Đông Ly Thanh Thanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đôi mắt lưu ly đẹp dao động, cũng không biết nên nói gì, trong ánh mắt pha lẫn chút phức tạp, tựa hồ mới biết người này còn có một mặt như vậy, hoàn toàn không giống những người nàng từng tiếp xúc kia.
- Ò. . .
Nhưng vào lúc này, bên ngoài sơn động truyền đến tiếng hí, chính là thanh âm của Xích Ô Viêm Ngưu.
- Ò ò!
Xích Bằng nghe vậy, nhất thời ánh mắt sáng ngời, sau đó liền chạy vội ra khỏi sơn động.
- Bọn họ trở về sao.
Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt hơi cau lại, nhớ tới thực lực kinh khủng của Viêm Dao kia, mắt lộ ra cười khổ, lần này suýt chút nữa liền chết ở dưới chân Viêm Dao rồi.
Uỳnh. . .
Mặt đất hơi rung động, sau đó ba con Xích Ô Viêm Ngưu hai lớn một nhỏ đi vào sơn động.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn hai con Xích Ô Viêm Ngưu lớn, chính là Viêm Dao cùng Xích Nguyệt mà hắn đã gặp qua.
Chỉ là lúc này Viêm Dao cũng thu nhỏ thành kích thước bình thường, nhưng vẫn là cực kỳ khổng lồ, chiều cao trên hai trượng, chiều cao như hai thiếu niên gộp lại, giống như một toà núi nhỏ.
Theo Viêm Dao cùng Xích Nguyệt đến, hai cỗ khí thế khủng bố vô hình trung lan tràn ra, đặc biệt khí tức trên người Viêm Dao, cơ hồ có thể tự ảnh hưởng năng lượng đất trời xung quanh.
Hơi thở này cực kỳ khủng bố, có điều Đỗ Thiếu Phủ dù sao cũng từng đối mặt với không ít cường giả, khí tức trên người Lôi Đình Yêu Sư vẫn mạnh hơn Viêm Dao một chút, bởi vậy sau khi có chút không khỏe, vẻ mặt hắn cũng lập tức khôi phục bình thường.
- A! Đau chết ta rồi.
Giọng nói của tảng đá lần thứ hai từ dưới móng bò Viêm Dao lớn tiếng truyền ra, giọng nói non nớt có vẻ cực kỳ thê thảm.
Mà giọng nói này cũng lập tức khiến cho Viêm Dao giơ lên móng bò, cúi đầu bèn nhìn thấy tảng đá lăn lộn trên đất, bên trong con mắt to tròn giống như Đồng La tuôn ra vẻ nghi hoặc, nhìn tảng đá kia, vẻ mặt kinh ngạc, nói:
- Là Thạch Yêu?
Ngọn núi lại tiếp tục lăn lộn, lớn tiếng nói:
- Vừa nãy con nghé con kia bắt nạt ta, bây giờ đến con bò già ngươi cũng bắt nạt ta, ta nhớ mặt các ngươi rồi!
- Chuyện gì vậy?
Viêm Dao nghi hoặc nhìn Đỗ Thiếu Phủ cùng Đông Ly Thanh Thanh.
- Không có chuyện gì, Thạch Yêu này có chút quan hệ với bằng hữu ta.
Đông Ly Thanh Thanh nói.
Viêm Dao nghe vậy, cũng không lại để ý tới tảng đá kia, nhìn Đỗ Thiếu Phủ đã thức tỉnh, ánh mắt có vẻ kinh ngạc, nói:
- Ngươi đã tỉnh sao, không ngờ năng lực của ngươi cũng rất cường hãn, sợ là đủ để sánh bằng những yêu thú đứng đầu kia.
- Suýt chút nữa thì bị một cước của ngươi đạp thành thịt vụn rồi.
Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu nhìn Viêm Dao, gương mặt buồn khổ, lúc này hắn cũng thật là không có cách chống lại cường giả yêu thú cấp bậc Thú Hầu Cảnh.
