Vũ Thần

Chương 200: Q.7 - Chương 200: Cao giai bạn sinh chi uy.






Đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe lên quang mang, hắn chậm rãi gật đầu nói:

- May mắn mà thôi.

- May mắn?

Âm thanh Khâu Thần Nỗ đầy vẻ khổ não:

- Nếu được ta cũng hi vọng có thể may mắn một chút.

Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn lão, sau một lát cười khổ nói:

- Khâu huynh. Điều này Hạ mỗ lực bất tòng tâm.

Khâu Thần Nỗ lắc đầu tựa hồ muốn ném đi suy nghĩ kia. Khi lão ngẩng lên ánh mắt đã hoàn toàn khôi phục bình thường.

- Hạ huynh. Mặc dù lão phu đã đọc qua cổ tịch, biết về cao giai bạn sinh nhưng chưa từng gặp qua.

Lão dừng một chút, đôi mắt ánh lên vẻ mong muốn nói:

- Lão phu muốn biến cao giai bạn sinh rốt cuộc nắm giữ uy lực thế nào? Nếu Hạ huynh không ngại xin cho lão phu đại khai nhãn giới một lần.

Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút theo sau gật đầu đồng ý.

Sau khi thần kỳ tiến hành cao giai bạn sinh, ngay cả hắn cũng muốn biết năng lực này trong thực chiến có kết quả thế nào? Bởi thế ngay cả khi Khâu Thần Nỗ không nói muốn chứng kiến, hắn cũng sẽ tìm một người chủ động thử nghiệm.

Hơn nữa hắn tin tưởng Khâu Thần Nỗ cùng Kỳ Lân thú sẽ không mang chuyện này nói lung tung. Ít nhất Tây phương cường giả không có khả năng biết chuyện xảy ra tại Đồ đằng nhất tộc.

Thấy Hạ Nhất Minh nhận lời, Khâu Thần Nỗ hài lòng cười. Đôi chân lão khẽ động thân thể đã phóng lên cao bay vút về phương xa.

Lão cũng không quay đầu nhìn lại bởi lão biết, tất cả Thần đạo cường giả sẽ lập tức theo sau.

Uy lực Thần đạo cường giả tuyệt đối kinh thiên động địa, ngay cả muốn tìm một nơi thoải mái ra tay cũng không phải chuyện dễ dàng.

Bất quá Đồ đằng nhất tộc truyền thừa vài vạn năm, đương nhiên có nơi để Thần đạo cường giả tu luyện cùng chiến đấu.

Phi hành về phía Bắc chừng một canh giờ trước mặt mọi người là mảnh Băng phong chi địa.

Hạ Nhất Minh cảm nhận một chút trong lòng không khỏi lấy làm lạ. Ở nơi này không chút nào kém Tử vong sa mạc. Hơn nữa trên mặt đất không có cây cối, trách không được chưa ai tới đây khai khẩn.

- Hạ huynh. Đây là nơi Thần đạo tiền bối Đồ đằng tộc luận bàn.

Khâu Thần Nỗ vung tay nói:

- Nơi này các ngươi có thể thoải mái ra tay không cần cố kỵ.

Hạ Nhất Minh ánh mắt khẽ chuyển, nói:

- Tốt.

Theo sau chữ " tốt" này, một bóng trắng từ trên không trung hạ xuống.

Mọi người mắt vừa hoa lên đã thấy trên người nó điện mang kịch liệt.

- Ầm...ầm...

Theo thân thể nó hạ xuống, âm thanh lôi đình vang vọng.

Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện tức giận nhìn bảo trư phô diễn lực lượng. Nghĩ không ra tiểu tử kia cướp đoạt oai phong. Sau tiếng nổ ầm ầm, từ miệng bảo trư một luồng điện mang hung hăng nện xuống mặt đất.

Mặt đất nơi này mặc dù cứng rắn như đá nhưng căn bản không thể thừa nhận công kích của Thần đạo cường giả, bởi thế cát bụi mù trời.

Mỗi một khối đá vụn bắn lên đều ẩn chứ lực lượng cường đại, nếu đụng phải hậu thiên tu luyện giả tuyệt đối là một kích trí mạng. Bất qua ở nơi không có người này, chỉ có mặt đất hứng chịu thiệt hại.

