Vũ Thần

Chương 87: Q.4 - Chương 87: Kim chi hoa dấu hiệu






Dưới đao mang bao trùm là một vị lão nhân. Bất quá người này so với Hòa Dân có điểm khác biệt, vẻ mặt của lão lạnh lẽo như băng chứ không dễ gần như Hòa Dân, dường như trên khuôn mặt lão chưa từng xuất hiện nụ cười.

Thấy đại đao bắn tới, lão đột nhiên hừ lạnh, đưa một tay đẩy mạnh.

Không ngờ lão dùng tay không đón đỡ một đao cường đại của Hạ Nhất Minh.

Một tiếng nổ vang lên, hai người mạnh mẽ va chạm một chiêu. Trong không trung vang vọng âm thanh bạo liệt, một chưởng của lão nhân giống như một bức tường lớn cứ như thế dùng cứng đối cứng với đại đao kinh khủng kia.

Nhưng lão chợt hoa mắt lên bởi đao mang sáng ngời đột ngột xuất hiện trước mặt.

Ngay khi Hạ Nhất Minh kích phát một chiêu này, hắn dĩ nhiên không giữ lại chút lực lượng nào, hoàn toàn thả tay mà phóng thích Kim hệ lực lượng như thủy triều trào dâng.

Lúc này trong mắt Hạ Nhất Minh đã không còn vẻ nhu thuận. Ánh mắt lạnh lẽo mang theo ý chí kiên định, dường như đối phương là tử thù, không chết không thôi.

Lão nhân thấy được ánh mắt Hạ Nhất Minh chợt như phát hiện điều gì đó. Động tác của lão bỗng nhanh hơn, một chưởng xuất ra không thu về mà tinh tế dụng chỉ đánh chếch lên sống Đại Khảm Đao.

Lão tin tưởng, với chỉ lực này mặc dù không thể đánh bay thanh đao nhưng cũng không để thanh đao ghê sợ này đụng chạm với mình.

Chẳng qua ngay khi chỉ lực của lão sắp tiếp xúc cùng Đại Khảm Đao, bất chợt lão cảm thấy lạnh lẽo toàn thân.

Đây là lần đầu tiên sau khi tấn giai Tôn giả, giao thủ với người khác mà lão có cảm giác này.

Phản ứng cực nhanh, khóe mắt lão liếc nhìn cũng đã thấy được không biết từ khi nào Đại Khảm Đao đã linh hoạt biến chuyển, đối mặt với chỉ lực của lão không phải là sống đao mà chính là lưỡi đao.

Mặc dù lão vô cùng tin tưởng thực lực của bản thân nhưng không ngu ngốc lấy bản thân ra liều mạng.

Thu tay về lập tức lão tránh được va chạm cùng Đại Khảm Đao.

Động tác của lão cực nhanh, vận dụng chiêu thức cũng đạt tới sự tinh tế khó có thể tưởng tượng, trong nháy mắt lại xuất chỉ.

Nhưng cảm giác cực độ nguy hiểm lại lần nữa xuất hiện, ánh mắt lão thoáng nhìn đồng tử đã nhất thời ngưng lại.

Không biết từ khi nào Đại Khảm Đao đã đối mặt với ngón tay của lão.

Tới tận lúc này lão mới thật sự hoảng sợ, đánh giá về Hạ Nhất Minh càng cao thêm một tầng.

Hạ Nhất Minh sử dụng Đại Khảm Đao dài tới bốn thước. Đây là một loại trọng binh uy lực tuyệt luân không thể đón đỡ. Nhưng không ngờ binh khí như vậy lại có thể linh hoạt biến hóa, thậm chí không cần tiếp xúc với đôi tay hắn.

Nhưng Đại Khảm Đao trong tay Hạ Nhất Minh giống như có linh hồn, lần thứ hai biến hóa ngay cả lão cũng không có cách nào nhìn ra Hạ Nhất Minh làm sao có thể làm được chuyện này. Chuyện này nếu truyền ra ngoài bao nhiêu người có thể tin tưởng đây?

Lão thầm than một tiếng, lại một lần nữa thu tay về, sau đó đưa tay còn lại ra.

Trên một tay này không biết từ đâu xuất hiện một Cửu hoàn đại đao.

Đao mang như tuyết lặng lẽ chắn trước ngực.

Chỉ trong một nháy mắt này, khí thế trên người lão nhân đã biến hóa nghiêng trời lệch đất. Lão như biến thánh một ngọn núi nguy nga giống với Hạ Nhất Minh khi thi triển Phiên Thiên Ấn, hoàn toàn dung nhập vào thiên địa.

