- Chúng ta dọc theo đường đi gặp gỡ, đoán được các ngươi cũng sẽ trước rời Man Thú sơn mạch, nên đi tới lối ra, không nghĩ tới quả nhiên ở đây gặp gỡ các ngươi.
Thẩm Ngôn nhìn Quách Minh nói xong, sau đó ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Quách Minh sư đệ, vị này là?
- Quên giới thiệu.
Quách Minh cười, nhất thời nhìn Thẩm Ngôn nói:
- Vị này là Đỗ Thiếu Phủ huynh đệ, nếu không có Thiếu Phủ huynh đệ trên đường cứu giúp, ta cùng Chu Tuyết sư tỷ sợ rằng đã chết.
Sau đó Quách Minh nói sự tình Thiên Xà Tông Lã Khôn cùng Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, làm các đệ tử Huyền Phù Môn đều nghiến răng nghiến lợi, tuyên bố đến lúc đó sẽ hảo hảo đối phó Thiên Xà Tông cùng Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn.
Thẩm Ngôn nghe nói Đỗ Thiếu Phủ đánh chết một Tiên Thiên Huyền Diệu cảnh, cũng không khỏi liếc mắt nhìn nhiều Đỗ Thiếu Phủ một cái.
- Thiếu Phủ huynh đệ, hiện tại chúng ta đã an toàn, cùng chúng ta trước rời Man Thú sơn mạch đi.
Quách Minh cao hứng nói với Đỗ Thiếu Phủ, có thể gặp gỡ đồng môn sư huynh đệ thất lạc, tự nhiên càng thêm an toàn.
- Quách Minh sư đệ, ta nghĩ ngươi cùng Chu Tuyết sư muội liền không cần lại phiền toái vị Đỗ huynh đệ này, sợ là Đỗ huynh đệ còn có chuyện, chúng ta sẽ không chậm trễ Đỗ huynh đệ nữa.
Quách Minh vừa nói xong, Thẩm Ngôn lại cười, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Đỗ huynh đệ, đa tạ chiếu cố Quách Minh sư đệ, Chu Tuyết sư muội, về sau nếu có cơ hội tự nhiên cảm tạ, hiện tại liền từ biệt, sẽ không lại phiền toái Đỗ huynh đệ.
Nghe vậy, sắc mặt của Chu Tuyết cùng Quách Minh đều đại biến.
- Ha ha.
Đỗ Thiếu Phủ làm sao không biết, Thẩm Ngôn này rõ ràng là không nghĩ mình đi theo bọn họ, ăn cháo đá bát, nên nhìn Thẩm Ngôn mỉm cười nói:
- Nếu đồng môn các ngươi gặp nhau, vậy liền từ biệt.
- Thiếu Phủ huynh đệ, ngươi một người thủy chung có chút không ổn, vẫn là đi theo chúng ta a.
Chu Tuyết tiến lên nói với Đỗ Thiếu Phủ, trong Man Thú sơn mạch nguy hiểm nàng rất rõ ràng, một người thật có chút không ổn, huống chi nàng biết rõ, vì nàng cùng Quách Minh, Đỗ Thiếu Phủ còn đắc tội Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn cùng Thiên Xà Tông, vạn nhất gặp gỡ những người đó, sẽ càng phiền toái.
- Thiếu Phủ huynh đệ, chúng ta cùng nhau đi được không, một mình ngươi, ta cũng lo lắng.
Quách Minh cũng giữ Đỗ Thiếu Phủ lại.
Đối mặt hai người giữ lại, một tia không vui trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng lập tức tiêu tán, cười nói:
- Không sao, các ngươi cẩn thận, sau này còn gặp lại.
Giọng nói hạ xuống, Đỗ Thiếu Phủ xoay người rời đi, đã có người không vui mình lưu lại, Đỗ Thiếu Phủ cũng không cưỡng cầu, huống chi Đỗ Thiếu Phủ thật đúng là không thích nhiều người, nhìn thấy Chu Tuyết Quách Minh gặp mặt đồng môn, vốn trong lòng đã định rời khỏi.
- Chu Tuyết sư muội, Quách Minh sư đệ, Đỗ huynh đệ sợ là còn có việc, chúng ta không nên cưỡng cầu.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ rời đi, trong mắt Thẩm Ngôn cũng lộ ra chút nghi hoặc, nguyên bản còn tưởng rằng phải phí một phen miệng lưỡi mới có thể bức người này đi, không nghĩ tới người này thức thời như vậy.
- Sư huynh, nếu không có Thiếu Phủ huynh đệ cứu chúng ta, sợ rằng chúng ta đã dữ nhiều lành ít.
Chu Tuyết ngẩng đầu nhìn Thẩm Ngôn, trong mắt có chút không vui, nàng biết Thẩm Ngôn là cố ý muốn bỏ qua Đỗ Thiếu Phủ, ý tứ trong lời nói, nàng làm sao nghe không hiểu.
Nhìn ánh mắt của Chu Tuyết, ánh mắt của Thẩm Ngôn âm thầm có chút không vui, sau đó nói:
- Sư muội, về sau có cơ hội, chúng ta cho hắn một ít bồi thường là tốt rồi, nhưng hắn dù sao cũng là ngoại nhân, chúng ta để hắn đi theo cũng không an toàn.
- Nhưng...
- Sư muội, nhân tâm hiểm ác, ngươi còn phải chú ý nhiều một chút mới tốt, có ta ở đây, sẽ chiếu cố tốt ngươi.
Chu Tuyết còn muốn nói cái gì, nhưng bị Thẩm Ngôn đánh gãy:
- Sư muội, ta để Đỗ Thiếu Phủ kia rời đi cũng là có nguyên nhân, chúng ta ở phía trước phát hiện một địa phương, gần đây linh khí tràn ngập, buổi tối còn có quang mang xuất hiện, có thể là có Linh Dược phẩm giai cực cao thành thục, lúc này có ngoại nhân đi theo cũng không tốt, ta nghĩ sư muội cũng có thể lí giải sư huynh ta, ta làm như vậy, cũng là vì tất cả sư huynh đệ.