Dưới ánh trăng, ngọn núi lớn màu đen dường như không có điểm cuối, rừng rậm phập phồng giống như là một mảnh hồng thủy.
Trên dãy núi cao vút, từng ngọn núi giống như những ngôi mộ lớn đứng vững vàng trong bóng đêm.
- Những người này là vì Tiểu Thanh Thanh mà đuổi giết chúng ta sao?
Trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, ánh mắt Đái Tinh Ngữ khẩn trương không dứt, che chở Tiểu Thanh Thanh thật chặt trong lòng bàn tay.
- Bất kể là nguyên nhân gì, Hắc Sát môn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ với chúng ta, chúng ta phải sớm rời khỏi Hắc Ám sâm lâm, đến địa giới Thiên Vũ học viện mới an toàn.
Âu Dương Sảng nói.
- Yên tâm đi, chỉ có chút chuyện.
Đỗ Thiếu Phủ nhẹ vỗ đầu Đái Tinh Ngữ an ủi, trong lòng có chút bất đắc dĩ, nha đầu Đái Tinh Ngữ này thân là bùa sư tầng thứ nhị tinh viên mãn, bản thân tu vi mặc dù chưa tính là quá mạnh mẽ, nhưng vốn nên có một chút lực tự vệ.
Chỉ tiếc nha đầu này lúc căng thẳng hoàn toàn không cách nào xuất thủ, tật bệnh này rất lớn, nếu gặp phải đối thủ, tựa hồ là không cách nào chống cự.
- Bất kể các ngươi là ai, dám giết người của Hắc Sát môn, đoạt đồ của Hắc Sát môn, chắc chắn chúng ta sẽ bầm thây bọn ngươi thành vạn đoạn, nghiền xương thành tro!
Bỗng dưng, trên bầu trời đêm hắc ám, tiếng hét lớn âm lệ từ phía sau Vương Lân Yêu Hổ cuồn cuộn truyền ra, trong bóng đêm, mấy đạo thân ảnh bao quanh, tựa như lưu tinh cấp tốc truy đuổi Vương Lân Yêu Hổ.
- Không hay rồi, nhất định là những cường giả khác của Hắc Sát môn chạy tới đuổi theo.
Ánh mắt Âu Dương Sảng ngưng trọng, nàng rất rõ ràng Hắc Sát môn ở trong phạm vi Hắc Ám sâm lâm kinh khủng cỡ nào, giờ phút này bị Hắc Sát môn nhìn chằm chằm vào, muốn thoát thân cũng khó khăn.
- Thiếu Phủ ca ca, chúng ta phải làm sao đây?
Đái Tinh Ngữ hỏi Đỗ Thiếu Phủ, chim nhỏ màu xanh trong ngực nhìn mấy đạo thân ảnh như lưu quang ba động đang đuổi theo, không biết bên trong cái đầu nhỏ đang suy nghĩ cái gì.
- Tiểu Hổ, toàn lực thoát thân.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ cũng ngưng trọng, mấy đạo thân ảnh truy đuổi kia rõ ràng cũng là Mạch Tiên cảnh, cho dù là tiểu Hổ cũng chỉ có thể ngăn cản được một người, còn Đái Tinh Ngữ và Âu Dương Sảng, đều không thể đối mặt với người tu vi Mạch Tiên cảnh, dĩ nhiên, Đái Tinh Ngữ thật ra không cần phải nói .
Còn Đỗ Thiếu Phủ cũng biết thực lực của mình, cho dù mình có thể miễn cưỡng chống lại người tu vi Mạch Tiên cảnh sơ đăng, nhưng nếu gặp gỡ người tu vi tầng thứ Mạch Tiên Huyền Diệu cảnh, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.
- Gào!
Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh bay lên, thân thể cao lớn cũng đã thúc dục đến trình độ khổng lồ nhất, tốc độ đến cực hạn, trong lúc vỗ cánh phong bạo cuốn ra, làm khu rừng phía dưới xao động không dứt.
Vương Lân Yêu Hổ dốc hết tốc lực phi hành, phía sau những thân ảnh như lưu quang cũng càng ngày càng xa, chỉ có một đạo thân ảnh lưu quang tốc độ vẫn không thoát khỏi, vẫn theo đuôi phía sau, thỉnh thoảng tiếng hét âm lệ lớn tiếng truyền ra:
- Các ngươi trốn không thoát đâu, ta sẽ nghiền xương bọn ngươi thành tro!
