Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 180: Chương 180: Vương Lân Yêu Hổ đột phá (2)




Chỉ có trước giải quyết người mạnh nhất, mới có thể bảo vệ Thạch Thành.

- Rống!

Vương Lân Yêu Hổ rít gào, trực tiếp đánh về phía ba lão giả Mạch Linh Cảnh kia, căn bản không có kiêng kị ba lão giả Mạch Linh Sơ Đăng cảnh liên thủ.

- Hô lạp!

Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh, gió lốc cuồn cuộn nổi lên, Hổ khiếu chấn động tâm hồn, làm người ta kinh hãi!

- Liên thủ công kích, bắt Vương Lân Yêu Hổ.

Ba người nhìn thấy Vương Lân Yêu Hổ đánh tới, cũng quát chói tai một tiếng, huyền khí ngưng tụ, câu động Võ mạch, thúc dục Mạch hồn.

- Cô!

Sau đó biến thành một hư ảnh Yêu thú kỳ quái, cả người che kín vảy màu vàng, giống như một tầng áo giáp, cực kì chói mắt, phát ra tiếng vang trầm thấp như nổi trống, sau đó đánh về phía Vương Lân Yêu Hổ.

- Rống!

Một lão giả vận chuyển huyền khí, thúc dục Võ mạch, huyền khí hùng hồn chấn động, cuối cùng hóa thành một hư ảnh Yêu thú kỳ lạ, giống như sói không phải sói, giống như cẩu không phải cẩu, nhưng khí tức cực kì cường hãn.

- Oanh ầm ầm!

Nhất thời, Vương Lân Yêu Hổ cùng ba lão giả Mạch Linh Sơ Đăng cảnh giao thủ lại với nhau, làm không gian chung quanh hỗn loạn, làm người ta khó có thể mắt nhìn rõ ràng.

sóng xung kích cuồng mãnh không ngừng đối kháng phát ra, không gian hiên ra tầng tầng khí lãng.

- Giết!

- Huyết tẩy Thạch Thành!

Trong Thạch Thành, song phương đều đã giết đỏ mắt, tê rống la hét, người Thạch Thành càng liều chết chống lại, từng thân ảnh giống như triều thủy hiện ra, chém giết ngăn cản đại quân của Lưu Vân quận.

- Bang bang phanh!

Năng lượng va chạm vang vọng ở trong Thạch Thành, lưỡi mác giao phong, quyền chưởng đối kháng, huyền khí phun trào, tựa như pháo hoa đẹp đẽ.

Bất quá ở dưới loại đẹp đẽ kia, lại là chém giết chân chính.

Tam đại gia tộc cùng người Thạch Thành, chung quy không thể ngăn cản đại quân của Lưu Vân quận, ở trình tự Mạch Động cảnh cùng Tiên Thiên cảnh, là hoàn toàn không thể so sánh, chỉ có thể bị không ngừng giết hại.

Có vài ngã tư đường, sớm đã máu chảy thành sông!

- Thanh Thuần ca, có biện pháp nào giúp ta không?

Đỗ Thiếu Phủ lấy ra tiểu tháp hỏi, ánh mắt vẫn là màu đỏ tươi.

Trong Đỗ gia vô số tộc nhân bị giết, huyết mạch tương liên, Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ đau nhức.

Từ nhỏ sinh hoạt ở Thạch Thành, lúc này nhìn thấy Thạch Thành máu chảy thành sông, vô số người Thạch Thành chết trận, có không ít ngẫu nhiên còn nhìn thấy qua, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ sao có thể thờ ơ, hận không thể mình là siêu cấp cường giả, có thể ngăn cản cơn ác mộng này.

- Ta chỉ là Nguyên Thần thể, còn rất suy yếu, làm sao có thể giúp ngươi? Nếu là lúc trước, bầy kiến hôi này, ta hắt xì một cái cũng có thể đánh chết.

Thanh âm của Chân Thanh Thuần từ trong tiểu tháp truyền ra, bên ngoài hết thảy, hắn cũng có thể xem xét.

- Đừng nói trước kia, nói hiện tại, đến cùng có biện pháp nào không?

Đỗ Thiếu Phủ dồn dập hỏi, mỗi một giây đều có rất nhiều người Thạch Thành tử vong.

- Phanh!

Lúc này Đỗ Chấn Vũ bị ba Mạch Linh Cảnh viên mãn vây công, rốt cục không chịu nổi, thân hình lui nhanh, khóe miệng tràn ra vết máu.

- Vốn không có cách nào, bất quá bởi vì hiện tại ngươi tốt xấu cũng là một Linh Phù Sư tam tinh, nên có một biện pháp, bất quá biện pháp này mặc kệ là đối với ngươi hay đối với ta, cuối cùng đều có không ít tổn hại.

- Thân thể ngươi mạnh mẽ biến thái, nên tác dụng phụ không lớn, nhưng ta giúp ngươi, sợ là vất vả khôi phục một ít sẽ lần nữa trở lại trước kia, nói không chừng năm ba năm cũng không có biện pháp thức tỉnh.

Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Bang bang!

Chỉ nháy mắt, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ thấy cách đó không xa, Đại bá Đỗ Chấn Vũ bị vây công đánh bay, máu tươi đầm đìa, nguy ở sớm tối.

- Thanh Thuần ca, giúp ta lúc này, ngày sau ta sẽ toàn lực giúp ngươi khôi phục, gấp bội hoàn lại.

Đỗ Thiếu Phủ lo lắng, ánh mắt đỏ tươi, khẩn cầu nhìn trong tiểu tháp.

- Không đáp ứng ngươi mà nói, sợ là ngươi cũng sẽ hận ta a, ai bảo ta là đại ca kết bái của ngươi, lên thuyền tặc rồi, về sau nhớ tôn kính đại ca của ngươi một chút.

Trong tiểu tháp, thanh âm của Chân Thanh Thuần truyền ra:

- Ngươi thả lỏng tinh thần, ta sẽ lấy Nguyên Thần lực tiến vào trong thức hải của ngươi, mượn thân thể ngươi ra tay, đã rất lâu không có động thủ, không biết quen tay không.

...

- Khặc khặc, chết đi đi!

Trong đám người vây công Đỗ Chấn Vũ, một đại hán tốc độ như quỷ mỵ, thủ ấn biến ảo, quanh thân có phù văn dâng trào, sau đó huyền khí ngưng tụ thành trường thương sắc bén, trực tiếp xuất hiện ở trước người Đỗ Chấn Vũ.

Đỗ Chấn Vũ đã bị thương nặng, lúc này căn bản không có bao nhiêu lực chống lại, khuôn mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

- Hắn không chết được!

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.