Một làn khói hồng từ cơ thể huyết vụ nhân tràn ra. Trong nháy mắt khi tiếp xúc với nó, Hạ Nhất Minh cảm nhận được nguồn năng lượng này không khác gì Ngưng Huyết thuật của Hác Huyết. Đến bây giờ, Hạ Nhất Minh cũng đã hiểu được sự tự tin của Cổ lão ma là vì cái gì.
Uy lực của Ngưng huyết thuật quả thực rất mạnh, hoàn toàn có thể phá được tia sáng phát ra từ Ngũ hành hoàn. Tuy nhiên, đối với Huyết vụ nhân, Hạ Nhất Minh lại càng cảm thấy khó tin hơn.
Thân hình hắn xoay một vòng, rồi thu ngũ hành hoàn lại. Ngay sau đó, hai tay hắn liên tục kết ấn, thi triển ra Khống hỏa thuật.
Trong lòng bày tay của hắn chợt trở nên đỏ rực. Tuy nhiên , màu sắc của nó hàon toàn khác với màu sắc của tên Huyết nhân kia.
Từ trong lòng bàn tay của hắn chợt ngưng tụ lại thành một đóa Hỏa chi hoa. Dưới sự thao túng của Khống hỏa thuật, đóa hoa nhanh chóng phát nổ, bao vây toàn bộ xung quanh tên Huyết vụ nhân.
Đến lúc này, Hạ Nhất Minh mới thầm thở phào một hơi. Sương mù là do hơi nước tạo thành. Một khi hơi nước bị bốc hơi hết thì cái tên người huyết kia cũng sẽ biến mất.
Bất chợt, Hạ Nhất Minh nhìn thấy Cổ lão ma đang nhếch mép cười một cách khinh khỉnh, khiến cho hắn cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Tên Huyết vụ nhân vọt ra từ trong ngọn lửa. Làn sương mù vây quanh người nó lúc này có cảm giác đang bốc cháy, nhưng nó cũng chẳng thèm để ý tới chuyện đó. mà ngọn lửa cũng chỉ bao quanh thân thể nó chứ không có tác dụng gì khác.
Hạ Nhất Minh thật sự có chút kinh ngạc. tuy nhiên hắn hừ lạnh, đẩy ra một chưởng. Một làn gió bất chợt nổi lên đẩy ngược tên huyết vụ nhân về phía sau.
Thứ này mặc dù có chút quái dị, nhưng dù sao nó vẫn là do sương mù tạo thành. Vì thế đối với Hạ Nhất Minh, chỉ cần không để cho nó lại gần thì cũng chẳng có gì nguy hiểm.
Một tiếng rống to lại truyền đến. Đái Phong Tử sau khi bị Hạ Nhất Minh đánh văng ra ngoài đã quay trở lại. Lúc này, hắn vô cùng tức giận, hai mắt đỏ như máu, ngay cả thân thể cũng như to hơn một chút. Hắn vọt tới, huơ tấm thuẫn lên bổ xuống đầu hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng. Ngũ hành hoàn lại xuất hiện trên tay, chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng quán nhập vào đó, va chạm với tấm thuẫn.
Đái PHong Tử há miệng tru lên một tiếng. hai chân hắn cắm sâu xuống đất, toàn cơ thể rung lên bần bật nhưng vẫn không chịu lùi lại nửa bước, quyết ngăn chặn Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh cảm thấy rùng mình. Thực lực của Đái Phong Tử hình như lại cao hơn vừa rồi không ít.
Nhìn nét mặt dữ tợn, giống như một con quái thú của Đái Phong Tử, Hạ Nhất Minh cảm giác lạnh hết cả gáy. Cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao tên này lại bị gọi là kẻ điên.
Có thể khẳng định gã đã tu luyện một loại công pháp quái dị nào đó. Một khi thi triển nó sẽ dần mất đi thần trí, nhưng thực lực sẽ không ngừng tăng lên. Trừ khi bị đánh chết nếu không rất khó thắng được gã.
Cổ lão ma cung hú lên một tiếng quái dị. Hai thanh binh khí trong tay hắn huy động theo những góc độ không thể tưởng hướng về phía Hạ Nhất Minh. Cùng lúc đó, tên Huyết vụ nhân bị Phong chi hoa thổi bay cũng đã quay lại.