Bảo trư từ hố to nhảy lên, thân thể nó cứ thế phiêu phù trong không gian, một đạo lôi điện quấn quanh người khiến nó uy phong lẫm liệt.

Bởi vật có thể thấy tiểu tử kia đã sớm thèm thuồng lực lượng lôi điện của bạch mã, lúc này có thể dùng đương nhiên nó không ngại. Bạch mã khẽ động thân hình, từng bước bước tới trong hư không.

Từ trên thân thể nó đột nhiên xuất hiện năm đạo quang mang bất đồng, mỗi đạo quang mang này ẩn chứa uy lực khó tin. Khâu Thần Nỗ hít sâu một ngụm lãnh khí nói:

- Ngũ hành đại luân hồi...

Một thân lôi điện của bạch mã không phải chuyện đùa, trong Thần đạo cường giả vô cùng nổi danh. Lúc này trên người nó xuất hiện Ngũ hành lực, chẳng phải cường đại tới khó tin? Kỳ Lân thú phát ra tiếng thở dài.

Sau lần gặp gỡ tại Bắc Cương cho tới khi dừng trên Bắc Hải rộng lớn, Kỳ Lân thú vẫn cho rằng thực lực nó đủ đối chọi với Lôi điện.

Lúc này chứng kiến Ngũ sắc quang mang quanh thân thể Lôi điện, rốt cuộc Kỳ Lân thú cũng biết. Nó đã không còn là đối thủ của Lôi điện. Chậm rãi nhắm mắt, Hạ Nhất Minh cảm nhận trên người biến hóa kỳ dị.

Trên thân thể hắn dường như nhiều hơn hai lực lượng bất đồng. Hai cỗ lực lượng này thuộc về bảo trư cùng Lôi điện bất quá đã dung hòa trên thân thể hắn. Lực lượng của chúng không hỗn độn như lực lượng của Hạ Nhất Minh mà tổ hợp rõ ràng. Lực lượng lôi điện màu tím của bạch mã cùng Long ngâm chi lực của bảo trư. Hắn do dự một chút lập tức lựa chọn lôi điện lực của bạch mã. Dưới ý niệm dẫn dắt, cỗ lực lượng này sau khi thông qua đan điền, đã hoàn toàn trở thành lực lượng của hắn. Lực lượng lôi điện chậm rãi chạy dọc kinh mạch hướng ra ngoài. Lực lượng này vô cùng cường đại nếu không cẩn thận sẽ tạo ra hậu quả không thể cứu vãn.

Bảo trư lần đầu sử dụng bởi không thể điều khiển mà rớt từ trên không trung xuống. Mặc dù không tạo thành thương tổn nhưng thể diện đã đánh mất hoàn toàn.

Thân thể Thần thú cường đại hơn xa nhân loại có thể so sánh, bảo trư sở dĩ không kiêng nể hành động như vậy bởi nó ỷ vào thân thể Thần thú. Xét về phương diện lực lượng thân thể, bảo trư còn vượt qua Lôi điện.

Mặc dù bạch mã nắm giữ lôi điện lực lượng nhưng thân thể nó so với bảo trư biến lớn còn xa mới có thể so sánh.

Thân thể Hạ Nhất Minh mặc dù cường đại nhưng sánh bằng đồng bạn, bởi thế lần đầu điều khiển lực lượng lôi điện hắn vô cùng cẩn thận, không dám có chút coi thường.

- Xẹt...xẹt...

Hạ Nhất Minh duỗi tay, trên tay hắn đột nhiên điện mang chói lòa.

Không giống như điện mang tím đỏ trên thân thể bảo trư, điện mang trên tay Hạ Nhất Minh thuần một màu tím.

Hạ Nhất Minh sở dĩ lựa chọn lực lượng lôi điện bởi lực lượng này vô cùng cường đại. Khi hắn giao thủ cùng Ngả Đức Văn sẽ là một trong những vũ khí cường đại nhất. Hai mươi hai khỏa Lôi chấn tử khi chém giết Tát Ma Đức còn chưa xuất hiện, đám Tây phương cường giả còn chưa biết. Bởi thế Hạ Nhất Minh tin tưởng, khi đó nhất định sẽ cho bọn họ một chút kinh hỉ. Lúc này Hạ Nhất Minh muốn sử dụng thuần thục lực lượng này.

