Vũ Thần

Chương 75: Q.1 - Chương 75: Phục Địa Ấn.






Một tiếng rít thật lớn không ngừng truyền lại.

Hai cao thủ ở trong cuộc chiến đã đem toàn bộ thực lực của bọn họ phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Lâm Đào Lật mặc dù nhìn như rất dễ dàng thoải mái, nhưng là do tác dụng đặc thù của loại công pháp này.

Không nói tới hai loại công pháp này có bao nhiêu chênh lệch, mà chỉ cần chú ý đến khí chất của hai người. Bất quá giờ phút, khi Từ Hướng Tiền từng bước ép sát tới, Lâm Đào Lật cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì tình huống, nhưng lại khó có thể phản kích.

Cũng may công pháp Lâm gia cũng không giống với bình thường, nếu là chỉ lực phòng ngự, dù là Từ Hướng Tiền có tiếp tục tấn công mãnh liệt đi nữa, cũng không thể làm gì được.

Mắt thấy song phương cứ như vậy giằng co, tựa hồ có thể kéo dài tới vĩnh viễn không chấm dứt.

Mà loại tình huống này không thể nghi ngờ chính là tình huống mà đám người Trình Trữ Sinh mong muốn nhất, một khi song phương không phân định thắng bại, như vậy có lấy cớ lên đài ngăn cản bọn họ.

Đừng quên, đang ngồi ở đây còn có một vị tu vi nội kình thập tầng nội kình đỉnh phong Từ lão gia tử, đến lúc nguy cấp, hắn khẳng định sẽ không ngồi yên không lý đến.

Thủy, Hỏa công pháp mặc dù tương khắc, nhưng tu vi nội kình hai người đều đã đạt tới trình độ này, muốn trong khoảng thời gian ngắn phân ra thắng bại, là một chuyện khó có thể xảy ra. Dù là Lâm Đào Lật có thể tích lũy ưu thế thủ thắng, cũng không mất một thời ba khắc khó có thể làm được địa.

Song, vào thời khắc này, Từ Hướng Tiền đang điên cuồng công kích lại lùi dần về phía sau.

Nương theo khí thế, Lâm Đào Lật giơ lên hai tay, muốn nhân cơ hội này phản thủ vi công. Trong nháy mắt, sắc mặt của hắn nhất thời thay đổi, đưa hay tay lên trên không huy vũ, kết thành một thủ thế huyền ảo.

Này cái thủ thế này để ngang trước ngực, nhưng ở trong mắt mọi người, khi Lâm Đào Lật làm ra thủ thế này liền giống như một tòa núi nguy nga đồ sộ không thể đánh sụp, phảng phất như bất cứ công kích cường đại như thế nào cũng không thể thương tổn đến nó.

Người khác không biết, nhưng là trong lòng Lâm Đào Lật biết rõ ràng, đây là một trong những loại công kỳ công của gia tộc, gọi là Phục Địa Ấn.

Khi sử dụng loại công pháp này, lúc kết thành chưởng ấn, nhất thời là có thể đem toàn thân lực lượng ngưng tụ lại một điểm, được xem như một trong những loại công pháp có lực phòng ngự cường đại nhất. Điều duy nhất đáng tiếc chính là, Lâm Đào Lật tu luyện không phải là Thổ hệ công pháp, nếu không đem loại ấn ký này tu luyện tới cực hạn, có thể bằng vào đại địa chi lực dưới chân, đạt tới tình trạng vĩnh sinh bất diệt.

Hắn sở dĩ tại trong nháy mắt thay đổi chủ ý, bỏ qua ý niệm phản công trong đầu, mà đem công pháp phòng ngự lợi hại nhất xử dụng ra, đó là bởi vì vừa rồi hắn cảm thấy rùng cả mình, một trận hơi lạnh thấu xương tràn vào.

Ở trước mặt của hắn, Từ Hướng Tiền đã thối lui đến rìa lôi đài.

