Vô số tiếng nổ vang lên, trong nháy mắt nó tràn ngập trong tai của Hạ Nhất Minh.
Đầu thánh thú đáng thương sau khi lĩnh giáo thực lực của Bảo Trư và Hạ Nhất Minh thì đã đem toàn bộ sự chú ý dồn lên hai người này. Nhưng mà, nó lại không ngờ được, trong tổ hợp này lại có thánh thú đủ thực lực song vai cùng với nó nhưng lại chưa hề ra tay.
Lôi điện cường đại đánh tới người của con thánh thú trong khi nó không hề phòng bị chút nào.
Một đạo tiếng hét thảm thiết từ trong miệng nó phát ra, thân thể nó nhanh chóng bắn lên cao, không ngờ cỗ lực lượng này lại có thể đánh bật nó lên trên không.
Bảo Trư ở trong lòng Hạ Nhất Minh kêu lầm bầm vài tiếng, trải qua thời gian ngắn ngủi lấy lại sức tinh thần của nó đã hồi phục hơn nửa. Đôi mắt nhỏ bé của nó lóe lên quang mang, giống như đang suy nghĩ xem có nên một lần nữa phát ra long hống hay không.
Thân thể thánh thú vương ở trên không trung đột nhiên lóe lên quang mang màu lam, thân hình to lớn của nó ở giữa không trung linh hoạt trở mình một cái rồi mới rơi vào trong lòng biết.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi nó lên bờ không thể thi triển ra thực lực của mình, mà cũng lưu lại trên mặt đất dấu vết bất lực của nó.
Sau khi rớt xuống nước, nó nhanh chóng nổi lên mở chiếc miệng của mình ra phóng về phía Hạ Nhất Minh một đạo thủy tiễn. Chiếc thủy tiễn đang bay trên không trung lại bạo liệt ra thành vô số các thủy tiễn nhỏ bao phủ lấy thân hình bọn Hạ Nhất Minh.
Cười lạnh lùng vài tiếng, Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ Nhất Minh vung lên, hồng sắc quang mang cường đại trong nháy mặt hiện ra xung quanh người hắn. Nhưng thủy tiễn chưa tới gần đã nhanh chóng bị sức nóng làm cho bốc hơi đi, không hề tạo ra bất cứ tác dụng nào.
Nhưng mà, ngay lúc hơi nước đang tràn ngập trong không gian, thì những xúc tu của thánh thú vương dần thu nhỏ lại, ngắn hơn trước chừng hai phần ba. Ngay sau đó, nó xoay người vận dụng tốc độ nhanh nhất có thể bỏ chạy về phía sau.
Hạ Nhất Minh phóng xuất ra lực lượng cũng không phải là lửa đơn thuần, mà chính là cỗ Hỏa chi thần lực ở trong đan điền.
Bởi vì hắn phát hiện ra, đối mặt với cường giả cấp bậc này, để mau chóng tạo ra uy hiếp với bọn họ, hơn nữa thu hoạch lại nhanh chóng thì cũng chỉ có thần chi lực lượng mới làm được.
Sau khi hấp thụ thêm hai loại thần lực, mặc dù ở trong đan điền còn chưa thể hình thành Ngũ Hành hợp nhất, tương sinh mãi không ngớt. Nhưng với vài loại thần lực này thì tương lai sẽ có rất nhiều chỗ tốt, ít nhất khi gặp phải cường địch có thể phóng xuất ra để phòng vệ.
Quả nhiên, sau khi thánh thú vương phát ra một trận mưa thủy tiễn thì nó bị Hỏa chi thần lực hỏa giải một cách nhanh chóng.
Nhưng mà, thánh thú vương vừa lâm trận đã bỏ chạy làm cho hắn có chút kinh ngạc. Thánh thú đỉnh phong lại bị hắn dễ dàng đánh lui như vậy, thậm chí ngay cả một trận chiến đấu kinh thiên động địa cũng không hề phát sinh ra.
Bạch Mã Lôi Điện nhẹ nhàng dậm chân, nó nhanh chóng đuổi theo, từ chiếc sừng trên đỉnh đầu nó liên tục lóe lên quang mang của lôi điện.
Trải qua nhiều lần thực chiến, Bạch Mã Lôi Điện đối với khả năng điều khiển lôi điện đã đạt tới tình trạng thuần thục. Những đạo lôi điện thông qua chiếc sừng của nó liên tục đánh về phía con quái thú vương kia.