Khi điện mang vờn quanh tay hắn, Hạ Nhất Minh cảm nhận được chút tê dại ngứa ngáy. Bất quá cảm giác này không tạo thành gánh nặng với hắn.

Bạch mã hí lên một tiếng, chỉ chớp mắt đã tới cạnh Hạ Nhất Minh.

Điện mang trên tay Hạ Nhất Minh không ngừng mở rộng, chỉ chốc lát đã bao phủ thân thể hắn cùng bạch mã.

Bất quá lực lượng này mặc dù cường đại nhưng không cách nào tổn thương họ.

Đây là lực lượng thuộc về bản thân họ, trừ khi đột nhiên tẩu hỏa nhập ma, nếu không nó không thể tổn thương bản thân họ. Thân thể bảo trư khẽ run lên, bất quá nó đứng tại chỗ mà không tiến tới.

Khi quyết đấu Hạ Nhất Minh cũng không thể mang theo hai đầu Thần thú, bởi thế bảo trư trong lòng ngứa ngáy nhưng cũng phải nhẫn nhịn.

Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện liếc mắt nhìn nó, trong nháy mắt bọn họ rõ ràng suy nghĩ bảo trư.

Thân thể khẽ động, Hạ Nhất Minh đã cưỡi lên lưng bạch mã. Hắn khẽ vỗ nhẹ lên cổ bạch mã, nó hí lên tựa hồ an ủi tiểu tử kia. Theo sau quang mang ngũ sắc lần nữa lóe lên trên thân thể nó.

Sau một lát, Ngũ sắc quang mang đã dung hợp cùng lôi điện lực tím sẫm. Một quang luân cực lớn hình thành khiến người ta lạnh lẽo tới tận xương tủy.

Lực lượng thiên địa vô cùng vô tận hội tụ lại, cả không gian tràn ngập lực lượng không thể chống đỡ.

Đôi mắt Hạ Nhất Minh tinh quang ẩn hiện, Ngũ Hành Hoàn cùng Cửu Long Lô đồng thời xuất hiện trên tay hắn.

Quang mang đỏ tươi nháy mắt phóng ra từ Cửu Long Lô giống như cự thú cắn nuốt Ngũ hành luân hồi chi hoa.

Phương xa Khâu Thần Nỗ cùng Kỳ Lân thú không khỏi ngẩn ra. Ngũ hành luân hồi chi hoa sao có thể yếu ớt như vậy? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, thân thể họ lập tức run lên.

Quang mang đỏ tươi kia trong nháy mắt khuếch tán trăm trượng. Uy lực Sinh tử giới sau khi cắn nuốt Ngũ hàn hquang mang càng trở lên cường đại hơn.

Khâu Thần Nỗ cùng Kỳ Lân thú không chút nghĩ ngợi lui lại phía sau. Trong mắt bọn họ tràn ngập kinh hãi.

Lĩnh vực. Đây chính là Lĩnh vực lực lượng.

Ánh mắt họ lúc này càng kinh hãi hơn.

Trong mảnh quang mang đỏ tươi Hạ Nhất Minh cỡi Lôi điện hãnh diện đứng giữa trung tâm. Trừ sóng nhiệt cường đại, quanh thân thể họ lóe lên quang manh tím sẫm. Quang mang này giống như trường xà bay loạn trong Sí nhiệt lĩnh vực. Hạ Nhất Minh cùng bạch mã đã dung hợp Sí nhiệt lĩnh vực cùng lực lượng lôi điện.

Khâu Thần Nỗ thở dài một tiếng, lão phát ra âm thanh chỉ bản thân nghe được:

- Trận chiến kia bọn họ chắc chắn chiến thắng.

Bách Linh Bát ánh mắt không hiểu vô tình hay cố ý lướt qua, trên mặt gã xuất hiện vẻ tươi cười vô cùng chân thật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.