Vũ Toái Hư Không

Chương 398: Chương 398: Bổn mệnh vũ hồn của Trầm Côn (1)






- Triệu lão huynh, một mình ngươi ngăn cản sáu người chúng ta sao?

Hạ Khải cười cười nói, những vị Đế Quân khác cũng buông lỏng nhiều.

Còn Trầm Côn lại thở dài ai oán.

Từ lúc bốc thăm kia thì hắn đã biết rằng chính mình đi cùng với Ngũ Đế Quân sẽ rất nguy hiểm, khẳng định nếu có sự cố gì thì mình sẽ là người đầu tiên chịu trận. Hắn chính là tiên phong mở đường cho Ngũ Đế Quân.

Bây giờ nhìn thấy Hào Long Thiên Túng xuất hiện thì Trầm Côn biết mình khó tránh khỏi trận đánh này, bất quá trong lòng cũng không cảm giác sợ hãi chút nào. Hào Long Thiên Túng cho dù có mạnh cỡ nào đi nữa cũng chỉ là Thiên Đạo Võ Hồn, mà Trầm Côn cũng có một Thiên Đạo Võ Hồn - Thiện!

Trầm Côn xoa xoa trán:

- Mấy lão huynh cẩn thận, chưa ai nói với ngươi hắn không còn là siêu thần gia Hào Long Thiên Túng mà là Thiên Đạo Võ Hồn sao?

- Thiên Đạo Võ Hồn?

Hạ Khải cau mày lại:

- Ai! Như vậy thật khó đối phó. Tiểu Hán, ngươi ra tay đi?

Không phải mình sao?

Trầm Côn kinh ngạc vô cùng, theo suy nghĩ của hắn thì Ngũ Đế Quân phải để cho hắn làm pháo hôi xông lên dò xét thực lực của Hào Long Thiên Túng mới đúng chứ? Sao lại trở thành Hán Bang ra tay?

Hán Bang hừ một tiếng giống như lưu manh:

- Triệu Tử Long, ngươi tuy là võ tướng đời sau của ta, ngươi có dũng khí động thủ với ta sao? Ngươi không sợ người trong thiên hạ mắng ngươi phạm thượng, khi dễ tổ tiên?

- Thiên địa pháp độ. Chấp pháp tất cả vô tình, ngươi phản nghịch thiên đình, họa loạn nhân gian, giết ngươi Triệu mỗ không thẹn thiên địa.

Hào Long Thiên Túng cười lớn:

- Hơn nữa ta thuần phục Thục Hán cho đến bây giờ vẫn vì Huyền Đức Chủ Công là Hán Thất chính chống.

Trầm Côn âm thầm nói: "Tại sao ngươi thuần phục Lưu Bị? Ta biết, A Phúc dưới gian kia cũng biết.

Hán Bang vuốt trán nói:

- Đã như vậy thì khó đánh một trận đánh rồi. Hạ lão đại, các ngươi đi đi, Triệu Tử Long giao cho ta.

- Tiểu Hán, đừng chết chỗ này, lão đại còn chờ ngươi uống rượu đó.

Hạ Khải nở nụ cười hào phóng phất phất tay dẫn theo ba vị Đế Quân khác đi vòng qua Hào Long Thiên Túng mà đi. Trầm Côn không muốn động thủ liền vội vàng theo sau.

Nhưng mà chỉ vừa bay đi được hơn bốn năm trăm thước...

Phốc...

Âm thanh phun máu từ sau lưng truyền đến, Trầm Côn quay lưng lại nhìn thì đã thấy Hán Bang bị Hào Long Thiên Túng cắm mũi thương trên người, trường thương sắc bén đâm xuyên qua vai trái của hắn, mặc dù còn chưa chết nhưng ít nhất cũng đã phế bỏ hơn một nửa chiến lực rồi.

Võ hồn: Pháp!

Quy chúc: Thiên Đạo Võ Hồn!

Năng lực: Thiên Môn chấp pháp giả, là người thủ hộ của tam giới quy tắc, lục đạo luân hồi. Trăm bán kính trăm thước thì toàn bộ trở thành quy tắc của hắn. Vũ giả phải phụ thuộc vào quy tắc ấy, nếu không phụ thuộc phải chết.

