợ rằng có thể là Vũ Vương cảnh.

- Nguyên lai Lôi Đình Yêu Sư tiền bối đã đến Yêu Hậu cảnh viên mãn.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy mới biết được Lôi Đình Yêu Sư dĩ nhiên đã đến Yêu Hậu cảnh viên mãn, khó trách Tần Tây Bình kia không hề có sức phản kháng, căn bản không phải đối thủ.

- Đáng tiếc Lôi Đình Yêu Sư kia chung quy là đại nạn đã tới, dầu hết đèn tắt, đã chống đỡ không được bao lâu.

Chân Thanh Thuần nói.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nói:

- Chẳng lẽ Lôi Đình Yêu Sư tiền bối đang giả vờ, thực lực cường đại kia chỉ là cố gắng cuối cùng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.