Bất quá giờ phút này, Từ Hướng Tiền đã không còn giống lúc bình thường, hai mắt hắn tràn ngập những tia đỏ như máu, cả người nằm sấp xuống, da dẻ toàn thân biến đổi thành màu đỏ quỷ dị. Đặc biệt đôi bàn tay ở trước ngực lại càng phát ra màu đỏ chói lọi giống như nhuộm đầy máu tươi.

Khí tức điên cuồng từ người Từ Hướng Tiền trào ra xung quanh, quần áo trên người hắn cũng bị thiêu đốt biến thành màu vàng.

Vừa rồi, Từ Hướng Tiền không thể tiếp tục nhẫn nại, đem Liệt Hỏa Công phát huy tới cực hạn, phối hợp với Hỏa hệ chiến kỹ công pháp của gia tộc, muốn đem ra đánh cược lần cuối cùng.

Nếu như cùng Từ Hướng Tiền giao thủ chính là Hạ Thuyên Tín, thì Từ Hướng Tiền tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tình gần như mất lý trí thế này.

Nhưng, cùng hắn giao thủ là một người tuổi còn trẻ, mặc dù thanh niên này đến từ Lâm gia của Lâm Lang quận, nhưng là hắn quá trẻ tuổi, qua một thời gian dài giao thủ đã khơi dậy tâm lý đố kỵ trong lòng Từ Hướng Tứ. Nếu là bình thường, hắn có thể giống như mọi người trong đại sảnh đem tâm lý của mình đè nén xuống.

Thế nhưng trong khi giao thủ, lòng của hắn đã rối loạn, sự yên tĩnh chung quanh tựa hồ như đang có vô số người mỉa mai hắn, làm cho trong lòng của hắn bộc phát ra tâm lý đố kỵ mãnh liệt.

Trong đại sảnh, Từ Ẩn Kiệt đã mở hai mắt, ánh mắt toát ra vẻ khẩn trương. Thân thể của hắn có chút run rẩy và giật mình, nhưng nhất cuối cùng nhẫn nhịn xuống. Bất quá hắn không còn có nhắm hai mắt lại, mà là lẳng lặng quan khán .

Ầm ầm một tiếng rống to, song chưởng Từ Hướng Tiền lần lượt thay đổi, phảng phất như mang theo một cơn bão lửa hướng phía trước lao tới.

Lâm Đào Lật với Phục Địa Ấn trên tay phải chuyển thành chưởng đao, một cỗ lực lương kỳ dị được phát ra đem uy lực một kích kinh khủng của Từ Hướng Tiền chặn lại.

Ngọn lửa điên cuồng đã bị ngăn cản, chúng nó liều mạng thiêu đốt, muốn đốt cháy hết mọi đồ vật, làm cho tất cả những thứ ngăn trở trước mặt chúng nó hóa thành tro bụi.

Tuy nhiên, ngăn cản ở trước mặt chúng nó, tựa hồ chính là tro bụi, vô luận đại hỏa tràn ngập xung quanh một khi đã không có nhiên liệu, cũng sẽ vô kế khả thi mà từ từ dập tắt.

Song chưởng Lâm Đào Lật giống như máy cối xay gió liên tục xoay tròn, hai tay kết ấn khiến cho mỗi một lần biến hóa, mỗi lần chuyển một vòng, uy lực Phục Địa Ấn được phát huy ra càng lớn, đem toàn bộ ngọn nửa ngăn trở ở bên ngoài.

Đầu tiên là cường thịnh, sau đó là suy yếu, cuối cùng là bị dập tắt hẳn.

Từ Hướng Tiền điên cuồng phát ra công kích cuối cũng không nghĩ tới bước tiếp theo, công kích của hắn xuất hiện chỉ một ít sơ hở liền dừng lại.

Thời gian nãy giờ chỉ đủ một hô hấp mà thôi..

Nhưng vào thời khắc này, song chưởng Lâm Đào Lật chợt một thay đổi, Phục Địa Ấn nhất thời tản ra, phòng ngự đang giống như tường đồng vách sắt trong nháy mắt đó lập tức tan đi.

