Vũ Thần

Chương 231: Q.6 - Chương 231: Bạch mã ra tay






Lôi điện từ dưới đáy biển xuất hiện, trên thân thể lóe lên quang mang chói lọi.

Dưới đáy biển, bạch mã kiệt lực khống chế lôi điện lực lượng bao quanh thân thể, bởi đứng dưới đáy biển sâu, nên ngay cả một chút lực lượng tiết ra ngoài cũng không bị người phát hiện.

Nhưng Bách Linh Bát nhiều lần bị đánh rơi xuống biển, lần cuối cùng thân thể suýt đứt làm hai, khiến đại gia hỏa huyết mạch Thần thú này rốt cuộc cũng không nhẫn nại được mà vọt lên.

Ngẩng đầu nhìn, đôi mắt mở lớn, quang mang tím cùng bạc pha lẫn bao quang thân thể Lôi điện vô cùng mỹ lệ.

Vũ gia lão tổ lập tức hướng sự chú ý lại.

Mặc dù không có thần trí nhưng bản năm chiến đấu cường đại nói cho lão biết, phía dưới xuất hiện một tồn tại không thua kém gì lão, đối mặt với địch nhân này, ngay cả lão cũng không dám coi thường.

Lôi điện lúc này hừ một tiếng, những đạo lôi điện quanh thân thể khuếch tán về bốn phía.

Đây cũng không phải nó cố ý sử dụng mà chỉ là tâm trạng dao động khiến lực lượng lôi điện tiết ra ngoài.

Bất quá với trình độ Lôi điện lúc này, chỉ cần chút lực lượng phát ra cũng khiến người thường gặp họa sát thân.

Một đạo lôi điện có thể dùng mắt thường quan sát lấy bạch mã làm trung tâm mau chóng lan tràn khắp mặt biển.

Khi cỗ lực lượng này lan tới chiếc thuyền, sức phá hoại đã hoàn toàn bộc lộ.

Chiếc thuyền lớn run lên kịch liệt, theo sau bắt đầu phát ra âm thanh răng rắc.

Trong khoang thuyền vô số những tiếng kêu, dĩ nhiên là nước tràn vào khiến Cổ Bưu sắc mặt xanh mét.

Bất chấp đầu óc choáng váng, hắn vẫn chỉ huy thủy thủ tiến hành bịt lỗ thủng và lập tức rời khỏi.

Đáng tiếc là đáy thuyền bị lực lượng lôi điện phá hư hỏng nặng, nhất thời không cách nào bịt kín lỗ thủng, càng đừng nói tới việc di chuyển xa khỏi nơi này.

Hác Huyết kinh ngạc nhìn Lôi điện trên mặt biển, trong lòng tràn ngập khổ não không diễn tả nên lời.

Hắn mơ hồ cảm nhận được chuyện Lão tổ tông cho rằng chắc chắn mười phần lúc này sắp bị phá hỏng.

Tu vi võ đạo của Hạ Nhất Minh chẳng những đề thăng, hơn nữa Thánh thú Lôi điện lại tiến giai, trừ trên thân thể nó khí tức cường đại không chút nào thua kém Hoàng Tuyền Lão tổ.

Trên đỉnh đầu bạch mã nhanh chóng ngưng tụ một đạo lôi điện. Quang mang pha trộn giữa tím sẫm cùng sáng bạc hình thành như chiếc sừng, không ngừng xoay tròn.

Hạ Nhất Minh hai mắt phát sáng, hắn biết đây là kỹ năng mới là Lôi điện vừa nắm giữ.

Sau mấy ngày hấp thu lực lượng của Ngân man vương, rốt cuộc Lôi điện đã vận dụng thành công.

Nhưng lúc này hai bên còn chưa chính thức giao thủ Lôi điên đã phóng thích năng lực này ra, có thể thấy trong lòng nó, Vũ gia lão tổ cường đại thế nào.

Quang mang đỏ như máu cũng đồng dạng ngưng tụ trước mặt Vũ gia lão tổ.

