Ánh mắt lão nhân nhìn về phương xa, sau một lát lão quay lại nhìn Hạ Nhất Minh mang theo vài phần cảm khái.
- Công pháp này chính là tuyệt học của lão phu.
Âm thanh lão nhân vang lên nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa đầy lực lượng:
- Lão phu truyền cho ngươi bất quá chỉ vì không muốn nó thất truyền mà thôi.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, hắn thế nào cũng không ngờ được lý do lão nhân truyền dạy công pháp là như thế.
Âm thanh lão nhân tiếp tục vang lên:
- Ngươi có thể ngưng tụ được bảo giáp thần kỳ như vậy ngay cả lão phu cũng chưa từng nghĩ tới.
Lão xoa hai tay vào nhau, đột nhiên nói:
- Lão phu muốn cùng các hạ luận bàn một chút. Không biết các hạ nghĩ sao?
Đôi mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời. Hắn mới rồi còn đang suy nghĩ muốn tìm ai đó luận bàn một hồi, không ngờ có người đưa tận tới cửa thế này.
Cười dài một tiếng, Hạ Nhất Minh cất cao giọng nói:
- Nếu các hạ có nhã hứng. Tại hạ xin phụng bồi.
Lão nhân gật đầu một cái, xoay người bước đi. Từng bước đi tới khoảng cách mỗi bước chân dài tầm một trượng.
Mặc dù lão không thi triển thân pháp đặc biệt nào chỉ là bước thẳng như thế nhưng không ngờ nhanh hơn gió.
Hạ Nhất Minh trong lòng kinh ngạc. Hướng lão nhân đi tới cũng là nơi rất quen thuộc.
Chính là hốc núi khi trước lần đầu tiên bọn họ gặp mặt. Xem ra thâm tâm lão nhân chỉ có nơi này là địa điểm quyết đấu duy nhất trên hòn đảo này.
Lão nhân khi bước vào hốc núi, vẻ cảm khái khi nãy đã lập tức tiêu biến. Ánh mắt lão lúc này đầy vẻ lạnh lùng nhìn Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh hai chân đứng thẳng, dáng vẻ chỉ thủ không công. Nhưng lão nhân vốn hết sức chú ý đã phát hiện tốc độ lưu chuyển của cỗ khói bụi màu đen trên bảo giáp đã nhanh hơn trước. Không chỉ có thế, quanh người hắn còn xuất hiện một đoàn vụ khí, ẩn chứa trong đó chính là khói bụi màu đen đang xoáy tròn mãnh liệt.
Mặc dù lão nhân không nhớ nổi lai lịch đám khói bụi màu đen đang chảy như suối kia, nhưng là một Tôn giả cường đại, lão cảm nhận rõ ràng những thứ này không dễ chọc vào.
Lão nhân khẽ quát một tiếng, trong miệng phún xuất ba đóa hoa thực thể.
Ba đáo hoa này nhanh chóng bạo liệt trên đỉnh đầu lão, sau đó như nước chảy tràn xuống bao phủ toàn thân.
Quá trình này giống hệt như Hạ Nhất Minh ngưng tụ bảo giáp, nhưng tốc độ thì hoàn toàn khác biệt.
Hạ Nhất Minh sau khi bạo liệt tam hoa bao phủ toàn thân vẫn vô cùng cẩn trọng không chút nào sơ sẩy.
Nhưng động tác của lão nhân này vô cùng tùy tâm sở dục, cả quá trình này hô hấp của lão vẫn vô cùng tự nhiên thoải mái.
Thấy được cảnh này Hạ Nhất Minh trong lòng vô cùng tán thưởng.
Hắn hạ quyết tâm, sau này mỗi khi rảnh rỗi đều phải luyện tập chiến kỹ này nhiều hơn, để có thể đạt tới cảnh giới như lão nhân trước mặt vậy.
Bảo giáp trên người lão nhân cũng đồng dạng xuất hiện tinh quang lưu chuyển, bất quá Tam hệ lực lượng biểu hiện rõ ràng không đáng sợ bằng biểu hiện của Hạ Nhất Minh.
Đôi mắt lóe tinh quang, lão nhân quát khẽ:
- Cẩn thận.
