Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Nhất Minh không đổi, hắn khẽ nói:
- Vi huynh. Chẳng lẽ ngươi quên Ngũ Hành Hoàn dù sao cũng là bổn mệnh thần binh của Hạ mỗ. Ngươi cho rằng dễ dàng giao cho người khác sao?
Vi Cẩm Thuận khoát tay nói:
- Hạ trưởng lão. Chúng ta cũng không phải muốn lấy không Ngũ Hành Hoàn của ngươi mà muốn giao dịch công bằng.
Cổ tay khẽ đảo, lập tức một cây trường kiếm cùng một trường tiên không biết đoán tạo từ vật gì mà thành.
Trên hai kiện thần binh này tản ra một lực lượng dao động rõ ràng, lực lượng dao động này mặc dù không quá mãnh liệt nhưng cũng khiến tâm thần kẻ khác chấn động.
Những người đứng tại đây đều là cường giả đỉnh cấp, bọn họ lập tức cảm nhận được sự đáng sợ của hai kiện thần binh này. Mặc dù chúng không phải thần khí nhưng có thể nói chúng không thấp hơn thần khí mô phỏng.
- Đây là hai kiện thần khí mô phỏng bổn môn cất giữ. Uy lực thậm chí không dưới thần khí mô phỏng Ngũ Hành Hoàn. Nếu Hạ huynh đồng ý giao ra Ngũ Hành Hoàn, hai kiện thần khí mô phỏng này thuộc về ngươi.
Vi Cẩm Thuận dừng một chút nói:
- Lúc này trên tay Hạ trưởng lão chỉ là thần khí mô phỏng Ngũ Hành Hoàn, lấy một đổi hai bất luận thế nào cũng không thiệt.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn lại hai kiện thần khí mô phỏng, trong lòng mặc dù sớm có chuẩn bị nhưng không thể không thừa nhận, cái giá của đối phương đưa ra đầy hấp lực.
Nếu như bản thân hắn không phải kiêm tu Ngũ hành, giá trị thần khí mô phỏng Ngũ Hành Hoàn quả thật không thê so sánh với hai kiện thần khí mô phỏng kia.
Mỉm cười, Hạ Nhất Minh nói:
- Vi huynh. Trong tay ngươi có hai kiện thần khí mô phỏng siêu cấp như vậy không bằng để Ngao Bác Duệ Tông chủ lựa chọn một kiện, cần gì phải chú ý tới bổn mạng thần binh của Hạ mỗ?
Hai người bọn họ nói chuyện sớm đã thu hút sự chú ý xung quanh. Đám người Lưu Mục mặc dù không nói nhưng ánh mắt bọn họ nhìn lại cấp cho Vi Cẩm Thuận áp lực không nhỏ.
Ngao Mẫn Hành đột nhiên thở dài, lão từ phía sau Vi Cẩm Thuận đi ra.
Vị lão nhân này địa vị rất cao, không phải Vi Cẩm Thuận có thể so sánh. Mặc dù lão cùng Vi Cẩm Thuận đều là Ngụy thần cảnh cường giả nhưng một người vừa tiến giai sao có thể so sánh với lão.
Bởi thế khi lão đi ra, đám người Lưu Mục thân bất do kỷ tự động tiến lên, trong lòng hết sức cảnh giác.
Ngao Mẫn Hành lạnh lùng nhìn Hạ Nhất Minh nói:
- Hạ trưởng lão. Ngũ Hành Hoàn trong tay ngươi chẳng qua chỉ là một phôi thô, nhiều nhất chỉ phát ra uy lực thần khí mô phỏng. Hơn nữa theo ta biết, thần binh này sau khi ngươi tiến giai Thần đạo đã không còn nhiều tác dụng. Bởi thế nếu nó không quá quan trọng với ngươi. Mà hai kiện thần khí mô phỏng này thì khác. Mặc dù chúng không có năng lực thần kỳ như Ngũ Hành Hoàn nhưng lại có thể quán thâu thần lực. Có thể khiến thực lực ngươi đề thăng một bậc.
- Ngao tiên sinh. Nếu hai kiện thần khí mô phỏng này cường đại như vậy, vì sao ngài không để Ngao Bác Duệ Tông chủ sử dụng.
Ngao Mẫn Hành chậm rãi lắc đầu, nói:
- Bác Duệ tu luyện công pháp vô duyên với hai kiện thần binh này. Bất quá ta nhìn công pháp của ngươi cũng không bài xích chúng.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, bản thân hắn kiêm tu nhiều hệ công pháp quả nhiên đã bị mọi người biết hết.
Vẻ tươi cười biến mất, Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:
- Ngao tiên sinh. Ngũ Hành Hoàn là bổn mạng thần binh của ta. Nếu muốn xuất ra sẽ tổn thương rất lớn, bởi vậy thứ lỗi ta không thể chấp nhận.
