Vũ Thần

Chương 282: Q.6 - Chương 282: Ước định






Ánh mắt Cát Ma Phàm Thù hơi ngưng lại nhìn Hạ Nhất Minh, làm cho hắn có cảm giác hơi chút nhột nhạt.

- Hạ huynh vì sao lại có nhiệt tình như vậy? - Cát Ma Phàm Thù bình tĩnh hỏi.

Hạ Nhất Minh cảm giác từ trên người đối phương tỏa ra sát khí mãnh liệt, hắn biết mình đưa ra yêu cầu này đã làm cho đối phương hoài nghi.

Bất quá, trên mặt Hạ Nhất Minh không chút thay đổi, hắn bình tĩnh nói:

- Phất Lan Khắc Lâm cùng với Hạ mỗ có cừu oán, bây giờ hắn đang ở bên cạnh Gia Phỉ Nhĩ Đức và Vũ gia lão tổ. Thực lực Hạ mỗ còn xa mới địch lại được ba người bọn họ, không thể làm gì khác hơn là đành bỏ qua cho hắn. Nhưng nếu có thể cùng với lão tổ liên thủ, như vậy cừu này nhất định có thể báo.

Cát Ma Phàm Thù lúc này mới thư thái, kỳ thật trong lòng hắn cũng có chút hồi hộp, nếu đúng như Hạ Nhất Minh nói, hai vị cường giả đứng đầu phương Tây ở cùng một chỗ thì ngay cả hắn c không thể xuống tay một cách dễ dàng.

Cho nên nếu có thể mượn thêm sức một người nữa như vậy thì tỷ lệ thành công sẽ rất cao.

Nhìn chằm chằm về phía Hạ Nhất Minh cùng Bạch Mã Lôi Điện, cảm thụ được khí tức cường đại do cả hai phát ra, hắn cuối cùng xác định hai người này có đủ tư cách liên thủ với hắn.

Chậm rãi gật đầu, Cát Ma Phàm Thù trầm giọng nói:

- Được, một lời đã định.

Hạ Nhất Minh mừng rỡ, vội vàng nói;

- Lão tổ, ta nên đi đến Lưu Ly đảo mời bọn họ ở Nam Cương này tìm kiếm hai vị cường giả phương Tây đó. Chỉ cần có địa đầu xà Lưu Ly đảo ra tay khẳng định sẽ tìm được tung tích của bọn họ.

Nếu như chỉ có hai vị cường giả đứng đầu phương Tây thì Hạ Nhất Minh cũng không năm chắc được điều gì. Nhưng từ khi nghe được những lời Bách Linh Bát nói, hai người này sẽ ở với nhau một thời gian dài, hơn nữa với thân phận của bọn họ thì sẽ tuyệt đối không ít người theo phục vụ.

Chỉ cần nhân số hơi nhiều một chút là khẳng định sẽ để lộ ra dấu vết, mà lấy thế lực của Lưu Ly đảo ở Nam Cương này thì tám chính phần là có thể tìm được.

Nhưng mà, Cát Ma Phàm Thù lại khẽ lắc đầu, nói:

- Hạ huynh, nếu như Vũ gia lão tổ thật sự ở cùng một chỗ với Gia Phỉ Nhĩ Đức, như vậy không cần nhờ người khác tìm kiếm.

Hạ Nhất Minh giật mình, trong ánh mắt có một tia hồ nghi, sau một lát ánh mắt hắn sáng lên, nói:

- Lão tổ có thể cảm ứng được vị trí của Vũ gia lão tổ sao?

Cát Ma Phàm Thù cười ngạo nghễ nói:

- Người này nếu đã là khôi lối do lão phu luyện chế thì lão phu sẽ có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Nếu ngay cả chuyện này cũng không làm được, lão phu cần gì phải từ ngàn dặm xa xôi chạy tới đây?

Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng gật đầu, nhưng trong lòng hắn thì lại hơi có chút giật mình, nếu Hoàng Tuyền lão tổ đã có thể cảm ứng được sự tồn tại của khôi lỗi, như vậy có thể hay không thông qua khôi lỗi biết được chuyện đã phát sinh?

Nếu như để cho lão thật sự biết được chân tướng sự việc xảy ra, như vậy đừng nói là cùng hắn liên thủ, mà ngược lại còn phải đề phòng hắn cùng với hai vị cường giả phương Tây kia liên thủ đối phó mình.

Bất quá may mắn là, Vũ gia lão tổ lúc này đã rơi vào trong tay của Gia Phỉ Nhĩ Đức, mà vị cao thủ đứng đầu phương Tây này khẳng định có thủ đoạn của riêng mình để làm cho Vũ gia lão tổ phải cúi đầu nghe lệnh. Đồng thời hắn cũng phải đưa vào trong đó một loại cấm chế gì đấy, làm cho Hoàng Tuyền lão tổ không thể cảm nhận được trên người Vũ gia lão tổ đang xảy ra chuyện gì.

Tâm niệm vừa chuyển động, hắn lập tức so sánh, sau khi hai bên đối mặt với nhau sẽ phải nghĩ biện pháp hoàn toàn diệt bỏ Vũ gia lão tổ, vĩnh viễn cắt đứt mọi hậu quả có thể phát sinh sau đó.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn về phía Hoàng Tuyền lão tổ có chút dò xét, nói:

- Vậy nó đang ở nơi nào?

- Oh. - Cát Ma Phàm Thù nói:

- Hạ huynh, Vũ gia lão tổ đang ở trong vòng trăm dặm quanh đây, chúng ta sẽ rất nhanh thấy được thôi.

Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, đưa tay lên ra hiệu một cái, Bạch Mã Lôi Điện mặc dù không tình nguyện buông tha cho địch nhân ở trước mặt, nhưng vẫn đi tới bên người Hạ Nhất Minh.

Tròng mắt Hạ Nhất Minh hơi đảo một vòng, hắn cười nói:

- Lão tổ, Hạ mỗ có một đề nghị, không biết ngươi nghĩ thế nào?

- Ngươi nói đi.

- Chút nữa, Hạ mỗ sẽ ra mặt khiêu khích, ngày cứ âm thầm ẩn nút ở xung quanh, nếu có thể đột ngột ra tay giải quyết một người, như vậy đối với chúng ta chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. - Hạ Nhất Minh cười tủm tỉm nói, bất quá trong lòng hắn cũng có chút không yên, đối với một cao thủ Cửu Cửu Trọng Thiên đã thành danh rất lâu như Hoàng Tuyền lão tổ, không biết lão có thể đồng ý với kế hoạch này không?

Không ngờ Cát Ma Phàm Thù không chút do dự đáp ứng.

Hạ Nhất Minh nhìn vị thiên hạ đệ nhất thích khách bên cạnh mà trong lòng thầm giật mình, trách không được Phất Lan Khắc Lâm cùng với Gia Phỉ Nhĩ Đức lại kiêng kỵ lão như vậy.

Lấy thực lực của hắn nếu có chủ tâm giết một người thì cho dù là cao thủ cùng giai chỉ sợ cũng không kịp ứng phó.

******

Hai người cũng không phải là kẻ lề mề, một khi đã quyết định thì ngay lập tức gia tăng tốc độ bay đi.

Từ xa xa có thể nhìn thấy phía trước xuất hiện một chiếc đảo nhỏ.

Ở bên cạnh hòn đảo nhỏ này cũng không có đội thuyền nào lớn, mà chỉ có hai chiếc thuyền mà thôi. Nhưng hai chiếc thuyền được trang hoàng vô cùng tinh xảo, hơn nữa tạo hình lại khác biệt với thuyền đi biển của phương Đông.

