Vũ Thần

Chương 30: Q.4 - Chương 30: Tám trăm dặm núi lửa.






Vô số ngọn núi nối tiếp nhau san sát như rừng. Trên không một đám mây đỏ tươi hiện ra mông mông lung lung, như một bức mặc họa tràn đầy thi ý.

Nhưng chỉ khi người ta trên đám mây đó nhìn xuống núi non bên dưới mới có thể cảm nhận được sự khủng bố của nó.

Đây là một dãy núi lửa, trải dài từ dưới chân Hạ Nhất Minh cho tới tận chân trời.

Khi hai người Hạ Nhất Minh tới được dãy núi lửa này, hơn nữa còn cảm nhận được không khí nóng bỏng, bọn họ mơ hồ đoán được vì sao Tác Qua ngàn cay vạn đắng dẫn dụ họ tới nơi này.

- Ở nơi này, Băng hệ lực lượng cùng Vân vụ lực lượng của ngươi đều bị hạn chế tối đa.

Bách Linh Bát âm thanh chậm rãi nói:

- Bởi lực lượng suy yếu đi, lúc này ngươi cũng chỉ có thể sử dụng Ngũ hành lực.

Hạ Nhất Minh khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười tự tin, nói:

- Ngũ hành lực. Như vậy cũng đủ rồi.

Trong âm thanh của Hạ Nhất Minh tràn ngập tự tin. Khi hắn ngưng luyện thành công Phong chi hoa, tu vi võ đạo không chỉ được đề cao mà trái tim hắn cũng trở lên cứng cỏi hơn nhiều.

Hai điều này vốn có liên quan tới nhau. Chỉ khi thực lực bản thân từng bước đề cao, sự tư tin mới không ngừng đạt tới cảnh giới mới.

- Ngao ô...

Xa xa một tiếng sói tru xé gió truyền tới. Hạ Nhất Minh trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, bất quá rất nhanh trong mắt hắn vẻ kinh ngạc này đã biến thành hưng phấn.

Thời gian dài truy đuổi cũng không uổng phí, rốt cuộc đã đợi được giờ phút này.

Hồng Lang Vương tru lên một tiếng, đây là lần đầu tiên kể từ khi nó cũng Tác Qua chạy trốn phát ra âm thanh khiêu khích.

Không cần hỏi cũng biết, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương đã không hề bỏ chạy mà chọn nơi này làm chiến trường, quyết một trận tử chiến.

Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu huýt dài, cùng với tiếng sói tru hô ứng, âm thanh hai bên dường như ngưng tụ một loại sát khí giống nhau.

Đây là một loại cừu hận đã ngấm vào máu, chỉ cần có thể làm được, hai bên đều không chết không ngừng.

Cũng giống như trên Sinh tử lôi đài tại cái nước vùng Tây Bắc, hai tiếng huýt dài này thay cho lời giao ước sinh tử, nhất định sẽ có một bên vĩnh viễn nằm tại nơi đây.

Đôi tai run lên, Hạ Nhất Minh thân thể như chớp bắn thẳng lên, song chưởng đưa ra giống như chim ưng bay về hướng có tiếng sói tru kia.

Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không sử dụng Phong hài, nhưng chỉ lấy tốc độ mà nói, toàn lực thi triển tốc độ so với sử dụng Phong hài tuyệt không thấp hơn.

Phong hài sử dụng Phong hệ chân khí, tác dụng lớn nhất là có thể khiến tiên thiên cường giả có thể ngự không phi hành. Mặc dù độ cao không khiến người ta hài lòng, nhưng đây cũng đã là một kiện chí bảo hiếm có.

Nếu tiếp tục nhờ vào Phong hài đề cao tốc độ, như vậy quả thực chính là lòng tham vô đáy rồi.

Bách Linh Bát cũng không theo sát Hạ Nhất Minh đi tới, nhưng gã chưa từng buông lỏng an nguy của Hạ Nhất Minh.

Bất quá chỉ trong chốc lát Hạ Nhất Minh cũng đã thấy được thân ảnh Hồng Lang Vương ở phía xa xa. Nhưng khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là nó chỉ đứng một mình, Tác Qua không rõ đã đi đâu.