Rốt cuộc, nét mặt Hạ Nhất Minh cũng trở nên nghiêm trọng. Đối diện với ba địch thủ trước mặt, trong số đó còn có một tên Huyết vụ nhân đánh mãi không chết quả là khiến cho người ta phải đau đầu. HƠn nữa, nhìn làn huyết vụ quanh cơ thể nó, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng không dám để cho nó đụng phải.
Ngũ hành haonf trong tay hắn lại sáng lên. Ba hệ năng lượng chủ yếu trong cơ thể hắn được phát ra tất cả, công kích về ba phía. Cổ lão ma và Đái Phong Tử mặc dù rất mạnh, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có thể ứng phó. Chỉ có cái thứ dai như đỉa kia mới khiến cho hắn đau đầu không biết xử lý thế nào.
Nếu như hắn không tu luyện Phong hệ công pháp, ngưng luyện được Phong chi hoa thì đã trúng đòn của nó từ lâu rồi.
Hắn hít một hơi thật sâu, ngũ hành hoàn trong tay bay lên trên cao. Nó như có một mối liên hệ đặc biệt với hắn nên cứ quay tròn xung quanh người, phóng thích ra năng lượng mạnh mẽ đẩy mấy người lùi lại phía sau.
Sau đó, hạ Nhất Minh kết thành một cái thủ ấn kỳ dị. Ngay sau khi kết xuất thủ ấn, thân thể của hắn như tan biến vào hư không. Trong mắt đám người Cổ lão ma, Hạ Nhất Minh như biến mất. Tại vị trí của hắn chợt mọc lên một ngọn núi thật cao.
"Kình Thiên ấn".
Hạ Nhất Minh đã thi triển một trong những thủ ấn có uy lực mạnh nhất của Thổ hệ công pháp. Tuy nhiên , khi mới thi triển được một nửa, cảm giác nguy hiểm chợt xuất hiện trong đầu Hạ Nhất Minh.
Chẳng hề nghĩ ngợi, Hạ Nhất Minh đạp mạnh một cái, nhanh chóng vọt lên. Xoay người một cái trên không trung, Hạ Nhất Minh há mồm phun ra một đóa Phong chi hoa, thổi lui làn huyết vụ đỏ ối. Đồng thời, tay hắn nắm lấy ngũ hành hoàn đánh bay Cổ lão ma, sau đó mượn lực tránh ra chỗ khác.
Khi hai chân Hạ Nhất Minh sắp chạm đất thì một cái miệng cực lớn xuất hiện từ dưới đất. Nếu hắn vẫn tiếp tục đáp xuống, chắc chắn sẽ chui vào trong cái miệng đó.
Cổ lão ma đang bay ngược về phía sau, trong lòng cảm thấy sợ hãi. thuật ẩn dấu của lục túc thánh thú rất cao, ngay cả chính mình trogn lúc hỗn chiến, vẫn rất khó cảm nhận được sự đánh lén của nó. Điều đó chứng tỏ cảm giác của Hạ Nhất Minh hoàn toàn nằm ngoài suy nghĩ của lão.
Tuy nhiên, hắn không biết rằng sau lần bị Xà Nho đánh lén trước đây, trong lúc chiến đấu, Hạ Nhất minh vô cùng cảnh giác.
Con lục túc thanh thú nhanh chóng bò lên. Hai mắt nó nhìn chằm chằm thân hình Hạ Nhất Minh giữa không trung. Bất chợt, thần hình nó mờ đi, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh đối phương.
Đến lúc này, Hạ Nhất Minh mới biết Cổ lão ma không hề nói ngoa. Tốc độ của con thánh thú này cực nhanh, hơn xa tốc độ của tôn giả.
Hừ lạnh một tiếng, hạ Nhất Minh vung ngũ hành hoàn đánh xuống. Một tiếng nổ vang lên, Lục túc thánh thú bị hạ Nhất minh đáng rơi xuống đất.
Thân hình khổng lồ dài tới ba trượng của nó rơi xuống đất tạo ra một cái hố cực to. Tuy nhiên nó vẫn chẳng hề hấn gì, lại lập tức bò lên. Lớp da dày của con thánh thú khiến cho Hạ Nhất Minh bất ngờ.
