Vũ Thần

Chương 302: Q.6 - Chương 302: Tử điện ầm vang






- Xoẹt...

Một âm thanh cực lớn từ trên không trung trung truyền tới, mơ hồ như tiếng sấm nổ.

Một đạo lôi điện xé ngang bầu trời, tận lực tạo lên tiếng sấm kinh thiên động địa như muốn phá vỡ không gian.

Cả bầu trời nhất thời biến đổi, không gian vạn dặm ánh nắng ngập tràn đột nhiên mây đen kéo tới, sấm sét như mưa.

Hạ Nhất Minh rõ ràng thấy được lúc này mười bốn khỏa Lôi chấn tử phóng xuất toàn bộ lực lượng, chúng không chỉ phóng xuất lực lượng của bản thân, thậm chí còn không ngừng hấp thụ lực lượng lôi điện trên không trung, kịch liệt bổ sung cùng phát tán.

Phảng phất chỉ giây lát đó cả thiên địa biến sắc, gió lốc cuồn cuộn, lôi điện như mưa, âm thanh đinh tai nhức óc như đại quân ùa xuống mặt đất.

Tiếng sấm ầm vang trên đầu, mặt đất bị chấn động run lên, những tia chớp vô cùng vô tận khiến trái tim kẻ khác phát lạnh.

Mây đen từ xa kéo lại càng lúc càng đậm đặc, theo sau từng giọt nước mưa trút xuống mãnh liệt như che lấp không gian,

Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn cảnh này, lực lượng lôi điện không ngờ có thể tạo ra mưa.

Hắn rốt cuộc cũng hiểu, sau khi lực lượng Lôi chấn tử đạt tới độ nhất định, uy lực đã vượt quá cực hạn.

Dưới sự điều khiển của Lôi điện, đám Lôi chấn tử giống như cao thủ Thần đạo, với tốc độ khó tin hấp thu thiên địa lực lượng.

Chỉ là khác với Thần đạo Ngưng huyết nhân, Lôi chấn tử không thể hấp thu thu thiên địa lực lượng chu vi vài trăm dặm trong nháy mắt mà sử dụng lực lượng thiên địa theo phương pháp khác.

Nếu như nói phương thức công kích của Thần đạo Ngưng huyết nhân là mãnh liệt nhất kích, thì đông đảo Lôi chấn tử như nước sống chảy liên miên bất tận, khiến mảnh thiên địa biến đổi lớn.

Như lúc này, quang mang trên bầu trời đã biến mất, cả thành thị bị mây đen bao phủ, mưa tầm tã, khiến mặt đất vô cùng ẩm ướt, thiên địa như chìm trong mảnh hơi nước.

Trong hoàn cảnh này không nghi ngờ chính là thích hợp nhất để lực lượng lôi điện phát huy, lấy nước làm vật dẫn, lực lượng lôi điện ít nhất cũng tăng tới mười lần uy lực.

Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, Lôi chấn tử quả nhiên phù hợp với bạch mã. Nếu sau này bạch mã thật sự bước vào Thần đạo cảnh giới, hơn nữa thu được trọn vẹn thần khí Lôi chấn tử, thật không biết uy lực sẽ đạt tới độ nào.

Đương nhiên đây bất quá cũng chỉ là phán đoán mà thôi, trước tiên không nói tới thần đạo cao thủ biến mất, bạch mã có thể thuận lợi tiến giai Thần thú hay không? Cho dù thành công tiến giai, Hạ Nhất Minh hắn đi đâu tìm những khỏa Lôi chấn tử còn lại?

- Xoẹt xoẹt...

Âm thanh lôi điện lần nữa vang lên, bất quá lúc này chính thức vang vọng thiên địa.

Mười bốn khỏa Lôi chấn tử sớm đã ẩn giấu trong mây đen, lúc này hoàn toàn biệt tích, nhưng lôi điện lực lượng tràn ngập mỗi tấc mỗi thước trong không gian.

Từng đạo lôi điện vẽ lên không trung những tia sáng bạc, chúng uốn lượn trên không sau đó hung hăng đánh xuống.

Tia chớp chính là một trong những lực lượng lợi hại nhất, bất luận đánh trúng nơi nào cũng có thể mang tới tổn thất lớn cho tòa thành.

Nhưng nghĩ không ra, những tia điện này không ngờ không thể tiếp xúc cùng tòa thành.

Lúc này tầng sương mỏng sớm đã lui về thủ hộ tòa thành, giống như gia viên của chính mình.

Lôi điện cực lớn trên bầu trời hung hăng bổ xuống nhưng tầng sương mỏng không ngờ dẻo dai vượt quá sự tưởng tưởng của đám người Hạ Nhất Minh.

Đạo lôi điện khi tiếp xúc cùng nó nhất thời tiêu tan, trong nháy mắt đã không còn tung tích.

Ở nơi xa quan sát, ánh mắt Hạ Nhất Minh khẽ nhưng lại. Hắn không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí, ý niệm này do vô số người ngưng tự ra, không ngờ cường đại tới vậy, ngay cả lực lượng thiên địa cũng có thể chịu được. Điều này vượt quá tầm hiểu biết của hắn.

Bách Linh Bát khẽ vung tay, trên tay gã truyền ra vô số âm thanh tựa hồ như gõ bàn tính, đồng thời tính toán gì đó.

Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, hỏi:

- Ngươi làm gì vậy?

- Ta tính toán tiềm lực nhân loại có bao nhiêu cường đại, có thể trụ vững dưới lực lượng lôi điện hay không?

Bách Linh Bát bình tĩnh nói.

Hạ Nhất Minh khẽ nhăn mặt, hắn đương nhiên không hiểu thứ này tính toán ra sao, nhưng động tác của Bách Linh Bát cho hắn biết, gã không nói nhảm.