Đây là lực lượng Ngưng huyết thuật vận dụng tới cực đoan, ngay cả Bách Linh Bát đối với biểu hiện này cũng thừ ra trong nháy mắt, đủ thấy sự cường đại của nó.

Vũ gia lão Tổ đối mặt với bạch mã đồng dạng không có bất cứ sự lưu tình nào.

Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát liếc mắt nhìn nhau, bọn họ không chút do dự chạy ra xa xa, bảo trư hai mắt trợn tròn ngây ngốc nhìn Lôi điện cũng được Hạ Nhất Minh tiện tay túm đi.

Lúc này Lôi điện chiến đấu cùng Vũ gia lão tổ chỉ sợ bảo trư đã không thể nhúng vào.

- Bách huynh. Cám ơn.

Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.

Bách Linh Bát quay đầu hỏi:

- Ngươi cám ơn gì?

- Vì ta, ngươi đã cùng Vũ gia lão tổ giao chiến.

Hạ Nhất Minh cảm khái nói.

- Đây là nghĩa vụ cùng trách nhiệm của ta.

Bách Linh Bát bình tĩnh nói:

- Đừng quên ta là bảo tiêu của ngươi.

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc nói:

- Ngươi không phải đã nói kiếp này không giết người, nhưng vừa rồi biểu hiện của ngươi không giống.

Vừa rồi cùng Vũ gia lão tổ giao thủ, Bách Linh Bát thật sự đã toàn lực ứng phó, không có bất cứ điểm nào giữ lại. Tựa hồ cùng đối phương kết thâm cừu đại hận với gã, nên muốn đem Vũ gia lão tổ băm thây vạn mảnh.

Bách Linh Bát trầm mặc một chút, nói:

- Ta không có làm trái lời nói lúc trước.

Hạ Nhất Minh hoài nghi nhìn lại gã.

- Người kia không còn thần trí, giống như một tượng gỗ, cho nên giết hắn không tính là làm trái lời nói lúc trước.

Hạ Nhất Minh hai mắt mở lớn, lúc này hiểu ra lý do, trong lòng hắn không khỏi cười khổ.

Nếu như Bách Linh Bát không nói, bản thân hắn cũng không nghĩ tới điểm này, nhưng gã lại không chút giấu giếm nói ra.

Không sai, Bách Linh Bát vẫn là Bách Linh Bát, không có gì thay đổi.

Không khí xung quanh bỗng nhiên ngưng đọng lại, hai cỗ khí tức thật lớn điên cuồng truyền tới đám người Hạ Nhất Minh.

Hắn thậm chí không cần nhìn cũng biết, Lôi điện cùng Vũ gia lão tổ là chủ nhân hai cỗ lực lượng này.

Khóe mắt khẽ nheo lại, Hạ Nhất Minh vừa kịp thấy một luồng lôi điện như chiếc sừng bắn tới.

Cùng lúc Vũ gia lão tổ toàn thân như máu, hung hăng đánh lại.

Lực lượng hai bên cơ hồ không kém nhau là mấy, uy lực phòng thích tới cực hạn. Nhưng khiến cho mọi người cảm thấy kinh hãi chính là, luồng lôi điện sau khi tiếp xúc cùng quang mang đỏ tươi bỗng xuyên qua như không gặp trở ngại.

Theo sau đạo lôi điện nháy mắt đã đánh thẳng vào bảo giáp đang che chắn thân thể Vũ gia lão tổ.

Hạ Nhất Minh trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, lôi điện của bạch mã vốn là khắc tinh của Ngưng huyết thuật, sau khi hấp thu nội đan Ngân man vương, nó càng cường đại hơn gấp bội.

Nếu như đổi lại là người khác trong Hoàng Tuyền Môn, khẳng định sẽ không lấy Ngưng huyết thuật đối phó Lôi điện.

Nhưng Vũ gia lão tổ khác biệt, cao thủ Nhân đạo đỉnh cấp này cơ bản không biết việc này, bởi vậy lần đầu giao chiến gặp điều kinh ngạc là đương nhiên.

Quả nhiên dưới lực lượng lôi điện cường đại, thân thể Vũ gia lão tổ lấp lóe điện mang bắn ngược lên cao.

