Vũ Thần

Chương 138: Q.7 - Chương 138: Xuất động.






- Hạ huynh. Lão phu có thể vào chứ?

Âm thanh Ngao Mẫn Hành từ bên ngoài truyền vào.

Sau khi Hạ Nhất Minh triệt tiêu khí tức nóng bỏng, vị lão nhân này vẫn đứng ngoài. Thẳng tới khi xác định Hạ Nhất Minh thu công mới cẩn thận mở miệng nói chuyện.

Hạ Nhất Minh tươi cười, nói:

- Ngao huynh. Mời vào.

Cửa vừa mở Ngao Mẫn Hành chậm rãi tới. Lúc này quang mang trên thân thể Lôi điện cũng đã biến mất, mặc dù không quá kính sợ vị lão nhân này nhưng nó cũng không vô duyên vô cớ khiêu khích.

Ngao Mẫn Hành chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh, hơn nữa cảm nhận khí tức nóng bỏng chưa hoàn toàn tiêu tán quanh thân thể hắn. Chỉ giây lát sau lão thấp giọng nói:

- Hạ huynh. Vừa rồi ngươi ngưng tụ Lĩnh vực thần khí sao?

- Không sai. Để Ngao huynh chê cười.

Ngao Mẫn Hành khẽ thở dài, lắc đầu. Sắc mặt lão ngưng trọng nói:

- Hạ huynh ngưng luyện hẳn là Lĩnh vực thần khí Ngũ Hành Hoàn.

Hạ Nhất Minh khẽ cười, nói:

- Hạ mỗ ngưng luyện chính là Lĩnh vực thần khí Ngũ Hành Hoàn.

Ngao Mẫn Hành khẽ cau mày, Hạ Nhất Minh thỉnh giáo lão đạo lý vận dụng Ngũ Hành Hoàn. Theo sau lập tức ngưng luyện Lĩnh vực thần khí. Theo lý mà nói, hắn ngưng luyện chính là Lĩnh vực thần khí Ngũ Hành Hoàn. Nhưng Ngũ hành lĩnh vực ổn định, không hề dao động mãnh liệt.

Mà vừa rồi trong động phủ, truyền ra khí tức nóng bỏng giống như ẩn chứa Hỏa hệ khổng lồ. Nếu uy lực như vậy được gọi là ổn định, cân bằng. Lão nắm giữ Ngũ Hành Hoàn lâu như vậy coi như chưa từng sử dụng.

Ánh mắt khẽ đảo, Hạ Nhất Minh lập tức biết Ngao Mẫn Hành không tin, hắn cười khổ một tiếng, nói:

- Ngao huynh. Thực không dám giấu diếm. Hạ mỗ vừa rồi không cẩn thận ngưng luyện lĩnh vực hai kiện Thần khí.

Ngao Mẫn Hành ngơ ngác một chút, theo sau sắc mặt vô cùng cổ quái.

Lúc này lão nhìn Hạ Nhất Minh ánh mắt tràn ngập vẻ kỳ dị không nói thành lời.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói:

- Ngao huynh. Có gì không đúng sao?

Vẻ mặt Ngao Mẫn Hành dần khôi phục, lão ho nhẹ một tiếng, nói:

- Hạ huynh. Không có gì sai. Bất quá từ xưa tới nay có thể làm như vậy chỉ e Hạ huynh là người duy nhất.

Khuôn mặt Hạ Nhất Minh thoáng nhăn nhó, những lời này nghe thế nào cũng có vẻ không tốt.

- Hạ huynh hẳn sử dụng hai kiện Thần khí Cửu Long Lô cùng Ngũ Hành Hoàn.

Ngao Mẫn Hành trầm giọng hỏi.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Cửu Long Lô là Hỏa hệ Thần khí mà Ngũ Hành Hoàn đầy đủ năm hệ. Bởi thế Hạ mỗ muốn thử một chút.

- Người thàn công?

Ngao Mẫn Hành tò mò hỏi.

Khuôn mặt Hạ Nhất Minh nhất thời lộ ra vẻ dở khóc dở cười, nói:

- Ta thành công nhưng cũng thất bại.

Ngao Mẫn Hành nhất thời sửng sốt. Mặc dù lão kiến thức rộng rãi nhưng với câu trả lời lập lờ như vậy cũng có chút không thích ứng.

- Ý Hạ huynh là…

- Ta đã thành công ngưng luyện Lĩnh vực thần khí.

Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:

- Nhưng đáng tiếc không cách nào vận dụng Lĩnh vực này.

