Hoàng huyết trong nửa cây xương ngực thẩm thấu tràn ra, máu trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ dần dần bốc hơi, loại máu này quá mức bá đạo, căn bản không thể cùng máu trên người Đỗ Thiếu Phủ tương dung.
Trái tim, mạch máu, kinh mạch, da thịt còn có cốt cách của Đỗ Thiếu Phủ căn bản không thể thừa nhận loại máu bá đạo này, mắt thấy sẽ bắt đầu bị loại máu bá đạo kia phá hủy, loại đau nhức này, làm ý thức của Đỗ Thiếu Phủ thức tỉnh thậm chí không thể phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ có thể cảm giác được loại đau nhức thống khổ nhất trên đời này.
- Không nghĩ tới Nhân loại đáng giận như ngươi căn bản là một người bình thường, Nhân loại đáng giận!
Ngay thời điểm Đỗ Thiếu Phủ cảm giác cả người mình sẽ bị phá hủy thành mảnh nhỏ, trong cơ thể đột nhiên truyền ra một thanh âm nũng nịu, trong nũng nịu thậm chí mang theo tuyệt vọng cùng giận dữ, sau đó Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được trong cơ thể có một cỗ Hỏa Viêm màu tím vọt mạnh ra, bao vây thân thể của mình trong đó, tương trợ mình chống lại huyết lực bá đạo kia.
Theo Hỏa Viêm màu tím vọt mạnh ra, nhất thời chống đỡ bộ phận huyết lực bá đạo. Nhưng Hỏa Viêm màu tím lại mang đến một loại nóng cháy đau đớn, để lục phủ ngũ tạng, gân cốt cơ bắp của Đỗ Thiếu Phủ đều bị đốt cháy, cộng thêm huyết lực bá đạo mang đến đau đớn, để Đỗ Thiếu Phủ giống như tiến vào mười tám tầng địa ngục.
Đỗ Thiếu Phủ không biết đến cùng sao lại thế này, ý thức ẩn ẩn nhớ được thời điểm hai Yêu thú nổ tung, năng lượng khủng bố thổi quét, một đạo quang mang màu tím bắn về phía hắn, khi đó hắn căn bản không thể giãy giụa nhúc nhích, dưới nhiệt độ cực nóng, đau nhức lan tràn trong óc, ngay sau đó ý thức mơ hồ, hoàn toàn mất đi tri giác.
Dưới đau nhức, Đỗ Thiếu Phủ thật sự không thể chống lại, loại đau nhức kia không phải Nhân loại có thể thừa nhận, huống chi là hai loại đau đớn cùng nhau đến, ý thức thanh tỉnh của Đỗ Thiếu Phủ ở trong đau nhức lại lần nữa mơ hồ.
Lúc này trước khi ý thức mơ hồ, Đỗ Thiếu Phủ ẩn ẩn có thể cảm giác được, ở dưới Hỏa Viêm màu tím bốc lên tương trợ, trong đoạn cốt ở ngực lan tràn ra hoàng huyết bắt đầu thẩm thấu về phía thân hình khô kiệt của mình, hoàng huyết tựa hồ sợ hãi Hỏa Viêm màu tím, bắt đầu lưu động ở trong thân hình khô kiệt của Đỗ Thiếu Phủ, cùng đoạn cốt bắt đầu tương liên, như huyết mạch tương liên...
Bất quá mặc kệ hoàng huyết kia bá đạo cùng sắc bén như thế nào, phá hủy bốc hơi máu huyết trên người Đỗ Thiếu Phủ, nhưng máu trong người Đỗ Thiếu Phủ, tổng có một tia cuối cùng không thể hoàn toàn phá hủy bốc hơi, chẳng qua một tia máu huyết kia thật sự quá bạc nhược, ở dưới hoàng huyết lưu động dần dần bị che giấu.
Thời gian từ từ trôi qua, nửa đoạn cốt trong ngực của Đỗ Thiếu Phủ, lại có thêm hoàng huyết vô cùng vô tận tràn ra, thẳng đến tất cả máu huyết trên người Đỗ Thiếu Phủ chuyển hoán thành đạm kim sắc, bao trùm gân cốt cơ bắp lục phủ ngũ tạng, lưu động ở trong kinh mạch, tẩm bổ cốt cách cả người...
Mà trong lúc này, Hỏa Viêm màu tím luôn tương trợ, bằng không chỉ là hoàng huyết bá đạo cùng sắc bén, thân hình của Đỗ Thiếu Phủ căn bản không thể chống lại, đã sớm bị phá hủy tám trăm lần.
- Cô!
Như thế cũng không biết qua bao lâu, đoạn cốt trong ngực Đỗ Thiếu Phủ truyền ra tiếng tê minh, trên đoạn cốt có phù văn lóe ra, đoạn cốt kịch chiến, năng lượng chấn động, như muốn nổ tung, căn bản không muốn cùng Đỗ Thiếu Phủ tương dung.
