Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 127: Chương 127: Tính nợ (1)




- Tam đương gia, không tốt.

Thạch Thành, trong một kiến trúc hùng vĩ, một đại hán khôn khéo chạy nhanh vọt vào trong sảnh.

Trong sảnh có một lão giả ngồi ngay ngắn, trong ngực ôm một nữ tử xinh đẹp, đang cúi đầu cọ xát ở trong ngực nàng kia, thấy đại hán chạy vào, vẻ mặt nhất thời tức giận quát:

- Hoàng Tam, hôm nay nếu ngươi nói không ra lý do quấy rầy ta, liền chuẩn bị đi nhận trừng phạt đi!

- Tam đương gia, vừa rồi chúng ta tra được một người đặt cược, giá trị ba vạn ba ngàn Huyền tệ.

Hoàng Tam hoảng sợ nói với lão giả, ánh mắt trong lúc vô ý liếc về phía nữ tử xinh đẹp trong ngực lão giả, ánh mắt bốc hỏa, nhưng ở dưới lão giả quát lớn liền cả người run run, vội vàng thu hồi ánh mắt.

- Một cá cược ba vạn ba ngàn Huyền tệ, chỉ là chuyện nhỏ nhặt này?

Lão giả âm trầm hỏi.

- Tam đương gia, người kia mua là Bạch gia Bạch Mai, ba vạn ba ngàn Huyền tệ, chúng ta kiếm được tất cả lợi nhuận còn chưa đủ bồi.

Khuôn mặt Hoàng Tam như muốn khóc, ai có thể nghĩ đến, lấy thực lực của Bạch gia Bạch Mai cuối cùng lại tiến nhập tứ cường, nên bọn họ cho ra tỉ lệ một bồi mấy trăm, nhớ tới tỷ lệ bồi của Bạch gia Bạch Mai, không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh.

Nghe được Hoàng Tam nói, sắc mặt của lão giả kia đại biến, vội vàng đứng lên, làm nữ tử xinh đẹp ngồi ở trên đùi ngã xuống đất, vội la lên:

- Tra được là ai cược không, mau tra cho ta?

- Đã tra được, này là ta tự mình tiếp, bởi vì là mua Bạch gia Bạch Mai, nên ta nhớ rất rõ ràng, là một người mang theo áo choàng, thấy không rõ bộ dáng, bất quá nghe thanh âm, tuổi người nọ hẳn là không lớn.

Hoàng Tam khẳng định nói.

- Thanh âm tuổi trẻ, mang theo áo choàng, hiện tại đến đổi chưa?

Lão giả âm trầm hỏi, trong mắt hiện lên hàn quang, không biết trong lòng nghĩ cái gì.

- Còn không có đến đổi, chúng ta cũng là vừa vặn tra được vụ cá cược này.

Hoàng Tam trả lời.

- Còn không có đến đổi, kia hẳn không phải người Thạch Thành chúng ta, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí.

Lão giả ngẩng đầu, trong mắt lóe ra hàn quang, nhìn Hoàng Tam, làm một thủ thế cắt cổ nói:

- Ngươi nên biết an bài như vậy a, chờ người nọ đến đổi, liền...

- Tam đương gia, ta biết nên làm như thế nào, nhất định sẽ xử lý sạch sẽ, không lưu hậu hoạn.

Tựa hồ Hoàng Tam cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này, gật đầu, lại nhìn lướt qua nữ tử xinh đẹp kia, liền lưu luyến không rời ly khai.

Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh soi sáng địa địa.

- Hô!

Đỗ Thiếu Phủ thở ra một ngụm trọc khí, duỗi thắt lưng, xương cốt cả người rung động, phảng phất như ẩn chứa năng lượng vô tận.

- Ngày mai sẽ đi Diệp gia Lôi Trì tu luyện, hôm nay nên đi lấy tiền a.

Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, khuôn mặt mang theo ý cười, sau khi rửa mặt, liền rời Đỗ gia.

Bảo Lai Thương Hào, một hiệu buôn danh khí xem như không kém ở trong Thạch Thành, cũng là một sòng bạc mở cá cược trong ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.