Vậy mà, thánh thú vương không có bất cứ ý định chống cự nào, nó vẫn bỏ chạy với tốc độ vô cùng nhanh. Bất quá ở trên người nó không ngừng hiện lên quang mang màu lam, mặc dù quang mang đó dễ dàng bị phá vỡ nhưng làm cho người ta phải ngạc nhiên là quang mang do thánh thú vương phóng ra giống như một bộ quần áo vậy. Một khi bị xé rách lập tức bị bỏ đi giống như không cần tới, khi lôi điện đột phá được lớp phòng ngự này thì thánh thu vương sớm đã thoát đi rất xa.
Tốc độ của cả hai con thánh thú đều vô cùng nhanh, thậm chí Bạch Mã Lôi Điện mới chỉ kịp phóng ra ba đạo lôi điện thì đầu thánh thú vương đã kịp trốn vào trong lòng biển.
Sau đó, nước biển kịch liệt dao động, đại lượng sinh vật biển giống như bị điên, chúng nhanh chóng lui về phía biển khơi. Hơn nữa nhanh chóng dùng thân thể bao che cho thánh thú vương, không để lộ ra một chút dấu tích nào.
Thẳng cho tới lúc này, Hạ Nhất Minh mới thở dài nhẹ nhõm, hắn rốt cuộc tin tưởng bằng vào thực lực của mình đã có thể làm cho hải quái thánh thú vương có thực lực ngang với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả không chiến mà chạy.
Đây là chuyện vinh quang tới mức nào? Nếu truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ khiến cho vô số người nghi vấn và cảm thán.
Nhìn đám hải quái ở phía xa đang không ngừng vừa che chắn vừa bỏ chạy, trong lòng Hạ Nhất Minh cười khổ mãi không thôi.
Đầu hải quái thánh thú vương nọ rõ ràng là sợ hắn truy kích không bỏ cuộc, cho nên mới đem toàn bộ những con hải quái thực lực thấp yếu gọi về. Chỉ cần bọn chúng có thể làm chậm quá trình truy kích, thì dù toàn bộ đám sinh vật biển bị giết chết nó cũng không hề quan tâm.
Bất quá, đầu thánh thú vương này tuyệt đối không nghĩ ra, với thực lực và lòng tự tin của Hạ Nhất Minh lúc này hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện truy kích tới tận cùng như vậy.
Ở trong biển đánh nhau với một đầu hải quái thánh thú vương? Hạ Nhất Minh còn chưa có can đảm như vậy a.
Từ từ, ở khu vực này càng lúc càng tụ tập nhiều hải quái, cơ hồ vùng biển nơi đây đã bị tầng tầng lớp lớp hải quái bao phủ.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi thay đổi, đầu thánh thú vương này quá mức cường đại rồi, nó dĩ nhiên lại có thể triệu tập được lực lượng đông đảo tới mức này a. Bất quá cũng may là, trong đám sinh vật này thì những con có thể lên bờ được lại rất ít, với số lượng này nhiều nhất chỉ có thể tạo thành một chút uy hiếp tới Hạ Nhất Minh mà thôi, còn tiến hành công kích hắn lại là chuyện không có khả năng.
Hai tai hơi động, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Bách huynh, phải làm sao bây giờ?
Một thân sở học của Bách Linh Bát cực kỳ uyên thâm, hỏi hắn về chuyện này không nghi ngờ gì là hỏi đúng người nhất.
- Những sinh vật này sở dĩ có thể tụ tập lại là bởi vì do thanh âm, chỉ cần sử dụng thanh âm cường đại hơn là có thể làm cho bọn chúng tản đi. - Bách Linh Bát từ từ nói.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh có chút cổ quái, ánh mắt của hắn rời về phía Bảo Trư ở trong lòng.
Mặc dù đối với bản thân Hạ Nhất Minh thì các sinh vật này cũng không thể làm gì, nhưng đối với Lưu Ly đảo mà nói, nếu bị đông đảo các sinh vật biển lưu trú ở xung quanh thì tuyệt đối là tổn thất lớn với bọn họ.
Lệ gia phụ tử từng trợ giúp hắn, mà hắn ở trong Vạn Trượng Hỏa Sơn cũng đạt được rất nhiều chỗ tốt.
Linh tính của Hỏa hệ lực lượng giống như ý niệm của cường giả trong thần đạo vậy, nó mang tới cho người sở hữu rất nhiều chỗ tốt cho nên Hạ Nhất Minh không thể mặc kệ việc này được.
Bảo Trư ở trong lòng hắn nhìn tình hình phía xa, ánh mắt nó hiện ra một tia khó khăn.
Long uy chi hống mặc dù cường đại, nhưng muốn lan rộng trong lòng biển thì không phải là chuyện đơn giản.