Từ Hướng Tiền nao nao, đang không hiểu được tại sao hắn lại làm ra chuyện như vậy, đã cảm thấy một cố khí thế như cơn sóng dâng cao ngập trời trong nháy mắt bao phủ hắn.

Trong lòng hắn hoảng hốt, thầm kêu bất hảo, mọi thao hành động đều đã muộn, bất chấp bị đánh văng đi Từ Hướng Tiền vội vàng lực lượng còn sót lại trong thân thể thoàn bộ đánh ra, đồng thời bay nhanh về phía sau .

Song, thân hình Lâm Đào Lật giống như một cái bóng theo sát bên cạnh không rời, song chưởng liên miên không dứt, thủy chung vẫn duy trì áp lực rất lớn khó có thể kháng cự.

Mặc dù Từ Hướng Tiền rõ ràng biết chỉ cần cho hắn thời gian thở một hơi, hắn lập tức có thể vãn hồi cục diện, nhưng Lâm Đào Lật rõ ràng cũng chọn đúng thời cơ, thủy chung vẫn không để cho hắn cơ hội xoay người. Chốc lát trong lúc đó, thân ảnh hai người như bay, ở cả trên lôi đài giống như hai con bướm nhẹ nhàng bay nhảy.

Mặc dù không có khí thế ngập trời như vừa nãy, đã không còn cảnh đánh nhau kinh tâm động phách, nhưng tốc độ hai người vẫn nhanh đến khó tin, hết lần này đến lần khác khiến người xung quanh chứng kiến thủ pháp công thủ, làm cho những kẻ khác kinh hồn táng đảm.

Từ Ẩn Kiệt rốt cục thở dài một tiếng, nói:

- Lâm công tử, Hướng Tiền đã thua, xin công tử hãy dừng tay?

Thanh âm của lão mặc dù trầm thấp, nhưng mơ hồ khiến cho người nghe cảm thấy đau đớn.

Lâm Đào Lật cười một tiếng dài, đứng lại, ôm quyền nói:

- Đa tạ rồi.

Từ Hướng Tiền vẻ mặt đỏ bừng, cũng không biết là do xấu hổ, hay quan hệ tới lúc vừa rồi thi triển Liệt Hỏa Công. Hắn miễn cưỡng đáp lễ lại, không nói hai lời nhảy khỏi lôi đài.

Ánh mắt lão gia tử dị thường chuẩn xác, hắn chứng thật là không còn cơ hội thủ thắng. Tiếp tục đánh, hoàn toàn là tự rước lấy nhục thôi.

Phía dưới đang xem cuộc chiến, Hạ Nhất Minh nhưng là trong lòng ba động, hắn đối với việc Lâm Đào Lật thủ pháp Phục Địa Ấn thuần ngự cảm thấy vô cùng hứng thú.

Với cảm giác của hắn, loại thủ ấn này thuộc về Thổ hệ công pháp, nhưng là chẳng biết tại sao, loại công pháp này tựa hồ như tất cả các loại nội kình đều có thể sử dụng, hơn nữa còn phát huy ra lực phòng ngự vô cùng cường đại.

Loại công pháp này thật sự là mới nghe lần đầu, nếu như không phải hôm nay nhìn thấy, hắn tuyệt đối là không tưởng được.

Nguyên lai ở trên thế giới này, trừ hắn ra, còn có loại công pháp khiến cho người tu luyện hệ bất đồng phát huy ra uy lực của nó.

Sau khi Từ Hướng Tiền nhảy xuống lôi đài, đi theo hạ nhân Trình gia tiến nhập chính sảnh.

Sau khi trải qua một trận đấu toàn lực, y phục của hắn đã có chút tổn hại, nhìn có chút chật vật, nhưng là ở nơi này lại không có một người có dũng khí cười nhạo hắn.