Lão từng bước bước tới, đơn quyền xuất thẳng ra.
Hạ Nhất Minh giờ một cánh tay ngang ngực.
Hắn cùng lão nhân không oán không thù, lần tỷ thí này chỉ là một quá trình kiểm nghiệm uy lực của bảo giáp. Bởi thế Hạ Nhất Minh vô cùng phối hợp, lấy phần bảo giáp bao bọc cánh tay ngăn cản để thử phòng ngự nơi này.
Lão nhân một quyền thuận lợi đánh trúng cánh tay Hạ Nhất Minh, một cỗ chân khí cường đại như liệt hỏa lan tới.
Trong lòng Hạ Nhất Minh thất kinh, thực lực của lão nhân quả thực thâm sâu khó lường.
Uy lực một quyền này cũng vượt trên tưởng tượng của Hạ Nhất Minh.
Phần áo giáp trên tay chỉ trong vài giây đã vỡ vụn.
Hạ Nhất Minh âm thầm cười khổ. Chính mình dù sao cũng mới vừa ngưng luyện ra bảo giáp chân khí này. Bất luận tốc độ, cường độ còn xa mới có thể sánh bằng lão nhân đối diện.
Bảo giáp trên người lão nhân thậm chí còn trực tiếp đón đỡ một kích lôi điện của độc giác mã, bảo giáp của Hạ Nhất Minh không nghi ngờ là còn kém xa.
Nhưng phía đối diện, lão nhân trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lão tỉ mỉ bỏ ba mươi năm, mặc dù không hề giữ lại truyền toàn bộ cho hắn.
Nhưng muốn nắm giữ hoàn toàn lẽ nào đơn giản như vậy.
Mặc dù bảo giáp trên người Hạ Nhất Minh hết sức khoa trương, nhưng chính thức giao phong mới hiển lộ ra vô số điểm yếu.
Hạ Nhất Minh đối với việc điều khiển bảo giáp vẫn còn có khuyết điểm rất lớn. Nếu muốn sửa chữa khuyết điểm này không phải ngày một ngày hai mà làm được.
Nhưng lúc này, một chuyện xảy ra khiến cả hai người bọn họ nhất thời trợn mắt cứng lưỡi.
Đoàn khói bụi màu đen xoay quanh bảo giáp sau khi bị trúng đòn nghiêm trọng như mèo bị dẫm phải đuôi, chợt lan ra.
Chúng phân chia thành hai phần, một phần bao phủ nơi bảo giáp bị vỡ.
Phần còn lại quấn quanh quyền đầu của lão nhân.
Chúng như một dây trói, bắt đầu từ cánh tay mau chóng quấn quanh.
Tiếng gào kinh sợ phát ra từ miệng lão nhân. Lão đột nhiên cảm nhận được một cỗ Âm Sát Khí từ bảo giáp dũng mãnh tiến vào thân thể mình.
Vừa tiếp xúc với luồng Âm Sát Khí này, vẻ mặt lão nhân nhất thời đại biến. Hơn nữa lão cũng nghĩ tới địa phương lão từng bắt gặp cỗ hắc vụ này.
Chẳng qua bất luận thế nào lão cũng không thể tin được, cho dù là ai cũng không thể đưa được luồng Âm Sát Khí từ nơi kinh khủng được thiên hạ công nhận là Quỷ Khốc Lĩnh ra ngoài.
Bất quá biết được sự đáng sợ của cỗ lực lượng này, lão nhân không dám chậm trễ, quát lớn một tiếng.
Bảo giáp trên người lão đột nhiên bạo liệt, đặc biệt là trên cánh tay bị hắc vụ kia quấn lấy kia bỗng xuất hiện một ngọn lửa hừng hực. Bảo giáp chân khí lúc này dường như hoàn toàn trở thành nguyên liệu để duy trì ngọn lửa này.
Đồng thời thân thể lão bay ngược ra sau, trong nháy mắt đã cách xa nơi này mười trượng.
Một loạt biến hóa này chỉ diễn ra trong nháy mắt. Từ khi cảm nhận được cỗ Âm Sát Khí cho tới khi có phản ứng cực nhanh, có thể nói lão đã bộc lộ hoàn toàn thực lực cường đại của một vị Tôn giả.
