Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 75: Chương 75: Lời đồn chỉ cho trí giả (1)




Buổi chiều, phía sau núi Đỗ gia, tiếp tục truyền ra tiếng vang oanh ầm ầm, liên tục tới đêm mới từ từ chấm dứt.

Phía sau Đỗ gia dãy núi liên miên, ở chỗ sâu bình thường không có người tiến đến, bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ cũng yên tâm luyện thể, huống chi còn có Vương Lân Yêu Hổ, một khi có người tới gần, sẽ lập tức bị phát hiện.

Vào đêm, Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục khoanh chân thổ nạp tu luyện.

Màn đêm bao phủ Thạch Thành, trong một mảnh kiến trúc hùng vĩ không kém Đỗ gia, một tòa đình viện, mấy thân ảnh đứng ở trong phòng, trong đó một thiếu niên sắc mặt trắng bệch, đúng là Ngạn Hổ ở buổi sáng bị Đỗ Thiếu Phủ giáo huấn.

- Ngạn Hổ chỉ hai chiêu liền bị đánh bại, ẩn nhẫn mười năm, xem ra lúc này đây Đỗ gia ra một kình địch a.

Một thanh niên bộ dáng có vài phần tương tự Ngạn Hổ, tuổi lớn hơn một chút, khóe miệng có ý cười nhàn nhạt nói.

- Đại ca, ngươi nhất định phải báo thù giúp ta a.

Ngạn Hổ ủy khuất cùng phẫn nộ, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua Đỗ Thiếu Phủ.

Ngạn Long nhìn Ngạn Hổ, khẽ thở dài:

- Nhị đệ, lần sau cách Diệp Tử Câm xa một ít, nàng không thích hợp ngươi.

- Đại ca, ngươi nói gì vậy, không thích hợp ta, chẳng lẽ ngươi thích hợp sao.

Ngạn Hổ nhìn Ngạn Long, ánh mắt bắt đầu không vui lên.

- Nhị đệ, hôm nay ngươi bị thương chính là chứng minh, Diệp Tử Câm kia không phải ngươi có thể thu phục.

Thần sắc của Ngạn Long không có quá nhiều biến hóa, khóe miệng nhếch lên, nhìn ánh trăng ngoài cửa, nói nhỏ:

- Nữ nhân kia không đơn giản, đây là đang thử a.

- Thử cái gì?

Ngạn Hổ nghi hoặc hỏi.

- Không có gì, gần đây ngươi an tâm chữa thương đi.

Ngạn Long nói.

- Vậy Đỗ Thiếu Phủ kia làm sao bây giờ, chẳng lẽ buông tha hắn sao, chẳng lẽ Ngạn gia ta sợ hắn sao.

Ngạn Hổ cả giận nói, tuyệt đối không thể buông tha Đỗ Thiếu Phủ, nhìn trung niên ở phía sau Ngạn Long nói:

- Cha, ngươi nói một chút a, chẳng lẽ ta bị người đánh không sao?

Trung niên ngồi ngay ngắn, đúng là Ngạn gia gia chủ Ngạn Thanh Tùng, nhìn Ngạn Long nói:

- Long nhi, ngươi cảm thấy như thế nào?

Ngạn Long nghe vậy nói:

- Cha, Đỗ Thiếu Phủ kia so với Nhị đệ còn nhỏ hơn mấy tuổi, nếu như chúng ta đi Đỗ gia, sợ là đối với danh dự của Ngạn gia có tổn thất rất lớn, truyền ra bên ngoài, khó tránh khỏi sẽ có người nói, người Ngạn gia chúng ta đánh không lại người Đỗ gia, thua còn muốn đi tìm phiền toái.

- Vậy ý của ngươi là bỏ qua sao?

Thần sắc của Ngạn Thanh Tùng không có quá nhiều chấn động.

- Không...

Ngạn Long mỉm cười nói:

- Chúng ta đi Đỗ gia, còn phải vô cùng náo nhiệt đi Đỗ gia, tư thái luôn phải làm một lần a, miễn cho có người chuyên môn nhìn chằm chằm Ngạn gia chúng ta, huống chi ta cũng muốn đi xem Đỗ Thiếu Phủ kia, có thể ẩn nhẫn mười năm, sẽ là dạng người như thế nào.

- Được, đi Đỗ gia, hảo hảo thu thập Đỗ Thiếu Phủ kia một chút.

Ngạn Hổ nhất thời cười rộ lên.

- Hổ nhi, ngươi đi xuống chữa thương đi, trong nửa năm, không được rời gia môn nửa bước!

Ngạn Thanh Tùng nhìn Ngạn Hổ trầm nói.

- Vâng, cha.

Ngạn Hổ không dám nhiều lời, tựa hồ cực kì sợ hãi phụ thân, đành phải kéo thân hình trọng thương chậm rãi rời đi.

- Ai...

Nhìn bóng dáng của Ngạn Hổ, Ngạn Thanh Tùng khe khẽ thở dài, nói nhỏ:

- Ngu xuẩn, bị người lợi dụng, còn hồn nhiên không biết.

Ngạn Long nhìn Ngạn Thanh Tùng cười nói:

- Cha, Nhị đệ còn không hiểu chuyện, huống chi nha đầu Diệp Tử Câm kia thật không đơn giản, lần này Nhị đệ gặp hạn không oan, đối với hắn về sau sẽ có lợi.

Ngạn Thanh Tùng nhìn Ngạn Long nói:

- Nếu ngươi có thể thu phục tiểu nha đầu kia, như vậy chuyện sau này liền đơn giản hơn nhiều.

- Ta sẽ nỗ lực.

Ngạn Long mỉm cười.

- Có một số việc cũng nên giải quyết rồi, Thạch Thành bình tĩnh lâu lắm a.

Ngạn Thanh Tùng nói.

- Trước khi mưa gió đến, thời tiết sắp thay đổi, Diệp gia không phải đã nhịn không được sao.

Nhìn ánh trăng ngoài cửa, Ngạn Long thì thào nói.

Sáng sớm hôm sau, kim mang nhàn nhạt ở quanh thân Đỗ Thiếu Phủ thu liễm, phun ra một ngụm trọc khí, đình chỉ thổ nạp tu luyện.

- Phương pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu thật sự là huyền diệu, phương pháp tu luyện cũng cường hãn đến cực điểm.

Cảm giác trong cơ thể càng ngày càng tràn đầy huyền khí cùng bản thể cường hãn, trên khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra ý cười, thu thập một phen, sau đó ly khai.

- Thiếu Phủ thiếu gia, không tốt, Ngạn gia đến rất nhiều người, hùng hổ tới tìm ngươi, gia chủ bảo ngươi đi qua xem.

Ngay thời điểm Đỗ Thiếu Phủ vừa trở lại hậu viện, hậu viện tân tổng quản vội vàng chạy tới, thở hổn hển, thần sắc khẩn trương.

- Ngạn gia.

Thần sắc của Đỗ Thiếu Phủ cực kì bình tĩnh nói:

- Ngươi trước đi xuống đi, ta một hồi liền qua.

Vương Lân Yêu Hổ cọ cọ Đỗ Thiếu Phủ, nghe nói có người đến tìm phiền toái, tựa hồ là nói với Đỗ Thiếu Phủ cũng muốn đi tham gia.

- Ngươi không cần đi giúp vui.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vương Lân Yêu Hổ nói.

- Rống rống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.