Khi Cát Ma Phàm Thù thấy được hai chiếc thuyền này, trong mắt của lão lóe lên quang mang mãnh liệt, lòng tin đối với Hạ Nhất Minh có chút tăng lên.

Hạ Nhất Minh quay đầu lại, vẻ mặt thành khẩn nói:

- Lão tổ, Hạ mỗ sẽ dẫn dụ bọn họ xuất hiện, ngươi cần phải ẩn giấu thật tốt, nếu để cho bọn họ phát hiện như vậy một đời danh tiếng cũng không còn a.

Cát Ma Phàm Thù hừ lạnh một tiếng, nói:

- Điểm này thì không cần Hạ huynh quan tâm, nhưng ngươi một lần đối mặt với hai vị Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả thì phải cẩn thận.

Hắn cũng không phải là lo lắng an nguy của Hạ Nhất Minh, mà sợ đối phương sẽ không quá chú ý tới Hạ Nhất Minh, điều ấy sẽ dẫn tới âm mưu ám sát của lão không thể thành công.

Thân hình hơi thoáng lên một cái, Cát Ma Phàm Thù đã tiềm nhập vào trong biển.

Hắn giống như một sinh vật vốn sinh hoạt ở trong biển, nhẹ nhàng lọt xuống nước không hề gây ra tiếng động nào, độ linh hoạt trong lúc đó khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi đổi, hắn vẫn tưởng rằng thân pháp của mình ở trong thiên hạ mới là thân pháp thích hợp nhất để di chuyển trong nước, nhưng nhìn biểu hiện của Hoàng Tuyền lão tổ dưới nước thì không hề kém hơn.

Hắn ngẩng đầu lên, âm thầm thở dài một tiếng, lão gia hỏa này nói cũng không sai, mặc dù vũ lực của bản thân và thần binh đã không hề kém hơn bất cứ cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên nào. Nhưng nếu nói về tu dưỡng trên con đường võ đạo, hay kinh nghiệm thực chiến đều kém không ít, nếu muốn trong lúc giao thủ chính thức có thể đánh bại bọn họ thì còn xa mới làm được.

Ánh mắt từ từ trở nên kiên định, đôi mắt Hạ Nhất Minh ẩn hiện ra một tia sát khí.

Đã như vậy, bản thân hắn sẽ dùng hai vị cường giả phương Tây này để khai đao.

Hắn ngẩng đầu lên, một đạo tiếng hú như lôi đình chợt từ trong miệng hắn phát ra....

Chân khí cường đại từ trên người hắn bộc phát ra, lực lượng cuồn cuộn hướng về bốn phía tuôn trào ra. Mặc dù luồng âm ba lực lượng này không thể bằng được Bảo Trư và Bách Linh Bát liên thủ, nhưng cũng không phải là chuyện đùa.

Mặt biển trấn động, nước biển giống như bị một đạo lực lượng áp bách làm cho ở trước mặt Hạ Nhất Minh hình thành những ngọn sóng cao tới hai mét ầm ầm đổ về phía hai chiếc thuyền.

Bạch Mã Lôi Điện vui mừng hí lên mộtt iếng dài, từ trên người nó từng đạo lôi điện xuất hiện bám theo sát những ngọn sóng không rời.

"Ba..."

Những ngọn sóng to lớn ập vào hai chiếc thuyền, lực lượng cường đại ẩn chứa trong đó làm cho toàn bộ thuyền viên không thể đứng vững mà té ngã trên mặt đất. Nhưng mà cơn ác mộng của bọn họ cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Âm ba lực lượng do Hạ Nhất Minh phát ra có sức công phá cũng không phải lớn, còn xa mới đạt tới cảnh giới như Long uy chi hống của Bảo Trư, nhưng theo sát theo nó chính là lôi điện.

Những đạo lôi điện hình cung trong nháy mắt tràn về phía boong tàu, hơn nữa chúng còn thông qua nước biển mà không ngừng truyền vào những chiếc thuyền.