Hạ Nhất Minh đôi mắt sáng lên, Hồng Lang Vương mới thực sự là đối thủ của hắn, nếu không phải nó có thể xuyên đất mà đi, chắc chắn Tác Qua đã sớm bị giết chết.

Thừa dịp Tác Qua không có ở đây đánh chết Hồng Lang Vương, như vậy hắn không còn bận tâm gì nữa.

Nhận ra điều này, trong lòng Hạ Nhất Minh nhất thời nổi lên sát khí mãnh liệt.

Thân thể Hạ Nhất Minh hơi thấp xuống, nhưng hắn không bộc phát ra tốc độ cực hạn. Bởi hắn biết, thực lực của Hồng Lang Vương không dưới một vị Nhất đường thiên cường giả, hơn nữa với bản lĩnh xuyên đất cùng thổ tức, muốn một kích tất sát nó khả năng vô cùng thấp. Nếu hắn ra tay lỗ mãng, khả năng Hồng Lang Vương trốn chạy vào lòng đất là rất lớn.

Hạ Nhất Minh duy trì tốc độ như trước tiến tới. Khi tới gần Hồng Lang Vương mới thấy nó đang mở to cái miệng khủng bố đồng thời một hỏa cầu lớn từ trong miệng đó bắn ra.

Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, thân thể đảo nhẹ lập tức trong không gian thay đổi phương hướng, tránh va chạm cùng hỏa cầu kia.

Động tác này của Hạ Nhất Minh biên độ không lớn, nhưng là vừa đủ. Nếu như dùng thước đo từ thân thể hắn tới hỏa cầu khi bay lướt qua, khoảng cách thậm chí chưa tới năm phân.

Nếu không phải tiên thiên chân khí của Hạ Nhất Minh vô cùng cường đại, ngay cả quần áo cũng có thể dễ dàng bảo vệ, như vậy bộ quần áo trên người hắn lúc này khẳng định đã hoàn toàn cháy đen.

Hồng Lang Vương sau khi thổ tức lập tức quay đầu bỏ chạy.

Hạ Nhất Minh lấy làm kỳ lạ. Thực lực của Hồng Lang Vương hơn xa so với song đầu linh thú hắn đã gặp trước kia.

Song đầu linh thú mặc dù có hai đầu, nhưng chỉ khi ánh sáng Bạch thạch chiếu vào nó mới có thể không ngừng thổ tức. Nếu không chỉ cần thổ tức một hai lần nó sẽ mệt tới độ không cần người khác ra tay cũng đã rơi vào trạng thái kiệt quệ, bó tay chịu trói.

Nhưng Hồng Lang Vương không giống vậy, thực lực của nó đã đạt tới cấp độ khủng bố, đặc biệt năng lượng nó thổ tức ra chẳng những sát thương hơn xa song đầu linh thú, mà nó còn có thể thổ tức liên tục, tuyệt đối không ngừng một chút.

Hạ Nhất Minh sau khi tránh hỏa cầu kia, vốn đã chuẩn bị ứng phó với lần thổ tức tiếp theo, nhưng không ngờ Hồng Lang Vương bất quả chí thổ tức một lần rồi quay đầu chạy trốn.

Với thân phận và thực lực của Hồng Lang Vương mà cũng làm ra chuyện này, quả thực khiến kẻ khác phải mở mắt.

Không chút do dự, Hạ Nhất Minh gắt gao đuổi tới.

Hồng Lang Vương nếu ngay cả tuyệt chiêu xuyên đất cũng không dùng, khẳng định là phía trước có bố trí cạm bẫy. Chẳng qua Hạ Nhất Minh cũng không có ý định phối hợp cùng nó.

Hắn duỗi tay trái, lòng bàn tay hơi khum lại, một đạo châm khí phát ra, với tốc độ sét đánh bắn thẳng về phía Hồng Lang Vương.

Tàng Châm Ân, siêu cường chiến kỹ này vốn phải thi triển bằng hai tay nhưng đã bị Hạ Nhất Minh cải tiến bằng một tay.

Mắt thấy châm khí sắp đâm trúng, cái đuôi của Hồng Lang Vương bất chợt dựng lên.

Giống như một cây phất trần giơ cao sau đó hạ xuống, biến hóa này ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy bất ngờ.