Hạ Khải rất nhanh thấy rõ đây chính là do Hào Long Thiên Túng từ bên người mình chế tạo quy tắc, bất cứ gì có ý công kích hắn nhất định sẽ bị trường thương công kích, Hán Bang là vì trốn không được quy tắc này nên bị một thương phế bỏ.

Hạ Khải biến sắc thấp giọng nói:

- Là ta tính sai! Tiểu Tần, đi giúp Tiểu Hán. Không được tới gần Triệu Tử Long, cứ du dấu với hắn.

- Như vậy.... Giấc mộng của chúng ta đành phải xem ngươi thôi.

Mạnh mẽ như Tần Chánh cũng hiện ra sự thiếu tự tin, nói ra một câu kiểu di ngôn xong liền phi thân đi cứu Hán Bang.

- Hạ lão huynh, chúng ta không qua hỗ trợ sao?

Trầm Côn hỏi nhỏ, nếu đi qua thì Hào Long Thiên Túng sẽ không hề lưu tình với hắn chút nào. Nếu như lúc này Ngũ Đế Quân bị Hào Long Thiên Túng giết hết thì hắn cũng chết không có chỗ chôn.

- Không còn thời gian...

Hạ Khải đau lòng nhắm mắt lại, trong Ngũ Đế Quân thì hắn và Tần Chánh có quan hệ tốt nhất. Mặc dù hai người có niên đại cách nhau rất xa, một người khai sáng thiên hạ, một người phát huy thiên hạ đến đỉnh, thống nhất Cửu Châu nên sự suy nghĩ giống nhau đã đưa họ trở thành sinh tử chi giao.

Nhưng thời gian thật sự còn không nhiều, cho dù hi sinh Tần Chánh...

Trầm Côn giật mình hỏi:

- Thời gian không nhiều? Chúng ta chỉ ước định với Trầm Trọng sẽ gặp nhau tại Thiên Môn thôi mà? Khi đó cũng đâu có nêu rõ giới hạn gì đâu?

- Ta nói không nhiều chính là không nhiều, nói nhảm làm gì?

Hạ Khải có chút không khống chế được tam tình liền ôm tay của Trầm Côn nói lớn:

- Tiểu Thang, Tiểu Chu bảo vệ hai cánh, chúng ta đi thôi.

Vừa nói vừa dẫn đầu, Chu Vũ cùng Thương Thang chọn hai cánh tạo thành hình mũi tên đi thẳng phía trước.

Trong mơ hồ ba người đưa Trầm Côn vào giữa để bảo vệ.

Lại bay thêm một đoạn ngắn nữa lập tức tầng mây trở nên đen tối rất nhiều, khắp nơi đều có tử hồng sắc lôi vân tập trung lại. Đây chính là Cửu Trọng Thiên Kiếp vô cùng tàn nhẫn. Trầm Côn bị vây vào trong nên tránh cũng tránh không được, chỉ còn cách cắn răng mà tiến đến. Bất quá được tam đại Đế Quân bảo vệ nên Trầm Côn không sao cả, còn tam đại Đế Quân thì thê thảm vô cùng.

Chia binh hai đường có lơi cũng có hại.

Hại ở chỗ thế lực đơn bạc, một mình Hào Long Thiên Túng đã có thể ngăn cản được một phần ba lực lượng của họ. Còn chỗ tốt...

- Nhanh, Trầm Trọng đã đóng băng Thiên Hạ rồi, tám vạn yêu thú đại quân dưới sự tiên phong của Dương Vô Tuyệt sắp vọt tới Thiên Môn rồi.

- Lập tức điều động một bộ phận lôi vân đi trợ giúp phòng tuyến của Thiên Hà.

- Tốt cho một Trầm Trọng, dám làm việc nguy hiểm vô cùng này. Đóng băng Thiên Hà? Không hổ là chủ nhân của Siêu Thần Giai Bế Nguyệt.

Trong tầng mây mơ hồ truyền đến vài âm thanh, tiếp theo mấy bóng người bay về phía Thiên Hà, còn lôi vân oanh kích Ngũ Đế Quân giảm uy lực xuống hơn một nữa, dần dần di chuyển về phía Thiên Hà.