Ngao Mẫn Hành chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh, nén giận nói:
- Hạ trưởng lão. Lúc này chúng ta có mặt tại đây cùng chung hoạn nạn. Vì đối phó với đám Tử vong sinh vật này chúng ta muốn phát huy lực lượng cường đại nhất. Đây là ước định trước đây của Thần đạo cùng Thần thú, cho dù là ai cũng không thể làm trái.
Hạ Nhất Minh thần bí nói:
- Ngao nói đúng. Bởi vậy Hạ mỗ mới giúp các ngươi cải tạo Phích Lịch Thương.
Ngao Mẫn Hành khẽ cau mày, tựa hồ có chút khó xử, nhưng chuyện liên quan tới kiện chí bảo kia, lão phải bỏ qua thể diện.
- Hạ trưởng lão. Quả thực trong bổn môn có mật pháp trong vòng một tháng có thể khiến Ngũ Hành Hoàn tấn giai thần khí. Chỉ cần ngươi nguyện ý giao ra Ngũ Hành Hoàn để Bác Duệ Tông chủ sử dụng, hắn nhất định có thể phát ra uy lực cường đại hơn, tiêu diệt càng nhiều Tử vong sinh vật hơn. Đối với chúng ta có ảnh hướng rất lớn.
Mọi người nghe xong có chút động lòng. Tân Thần đạo cường giả chưa từng gặp qua uy lực thần khí chân chính nhưng những lão Thần đạo ở đây có ai không biết uy lực thần khí ra sao?
Có thần khí cùng không có thần khí hoàn toàn là hai chuyện khác biệt. Ngao Bác Duệ sở dĩ xưng đệ nhất nhân trong đám lão Thần đạo cường giả mà ngay phu phụ Mã Dự cùng Bạch Hổ hai cánh cũng không dám khiêu khích là bởi trong tay lão có một kiện thần khí Ngũ Hành Hoàn.
Bất quá sau khi nghe được những lời này, trong lòng mọi người không hẹn cùng âm thầm tính kế.
Lúc này thế lực Ngũ Hành Môn tại đây chắc chắn đứng đầu, nếu để bọn họ có thêm một kiện thần khí Ngũ Hành Hoàn nữa, địa vị bọn họ càng cao hơn.
Hạ Nhất Minh ánh mắt xoay chuyển, đột nhiên ngẩng đầu, cao giọng nói:
- Thần long đại nhân. Không biết ý ngài thế nào?
Thần long yên lặng hồi lâu, theo sau chậm rãi nói:
- Ta không quản chuyện của các ngươi. Bất quá nếu có thể tăng cường lực lượng là tốt nhất.
Hạ Nhất Minh trong lòng trầm xuống, hắn rốt cuộc cũng xác đinh, Thần long này nhìn qua có vẻ công bằng nhưng thật sự thiên vị Ngũ Hành Môn. Lưu Mục sắc mặt khẽ biến, chậm rãi bước tới. Sau khi tới bên Hạ Nhất Minh, Đế Thích Thiên lập tức đuổi theo. Tử Lỗ Li cùng Băng Tiếu Thiên liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cũng bước tới bên Đế Thích Thiên. Bảo Nham Trúc thở dài một tiếng cũng chậm rãi đi tới. Về phần Mưu Tử Long dứt khoát bước tới bên cạnh Hạ Nhất Minh, trên mặt không có chút nghiêm túc nào.
Ngao Mẫn Hành liếc mắt nhìn Bảo Nham Trúc nói:
Bảo huynh. Mưu huynh. Các người muốn can dự sao?
Bảo Nham Trúc cười khổ một tiếng, nói:
- Hạ trưởng lão dĩ nhiên là Thiên Trì nhất mạch trưởng lão nhưng cũng là khách khanh trưởng lão của Linh Tiêu Bảo Điện. Lão phu bất luận thế nào cũng không thể khoanh tay.
Mưu Tử Long cười ha ha, nói:
- Ngao huynh. Mưu mỗ vốn là tán tu cũng không có tư cách can dự. Bất quá lúc này Hạ huynh đệ vì mọi người cải tạo Phích Lịch Thương, một thân nguyên khí đại thương. Nếu còn bị người khi dễ quả thực trong lòng lão phu cảm thấy khó chịu.
Theo sau lão đảo tay, lập tức một cây Phích Lịch Thương xuất hiện:
- Làm người không thể lấy oán báo ân.
Một cỗ sát khí chậm rãi từ người lão tản mác ra. Bất luận là ai đều biết, hai bên thật sự khai chiến, lão sẽ không do dự tung thứ này ra.