Từ trên thuyền không ngừng truyền tới từng đạo tiếng hét thê lương, cho dù là lúc trước vị sóng biển bất ngờ ập tới làm cho một số người bị ngất đi, thì sau khi bị lôi điện công kích lại phải tỉnh lại.

Bất quá, bọn họ chắc đều tình nguyện vĩnh viễn không hề tỉnh lại a, bởi vì chờ đợi bọn họ chính là kết quả kinh khủng giống như đang ở địa ngục vậy.

Những đạo lôi điện không ngừng đánh lên thân thể bọn họ, làm cho mọi người ở trong nước biển phải không ngừng run rẩy, sau một lát đã không còn ai có thể di động được.

Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn biến hóa trên hai chiếc thuyền, sắc mặt của hắn thay đổi thật khó lường.

Những người phương Tây này khi tới Nam hải chính là có ý định đối phó hắn, cho nên khi Hạ Nhất Minh đánh trả cũng không gây ra bất cứ gánh nặng tâm lý nào. Nhưng hắn lại không nghĩ ra được mình cùng Bạch Mã Lôi Điện liên thủ lại có thể đạt được kết quả này.

Mặc dù nơi này có một lượng lớn nước biển làm cho uy lực lôi điện cũng được phát huy cao hơn, nhưng cũng do đối phương không toàn lực ứng phó nên mới tạo thành kết quả như này.

Uy lực của nhân thú hợp nhất quả nhiên là đã cường đại hơn trước rất nhiều.

Tại một chỗ tối ở đáy biển, vị thiên hạ đệ nhất thích khách cũng phải âm thầm mắng chửi vài tiếng.

Bạch Mã Lôi Điện tấn công không hề phân biệt đ ta, làm cho ngay cả lão cũng phải nếm mùi đau khổ. Bất quá đây cũng là do hắn phải ẩn nặc tung tích, cho nên không dám phóng thích ra quá nhiều chân khí để hộ thể.

Từ trên hòn đảo lập tức truyền tới hai đạo tiếng kêu dài, sau đó ba đạo nhân ảnh phóng lên không trung, rồi từ giữa không trung xoay tròn một chút đã giống như ba đạo hỏa tiễn bắn thẳng lại phía Hạ Nhất Minh.

Hai mắt Hạ Nhất Minh hơi híp lại, hắn chỉ cần liếc mắt một cãi đã nhìn ra vài đạo nhân ảnh quen thuộc ở trên đảo.

Bọn họ lần này tới Nam Cương chính thức là muốn cùng đám tân tôn giả như Kim Chiến Dịch đánh một trận. Bất quá giờ phút này trên mặt bọn họ đều lộ ra ánh mắt khó tin, hiển nhiên bọn họ tuyệt đối không nghĩ ra trong lúc có hai vị cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong ở tọa trấn mà còn có người dám tới gây chuyện.

Bóng người hơi lóe lên, ba đạo nhân ảnh ở giữa không trung ngừng lại.

Ba vị cường giả đứng đầu xếp thành hình chữ khai, tính từ bên phải qua chính là Phất Lan Khắc Lâm, Gia Phỉ Nhĩ Đức và Vũ gia lão tổ.

Trong lòng Hạ Nhất Minh có chút vui vẻ, hai người này quả nhiên là còn chưa rời khỏi Nam Cương, bất quá khi đối mặt với ba vị Nhân Đạo Đỉnh Phong trong lòng hắn cũng có chút hồi hộp.

Hắn hít sâu một hơi, đề tụ chân khí toàn thân tới cực điểm, chỉ cần một lời không hợp là có thể lập tức động thủ.

Ở dưới đáy biển, Cát Ma Phàm Thù xuyên qua nước biển thấy được khuôn mặt quen thuộc của Vũ gia lão tổ làm cho sắc mặt lão hơi trở nên dữ tợn....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.