Phù văn trên đoạn cốt chấn động, ngay cả Hỏa Viêm màu tím cũng khó áp chế xuống, mắt thấy năng lượng chấn động càng ngày càng kịch liệt, huyết dịch kim sắc sôi trào cuồn cuộn, đoạn cốt sẽ nổ tung, năng lượng chấn động khủng bố, đến lúc đó sợ là thân hình của Đỗ Thiếu Phủ cũng trực tiếp nổ thành tro bụi.
- Xuy!
Đúng lúc này, trong thân hình của Đỗ Thiếu Phủ, bỗng dưng bắt đầu nở rộ quang mang thần bí, một đạo quang mang thần kỳ toát ra, quang mang này nhìn như có chút đục ngầu, ánh sáng cũng có chút ảm đạm, cùng kinh mạch tương liên, cùng huyết mạch tương liên, cuối cùng giăng khắp nơi, một cổ uy thế kinh khủng lan tràn ra, hóa thành một tấm quang võng, trực tiếp bao trùm ở trên đoạn cốt.
- Thầm thì.
Trong đoạn cốt, nhất thời có tiếng tê minh kêu rên, đoạn cốt chấn động kịch liệt ở dưới quang võng bao trùm dần dần yên tĩnh, tuy nếm thử giãy giụa, nhưng luôn bị trấn áp gắt gao, như gặp phải áp chế khủng bố nhất.
- Võ mạch linh ấn, Võ mạch kết xuất linh ấn, đây là Võ mạch gì, rõ ràng Võ mạch không đủ ba thành, làm sao có thể kết xuất Võ mạch linh ấn, chỉ có những Nhân tộc đứng ở đỉnh phong kia mới có thể có Võ mạch như thế, người này rất kỳ quái.
Hỏa Viêm màu tím chấn động, ở dưới quang võng che đậy, cũng cấp tốc lui ra phía sau, như rất kiêng kị.
- Thầm thì!
Đoạn cốt lại làm giãy giụa cuối cùng, phù văn không ngừng trào ra, cuối cùng hóa thành một Kim Sí Đại Bằng vỗ cánh phóng lên cao, trực tiếp trùng kích ở trên quang võng, muốn phá tan quang võng.
Quang võng thật đúng là bị hư ảnh Kim Sí Đại Bằng phá tan, chẳng qua lại lập tức bao vây hư ảnh Kim Sí Đại Bằng ở trong đó, một cỗ khí tức thê lương bắt đầu khởi động, cùng Kim Sí Đại Bằng không ngừng giằng co.
Nhưng cuối cùng Kim Sí Đại Bằng chung quy đã bị áp chế, bị quang võng xuyên thủng, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng hóa thành vô số phù văn khuếch tán, bay vào trong óc Đỗ Thiếu Phủ.
Đỗ Thiếu Phủ phảng phất như nằm mộng, một giấc mộng kỳ dị, ở trong mộng, hắn gặp được một màn bất khả tư nghị, đó là một mảnh Tinh Hà, tinh thần rơi xuống, thương khung rung chuyển, chính giữa có một Kim Sí Đại Bằng Điểu khủng bố kéo dài qua Tinh Hà, vỗ cánh về phía cửu thiên, đánh bạo một viên tinh thần, một hồi xoay quanh ở trên Tinh Hà, Kim Bằng tê minh làm Tinh Hà chấn động, cực kỳ khủng bố.
Sau đó Kim Sí Đại Bằng khổng lồ kia lại hóa thành một cỗ phù văn hiện lên ở trong óc, phù văn này rất phức tạp khó hiểu, nhưng giờ phút này Đỗ Thiếu Phủ như đột nhiên có thể lí giải, trong mơ mơ hồ hồ, hắn đắm chìm ở trong lĩnh ngộ phù văn.....
Giấc mộng này tựa hồ rất dài, thời điểm tỉnh mộng, Đỗ Thiếu Phủ tỉnh táo lại, đầu hỗn loạn, như bị xé rách, cả người như cát vụn, thân thể đau nhức cũng không có biến mất.
- Không đúng, đây là phương pháp tu luyện của Kim Sí Đại Bằng Điểu.
Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên mở hai mắt, phù văn kia cùng Kim Sí Đại Bằng Điểu hư ảnh, đều là phương pháp tu luyện của bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu, phân biệt tu thể, tu khí, tu thiên phú.
Sau đó Đỗ Thiếu Phủ phát hiện mình xuất hiện ở trong một sơn động xa lạ, cả người trống trơn, quần áo trên người không biết khi nào thì hóa thành tro tàn, thân thể như muốn rời ra từng mảnh, nhưng Đỗ Thiếu Phủ có thể khẳng định ít nhất mình còn sống, không biết sau khi Kim Sí Đại Bằng Điểu cùng Cự điểu màu tím kia nổ mạnh phát sinh sự tình gì, nhưng chỉ cần còn sống, thì tuyệt đối là chuyện tốt.
- Ta không chết, còn chiếm được phương pháp tu luyện của Kim Sí Đại Bằng Điểu.