Về phần Lâm Đào Lật đứng ở trên lôi đài, vẻ mặt vẫn giữ nguyên cười, trên người phảng phất vốn là không nhiễm chút bụi trần, một phen luận võ vừa rồi không hề mang đến cho hắn một chút phiền toái nào cả.

Trình Trữ Sinh ho nhẹ một tiếng, nói:

- Lâm công tử quả thật là gia học sâu xa, đám người lão phu bội phục cực kỳ, xin Lâm công tử xuống tới, mọi người cùng nhau uống mấy chén rượu.

Lâm Đào Lật mỉm cười mắt nhìn giống như Nê Bồ Tát nhìn về phía Từ Ẩn Kiệt, nhớ tới cách phát ra âm thanh vừa rồi của hắn, biết người này có nội kình tu vi cao hơn mình. Vô luận lá gan của hắn có lớn cỡ nào, cũng không phải ngu ngốc, biết lão nhân Từ gia rất khó có thể trêu chọc được.

Song vung tay lên, hắn đang định đi xuống đến, đã thấy Trình Yên Quyên đã đứng lên âm thanh giống như chuông bạc, nói:

- Phu quân đại nhân, hôm nay cơ hội khó có được, người sao không thử xem con rể có công phu như thế nào?

Đang muốn đi xuống khỏi lôi đài, Lâm Đào Lật có chút kinh ngạc, sau đó trên mặt liền nở nụ cười tỏ vẻ hiểu ý, hắn hướng phía Trình Yên Quyên gật đầu một cái, nói:

- Hạ Nhất Thiên. . . Huynh đệ, ngươi muốn lấy tẩu Yên Quyên muội tử, còn cần qua một cửa của ta đây.

Hắn vốn là định gọi thẳng tên, nhưng là lại nghĩ đến Hạ Nhất Thiên sắp cùng Trình Yên Lệ kết làm vợ chồng, vì vậy vội vàng bổ sung hai chữ huynh đệ, chỉ ở sâu trong nội tâm của hắn, đối đám đệ tử hậu bối lại không để vào mắt.

Đám người Hạ Thuyên Danh sắc mặt có chút thay đổi, nếu như là Lâm Đào Lật giao thủ trước với Nhất Thiên, vậy bọn hắn còn có một chút tin tưởng đối với Hạ Nhất Thiên, nhưng bây giờ nhìn thấy thực lực đối phương là cửu tầng nội kình, ngay cả Từ Hướng Tiền cũng là bị ép nhận thua, Hạ Nhất Thiên như thế nào có thể so sánh cùng.

Trình Trữ Sinh nét mặt già nua đỏ bừng, nói:

- Yên Quyên, ngươi đang làm cái gì vậy, chẳng lẽ không muốn muội tử của ngươi có kết quả tốt?

Trình Yên Quyên mỉm cười, nói:

- Gia gia, tiểu muội là muội tử duy nhất của tôn nhi, tôn nhi cũng không thể để nàng chịu ủy khuất, hôm nay coi như là tỷ phu đến chỉ điểm một ít muội phu, cũng không tính là chuyện gì

Đám người Trình Trữ Sinh không khỏi nghẹn lời, huynh đệ Hạ Thuyên Danh cũng là bất đắc dĩ cười khổ, Trình Yên Quyên cũng không phải muốn quấy rối, mà là muốn làm cho mọi người Hạ gia biết, muội tử của nàng còn có chỗ dựa, không phải dễ dàng cho người ta khi dễ.

Bất quá để cho Lâm Đào Lật tự mình ra tay, nhưng lại không khỏi có chút đại tài tiểu dụng a.

Hạ Nhất Thiên ở trước mắt mọi người chậm rãi đứng lên, mặc dù hắn biết mình cũng không phải là đối thủ của Lâm Đào Lật, nhưng là làm trưởng tôn Hạ gia, hắn cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước.

Song, hắn vừa mới tiến lên trước một bước, thì có một người chắn trước mặt của hắn.

- Đại ca, hôm nay là ngày vui của huynh, để tiểu đệ thay huynh lên đó đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.