Một kích vừa rồi của Lôi điện vô cùng cường đại, trước khi nó hấp thụ nội đan Ngân man vương vốn đã là một đầu Thánh thú cường đại, lúc này hai loại lôi điện hòa hợp cùng nhau, xuất hiện biến dị không phải chuyện đùa.

Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lại, trong mắt đầy vẻ vui mừng.

Lôi điện cường đại vượt qua suy nghĩ của hắn, xem ra sau khi bạch mã khống chế lực lượng thành công, cho dù hắn gặp lại Hoàng Tuyền Lão tổ cũng không cần phải trốn tới Quỷ Khốc Lĩnh.

Đột nhiên từ trên không trung truyền ra tiếng gào thảm thiết.

Tiếng gào này như đầu dã thú bị thương không đường chạy trốn, khiến trái tim người nghe phát lạnh.

Theo sau Vũ gia lão tổ mang theo khí thế cường đại bắn thẳng xuống. Mặc dù trên than thể lão có thêm một luồng lôi điện bao phủ nhưng không cách nào xuyên qua ngũ hành bảo giáp, tổn thương tới lão.

Một cỗ quang mang trên người lão chợt bạo phát, cỗ lực lượng này càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh, khiến cả mảnh thiên địa như bị lực lượng này bao phủ.

Bất luận là Hạ Nhất Minh, bảo trư hay Hác Huyết trên thuyền lúc này đều cảm nhận được up áp muốn ngất xỉu.

Bọn họ đề là những Tôn giả cường đại, có thể cảm nhận uy áp thật sự tới từ lực lượng này.

Bọn họ đều cảm giác được, nếu bị lực lượng này đánh vào thân thể, kết quả chỉ có một, chính là tử vong.

Tới lúc này bọn họ đã hiểu, vì sao sau khi bị lực lượng lôi điện công kích, Vũ gia lão tổ phải vận dụng toàn bộ lực lượng.

Bản năng chiến đấu thôi thúc lão bỏ qua Ngưng huyết thuật quỷ dị mà lấy Ngũ hành thân thể thi triển Ngũ hành công pháp đường đường chính chính.

Sau khi Ngũ sắc quang mang ngưng tụ thành một thể, cỗ lực lượng bao trùm thiên địa nhất thời bạo phát.

Một kích toàn lực của Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, ngay cả Hạ Nhất Minh với lực lượng chúc phúc năm lần cũng không thể so sánh.

Lôi điện vẫn ngẩng cao đầu, hai mắt nó lóe lên quang mang hưng phấn.

Đối mặt với uy áp này, nó không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại trên thân thể bạo phát đấu chí cường đại tới cực điểm.

Sau khi nó hấp thu nội đạn Ngân man vương, hai loại lôi điện lực lượng dung hòa lẫn nhau, khiến thực lực nó đề cao tới khó tin.

Cũng vì thế nó mới không thể khống chế lực lượng toàn thân.

Bất quá không thể khống chế không có nghĩa là nó không thể phóng xuất lực lượng.

Đối mặt với đối thủ cường đại như vậy, lôi điện lực lượng trong cơ thể bạch mã nháy mắt đã đề thăng tới cực hạn, lôi điện trên chiếc sừng lúc này mơ hồ hình thành một bạch mã bằng lôi điện.

Đầu bạch mã hư ảo này nắm giữ lực lượng lôi điện vô cùng cường đại, thậm chí không thua kém Vũ gia lão Tổ đang trên không trung lao xuống.

Rốt cuộc hư ảo bạch mã cũng phóng lên cao đón đỡ Ngũ sắc quang mang của Vũ gia lão tổ.

Hai bên ngưng tụ lực lượng cường đại cứ như thế trực tiếp va chạm.

Nhất thời toàn bộ màu sắc biến mất, cả thiên địa là một mảnh sáng rực.

Trên không trung giữa đại dương mênh mông như đột ngột xuất hiện mặt trời thật lớn.

Sự xuất hiện của nó, khiến tất cả chỉ có thể quỳ gối bái phục.

Theo sau mặt trời tản ra quang mang vô tận này rốt cuộc cũng bạo liệt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.