Hai mắt Hạ Nhất Minh chợt bộc phát ý chính mãnh liệt, trong miệng hắn một âm thanh trầm hùng phát ra:

- Biến…cho ta.

Đại Khảm Đao lóe sáng, đao mạng lại một lần nữa biến đổi điên cuồng.

Khai Sơn Tam Thập Lục Thức thức thứ hai mươi ba, chậm rãi từ thức thứ nhất thi triển tới thức thứ hai mươi ba.

Uy lực lúc này như thể thác nước trên cao đổ xuống.

Một đao này không chỉ ngưng tụ lực lượng của một thức thứ hai mươi ba mà súc tích lực lượng ngay từ thức đầu tiên tới tận thức thứ hai mươi ba, uy lực của hai mươi ba thức ngưng tụ lại lúc này hoàn toàn bạo phát ra.

Tình huống này vốn không nên xảy ra, bởi trong thực chiến, trừ khi đối phương vốn ngu ngốc, hoặc hai bên thực lực chênh lệc quá nhiều, căn bản không thể tạo ra uy hiếp với Hạ Nhất Minh nếu không hắn tuyệt đối không thể đủ thời gian thi triển một chiêu ẩn chứa lực lượng của hai mươi ba thức như vậy.

Nhưng vừa rồi Hạ Nhất Minh diễn luyện, đã đem khí thế đó ngưng tụ lại, hai mươi ba thức súc tích toàn bộ tại một điểm.

Vừa đúng lúc lão nhân này xuất hiện, không thể không nói người này vô cùng xui xẻo. So với không dưng bị tạt nước lạnh, vận khí của lão xem ra còn " tốt" hơn hẳn.

Đối mặt với khí thế cường đại như vậy, vẻ mặt lão nhân rốt cuộc cũng thay đổi. Cửu hoàn đại đao trong tay lão không hề tùy tiện để trước ngực nữa mà chủ động phóng xuất, trong không trung nháy mắt đã cùng Đại Khảm Đao va chạm cả trăm lần.

Cửu hoàn đại đao trong tay lão biến thành vô cùng vô tận đao mang, trong phạm vi nhất định đã hình thành bức tường vững chắc.

Chỉ là vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt lão càng lúc càng lộ rõ. Hơn trăm lần va chạm nhưng không ngờ không làm giảm chút khí thế nào của Đại Khảm Đao. Đại đao kinh khủng kia vẫn mãnh liệt chém tới như muốn chia lão thành hai nửa mới thôi.

Vẻ mặt lão nhân thật sự khó coi, lão hít một hơi thật sâu, rốt cuộc cũng không thi triển mật thuật lưỡng bại câu thương mà bất đắc dĩ dụng lực bay ngược về sau.

Một đao của Hạ Nhất Minh mang theo vô cùng vô tận uy lực, rốt cuộc cũng khiến lão nhân kia sợ hãi mà rút lui.

Thu lại đại đao, Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn bừng tỉnh.

Những động tác liên tiếp vừa rồi được hắn trong vô thức phát ra. Trong khi hắn diễn luyện đao pháp bất chợt phát hiện ra có người đứng bên dò xét, dĩ nhiên là không chút nào nương tay, muốn chém chết đối phương tại chỗ.

Nhưng khi thật sự cùng người này giao đấu, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, trong lòng hắn ngoài hưng phấn, kiêu ngạo còn có thêm cảm giác không yên.

Mặc dù không biết thân phận của người trước mặt nhưng một khi nghĩ tới Cửu hoàn đại đao trong tay lão, trong lòng hắn không khỏi phát lạnh.

Tôn giả, chỉ khi đạt tới cảnh giới này mới có thể dung nhập binh khí vào thân thể, sau đó xuất quỷ nhập thần lấy ra.

Khi thấy được điều này, Hạ Nhất Minh lá gán có lớn hơn nữa cũng không dám tiếp tục truy kích.

Hơi khom người, Hạ Nhất Minh cất cao giọng nói:

- Hoành Sơn Hạ Nhất Minh bái kiến Chủ phong tôn giả đại nhân.

Lão nhân sau khi lui lại thoát khỏi phạm vi công kích của Hạ Nhất Minh, vẻ mặt đã đỏ bừng bừng, dường như thẹn quá hóa giận. Nhưng khi nghe được những lời này của Hạ Nhất Minh, lão có chút sửng sốt sau đó mạnh mẽ đem sự tức giận trong lòng ép xuống.

Ánh mắt mạnh mẽ quan sát Đại Khảm Đao trên tay Hạ Nhất Minh, lão đột ngột nói:

- Binh khí trên tay ngươi từ đâu mà có?