Ngao Mẫn Hành gương mặt ẩn hiện vẻ tái xanh. Lão đương nhiên hiểu rõ đối phương đang trào phúng. Nếu có khả năng lão cũng không muốn gây khó dễ. Bất quá lúc này đã sớm tới thời điểm Tử vong sinh vật phru xuống, vì để Ngao Bác Duệ đề thăng thực lực, không nghi ngờ Ngũ Hành Hoàn là biện pháp tốt nhất.
Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc nhìn nhau, hai người bọn họ đồng thời tiến lên.
Lô Khắc chậm rãi nói:
- Mưu huynh. Cải tạo Phích Lịch Thương quả thật là đại sự cũng là vì mọi người. Mà lúc này đề nghị của Ngao huynh cũng thế. Ngay cả Thần long huynh cũng từng nói qua, nếu để thực lực tăng lên, cứ thẳng tay mà làm.
Hạ Nhất Minh nhìn hai người này trong lòng thầm than. Quả nhiên bọn họ đã chuyên qua hợp tác. Cũng may đan gở nơi này, nếu ở bên ngoài hẳn đã trực tiếp động thủ.
Mã Dự ánh mắt khẽ chuyển, hắc hắc cười nói:
- Các vị. Mọi người có chuyện từ từ nói. Bây giờ không phải lúc nội chiến.
Đám người Lưu Mục trong lòng lo lắng không thôi. Mặc dù nhân số hai bên không chênh lệch mấy nhưng thực lực hơn kém rất nhiều. Đôi mặt với bốn vị Ngụy thần cảnh cường giả, còn Thiên hạ đệ nhất Thần thú phía sau ủng hộ, cho dù là ai cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút, nói:
- Ngao huynh. Kỳ thực Hạ mỗ có một biện pháp vẹn cả đôi đường.
Ngao Mẫn Hành trầm giọng nói:
- Ngươi nói xem.
- Ngao huynh không phải có mật pháp có thể khiến Ngũ Hành Hoàn tiến giai thần khí sao? Không bằng truyền bí pháp này cho Hạ mỗ. Tu vi võ đạo Hạ mỗ mặc dù chỉ là Hư thần cảnh nhưng cảm thấy trong tay cầm thần khí, tuyệt đối có thể phát ra uy lực không dưới Bác Duệ Tông chủ.
Âm thanh Hạ Nhất Minh tràn ngập chính khí vang lên.
Đám người Lưu Mục đầu tiên ngẩn ra, theo sau không khỏi bật cười. Biện pháp này cũng chỉ Hạ Nhất Minh mới có thể nói ra.
Ngao Mẫn Hành sắc mặt nhất thời xanh mét, lão lạnh nhạt nói:
- Bí pháp bổn môn không thể truyền thụ ra ngoài.
Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:
- Lúc này chúng ta ở nơi đây đồng tâm hiệp lực. Môn hộ còn ý nghĩa gì? Ngao huynh nếu công tâm nên công bố mật pháp này.
Hắn ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
- Hạ mỗ có thể cam đoan. Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ mỗ phóng thích uy lực vượt qua Bác Duệ Tông chủ.
Ngao Mẫn Hành sắc mặt trầm xuống, sau khi thấy Hạ Nhất Minh cùng Ngao Bác Duệ, chỉ cần là người có nhãn lực cũng thấy rõ điều này.
Sau hồi lâu, Ngao Mẫn Hành đột nhiên cười nói:
- Hạ trưởng lão. Muốn thô phôi Ngũ Hành Hoàn tiến giai thần khí nhất định cần phải để Ngũ Hành Hoàn trong tay lão phu đại triển thần uy. Mật pháp này cho dù công bố ngươi cũng không có khả năng làm được.
Lão đột nhiên xoay người, chỉ Vi Cẩm Thuận nói:
- Ngũ Hành Hoàn trong tay ngươi có thể giao cho Vi trưởng lão sử dụng. Ta nghĩ thần khí này trong tay hắn hẳn có thể phát ra uy lực cường đại hơn.
Vi Cẩm Thuận tâm tình không khỏi dao động.
Là đệ tử Ngũ Hành Môn, đặc biệt sau khi tấn giai Thần đạo, đương nhiên sẽ không cự tuyệt chuyện này.
Hạ Nhất Minh nhìn Vi Cẩm Thuận trong lòng xuất hiện ngọn lửa.
- Nếu Hạ mỗ nhớ không nhầm Vi huynh hẳn vừa tiến giai Ngụy thần cảnh?
- Không sai. Vi mỗ vừa tiến giai một tháng.
Vi Cẩm Thuận thuận miệng nói:
- Chẳng lẽ Hạ huynh muốn cùng Vi mỗ bàn luận một phen?
Hạ Nhất Minh gật đầu, nói:
- Hạ mỗ đang có ý này.
Nhất thời xung quanh là một mảnh im ắng, trừ cuồng phong gào thét không còn bất kỳ âm thanh nào khác.