Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 213: Chương 213: Tìm chỗ dựa vững chắc (1)




- Ngươi biết trà đạo?

Mộ Dung U Nhược nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt có chút ngoài ý muốn.

- Không hiểu.

Đỗ Thiếu Phủ lắc đầu, sau đó nói:

- Ta rất ít uống trà, uống rượu so với uống trà còn nhiều, bất quá tuy ta không hiểu trà, nhưng xem ra, trà này mát lạnh, trà càng mát lạnh càng là cực phẩm.

Tạm dừng một chút, Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nói:

- Màu nước sắc vàng, tư vị êm dịu, phối hợp hồi cam, hương khí tăng lên, càng lộ ra một loại khí phách, trà khí cương liệt, nhưng như thanh dương, uống vào trong miệng cảm giác như có minh ngộ, như có khí phách rất nặng đánh úp lại, làm cho người ta ý loạn thần mê.

Đỗ Thiếu Phủ nói xong, sau đó lại uống một hớp nói:

- Thật sự là trà ngon!

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, ánh mắt của Mộ Dung U Nhược chấn động, sau đó khẽ mở miệng nói:

- Mặc dù ngươi không hiểu trà, nhưng nhìn rất thấu triệt, không hiểu, cũng là đại hiểu, giống như cổ nhân nói, phong nhã chính là đại tục, đại tục chính là phong nhã.

- Phong nhã, chính là đại tục, đại tục, chính là phong nhã...

Đỗ Thiếu Phủ lặp lại, sau đó nhìn Mộ Dung U Nhược nói:

- Này trà có thể đặt ở trong nhà, hẳn là trà mà Mộ Dung cô nương thích nhất a?

- Thiếu Phủ ca ca thật lợi hại, trà này là tiểu di ta tự mình chế tác, ai cũng không bán, bình thường ta cũng không uống được, bất quá ta không thích uống trà này, giống như liệt tửu, tuyệt không như trà.

Đái Tinh Ngữ ở một bên nói.

Đỗ Thiếu Phủ có chút kinh ngạc, nhìn Mộ Dung U Nhược nói:

- Không nghĩ tới Mộ Dung cô nương còn có thể chế trà, không biết trà này có tên hay không?

- Trà tên Phượng Hoàng.

Mộ Dung U Nhược do dự một chút, sau đó bỏ thêm một câu:

- Ngươi là người thứ nhất biết danh tự của trà này.

- Phượng Hoàng, tên rất hay, cùng rất xứng với trà.

Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhàng nói.

- Các ngươi tán gẫu đi, ta và Tiểu Quyển Quyển đi chơi.

Đái Tinh Ngữ cảm giác mình như ở thế giới khác, ôm Vương Lân Yêu Hổ ly khai.

Ánh mắt của Vương Lân Yêu Hổ tuyệt vọng, cầu cứu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, chỉ tiếc Đỗ Thiếu Phủ làm như không thấy.

- Nếu hiện tại ngươi ly khai Lan Lăng phủ thành, hẳn là sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.

Mộ Dung U Nhược nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói.

Đỗ Thiếu Phủ biết Mộ Dung U Nhược đang nói cái gì, lắc đầu nói:

- Ngày hôm qua ta vừa đến Lan Lăng phủ thành, còn có chuyện chưa giải quyết xong, sự tình xong xuôi, ta mới có thể rời đi.

Mộ Dung U Nhược nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sau một lát nói:

- Như vậy đi, ta sẽ nghĩ biện pháp, hi vọng hữu dụng.

- Chỉ cần các ngươi không có phiền toái là được.

Đỗ Thiếu Phủ nghe ra, tựa hồ Mộ Dung U Nhược cũng có chút quan hệ, như vậy mình cũng yên tâm, chỉ cần không có rước lấy phiền toái cho các nàng là tốt rồi, sau đó nhìn Mộ Dung U Nhược hỏi:

- Mộ Dung tiểu thư, Lan Lăng tứ thiếu kia có lai lịch gì?

- Lan Lăng tứ thiếu, là bốn thanh niên trong Lan Lăng phủ thành, nhưng bối cảnh phía sau bốn người không giống nhau, bối cảnh phía sau bốn người cộng lại, đủ để bao phủ toàn bộ Lan Lăng phủ, bốn người kia ngươi đã gặp qua Quách Khôn cùng Hạ Quân, hai cái khác phân biệt tên là Mạnh Lai Tài cùng Hàn Hâm.

Mộ Dung U Nhược nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ từ trong miệng Mộ Dung U Nhược biết được, thế lực sau lưng Lan Lăng tứ thiếu quả nhiên rất cường đại.

Lan Lăng phủ thành có vô số thế lực lớn nhỏ, nhưng thế lực đứng đầu nhất là Bạch Hổ môn, Cố Hương, Khí Bảo thương hào...

Bạch Hổ môn là thế lực bang phái lớn nhất ở Lan Lăng phủ, cường giả như mây, thế lực cường hãn, nắm trong tay không ít chợ đen của toàn bộ Lan Lăng phủ thành.

Khí Bảo thương hào là hiệu buôn đứng đầu Lan Lăng phủ thành, đồn đãi phú khả địch phủ.

Cố Hương, một nơi phong hoa tuyết nguyệt, nhưng không ai cảm thấy Cố Hương không lớn, bởi vì đó là nơi phồn hoa náo nhiệt của toàn bộ Lan Lăng phủ thành, tiêu phí sang quý, có thể đi vào Cố Hương, đều là một loại tượng trưng cho thân phận, nghe nói còn phải là hội viên mới có thể tiến vào, chỉ là thẻ hội viên, liền cần mười vạn Huyền tệ.

Mà Lan Lăng tứ thiếu Quách Khôn chính là thiếu chủ của Khí Bảo thương hào, Hạ Quân là Bạch Hổ môn thiếu môn chủ, Mạnh Lai Tài là Cố Hương thiếu chủ, cuối cùng Hàn Hâm thì là Lan Lăng phủ thành thiếu thành chủ.

Bốn người trẻ tuổi này cộng lại, được xưng là Lan Lăng tứ thiếu cũng không ngoa.

Mà sở dĩ người Lan Lăng phủ thành kêu bốn người này là Lan Lăng tứ thiếu, nguyên nhân lớn hơn nữa là bởi vì bốn người trẻ tuổi này đều làm cả thành chán ghét.

Quách Khôn háo sắc, thường xuyên ở trên đường cái cường đoạt dân nữ, chỉ cần xinh đẹp, trực tiếp đoạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.