Châm khí mặc dù lợi hại nhưng dù sao lực lượng không lớn, còn xa mới có thể so sánh với cái đuôi sói kia. Bởi vậy trong nháy mắt va chạm, châm khí đã bị đuôi sói đánh bật.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, cái đuôi sói này uy lực lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Hồng Lang Vương da dày xương cứng vốn không quan tâm tới châm khí này. Nhưng lúc này nó cẩn thận không cho Hạ Nhất Minh bất cứ cơ hội nào tiếp xúc, có thể thấy nó khẳng định đã được Tác Qua nhắc nhở.

Đôi tai run lên, Hạ Nhất Minh trong mắt hiện lên sát khí mãnh liệt.

Cước bộ của Hạ Nhất Minh chậm lại một chút, bởi vì lúc này hắn đã " nghe" thấy âm thanh của Tác Qua.

Xuyên qua một mảnh núi non đỏ rực này, càng tiến vào nhiệt độ càng cao. Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không sợ hãi nhiệt độ này nhưng hắn chợt phát hiện ra một hiện tượng kỳ dị.

Hồng Lang Vương dường như đối với nơi này vô cùng quen thuộc, hơn nữa nhiệt độ càng cao tinh thần nó lại càng dồi dào. Hơn nữa Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm nhân được, hỏa cầu mà Hồng Lang Vương thổ tức ra với hoàn cảnh nơi này vô cùng phù hợp.

Trong đầu Hạ Nhất Minh chợt xuất hiện ý nghĩ, chẳng lẽ Hồng Lang Vương vốn sinh trưởng ở nơi này?

Nhưng nơi này cùng Đồ đằng nhất tộc cơ bản là một nam một bắc, nếu như Hồng Lang Vương là linh thú ở đây, thế nào có thể kết hợp cùng với Tác Qua?

Trong đầu vừa xuất hiện ý nghĩ này, Hạ Nhất Minh đột nhiên trông thấy.

Ở một bãi đất phẳng, Tác Qua hai tay dấu sau lưng, đôi mắt ánh sáng tràn ngập đang nhìn hắn.

Hồng Lang Vương chậm rãi đi tới bên cạnh Tác Qua, gã không chút do dự nhảy thẳng lên lưng nó. Một người một sói, bốn con mắt nhất thời đỏ rực khiến kẻ khác lạnh tới tận xương.

Hạ Nhất Minh ngừng di chuyển, hắn từ tổ hợp một người một sói này cảm nhận được lực lượng cường đại, ngay cả hắn cũng cảm thấy hàn ý cùng sát khí vô cùng nguy hiểm.

Cho dù tại nơi nóng bức này nhưng vẫn hết sức rõ ràng.

Giờ phút này, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương không phải là một người một sói nữa mà như biến thành một chỉnh thể.

Ánh mắt, hô hấp, nhịp tim của bọn họ đã hòa làm một.

Thuận Phong Nhĩ giúp Hạ Nhất Minh nghe được một âm thanh, một âm thanh vô cùng mạnh mẽ khiến trái tim hắn xuất hiện một chút kiêng kỵ.

Thiên địa chân khí từ khắp nơi tràn tới tụ hội, một luồng khí nóng bỏng đột nhiên xuất hiện tại nơi này khiến nhiệt độ kịch liệt đề cao.

Hạ Nhất Minh sắc mặt vô cùng ngưng trong, cơ thể khẽ động, Đại Khảm Đao đã được hắn cầm trong tay.

- Sang...

Một âm thanh vang lên từ tay Hạ Nhất Minh, ba phần của thanh đao nháy mắt đã hợp thành vũ khí khủng bố kia.

Khí thế khổng lồ từ trên thân thể Hạ Nhất Minh tràn tới, Đại Khảm Đao cầm trên tay khiến niềm tin của hắn tăng lên gấp bội. Bất luận tổ hợp trước mặt cường đại ra sao, hắn cũng không phải xoắn.

Chân khí vô tận dũng mãnh tiến vào Đại Khảm Đao, nhưng điều kỳ lạ là thân đao không phát ra ánh sáng kim sắc mà trở lên đen bóng, lộ ra chút khí tức ẩm ướt.

Bởi lúc này Hạ Nhất Minh truyền vào không phải Kim hệ chân khí mà chính là Thủy hệ chân khí đề cao tới đỉnh điểm.