- Thật ngại quá, nếu các ngươi sớm nói dùng máu Kim Sí Đại Bằng Điểu đến đổi lấy Ô Viêm Linh Tham, thì sẽ không như vậy, suýt chút nữa liền thành hiểu lầm.
Viêm Dao tựa hồ có chút ngại ngùng, giọng nói cực kỳ hàm hậu, hoàn toàn khác lúc cực kì nổi giận.
- Chuyện này. . .
Đỗ Thiếu Phủ cùng Đông Ly Thanh Thanh bốn mắt nhìn nhau, mắt lộ ra cười khổ, không biết nên nói gì nữa.
Trong lòng hai người họ rõ ràng, mới đầu bọn họ cũng không định dùng máu Kim Sí Đại Bằng Điểu để đổi lấy Ô Viêm Linh Tham.
Mà Đỗ Thiếu Phủ cũng rõ ràng hơn, lúc phát hiện Xích Nguyệt đã chặn mất cửa động, mới nhanh trí sử dụng máu trên người đổi lấy Ô Viêm Linh Tham. Nếu lúc này nói cho Viêm Dao cùng Xích Nguyệt, ý định ban đầu của bọn họ chính là đến cướp đoạt Ô Viêm Linh Tham, chỉ là sau đó mới biết dĩ nhiên có hai con Xích Ô Viêm Ngưu, Viêm Dao vẫn là cấp bậc Thú Hầu Cảnh, sau đó tất cả dự định liền thay đổi rồi.
Ánh mắt Viêm Dao nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tiếp tục nói:
- Ngươi nhân loại này ngược lại không tệ, vì đồng bạn dĩ nhiên có thể không sợ chết, ta đã gặp qua nhiều nhân loại, vì mạng sống gần như có thể bán đi đồng bạn.
Đỗ Thiếu Phủ khẽ mỉm cười với Viêm Dao, nói:
- Ngươi đang khen ta sao.
Nghe vậy, ánh mắt Đông Ly Thanh Thanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ bên cạnh, bên trong ánh mắt nổi lên một chút gợn sóng, rồi lập tức lặng yên biến mất.
- Ta thấy rất lạ, ngươi rõ ràng là nhân loại, vì sao máu và khí tức trên người ngươi đều là Kim Sí Đại Bằng Điểu, lẽ nào ngươi chính là người cùng Bằng kết hợp sinh ra, nhưng đây gần như cũng không thể nào.
Viêm Dao ánh mắt cực kỳ nghi hoặc, thấp giọng nói nhỏ.
- Nhân thú kết hợp, còn có thể như vậy sao?
Đỗ Thiếu Phủ như phát hiện đại lục mới, có vẻ cực kỳ kinh ngạc.
Đông Ly Thanh Thanh hơi cụp mắt, trong mắt loé ra từng tia hào quang màu xanh, lập tức lại biến mất, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Sau khi cường giả Thú Tộc đến Thú Vương Cảnh, liền có thể tố thể trở thành hình người, không khác gì nhân loại. Trong thiên địa mênh mông, đều sẽ có nhân tộc cùng Thú Tộc gặp gỡ rồi sản sinh ra tình cảm kì lạ. Người Yêu Tộc đến Yêu Vương Cảnh cũng có thể tố thể thành hình người, nhân loại yêu mến người Yêu Tộc cũng không ít. Mặc dù chuyện như vậy cực kỳ hiếm thấy, thậm chí không được Yêu Tộc, Nhân Tộc, Thú Tộc dung tha, có điều lại xác thực tồn tại. Chỉ là mỗi khi xuất hiện loại người như vậy, cũng sẽ bị các tộc truy sát, không cho phép tồn tại trên đời.
- Này cũng thật là quá đáng, người ta ở cùng nhau, liên quan gì đến người khác, dựa vào cái gì mà truy sát.
Đỗ Thiếu Phủ có chút tức giận bất bình.
Đông Ly Thanh Thanh tiếp tục nói: