Vũ Thần

Chương 296: Q.7 - Chương 296: Mưu Tử Long tiến giai.






Cửa phòng chậm rãi mở ra, một lão nhân cao lớn xuất hiện.

Vị lão nhân này mang tới cho người khác cảm giác kỳ quái, đôi mắt lão thâm thúy mà đầy trí tuệ như trải qua vô số tang thương. Chỉ là trên thân thể lão bừng bừng sinh cơ.

Đôi mắt Hạ Nhất Minh mơ hồ phát sáng, là Thần đạo cường giả hắn đương nhiên biết được nhiều chuyện người thường không biết. Trên người Mưu Tử Long lúc này mang lại cho người ta hai cảm giác khác biệt.

Theo lý mà nói, Thần đạo cường giả tự thân khống chế lực lượng cơ bản không thể xuất hiện cảm giác mâu thuẫn này.

Bởi thế khẳng định xuất hiện biến hóa nào đó mới khiến lão không thể khống chế hoàn toàn lực lượng. Khẽ cười, Hạ Nhất Minh cao giọng nói:

- Lão ca. Chúc mừng.

Mưu Tử Long vẻ mặt khẽ biến, trong lòng đồng dạng vạn phần kích động. Công phu hàm dưỡng ngàn năm tựa hồ bị lão quên hết.

Từ khi lão tiến giai Thần đạo đã không ngừng hướng tới Ngụy thần cảnh. Để thực hiện tâm nguyện này, thậm chí lão bỏ qua hết thảy, chỉ là năm trăm năm tại Tử vong chi địa khiến lão nhận ra một chuyện.

Lực lượng linh hồn của lão không đủ, bởi thế kiếp này bất luận tu luyện ra sao cũng không cách nào tiến thêm một bước.

Nếu không chỉ bằng vô số lần sinh tử chiến tại Tử vong chi địa, lão đã sớm thành công tiến giai Ngụy thần cảnh.

Tình huống như vậy không chỉ mình lão gặp phải. Các vị cường giả tại Tử vong chi địa chưa tiến giai Ngụy thần cảnh cũng bỏi nguyên nhân này. Chỉ là lúc này được Hạ Nhất Minh giúp đỡ, lão đã tiến giai thành công.

Nỗ lực gần ngàn năm lúc này đã trở thành sự thật, cho dù người bình tĩnh hơn cũng khó có thể khống chế chính mình.

Nhìn Hạ Nhất Minh gật đầu, Mưu Tử Long chân thành nói:

- Hạ huynh đệ. Lão ca có thể đạt được thành tựu này tất cả nhờ ngươi ban tặng.

Lão cảm khái một hồi nhưng không nói lời cảm ơn. Chuyện này chẳng lẽ nói vài câu có thể biểu đạt hết? Mưu Tử Long vốn đã quyết định, cả đời này sẽ ở lại Hạ gia trang, quyết tâm đó càng thêm kiên định.

Hạ Nhất Minh cuống quít khoát tay nói:

- Lão ca. Nếu người phục dụng đan dược không phải ngươi, muốn tiến giai thành công e rằng rất khó.

Những lời này của hắn tuyệt đối chân thật.

Trên hoang đảo Hạ Nhất Minh không ngừng phục dụng Tiên dịch thần dược nhưng suốt ba năm hắn mới tiến giai thành công.

Lúc này Mưu Tử Long phục dụng Song tu đan chỉ vài ngày ngắn ngủi đã thành công tiến giai.

Bởi vậy có thể thấy được, căn cơ Mưu Tử Long tại Hư thần cảnh đã vô cùng chắc chắn, chỉ cho lão một cơ hội lập tức thành công.

Mưu Tử Long cười ha hả nói:

- Lão đệ. Đám người Băng Tiếu Thiên vừa tiến giai Hư thần cảnh muốn tiến giai tiếp quả thật rất khó. Chẳng qua năm trăm năm tại Tử vong chi địa của lão ca cũng không lãng phí.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh khẽ động, nói:

- Ý của ngài là Bảo Nham Trúc cùng Nguyên Quyên chiếm được Song tu đan cũng có thể tiến giai Ngụy thần cảnh?

Mưu Tử Long trầm ngâm một chút nói:

- Mười phần chắc chắn.

Mặc dù Hư thần cảnh tại Tử vong chi địa còn có Tây Đức Ni tới từ phương Tây nhưng hai người bọn họ không hẹn quên đi lão.

Lúc này Hạ Nhất Minh kết đại thù với phương Tây, riêng việc giết ba đầu Thần long phương Tây đã không thể hóa giải. Đương nhiên hắn không có khả năng phân phối đan dược cho người phương Tây. Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, trong lòng hắn không khỏi tính toán. Mặc dù lúc này hắn không lộ ra Song tu đan nhưng đan dược này là một ưu thế lớn.

Linh Tiêu Bảo Điện có quan hệ thân thiết với hắn thì không sao, nhưng Nam Cương Lưu Ly Đảo cũng có một vị Khách khanh trưởng lão Ngụy thần cảnh. Nếu hắn trợ giúp Nguyên Quyên tiến giai Ngụy thần cảnh thành công, phần nhân tình này thật khó tưởng tượng. Khi cần Hạ Nhất Minh tin tưởng khỏa đan dược này đủ điều kiện trao đổi cùng tăng thêm phần hữu nghị.

- Hạ huynh đệ. Song tu đan tạm thời không nên truyền ra ngoài.

Mưu Tử Long nghiêm nghị nói:

- Hơn nữa sau khi lão phu phục dụng đã phát hiện. Dược lực của nó vô cùng cường đại, Tiên thiên cường giả phục dụng hẳn không vấn đề. Nhưng tu luyện giả thông thường chỉ e không mấy người có thể hấp thu.

Trong đầu Mưu Tử Long nghĩ tới cả đối tượng tu luyện giả bình thường.

Lão biết Hạ Nhất Minh luyện chế Song tu đan khẳng định vì thân nhân. Tác dụng kéo dài tuổi thọ bất luận người nào cũng không thể kháng cự sức hấp dẫn.

Bất quá nếu Hạ Nhất Minh cứ thế lấy ra Song tu đan cho đám người Hạ Vũ Đức phục dụng khẳng định sẽ dẫn tới bi kịch. Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, hắn nói:

- Lão ca nói không sai. Tiểu đệ cũng bởi lo lắng điều này nên trước khi tới Bắc Cương mặc dù đã luyện chế thafnhcoong nhưng không xuất ra thứ này cho gia gia phục dụng.

Mưu Tử Long lặng lẽ cười, nói:

- Lão đệ ngươi nghiên cứu sâu về dược liệu muốn tìm phương pháp pha loãng dược hiệu hẳn không khó.

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, nói:

- Muốn bảo tồn càng nhiều dược hiệu dưới tình huống pha loãng mặc dù không dễ dàng nhưng tiểu đệ nắm chắc. Chỉ là việc này không thử nghiệm một năm rưỡi tuyệt đối không thể thành công.

Mưu Tử Long vung tay áo, một cỗ lực lượng mênh mông bạo phát.

Lão khẽ ngẩn ra, trên mặt nhất thời xuất hiện vẻ xấu hổ.

Mặc dù đã tiến giai Ngụy thần cảnh, một thân tu vi đề thăng lớn nhưng dù sao cũng mới tiến giai, còn chưa hoàn toàn thích ứng, chỉ làm vài động tác bình thường không ngờ cũng dẫn phát thần lực.

Hạ Nhất Minh bật cười, hắn khẽ vung tay lập tức hóa giải cỗ lực lượng Mưu Tử Long phóng thích.

Da mặt Mưu Tử Long vốn rất dày, nếu không dẫn dắt tai họa não cũng chỉ cười ha ha, coi như việc này chưa phát sinh.

- Lão đệ yên tâm. Ta xem Hạ lão trang chủ rất khỏe mạnh, đừng nói một năm rưỡi, cho dù mười năm cũng không vấn đề.

Trong mắt Hạ Nhất Minh xuất hiện tiếu ý. Nói như vậy đương nhiên hắn rất thích nghe, hơn nữa hắn cũng tin tưởng phán đoán của Mưu Tử Long. Lão nhân gia mặc dù chưa tiến giai Tiên thiên nhưng thân thể an khang, sinh cơ tràn ngập, tám mười năm thọ nguyên hẳn không vấn đề.