Thủy có thể khắc Hỏa, đối mặt với Hỏa hệ lực lượng cường đại, sử dụng Thủy hệ lực lượng không nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng Hạ Nhất Minh lập tức phát hiện ra, bốn đôi mắt đỏ tươi phía trước không ngờ xuất hiện vẻ giễu cợt.

Tiếp đó, Hồng Lang Vương mở miệng thổ tức ra một hỏa cầu lớn, trong không trung vẽ lên một đường cong tuyệt đẹp bay thẳng về phía Hạ Nhất Minh.

Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, lúc này hắn không có ý định né tránh, Đại Khảm Đao vung lên nhất thời hỏa cầu đã bị chém làm hai.

Nhưng giờ phút này, Tác Qua trên lưng Hồng Lang Vương đột nhiên vung tay.

Trên tay hắn một đôi lợi nhận hình vuốt sói vung lên trong không trung. Khi âm thanh xé gió vang lên, hai nửa hỏa cầu bị Hạ Nhất Minh chém ra cũng không bị dập tắt mà như dược điều khiển bắn thẳng vào hắn.

Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, loại kỹ xảo thần kỳ này hắn lần đầu tiên gặp được. Ý nghĩ muốn thừa cơ áp sát Tác Qua cùng Hồng Lang Vương đã nhanh chóng bị dập tắt.

Cổ tay run lên, Đại Khảm Đao ba trăm sáu mươi cân đột nhiên vô cùng linh hoạt trong tay hắn.

Nếu có người thấy được cảnh này, có lẽ còn tưởng Đại Khảm Đao là một vật có tính mạng.

Ánh đao lóe lên, hai nửa hỏa cầu lập tức bị phân thành bốn.

Nhưng ngoài dự liệu của Hạ Nhất Minh, bốn tiểu cầu này cũng không bị hủy diệt.

Tác Qua hai tay vung lên, bốn hỏa cầu lập tức bắn tới, Dường như trên tay Tác Qua ngoài đôi lợi nhận còn xuất hiện thêm cánh tay vô hình, trông không trung điều khiển những hỏa cầu này.

Trong lúc đó, Hồng Lang Vương lại tiếp tục mở miệng, một hỏa cầu cực lớn được hình thành, sau đó bắn thẳng tới Hạ Nhất Minh.

Hạ Nhất Minh ánh mắt xuất hiện vẻ nghiêm túc, Đại Khảm Đao trên tay hắn không chém vào những hỏa cầu kia nữa mà lưỡi đao chênh chếch gõ thẳng vào.

Bị Đại Khảm Đao nhẹ nhàng đánh vào, những hỏa cầu kia như hòn đá bắn thẳng về phía xa.

Nhưng lợi nhận trong tay Tác Qua lại vung lên, giống như Hạ Nhất Minh sử dụng Đại Khảm Đao sở trường về sức mạnh, giữa không trung huy vũ vài cái.

Hỏa cầu trong không trung chợt nổ ra, biến thành ngàn vạn đốm lửa nhỏ, nhưng đốm lửa này nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Hạ Nhất Minh.

Giống như trên trời đột nhiên rơi xuống một cơn mưa lửa, khiến kẻ khác không thể ngăn cản.

Hạ Nhất Minh sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Hắn rõ ràng biết, Tác Qua sử dụng không phải là lực lượng của gã mà chính năng lực thiên phú của Hồng Lang Vương.

Chỉ có nhân lang hợp nhất mới có thể phát huy năng lực khó tin như vậy.

Giờ phút này Hạ Nhất Minh trong mắt là cả một cơn mưa lửa ập tới, nhưng trong đầu hắn lại xuất hiện câu nói trước kia của Vu Kinh Lôi.

Đồ đằng nhất tộc lợi hại nhất chỉ khi linh thú cùng người hợp lực, hôm nay xem ra một chút cũng không sai.

Trên đỉnh đầu là một cơn mưa lửa, xung quanh hắn có bốn hỏa cầu, cách đó không xa còn có bốn con mắt nhìn chằm chăm, chỉ cần hắn xuất hiện sơ hơ sẽ không chút do dự ập tới. Tổ hợp Tác Qua cùng Hồng Lang Vương này quả nhiên hung hãn.

Nhưng Hạ Nhất Minh lúc này chợt cười, một nụ cười không chút nào che giấu vẻ kinh thường.

Đại Khảm Đao trong tay huy động, trong nháy mắt đã hóa thành vô cùng tàn ảnh.