Trong nháy mắt, đám người Cổ lão ma lại xông lên, ngay cả tên Huyết vụ nhân cũng lao tới.
Hai mắt Hạ Nhất Minh lóe lên tinh quang. Hắn hú lên một tiếng thật dài. Tiếng hú của hắn nhanh chóng truyền ra xa. Ngay lập tức giữa không trung lóe lên một cái bóng trắng, bạch mã Lôi Điện xuất hiện bên cạnh Hạ Nhất Minh. Nó xoay người, đá ra một cái.
"Ầm".
Con lục túc thánh thú bị trúng một cước của bạch mã bay thẳng về phía sau tới vài trăm thước. Trên đường bất cứ thứ gì bị thân thể nó đụng phải đều bị phá hủy.
Lực lượng của nó mạnh đến mức độ không hề kém so với khi Hạ Nhất Minh sử dụng ngũ hành hoàn đánh ra một kích toàn lực.
Đám người Cổ lão ma cảm thấy hoảng hốt. Ngay cả Đái Phong Tử đang trong tình trạng điên cuồng cũng phải trợn mắt ra nhìn.
Tốc độ của bạch mã Lôi Điện khiến cho bọn chúng sợ hãi. Hơn nữa, thực lực của nó cũng đạt tới một mức khó tin. Lục túc thánh thú đứng trước mặt nó chẳng khác nào một đứa trẻ con.
Chỉ có Huyết vụ nhân vẫn không hề biết sợ, tiếp tục lao tới. Tuy nhiên, trước mặt của Hạ Nhất Minh vẫn có một đóa Phong chi hoa nên nó cũng không thể tiếng vào gần.
Hai mắt Lôi điện phát sáng. Cái sừng trên đỉnh đầu nó chợt lóe lên một luồng điện màu tím.
Nét mặt Cổ lão ma đại biến. Trong lòng hắn thầm kêu không hay. Hắn vội vàng duỗi tay định thu hồi Huyết vụ nhân. Nhưng tốc độ của lôi Điện cực nhanh. Luồng điện màu tím nhanh chóng thành hình, bắn ra ngoài, một khi được bắn ra thì chẳng có bất cứ vật gì có thể tránh được nó.
Trong nháy mắt, xung quanh người Huyết vụ nhân được bao bọc bởi một lớp lôi điện màu tím.
Tên Huyết vụ nhân mặc dù không sợ năng lượng ngũ hành, nhưng dứoi tác dụng của lôi điện lại có chiều hướng tan biến.
Chỉ trong khoảng thời gian vài lần hô hấp , cái thứ vẫn khiến cho hạ Nhất Minh phải đau đầu đã hoàn toàn biến mất. Tại vị trí của nó có mười viên xá lợi màu trắng rơi xuống.
Những viên xá lợi đó ngay cả lôi điện của bạch mã cũng không thể hủy diệt.
Thân thể cổ lão ma chợt run lên, sau đó hộc ra một ngụm máu tươi. Nét mặt hắn tái nhợt không còn chút huyết sắc.
Một tiếng cười dài phát ra từ Sở Hao Châu. Lão cao giọng nói:
- Hạ huynh đệ! Ta biết bạch mã vẫn ở bên cạnh ngươi. Với ba người chúng ta lại thêm cá Bách huynh thì chắc chắn sẽ bắt hết bọn họ.
Sở Hao Châu cũng không phải kẻ ngu. Sở dĩ lão đuổi hai người Triển Hồng Đồ đi là bởi vì sau khi thấy Ha Nhất Minh liền cảm nhận được khí tức của bạch mã.
Lão ở với bạch mã hơn bốn mươi năm đã vô cùng quen thuộc. Cho dù cách nhau vài dặm, bọn họ vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
tuy bạch mã có thê dấu diếm được đám người Cổ lão ma, nhưng không thể dấu được Sở Hao Châu.
Với thực lực siêu đẳng của bạch mã, bọn họ chắc chắn sẽ không thua. Ngoài ra lại còn có Bách Linh Bát, người mà ngay cả bản thân lão cũng khôgn dám khiêu khích.
Chính vì tuyệt đối nắm chắc nên lão mới đuổi hai người Triển Hồng Đồ ra ngoài.
Dù sao thì bọn họ cũng từng ra tay với tiên Linh sơn nên Sở Hao Châu vẫn không tin tưởng lắm.