Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, nhìn thân ảnh cao ngất phía trước, đúng là lão cha tửu quỷ của mình, chẳng qua hôm nay trên người lão cha tửu quỷ dĩ nhiên không nhiễm một hạt bụi, còn thay một bộ đồ mới tinh.
Áo bào màu xanh, Đỗ Thiếu Phủ nhớ được bộ trường bào này, là lần trước mình mua cho lão cha tửu quỷ.
Mái tóc lộn xộn cũng được chải vuốt lại, vài sợi tóc mai khoát trên đầu vai, khuôn mặt vốn cương nghị nhìn càng thêm tuấn lãng.
Đỗ Đình Hiên cũng theo ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nhìn trường bào trên người mình nói:
- Còn rất vừa người.
- Con nhìn rất giống phụ thân nha.
Nhìn nửa ngày, Đỗ Thiếu Phủ phát hiện, mình cùng lão cha tửu quỷ có tới bảy tám phân tương tự.
Đỗ Đình Hiên nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Bởi vì ngươi là con của ta.
Thanh âm trầm thấp hùng hậu, rất giàu từ tính.
- Ngài là phụ thân của ta, nhưng giấu diếm nhi tử của mình không ít chuyện nha?
Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão cha tửu quỷ, bĩu môi nói:
- Tổ Từ Thạch Quan cũng là ngươi làm ra?
- Làm sao ngươi biết?
Đỗ Đình Hiên hơi có vẻ kinh ngạc, ánh mắt như ngôi sao trong đêm tối.
- Mới đầu ta không biết, bất quá sau khi ta có thể tu luyện mới xem xét ra mùi rượu, trên người ta có mùi rượu, nên trừ ngài ra, còn có người khác sao?
Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Lần sau làm chuyện tình gì lén lút, nhớ phải chú ý tẩy mùi rượu đi.
- Không hổ là con ta.
Đỗ Đình Hiên cười nói.
- Tổ Từ Thạch Quan kia là bảo vật?
Đỗ Thiếu Phủ nghi hoặc hỏi, Tổ Từ Thạch Quan tuyệt đối là bất phàm, giống công pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu, đều có tác dụng phạt mao tẩy tủy.
Thậm chí Đỗ Thiếu Phủ cảm giác, tác dụng của Tổ Từ Thạch Quan còn không dưới công pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu. Bản thân tu luyện công pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu, tầng thứ nhất Luyện Kim Vũ có thể tu luyện thành công nhanh như vậy, nếu không có trước kia ở trong Tổ Từ Thạch Quan phạt mao tẩy tủy, thì tuyệt đối không có khả năng nhanh như vậy liền đặt chân tầng thứ hai.
- Hẳn là vậy, nhưng ta cũng không biết cái gì, ta cũng là vô tình phát hiện tác dụng này, là vật tộc tổ truyền thừa.
Đỗ Đình Hiên cười nói.
Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ khẽ nhúc nhích, xem ra lão cha tửu quỷ cũng chỉ là vô tình phát hiện tác dụng của Tổ Từ Thạch Quan, mà không biết lai lịch của Tổ Từ Thạch Quan.
- Thanh Thuần ca không có việc gì chứ?
Đỗ Thiếu Phủ quay đầu nhìn tiểu tháp, lại khẩn trương lên.
- Hắn rất mạnh, chỉ là Nguyên Thần rất yếu, nếu khôi phục nhiều một ít, sợ là có thể phát hiện ta, hoặc là, kỳ thực hắn đã sớm phát hiện ta.
Lông mày của Đỗ Đình Hiên khẽ nhúc nhích, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Nguyên Thần của hắn tiêu hao quá nhiều, sợ là cần một chút thời gian mới có thể thức tỉnh.
- Cần bao lâu?
Đỗ Thiếu Phủ có chút sốt ruột, hi vọng Chân Thanh Thuần có thể sớm chút thức tỉnh, không chỉ vì mình còn chờ học tập phù trận, trọng yếu hơn là Chân Thanh Thuần là đại ca kết bái của mình.
- Ta cũng không biết, có lẽ một năm hai năm, có lẽ năm ba năm, thậm chí lâu hơn.
Đỗ Đình Hiên nói.
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày:
- Cần thời gian dài như vậy sao?
- Về sau ngươi có cơ hội mà nói, có thể tìm một ít Linh Dược có thể khôi phục Nguyên Thần, như vậy hắn có thể khôi phục nhanh hơn một ít.
Đỗ Đình Hiên nhìn tiểu tháp của Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Cụ thể ta cũng không biết, đối với Linh Phù Sư chán ghét này, ta lý giải cũng không nhiều.
- Ta cũng là Linh Phù Sư.
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, giống như lão cha tửu quỷ không quá thích Linh Phù Sư, nhưng hiện tại mình cũng là Linh Phù Sư nha.
- Nnnn ngươi cũng là con ta, huống chi, mới đầu ngươi là tu luyện giả.
Đỗ Đình Hiên nhàn nhạt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau đó nói:
- Không có gì muốn hỏi sao?
- Có.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, nhìn lão cha tửu quỷ nói:
- Ngươi không nói, ta hỏi có tác dụng gì.
- Ngươi không hỏi, ta biết nói cái gì chứ?
Đỗ Đình Hiên nói.
- Ta hỏi, ngươi cũng không nhất định sẽ nói.
Đỗ Thiếu Phủ nói.
Đỗ Đình Hiên cười cười:
- Ngươi hỏi, là sự tình của ngươi, nhưng nói hay không, khẳng định là sự tình của ta rồi.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn lão cha tửu quỷ, nhíu mày, cuối cùng nói:
- Có đôi khi ta thực hâm mộ ngươi.
- Hâm mộ ta cái gì?