Bách Linh Bát đột nhiên động, tiêu sái đi lên phía trước, chung quanh người hắn hiện lên một đạo quang mang màu bạc. Sau đó, thân hình hắn bắt đầu thay đổi, khi quang mang màu trắng hoàn toàn biến mất, thì hắn đã biến thành một chiếc loa to lớn.
Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời, cười nói:
- Chủ ý của Bách huynh quả là hay.
Đối với năng lực biến thân của Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh đã không còn quá nhiều ngạc nhiền nữa. Ngay cả Bảo Trư cùng Bạch Mã cũng hết sức trấn tĩnh khi nhìn thấy cảnh này, không còn bị rung động như khi lần đầu nhìn thấy.
Hạ Nhất Minh đưa tay ra đón lấy chiếc loa, ngũ thải quang mang trên người hắn bắt đầu được khởi động, thần binh ánh sáng trợ giúp hắn bay lên cao hơn. Hắn ôm Bảo Trư mang tới nơi lũ hải quái đang tập trung đông đúc.
Hạ Nhất Minh hạ thấp thân mình xuống, đem chiếc loa lớn hạ xuống mặt nước.
Trăm vạn các loại sinh vật trên biển lập tức lao lại phía Hạ Nhất Minh vừa hạ xuống, bọn chúng đều ra sức phát động tấn công. Nhưng Hạ Nhất Minh được ngũ thải quang mang phòng hộ cho nên bọn chúng căn bản không thể gây ra uy hiếp gì tới sự an toàn của hắn.
Về phần các thánh thú ở trên biển thì khi thánh thú vương bỏ chạy một khắc, bọn chúng cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Cho dù là thánh thú vương gọi về tựa hồ đối với những loại hải quái cấp bậc đó cũng không hề có tác dụng gì.
Bảo Trư mở chiếc miệng nhỏ nhắn của mình ra, nó hướng về phía loa bắt đầu phát ra một đạo âm thanh khủng bố. Long uy chi hống từ trọng miếng nó thoát ra, thông qua chiếc loa to lớn truyền vào sâu trong lòng biển.
Long uy khổng lồ một lần nữa lại được phóng thích ra, bất quá lần này đối tượng của nó cũng không phải là thánh thú vương, mà là tất cả các sinh vật khác đang ở xung quanh đây.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh thay đổi nhanh chóng, hắn phát hiện tựa hồ mình đã đánh giá thấp sự kết hợp của Bảo Trư và Bách Linh Bát.
Một cỗ âm ba lực lượng dao động có thể thấy được bằng mắt thường thông qua chiếc loa truyền vào trong biển. Nước biển nhanh chóng dậy sóng mãnh liệt, giống như có một người sử dụng gió và mưa đem cả một mảnh hải vực quậy cho long trời lở đất. Hơn nữa tình trạng này vẫn không hề có ý định dừng lại, nó lan rộng ra xung quanh với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Cả một khoảng biển đang yên lặng nhất thời giống như núi lửa bùng phát.
"Ầm .... Ầm...."
Long uy chi hống cường đại hơn nữa lại thêm lực lượng chấn phúc do Bách Linh Bát mang lại làm cho uy lực của nó đạt tới tình trạng long trời lở đất.
Lấy Hạ Nhất Minh làm trung tâm, nước biển bên dưới nhanh chóng bị thụt xuống, giống như có một bàn tay vô hình khổng lồ đã đem vùng nước biển này nén xuống.
Sau đó, nước biển ở bốn phía xung quanh phóng vụt lên cao tạo thành một chiếc vòng tròn to lớn, chiều cao của vòng tròn này đạt tới mười trượng.
Trong khu vực trung tâm này toàn bộ các sinh vật đều bị chết ngay tại chỗ, thi thể của chúng theo sau những cột nước bắn văng lên bầu trời.
Âm ba lực lượng ở dưới nước nhanh chóng lan về phía Lưu Ly đảo, làm cho một phần lớn của hòn đảo đã bị phá nát.
Bến tàu ở gần bờ do một lần chịu sự công kích của hải quái mà nứt ra thì lúc này giống như một khối đậu hủ hoàn toàn bị vỡ nát ra. Từng tảng đá lớn ở gần bờ biển cũng bị phá vỡ, vô số các mảnh nhỏ bắn tung lên không.
Cả một khoảng khu vực rộng lớn trong nháy mắt như biến thành một vùng đất chết, vô số sinh mệnh bị tước đoạt.
Hạ Nhất Minh ôm Bảo Trư và kéo chiếc loa ra khỏi mặt nước, hắn nhanh chóng bay lên không. Khi từ trên cao nhìn xuống, hắn mới đem được toàn bộ cảnh tượng thần kỳ này thu vào trong tầm mắt.