Ngao Mẫn Hành khẽ cau mày. Lĩnh vực là lực lượng cường đại nhất của Thần đạo cường giả, đồng thời của Thần khí.

Khi ngưng tụ thành công Lĩnh vực sẽ trở thành lực lượng bản năng của Thần đạo cường giả, thậm chế so với Thần lực trong thân thể còn dễ dàng khống chế hơn.

Ngưng tụ Lĩnh vực lực lượng nhưng không thể nắm giữ, chuyện này quả thực chưa từng xuất hiện.

Trâm ngâm một lát, Ngao Mẫn Hành nói:

- Hạ huynh. Chẳng lẽ ngươi ngưng tụ ra Lĩnh vực giống như Băng lĩnh vực lúc trước.

Khi Hạ Nhất Minh giao chiến cùng Ngả Đức Văn có phóng thích Băng lĩnh vực, chẳng qua khi đó hoàn toàn thất bại.

Với nhãn lực Ngao Mẫn Hành dĩ nhiên có thể nhìn ra Hạ Nhất Minh không nắm giữ lực lượng này bởi thế mới xuất hiện hoài nghi.

Cuống quít khoát tay, Hạ Nhất Minh nói:

- Hạ mỗ quả thực đã ngưng luyện thành công Sí nhiệt lĩnh vực. Nhưng quả thật không cách nào nắm giữ lực lượng này.

Ngao Mẫn Hành trong lòng vô cùng kinh ngạc, bất quá ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình thường, trầm tư một lát sau đó nói:

- Sí nhiệt lĩnh vực của Hạ huynh hẳn là một dạng của Hỏa hệ lĩnh vực. Sí nhiệt lĩnh vực, tên rất hay.

Lão mỉm cười nói:

- Không biết Hạ huynh có thể phóng thích để lão phu chiêm ngưỡng.

Hạ Nhất Minh ánh mắt liếc quanh nói:

- Lĩnh vực này ta không thể khống chế. Nếu phóng thích ở nơi này…

Ngao Mẫn Hành sắc mặt khẽ biến, vội nói:

- Hạ huynh. Thời hạn ba tháng sắp hết, không bằng chúng ta ra ngoài nói sau.

Thủy Tinh Cung là trọng địa của Ngũ Hành Môn. Mặc dù khi xưa Ngũ Hành Lão Tổ đã bố trí trận đồ phòng ngự cường đại, Sí nhiệt lĩnh vực của Hạ Nhất Minh chưa chắc có thể ảnh hưởng nhưng Ngao Mẫn Hành không dám mạo hiểm.

Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu. Trong đầu hắn cũng có suy tính khác, hắn tuyệt đối không muốn phá hủy nơi này.

Đột nhiên từ ngoài truyền tới một cỗ dao động thiên địa lực lượng.

Trên mặt Hạ Nhất Minh nhất thời hiện lên vẻ kinh ngạc. Nếu cảm nhận của hắn không sai, vừa rồi chính là dao động Mộc hệ lực lượng. Lúc này suy nghĩ của hắn đang nhớ lại Thụ thần khủng bố trong cấm địa Động Thiên.

Bất quá cũng bởi thế sắc mặt hắn càng trở lên khó coi, Thụ thần sao có thể phóng thích khí tức tới tận đây?

Đôi mắt Ngao Mẫn Hành ánh lên vẻ vui mừng, lão nhìn mọi người gật đầu, theo sau nói:

- Các vị. Lão phu tạm thời cáo lui.

Thân thể khẽ động, lão như biến mất khỏi động phủ. Hạ Nhất Minh, bảo trư cùng Lôi điện liếc mắt nhìn nhau, không hẹn cùng ra ngoài. Bọn họ biết nhất định Ngao Bác Duệ bế quan tu luyện có đột phá bởi thế Ngao Mẫn Hành mới vui mừng như vậy.

Trong lòng họ không khỏi thở dài. Tiên dịch thần dược quả nhiên cường đại, Ngao Bác Duệ phục dụng ba tháng đã có đột phá như vậy.

Hạ Nhất Minh song quyền nắm chặt. Giọt Tiên dịch thần dược trong Ngũ hành không gian như nhảy lên nhảy xuống. Lúc này hắn có ý nghĩ muốn phục dụng nó bất quá hắn rất nhanh ngăn chặn tham niệm này. Nếu ngày sau tại Thủy Tinh Cung, bảo trư tìm được Tiên dịch thần dược thì không sao. Hắn sẽ không để ý tới giọt Tiên dịch thần dược này. Bất quá nếu không tìm được, hắn sẽ coi như trân bảo, chỉ khi trùng kích Ngụy thần cảnh mới sử dụng.