Thời gian từ từ trôi qua, trong đêm tối Vương Lân Yêu Hổ cấp tốc phi hành.
Sau nửa canh giờ, thân ảnh đuổi theo phía sau hoàn toàn chỉ có thể nhìn thấy một người, những người khác đoán chừng thực lực thấp hơn đã bị vứt lại không thấy, nhưng đạo thân ảnh cuối cùng này vẫn không cách nào thoát khỏi.
Đỗ Thiếu Phủ há mồm nhét một chút đan dược vào trong miệng, không quên khôi phục sức khỏe, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn thân ảnh đuổi theo phía sau, khẽ nhíu mày, chỉ có thể hi vọng Vương Lân Yêu Hổ có thể thoát khỏi đạo thân ảnh vậy.
- Cường giả Hắc Sát môn đuổi theo phía sau thực lực sợ rằng ít nhất ở tầng thứ Mạch Tiên cảnh bỉ ngạn trở lên?
Âu Dương Sảng hỏi Đỗ Thiếu Phủ.
- Ít nhất ở tầng thứ Mạch Tiên cảnh bỉ ngạn trở lên.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu với Âu Dương Sảng, Vương Lân Yêu Hổ là tầng thứ Mạch Tiên Huyền Diệu cảnh, cộng thêm tốc độ thiên phú của Vương Lân Yêu Hổ, người của Hắc Sát môn có thể đuổi theo phía sau, tầng thứ tu vi sợ rằng ít nhất cũng là tầng thứ Mạch Tiên cảnh bỉ ngạn trở lên.
Âu Dương Sảng cau mày, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Chúng ta hiện tại rất phiền toái, thế lực của Hắc Sát môn quá khổng lồ, sợ rằng chúng ta càng đến chỗ sâu trong Hắc Ám sâm lâm, lại càng khó có thể thoát thân, phải nghĩ cách mau sớm thoát thân mới được.
- Thoát khỏi người phía sau trước rồi hãy nói.
Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt cũng ngưng trọng, người đuổi theo phía sau ít nhất là tầng thứ Mạch Động cảnh bỉ ngạn, người này khó đối phó, tiểu Hổ cho dù có thể chống đở, nhưng nếu những cường giả khác của Hắc Sát môn đuổi theo, đến lúc đó ba người bọn họ và Vương Lân Yêu Hổ sợ là sẽ bị tận diệt toàn bộ.
- Tình huống như thế, sợ là sẽ càng khó có thể thoát khỏi, chúng ta ở giữa không trung, người phía sau tầm mắt trống trải, chúng ta không cách nào ẩn núp.
Âu Dương Sảng nói với Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ suy tư, đang ở giữa không trung, tầm mắt trống trải, ngoài dựa vào tốc độ tuyệt đối thoát khỏi người phía sau, ngoài ra không còn cách nào khác.
- Tiểu Hổ, chúng ta xuống trước đi.
Suy tư một lát, Đỗ Thiếu Phủ nói với Vương Lân Yêu Hổ, tốc độ của người đuổi theo phía sau sẽ không ở dưới Vương Lân Yêu Hổ quá nhiều, ở giữa không trung càng khó có thể thoát thân, ba người ngồi trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, tuyệt đối cũng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ phi hành và ưu thế của Vương Lân Yêu Hổ.
- Gào!
Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh, thân thể nhất thời nghiêng xuống, thân thể cùng lúc bắt đầu thu nhỏ lại, sau đó hướng về phía Hắc Ám sâm lâm rậm rạp chui vào.
- Các ngươi trốn không thoát đâu, chắp cánh khó thoát!
Thân ảnh phía sau vẫn bám sát không buông, từ xa nhìn Vương Lân Yêu Hổ chui vào Hắc Ám sâm lâm, tiếp theo thân ảnh lướt vào bên trong khu rừng rậm rạp.
- Tiểu Hổ, ngươi dẫn tên kia rời đi trước, sau đó trở về tìm chúng ta, chúng ta ở sẽ yên đây bất động chờ ngươi, ngươi phải cẩn thận, chú ý an toàn.
Đỗ Thiếu Phủ đưa ra quyết định, ba người sẽ ẩn thân ở phụ cận, để cho Vương Lân Yêu Hổ dẫn dụ người phía sau rời đi, bớt ảnh hưởng đến ba người, tốc độ của Vương Lân Yêu Hổ nhất định sẽ nhanh hơn, hi vọng thoát khỏi người phía sau sẽ lớn hơn rất nhiều.