Mới vừa rồi lão xuất ra hơn một trăm đao, với thực lực của bản thân không ngờ không thể đón đỡ một đao kia thậm chí còn phải rút lui.

Ánh mắt lão như điện lẽ nào không nhìn ra điều đó hoàn toàn là do thanh đại đao này.

Hạ Nhất Minh khẽ rùng mình nhưng vẻ mặt không đổi, cung kính nói:

- Thanh đại đao này vãn bối có được từ bảo khố của Hoành Sơn. Nó do các vị tiền bối luyện chế thành.

Lão nhân khẽ gật đầu, Hạ Nhất Minh dĩ nhiên không có khả năng nói dối trong chuyện này. Nhưng lão không dám nghĩ trong Hoành Sơn nhất mạch lại có một vị tiền bối am hiểu Luyện khí chi thuật như vậy. Không ngờ có thế luyện chế một binh khí kinh khủng nhường này.

Bằng vào lực lượng của binh khí này không ngờ có thể đón đỡ hơn trăm đao toàn lực của lão.

Hạ Nhất Minh khẽ liếc trộm lão nhân một cái, đột nhiên nói:

- Tiền bối. Có phải Kim Chiến Dịch đuổi theo ngài không?

Lão nhân hừ nhẹ một tiếng nói:

- Một tiểu tử còn chưa Tụ đỉnh lấy năng lực gì đuổi theo lão phu.

Nói tới đây vẻ mặt chợt đỏ bừng, bị một đao của Hạ Nhất Minh đẩy lùi, chỉ sợ chuyện này truyền ra lão sớm sẽ biến thành trò cười cho mọi người.

Lão khoát mạnh tay nói:

- Kim Chiến Dịch xem chừng đã trở lại rồi, ngươi cũng nên về đi thôi.

Hạ Nhất Minh cung kính vâng mệnh, sau khi hành lễ thật sâu tay cầm Đại Khảm Đao hắn mau chóng trở lại chủ phong.

Vị lão nhân này dĩ nhiên cố kỵ Hạ Nhất Minh hỏi danh tính của lão nhưng Hạ Nhất Minh cũng đồng dạng như vậy. Nếu vị Tôn giả này muốn nghiên cứu Đại Khảm Đao của hắn e rằng hắn cũng không biết phải xử lý chuyện này thế nào cho phải.

Tốc độ của Hạ Nhất Minh cực nhanh, thoáng chốc đã biến mất trong rừng.

Lão nhân khẽ lắc đầu, nhớ lại tình cảnh khi nãy trong lòng không khỏi phát lạnh.

Thủ pháp sử dụng Đại Khảm Đao của Hạ Nhất Minh lão chưa từng gặp qua, đại đao không ngờ có thể biến đổi ngay cả lão cũng không thể phát hiện ra. Nếu không phải lão thân là một Tôn giả, phản ứng nhanh nhạy e rằng khi nãy đã phải chịu đau khổ rồi.

Nếu bị Đại Khảm Đao kia chém trúng, cho dù nát tay mà còn sống đã là may mắn lắm rồi.

Chân mày nhíu lại, lão không biết tại sao Hạ Nhất Minh có thể che giấu được linh giác của lão.

Tiếng gió kỳ lạ từ phía sau thổi tới, lão nhân không quay đầu lại, nói:

- Hòa tôn giả. Ngươi vì sao quay lại vậy?

Người tới đúng là Hòa Dân, lão kinh ngạc nói:

- Từ tôn giả. Vừa rồi lão phu cảm nhận được Kim lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Chẳng lẽ là Kim Chiến Dịch tới đây giao thủ cùng Hạ Nhất Minh?

Từ tôn giả khẽ lắc đầu nói:

- Kim Chiến Dịch chưa từng tới đây. Mới vừa rồi là Hạ Nhất Minh một mình luyện công mà thôi.

- Hạ Nhất Minh?

Hòa Dân vẻ mặt khó tin, nói:

- Kim hệ lực lượng cường đại như vậy là do hắn phát ra sao?

- Không sai. Lão phu cũng là ngoài dự tính.

Từ tôn giả thật thà nói.

Hòa tôn giả suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc thở dài một tiếng nói:

- Từ tôn giả. Hạ Nhất Minh không ngờ có thể phát ra Kim hệ chân khí cường đại như vậy. Xem ra thời gian hắn ngưng tụ Kim chi hoa cũng không lâu nữa rồi.

Từ tôn giả khẽ gật đầu. Hai người bọn họ nhìn nhau trong đầu đột nhiên xuất hiện suy nghĩ.

Cường giả trẻ tuổi với thiên phú như vậy, chẳng lẽ Thần Đạo mấy ngàn năm qua biến mất trên thế gian lại một lần nữa xuất hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.