Xoay người, Hạ Nhất Minh đột nhiên nói:

- Lão ca. Vấn đề này tạm thời không nhắc tới. Tiểu dệ còn chuyện quan trọng muốn làm.

Ngữ khí hắn trở lên ác liệt, thậm chí bộc lộ sát khí.

Ánh mắt Mưu Tử Long ngưng trọng, lão hiển nhiên nhận ra hàn ý sâu sắc. Trong đầu vô số ý nghĩ lướt qua, nói:

- Ngươi định tới phương Tây?

Hai vị Ngụy thần cảnh cường giả phương Tây Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc tiến hành vây sát Hạ Nhất Minh, đã có lần đầu khẳng định có lần thứ hai.

Lúc này người đeo mặt nạ trọng thương chưa hiện thân, nếu đợi gã chữa trị thương tích phối hợp cùng hai vị Ngụy thần cảnh cường giả, cho dù Hạ Nhất Minh cũng không nắm chắc chạy thoát.

Bởi thế hai người này là mối họa trong lòng Hạ Nhất Minh. Nếu có thể hắn tuyệt đối không bỏ qua.

Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu nói:

- Lão ca thật hiểu tiểu đệ. Lần này tới phương Tây, tiểu đệ muốn giải quyết hoàn toàn hai người phiền toái này.

Trên mặt Mưu Tử Long xuất hiện vẻ cười khổ.

Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc thân phận ra sao? Cho dù trong đám Thần đạo cường giả trên thế giới hiện nay cũng là những đại nhân vật. Không ngờ lúc này bọn họ trong miệng Hạ Nhất Minh trở thành hai mối phiền toái đợi giải quyết. Chuyện này mấy năm trước quả thật không dám tưởng tượng.

Chỉ là mấy năm nay tốc độ tiến bộ của Hạ lão đệ quá khó tin, lúc này hắn đủ tư cách nói những lời đó.

Định lực ngàn năm khiến Mưu Tử Long rất nhanh bình tĩnh lại, lão nhăn mặt nói:

- Lão đệ. Võ đạo Tây phương quỷ dị khó lường. Bất luận Quang minh Thần điện hay Hắc ám Nghị viện đều nắm giữ tuyệt học khiến người khác sợ hãi. Những tuyệt kỹ đó có thể không đả thương được ngươi nhưng dùng bảo vệ tính mạng rất tốt.

Lão nói những lời này vô cùng khéo léo, với Tam đại thủ ấn Hạ Nhất Minh sáng tạo, muốn đánh bại hai người kia quả thật không khó. Chỉ là muốn đánh chết lại là chuyện không đơn giản. Dù Hạ Nhất Minh có được Thần thú Lôi điện, Mưu Tử Long vẫn không quá tin tưởng.

Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, nói:

- Lão ca nói đúng. Tiểu đệ cũng từng lĩnh giáo qua. Tuyệt kỹ chạy trốn của họ quả thật độc đáo. Bất quá không phải tiểu đệ không có chuẩn bị.

Ánh mắt hắn trở lên ác liệt, nói:

- Tiểu đệ định bế quan. Nếu có thể thành công, cho dù bọn họ có ba đầu sáu tay cũng đừng mong chạy thoát.

Mưu Tử Long khẽ nhướng mày, trong lòng đại chấn. Hạ Nhất Minh vì đâu tự tin tới vậy? Bất quá lão cũng tin tưởng, Hạ Nhất Minh khẳng định có bí mật nào đó không thể nói ra.

- Lão đệ. Ngươi định làm gì?

Lão trầm giọng hỏi.

- Ta muốn đoán tạo một kiện Thần khí...

Đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe lên tự tin không cách nào hình dung. Sự tự tin này cho dù Mưu Tử Long vừa tiến giai Ngụy thần cảnh cũng không dám đối mặt.

Khẽ quay đầu, Mưu Tử Long trong lòng vô cùng cảm khái. Ánh mắt Hạ Nhất Minh không ngờ bộc phát lực lượng chấn động linh hồn. Bởi vậy có thể thấy hắn am hiểu lực lượng linh hồn tới đâu.

Trong đầu lão chợt xuất hiện suy nghĩ. Nếu có một ngày Hạ Nhất Minh dung hợp Tam đại thủ ấn làm một, không biết sẽ đạt tới cảnh giới nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.