Cửa động phủ đối diện mở ra, theo sau Ngao Bác Duệ chậm rãi xuất hiện.

Vị Động Thiên Tông chủ đương nhiệm lúc này vẻ mặt vui mừng, hai mắt ẩn hiện tinh quang, khí thế so với trước đây cường đại hơn rất nhiều. Cả người lão như vừa thoát thai hoán cốt, biến hóa vô cùng rõ rệt. Hạ Nhất Minh sau khi cảm nhận khí tức quanh thân thể lão, trong lòng âm thầm kinh hãi. Thực lực Ngao Bác Duệ đề thăng rất lớn. Xem ra chênh lệch với đám người Tử Lỗ Li, Cát Ma Phàm Thù một khoảng nhất định. Bất quá so với đám lão Thần đạo cường giả như Mưu Tử Long còn thua kém quá xa.

Đây không phải chênh lệch khí thế mà do đám người Mưu Tử Long được tôi luyện trong địa ngục chém giết, không phải tu luyện đơn thuần có thể đền bù.

- Tốt.

Ngao Mẫn Hành vẻ mặt tươi cười, đôi mắt lấp lóe tinh quang.

Hạ Nhất Minh khẽ mỉm cười, nói:

- Ngao Tông chủ tu vi tăng tiến thật đáng chúc mừng.

Ngao Bác Duệ khẽ cung tay, nói:

- Hạ huynh cũng thần công cao thành. Thật đáng mừng.

Hạ Nhất Minh sắc mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói:

- Ngao Tông chủ còn chưa biết. Mặc dù Hạ mỗ thành công ngưng luyện Lĩnh vực thần khí nhưng chưa hoàn toàn nắm giữ.

Ngao Bác Duệ có chút ngơ ngác, ánh mắt đầy vẻ hoài nghi. Không thể khống chế Lĩnh vực, chuyện này cũng thật hiếm có.

Ngao Mẫn Hành trầm ngâm một chút, nói:

- Bác Duệ. Ngươi cảm giác thế nào?

Ngao Bác Duệ hành lễ thật sâu, nói:

- Đa tạ Tổ sư ban thuốc. Đệ tử đã cảm ngộ được chút bổn nguyên Thần khí. Chỉ cần tu luyện một khoảng thời gian nhất định có thể ngưng tụ Lĩnh vực thần khí.

Trong âm thanh lão tràn ngập vẻ tự tin mãnh liệt.

Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, lúc này hắn mới biết Ngao Bác Duệ cũng ngưng luyện Lĩnh vực thần khí.

Đối với Hư thần cảnh cường giả muốn một bước tiến giai Ngụy thần cảnh còn khó hơn lên trời. Bất quá nếu trước đó có thể cảm ngộ, ngưng luyện Lĩnh vực thần khí, sau này cơ hội đột phá rõ ràng hơn nhiều.

Ngao Mẫn Hành hao tổn tâm cơ muốn Ngao Bác Duệ ngưng luyện Lĩnh vực thần khí cũng vì ngày sau tiến thêm một bước kia.

Dù sao đối với môn phái siêu cấp như Ngũ Hành Môn, nhất định phải có Ngụy thần cảnh cường giả trấn giữ mới có thể danh chính ngôn thuận áp chế quần hùng.

- Không ngờ Ngao Tông chủ cũng nắm giữ Thần khí.

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:

- Ngũ Hành Môn quả là thiên hạ đệ nhất đại phái, bảo tàng cũng vô cùng phong phú.

Ngao Bác Duệ cười khổ một tiếng, nói:

- Hạ huynh. Trong tay ta nắm giữ một kiện thần binh mới vừa ngưng tụ chủ phách thần khí. Sao có thể so sánh với Ngũ Hành Hoàn?

Hạ Nhất Minh sắc mặt nhất thời ngưng trọng, nói:

- Ngao Tông chủ luyện chế Thần khí tại đây?

Trong câu nói của hắn tràn ngập vẻ nghi hoặc.

Thần binh muốn tiến giai Thần khí là chuyện khó khăn cỡ nào? Không chỉ cần bảo vật ngưng tụ chủ phách thần khí, yêu cầu thiên địa lực lượng cũng tới độ khó tin.

Ngao Mẫn Hành khoát tay chặn lại, lão chăm chú lắng nghe, theo sau khuôn mặt xuất hiện nụ cười. Rốt cuộc lão đi tới phía thạch bích khẽ đẩy.

Một cửa động hắc ám hiện ra trước mặt mọi người.

- Thời gian đã đến.

Ngao Mẫn Hành vui mừng nói:

- Chúng ta có thể ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.