- Mau nhìn, kia là cái gì?
Đột nhiên mọi người nhìn về phía trung tâm Thạch Thành, có năng lượng khủng bố chấn động nhộn nhạo.
Trong màn đêm, mây đen áp đỉnh, sau đó bắt đầu có tia chớp xuyên qua, chiếu rọi đêm tối tựa như ban ngày, lôi điện khủng bố khiến lòng người run sợ.
Ngàn vạn thành dân khiếp sợ, động tĩnh khủng bố kia, làm người ta sợ hãi.
- Lôi Tổ vì Thạch Thành, vì gia tộc chúng ta hao hết cả đời, rốt cục phải đi đến bước này sao.
Ngoài kiến trúc khổng lồ cổ lão kia, Diệp Tử Câm bình thường lạnh lẽo, ánh mắt đã có chút ướt át.
- Chúng ta dùng hết lực lượng toàn tộc, lại thủy chung không có biện pháp, không thể giúp Lôi Tổ vượt qua kiếp nạn này, là ta vô dụng.
Diệp Bảo Lâm im lặng, trên khuôn mặt anh khí tuấn lãng lộ ra vẻ ảm đạm.
- Hồi quang phản chiếu sao, có thể hành động.
Có thân ảnh đứng ở trên lầu các, ánh mắt chờ đợi vô số năm nổi lên chấn động.
Trên núi, có thân ảnh nói:
- Cơ duyên ở phía trước, Tần gia toàn lực ứng phó.
Trên đảo nhỏ, một thân ảnh già nua đứng dậy, nhìn phương hướng Diệp gia, thì thào nói:
- Kết quả cuối cùng như thế nào, sợ là ngày mai sẽ biết, chỉ là không biết lựa chọn này cuối cùng sẽ như thế nào, Bạch gia chỉ có thể đánh cược một lần.
Sáng sớm, ở xa xa, quần sơn xanh ngắt chồng chất, tựa như ba đào ở trên biển phập phồng, mãnh liệt mênh mông, hùng vĩ tráng lệ.
- Oanh!
Vài ngày nay Tần gia luôn bình tĩnh rốt cục động, đại môn hùng vĩ tráng lệ mở rộng, đệ tử tinh anh của Tần gia ngay ngắn chỉnh tề bước ra, một cỗ khí tức cường hãn thổi quét bốn phương.
- Oanh ầm ầm!
Cơ hồ là cùng lúc, trong Thạch Thành, ở hai phương hướng khác, cũng có khí tức cường hãn phóng lên cao.
Thạch Thành vốn bình tĩnh, liền phong vân biến sắc!
- Bọn họ rốt cục hành động.
Trong Đỗ gia, Đỗ Chấn Vũ nhìn bầu trời xa xa, thần sắc ngưng trọng.
Đỗ Chí Hùng nhíu mày, hơi ngẩng đầu nói:
- Đại ca, chúng ta nên làm gì?
Đỗ Chấn Vũ nhìn không trung, trầm mặc một hồi nói:
- Ta vốn không muốn tham dự vào, để gia tộc vạn kiếp bất phục, nhưng hiện tại không có lựa chọn nào khác, huống chi, bây giờ Thiếu Phủ còn ở trong Lôi Trì, không dính vào không được.
- Đại ca hoài nghi Thiếu Phủ chưa đi ra, trên thực tế là bị giam lỏng, mục đích là không tin Đỗ gia ta?
Đỗ Chí Hùng biến sắc.
- Ta cũng không dám khẳng định, nhưng mặc kệ như thế nào, chúng ta đã không thể thoát thân, không có lựa chọn nào khác.
Đỗ Chấn Vũ nói.
Đỗ Chí Hùng trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Ta hiểu được, ta đi an bài ngay.
Thạch Thành phong vân biến sắc, ngàn vạn thành dân chấn động.
Ai nấy đều đã nhìn ra, Thạch Thành bình tĩnh quá lâu, đây là thời tiết muốn thay đổi.
Ngoài Diệp gia, bầu trời bị mây đen thật dày bao phủ, làm ánh mặt trời sáng sớm không thể xuyên thấu qua, để buổi sáng hôm nay có vẻ hôn ám cùng đè nén.
- Oanh!
Trước quảng trường Diệp gia, chậm rãi xuất hiện vô số thân ảnh.
Hơn mười người phía trước cưỡi Kim Mao Yêu Lang cực kỳ khó gặp ở trong Man Thú sơn mạch.
Kim Mao Yêu Lang là một loại Yêu thú cấp thấp, có thể thuần dưỡng thành tọa kỵ, nhưng cái giá rất lớn, căn bản không phải người thường có thể thuần dưỡng.
Nhưng Kim Mao Yêu Lang là tọa kỵ của Tần gia, hơn mười con, đủ thấy Tần gia cường đại.
Sau Tần gia, còn có một phương trận chỉnh tề ước chừng ba trăm người, cưỡi một loại Tật Phong Tuyết Mã còn mạnh hơn Kim Mao Yêu Lang, cả người trắng noãn như tuyết, tựa như bạch ngọc, đồn đãi loại Tật Phong Tuyết Mã này tốc độ cực nhanh.
Trên lưng Tật Phong Tuyết Mã, đều là người mặc áo giáp chỉnh tề, tay cầm trường kiếm, khí tức sắc bén, khiến lòng người run sợ.
Những người này, rõ ràng không phải người Tần gia.
Người kiến thức rộng rãi liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra, này đều là thành viên của đế quốc kỵ sĩ, chính là tồn tại tinh anh của đế quốc, những người này đều thuộc biên chế của Thạch Long đế quốc, là người của Lưu Vân quận.
- Tựa hồ Diệp gia xuất hiện đại sự, Tần gia cố ý đến tương trợ.
Trước Tần gia, gia chủ Tần Tông Quỳnh cưỡi một Kim Mao Yêu Lang đầu lĩnh cực kỳ cường đại, mắt nhìn đại môn khép chặt của Diệp gia lớn tiếng nói.
- Ngạn gia cũng đến tương trợ Diệp gia một tay.
- Bạch gia cũng đến tương trợ Diệp gia một tay.
Cơ hồ ngay khi Tần Tông Quỳnh nói xong, hai bên liền có khí tức hiện ra, sau đó hai đàn Liệt Thạch Yêu Hùng cùng Thiết Bối Yêu Ngưu lao đến.
Liệt Thạch Yêu Hùng cùng Thiết Bối Yêu Ngưu, hai loại Yêu thú này đều có thể tích không nhỏ, cũng đều là Yêu thú cấp thấp, nhưng tốc độ cực kì nhanh.
Trên lưng Liệt Thạch Yêu Hùng, đệ tử tinh anh của Ngạn gia ngồi chỉnh tề, Ngạn Thanh Tùng đi ở trước nhất, chung quanh đều là cường giả Ngạn gia, Ngạn Long Ngạn Hổ cũng có mặt.
Trên lưng Thiết Bối Yêu Ngưu, khí tức của cường giả Bạch gia chấn động, Bạch Kế Nho vẫn có vẻ cực kì nho nhã, Bạch Thải Y lẳng lặng ở bên người.
- Rống rống...
- Ngao ngao...