Một màn chắn do đao nhận hình thành trước mặt Hạ Nhất Minh, ngay sau đó xuất hiện cái thứ hai, thứ ba, trong nháy mắt bao trùm thân thể hắn. Thân thể hắn lúc này hoàn toàn biến mất trong một mảnh vân vụ hình thành bởi Thủy hệ chân khí.

Cho dù trên đỉnh đầu có bao nhiêu đốm lửa, hỏa cầu xung quanh có bao nhiêu lộ tuyến kỳ dị nhưng chỉ cần tiến vào không gian vân vụ này, nhất thời đều hóa thành mây khỏi.

Trong không gian vân vụ truyền ra âm thanh kỳ lạ do những đốm lửa liên tiếp xâm nhập tạo ra. Phảng phất chỉ trong chốc lát, toàn bộ đốm lửa trong không trung đã hoàn toàn tiêu biến.

Không gian vân vụ điên cuồng bắn thẳng về phía Tác Qua cùng Hồng Lang Vương.

Nhưng một người một sói này sớm đã có phòng bị. Hồng Lang Vương nhẹ nhàng nhảy lên, Tác Qua trên lưng nó dường như không có chút trọng lượng, từ trong không gian vân vụ bỏ chạy.

Hạ Nhất Minh lúc này vô cùng kinh ngạc, bởi hắn đột nhiên phát hiện động tác của Hồng Lang Vương vô cùng linh hoạt, chẳng lẽ sau khi nhân lang hợp nhất không có bất cứ trở ngại nào mà càng thêm nhanh nhẹ hơn?

Đang khi Hạ Nhất Minh vô cùng kinh ngạc, Hồng Lang Vương lại há to miệng, liên tiếp thổ tức ra ba khối hỏa cầu.

Mỗi một khối hỏa cầu đều ẩn chứa uy lực cường đại, dường như nó đã chuẩn bị ba ngày ba đêm để phát ra một chiêu này. Nhưng thực thế chỉ là Hồng Lang Vương tùy ý thổ tức ra hỏa cầu này mà thôi.

Tùy ý thổ tức cũng có uy lực cường đại như vậy, Hạ Nhất Minh hiển nhiên cảm thấy vô cùng khó tin.

Mặc dù Hạ Nhất Minh rất muốn ngưng tụ Phong chi hoa thổi bay những hỏa cầu kia, nhưng kinh nghiệm chiến đấu có được khiến hắn từ bỏ ý định này.

Phong chi hoa mặc dù cường đại nhưng tiêu hao chân khí tuyệt không phải chuyện đùa.

Muốn so sánh với năng lực thổ tức với linh thú, trừ khi đầu hắn thật sự bị lừa đá.

Đại Khảm Đao tiếp tục chém tới. Một đao này của Hạ Nhất Minh chứa cảm ngộ từ vân vụ, ngăn cản tất cả lực lượng uy hiếp tới hắn bên ngoài.

Chỉ là khiến Hạ Nhất Minh giật mình chính là tổ hợp một người một sói này càng đánh càng hăng, thế công cường đại không chút nào gián đoạn, chân khí không chút tiêu hao, ngay cả khi Hồng Lang Vương thổ tức nhiều lần nhưng cũng không chút nào yếu đi.

Hạ Nhất Minh chân mày cau lại, hắn rốt cuộc đã hiểu, Tác Qua cùng Hồng Lang Vương cố ý chọn nơi này làm chiến trường dĩ nhiên là nơi thích hợp để họ phát huy sở trường.

Hai bên nhất thời ngưng lại, mỗi bên đều có cảm giác kiêng kỵ lẫn nhau. Mặc dù Hạ Nhất Minh nắm chắc khi thi triển Ngũ hành hợp nhất kích phát Khai Sơn thức thứ hai mươi hai, tuyệt đối có thể đánh chết một người một sói tại đây.

Nhưng Hạ Nhất Minh càng hiểu rõ hơn, tổ hợp một người một sói này vô cùng đa nghi giảo hoạt. Một khí hắn lộ ra bộ dạng đó, bọn chúng sẽ không chút do dự chui vào lòng đất.

Nếu tiếp tục truy đuổi ngàn dặm nữa, Hạ Nhất Minh khẳng định sẽ buồn bực đến chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.