- Kết quả thế nào?

Hạ Nhất Minh dò hỏi.

Động tác của Bách Linh Bát đột nhiên ngưng lại, gã nhìn về phía trước, sau một lát chậm rãi nói:

- Lực lượng ý niệm vô cùng cường đại.

Hạ Nhất Minh sắc mặt phát lạnh, nói:

- Ngươi nói lực lượng Lôi điện không thể làm gì được tòa thành này?

Mặc dù biểu hiện của bạch mã vượt qua dự tính của Hạ Nhất Minh, lực lượng lôi điện không thể sánh bằng thần khí Cửu Long Lô khi trước nhưng so với một kích của Thần đạo Ngưng huyết nhân đã không chút thua kém.

Tuy nhiên tòa thành thị này cất giấu Quang chi thần lực cường đại của phương Tây.

Lúc này loại lực lượng kia chưa xuất hiện, chỉ dựa vào ý niệm của sáu mươi vạn người thường đã có thể chống đỡ lực lượng lôi điện, kết quả này thật sự khó tin.

Bách Linh Bát trầm mặc hồi lâu, lúc này mới khẽ nói:

- Lực lượng nhân loại trên thế giới này khó nắm bắt nhất.

Âm thanh của gã mang theo vài phần cảm khái:

- Nhân lực tuy nhỏ bé nhưng đôi khi có thể thắng thiên địa. Rốt cuộc thế nào ta cũng tính toán không ra.

Hạ Nhất Minh ngây ngốc hồi lâu, rốt cuộc cũng nuốt tiếng oán giận trên miệng ngược vào.

Cặp đấu này quả thật không còn ai có thể đoán ra kết quả.

Bạch mã khẽ nhích chân, thân thể nó lóe lên quang mang kỳ dị, dưới chân nó nhiều hơn vài đạo lôi điện, theo sau nó cứ thế bước lên bầu trời.

Đây là lần đầu tiên sau khi quang hóa Lôi chấn tử, bạch mã sử dụng thần quang phi hành, nhưng động tác của nó vô cùng ổn định như đã có vô số kinh nghiệm.

- Ầm ầm...

Trên không trung những tia chớp bắt đầu ngưng tụ lại, giờ phút này mười bốn khỏa Lôi chấn tử giữa đám mây đen bắt đầu hướng bạch mã bay lại.

Mười bốn khỏa Lôi chấn tử lúc này đem toàn bộ lực lượng ẩn chứa phóng thích ra, mảnh thiên địa càng dao động mãnh liệt.

Mây đen trên không trung càng nồng đậm hơn, mưa càng to hơn, sấm rền ầm vang, tất cả như chuẩn bị cho một đợt công kích mãnh liệt.

Nhưng khiến kẻ khác kinh ngạc chính là những tia chớp hội tụ lại hình thành một vùng trời đầy lôi điện, dĩ nhiên vùng trời này tím sẫm, thân thể bạch mã cũng không ngừng lóe lên lôi điện.

Khi Hạ Nhất Minh thấy được mảnh lôi điện kia sắc mặt đại biến, vùng lôi điện kia thật sự rất lớn, giống như một mặt trời đỏ rực xuất hiện trong ngày mưa.

Tòa thành thị tựa hồ cũng chú ý tới dị tượng trên không trung, lúc này vô số âm thanh sợ hãi vang lên. Nhưng rất nhanh Hạ Nhất Minh phát hiện, đám sương ý niệm này không những mỏng đi mà càng rõ ràng hơn.

Cả thành thị truyền ra vô số tiếng ngâm tụng, mặc dù Hạ Nhất Minh nghe không hiểu những người này ngâm tụng gì nhưng cũng có thể cảm nhận, trong âm thanh ẩn chứa lực lượng mơ hồ.

Lực lượng này nếu phân tán, có thể không cần xét tới, nhưng nhiều âm thanh hội tụ như vậy, dĩ nhiên trên mặt đất hình thành lực lượng thật lớn.

Khi đối mặt với lực lượng này, ngay cả bảo trư rống lên cũng thua kém vài phần.

Âm thanh ngâm xướng càng lúc càng rõ, cuối cùng cả thành thị như chìm trong âm thanh này.

Đám người trong tòa thành đồng loạt ngâm lên, dĩ nhiên đối kháng lại cùng vùng trời lôi điện trên không trung.

Vô số những lực lượng nhỏ hướng bầu trời tụ hợp lại, khi chúng tập trung lại đã hình thành một tầng bảo vệ vô hình.

Trong không gian chợt lóe lên quang mang kịch liệt, khoảng lôi điện cực lớn rốt cuộc cũng hung hăng giáng xuống, đám sương ý niệm cũng theo đó dâng lên đối lại.

Hai bên giằng co hồi lâu, một tiếng hí vang trong không trung truyền ra, âm thanh vô cùng rõ ràng truyền tới tai mọi người.

Đám sương ý niệm kịch liệt run rẩy vài lần rốt cuộc vỡ ra một mảnh, lôi điện theo đõ mãnh liệt giáng xuống.

Chỉ nháy mắt vùng lôi điện kia bạo liệt xuống giống như đem tất cả gột rửa trong lôi điện, khiến vô số tính mạng bên dưới hoàn toàn tiêu tan.

Trên mặt đất lúc này dấu vết để lại trên từng kiến trúc, kể cả đám người bên trong, đều bị lực lượng lôi điện hóa thành tro bụi.

Khi ý niệm của vài chục vạn người phong tỏa oai nghiêm thiên địa vô tình bị đánh tan, nơi lôi điện giáng xuống nhất thời biến thành một mảnh tu la địa ngục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.