Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 261: Chương 261: Nghênh ngang thoát thân. (1)




Nghe vậy, sắc mặt của Hạ Lực biến hóa, ánh mắt nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, sau đó nói:

- Buông con của ta ra, ta coi như chuyện này chưa phát sinh qua, các ngươi có thể đi.

- Bạch Hổ môn cùng Đông Hưng Đường diệt Tinh Long hội ta, giết vô số người Tinh Long hội ta, chẳng lẽ cũng coi như không có phát sinh quá?

Đỗ Vân Long nhìn Hạ Lực, nếu là lúc trước, đối mặt Bạch Hổ môn, này không khác gì ở trước mặt hắn là một quái vật lớn, nhưng lúc này, người mang truyền thừa của cường giả, điều này làm cho hắn tự tin hơn, không cần bao lâu, mình sẽ không e ngại Bạch Hổ môn nữa.

- Ngươi là người của Tinh Long hội?

Hạ Lực nhìn Đỗ Vân Long, ánh mắt khẽ nhúc nhích, sau đó nói:

- Trong địa giới Lan Lăng phủ, mỗi ngày đều có người chết, mỗi ngày đều có thế lực biến mất, cá lớn nuốt cá bé, đây là thiên lý không thay đổi, Tinh Long bị diệt, chỉ có thể trách thực lực không đủ, còn có thể trách người khác sao? Đông Hưng Đường Cừu Sơn hẳn là cũng bị các ngươi giết a, ngươi còn muốn như thế nào?

- Này...

Đỗ Vân Long bị Hạ Lực hỏi á khẩu không trả lời được, trong lúc nhất thời không lời chống đỡ.

- Không sai, nói rất đúng, cá lớn nuốt cá bé, chân lý mãi mãi không thay đổi.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu cười nói, còn ẩn ẩn mang theo một tia hàn ý, nhìn Hạ Lực nói:

- Ta sẽ thả con ngươi, nhưng không phải hiện tại, chờ ta về Lan Lăng phủ, ta sẽ thả con ngươi.

- Tiểu tử, ta biết ngươi là người của Lan Lăng phủ, đừng tưởng rằng dùng Lan Lăng phủ có thể áp chế Bạch Hổ môn ta, thả con ta ra, ta đáp ứng để các ngươi đi, nhất định sẽ để các ngươi đi!

Hạ Lực trầm giọng nói:

- Nhưng tuyệt đối phải thả người trước!

Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, nhìn Hạ Lực nói:

- Hiện tại ta định đoạt, không tới phiên ngươi nói chuyện.

Nói xong, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Vương Lân Yêu Hổ ở giữa không trung nói:

- Tiểu Hổ, chúng ta đi!

- Rống!

Vương Lân Yêu Hổ hiểu ý, nhất thời vỗ cánh bay tới trước người Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt như hổ rình mồi nhìn Hạ Lực.

Ở dưới ánh mắt run rẩy của Hạ Lực, Đỗ Thiếu Phủ mang theo Hạ Quân bị khống chế cùng Đỗ Vân Long nhảy lên lưng Vương Lân Yêu Hổ.

- Cá lớn nuốt cá bé!

Đỗ Vân Long ném đại hán Mạch Động Bỉ Ngạn cảnh kia xuống đất, ánh mắt hiện ra hàn ý.

- Đỗ Thiếu Phủ, Trì trưởng lão cùng Lỗ trưởng lão của Bạch Hổ môn đâu?

Ánh mắt Hạ Lực run rẩy, ngẩng đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Cá lớn nuốt cá bé mà thôi, đương nhiên là bị ta giết.

Đỗ Thiếu Phủ cười nói, nhìn vết thương trên lưng Vương Lân Yêu Hổ, ánh mắt dần dần âm trầm xuống:

- Tổn thương Vương Lân Yêu Hổ của ta, món nợ này, ta sẽ chậm rãi tính với Bạch Hổ môn ngươi.

- Rống!

Theo giọng nói của Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống, Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh bắn ra, sau đó hổ khu khổng lồ dần dần biến mất ở tầm mắt mọi người.

Ánh mắt của Hạ Lực co lại, tổn thất một trưởng lão Mạch Linh Cảnh, đặc biệt còn có một Linh Phù Sư tam tinh đỉnh phong, này đối với cả Bạch Hổ môn mà nói cũng là một loại đả kích.

- Chưởng môn, thiếu môn chủ bị tiểu tử kia bắt, chúng ta có nên truy hay không?

Một lão giả nhìn Hạ Lực hỏi, không biết khi nào đã gọi Yêu thú phi hành bay đến.

- Trước vào động quật kia nhìn xem.

Hạ Lực cắn răng, hai tiểu tử kia có thể ở trong động quật ngây ngốc thời gian dài như vậy, trong động quật nhất định có bí mật, có lẽ thật có cường giả truyền thừa.

- Oanh ầm ầm!

Thời điểm mọi người đi về phía động quật, đột nhiên động quật đất rung núi chuyển, khe nứt trên thạch bích cấp tốc lan tỏa, sau đó vô số thạch bích vỡ tan, đỉnh núi ầm ầm băng toái, tràn ngập tro bụi, đá vụn bắn nhanh, nham thạch to lớn ngã nhào.

- Mau lui lại!

Mọi người cấp tốc thối lui, sắc mặt đại biến.

Mà lúc này, động quật kia tính cả khu vực chung quanh, đều đã băng toái hóa thành một đống nham thạch, căn bản không có khả năng tìm được động quật nguyên lai, hết thảy đều biến mất không thấy.

- Làm sao có thể như vậy, trong động quật kia nhất định có bảo vật.

Hạ Lực huyền phù giữa không trung, nhìn động quật vỡ vụn, sắc mặt hối hận không thôi, nếu mới đầu hắn coi trọng một ít tự mình đến, sợ là bảo vật trong động quật liền không tới phiên người khác, nhưng hiện tại hối hận cũng đã không còn kịp rồi....

Hơn nửa canh giờ sau, ngoài Lan Lăng phủ thành, Đỗ Thiếu Phủ nhìn Hạ Quân nói:

- Chúng ta lại gặp mặt?

- Bởi vì vận khí của ta không tốt.

Trên khuôn mặt Hạ Quân mang theo cười khổ, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Không nghĩ tới chỗ kia cũng có ngươi, nếu sớm biết Tinh Long hội cùng ngươi có liên quan, Bạch Hổ môn sẽ không đi tham dự chuyện tình của Đông Hưng Đường cùng Tinh Long hội.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Hạ Quân, không có đáp lời, sau đó nói:

- Ta nói sẽ thả ngươi, vậy thì sẽ thả ngươi, ta nói chuyện cho tới bây giờ đều giữ lời.

- Đa tạ.

Hạ Quân nói, khuôn mặt vẫn mang theo cười khổ, khóe môi nhếch lên vết máu, sau đó đi vào Lan Lăng phủ thành.

- Lão Tam, thật sự thả hắn sao?

Đỗ Vân Long hơi nhíu mày nói:

- Lấy thực lực của Bạch Hổ môn, nếu không có cố kị, sợ là đến lúc đó sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.