Bất quá ngược lại Hạ Nhất Minh như ngây ngốc đứng đó.
Hắn lẳng lặng đứng im tại chỗ như đột nhiên biến thành một tượng gỗ vậy.
Một chút cử động cũng hoàn toàn không có.
Chẳng qua trên người hắn, hắc vụ Âm Sát Khí cường đại không ngừng lưu chuyển, càng lúc càng dũ phát màu săc đen đặc.
Những dòng suối nhỏ lúc này như bị lực lượng nào đó kích thích, lưu chuyển càng lúc càng nhanh trên bề mặt bảo giáp.
Lão nhân trợn mắt cứng lưỡi chứng kiến hết thảy, trong lòng không khỏi tràn ngập cảm giác kinh dị. Nhưng giờ phút này lá gan của lão có lớn gấp mười đi nữa cũng không dám tiến tới đụng vào cỗ Âm Sát Khí kia. Lão chỉ có thể lẳng lặng đứng tại chỗ quan sát Hạ Nhất Minh, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Chẳng lẽ công pháp dày công nghiên cứu của mình chỉ dẫn cho hắn lại phát sinh chuyện không ổn.
Lúc này Hạ Nhất Minh trong lòng không vui không buồn, bởi vì hắn hoàn toàn bị hấp dẫn bới biến hóa kỳ dị trên bảo giáp.
Trên cánh tay, một phần áo giáp đã vỡ vụn, nhìn qua như sắp hỏng mất.
Nhưng sau khi cỗ hắc vụ Âm Sát Khí truyền tới, không ngờ tính chất giống như Thủy hệ, nháy mắt đã tràn đi khắp ngõ ngách trong bảo giáp.
Không ngờ lúc này nó đã hoàn toàn dung nhập vào bảo giáp.
Bất quá sau lần dung hợp này, bảo giáp có điểm khác biệt.
Ba loại lực lượng thuộc tính bất đồng trong bảo giáp lúc này còn có thêm một thuộc tính nữa, chính là Âm Sát Khí.
Loại lực lượng âm u, lạnh lẽo như băng này không ngờ lại đạt được vị trí chủ chốt. Hạ Nhất Minh yên lặng cảm nhận hết thảy.
Hắn kinh hỉ phát hiện, bảo giáp này đã không hề tiêu hao chân khí nữa.
Khi Âm Sát Khí cùng bảo giáp dung hợp, nhất thời không ngừng hấp thu thiên địa lực lượng vào đó. Hơn nữa tốc độ hấp thu còn nhanh hơn hẳn so với tốc độ tiêu hao.
Thiên địa chân khí truyền vào bảo giáp nhanh chóng bổ sung nơi bị vỡ kia khiến nó giây lát đã trở lại như cũ.
Hạ Nhất Minh đưa tay lên ngang tầm mắt, cẩn thận quan sát.
Giờ phút này bảo giáp đã hoàn hảo không chút nào tổn hại. Giống như một quyền vừa rồi chưa từng xuất hiện qua.
Không những thế, được thiên địa chân khí cường đại từ bên ngoài truyền vào, bảo giáp như chắc chắn thêm một tầng nữa.
Hạ Nhất Minh đột nhiên có cảm giác kỳ lạ. Chỉ cần Âm Sát Khí có thể tiếp tục phát huy đặc tính hấp thụ thiên địa chân khí, như vậy hắn vĩnh viễn có thể duy trì trạng thái này.
Nếu làm được điều này, bản thân hắn sẽ như Long xà có thể điều khiển Âm Sát Khí với mục đích hấp thu thiên địa chân khí bên ngoài.
Kể từ đó hắn sẽ như một con nhím đầy lông. Nếu cùng người giao chiến, trừ khi đối phương sử dụng binh khí, nếu không đừng mong động đến người hắn.
Yên lặng ngẩng đầu, Hạ Nhất Minh nhìn về phía trước.
Lão nhân lúc này đang trong trạng thái vô cùng kinh hãi, cho tới khi ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn lại lão mới như bừng tỉnh. Chỉ là trong mắt lão vẫn như trước, tràn ngập cảm giác mơ mang cùng khó tin.