Thế công của Trầm Trọng mang đến cho Thiên Môn không ít áp lực, Thiên Môn không thể không điều binh trợ giúp.

Thoáng cái áp lực bên bọn Trầm Côn nhỏ hơn rất nhiều.

- Tiểu Hán, một chiêu này của ngươi lợi hạ à, giương đông kích tây, lợi dụng một cái Trầm Trọng liền giảm cho chút ta khá nhiều cản trở.

Hạ Khải nhắm mắt lại cảm thán:

- Cho dù hôm nay ngươi chết ở trong tay Triệu Tử Long thì Đại Long Đầu cũng không quên công lao của ngươi.

Nghe được lời nói thiệt tình sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết nên Trầm Côn trừng mắt:

- Lão huynh, lúc rút thăm vừa rồi là các ngươi cố ý cho ta đi cùng phải không?

- Giờ mới nhìn ra sao?

Hạ Khải nắm chặt tay Trầm Côn:

- Quá muộn rồi, đi theo chúng ta đi.

Bốn người lần nữa bay nhanh mà Trầm Côn ra sức giãy giụa:

- Lão huynh, các ngươi có ý gì hả? Không phải là muốn công kích Thiên Môn à? Còn lừa gạt ta đi cùng các ngươi để làm gì hả?

- Chúng ta phải công kích Thiên Môn nhưng trước tiên phải cứu ra Đại Long Đầu.

Hạ Khải lạnh lùng nói:

- Không có Đại Long Đầu sẽ không có người đủ khả năng đánh vỡ Thiên Môn. Hơn nữa sau khi đánh vỡ Thiên Môn cũng không có ai có thể phục chúng, trở thành chúa tể mới của Tam Giới!

- Đại Long Đầu ở đây? Người nào vậy?

Trầm Côn hoảng sợ nói.

- Tới Địa Hạ Thâm Uyên ngươi sẽ biết thôi.

Địa Hạ Thâm Uyên.

Đây chính là nơi xâu nhất của Thượng Giới, dưới chân đã không hề có tầng mây nào nữa mà là số lượng lớn ao đầm cùng hoang dã.

Trong mênh mông các ao đầm đó có một cái khe sâu không thấy đáy. Sau khi ba vị Đế Quân giảm bớt áp lực liền chỉ dùng mười mấy phút liền đi đến nơi này.

- Tử Phòng, tăng mạnh phong ấn.

- Quỷ Cốc, ngăn cản cái khe lại.

- Cổ Nguyệt Hà, nhanh cầm phong ấn phù lục đến.

Trong cái khe truyền ra một âm thanh già nua vô cùng, qua một lúc lâu sau liền hô to:

- Mọi người nhanh lên, Thiên Môn bị công kích, phong ấn nơi đây của chúng ta cũng sẽ yếu theo. Cẩn thận ma đầu thoát khốn.

Ở phụ cận phiến ao đầm này giống như đang xảy ra động đất kịch liệt, thiên địa cũng phải chịu lắc lư theo. Hơn nữa cái khe càng ngày mở càng rộng, nham thạch bên dưới cũng đã phun ra một ít.

- Mọi người nhanh bảo vệ Cổ Nguyệt Hà!

Bên dưới xảy ra một trận tao biến lớn, như là Cổ Nguyệt Hà xảy ra nguy hiểm gì nên âm thanh già nua kia nói:

- Nhanh bảo vệ Cổ Nguyệt Hà. Đáng chết, Khổng Minh không có ở đây, Cổ Nguyệt Hà cuối cùng vẫn kém hắn một chút. Tên ma đàu kia , có gan thì hướng về chúng ta nè, chuyên đánh Cổ Nguyệt Hà thì có bản lãnh gì chứ.

Âm thanh khóc lóc của Cổ Nguyệt Hà cũng truyền ra:

- Đại ca, ta chính là một tên lừa gạt mà thôi, ngươi đuổi theo ta làm gì chứ. Đừng đừng...

Nghe âm thanh này Hạ Khải liền cười ha hả...

- Trầm lão huynh nghe thấy không? Khổng Minh trong Thập Đại Trí Giả không có ở đây, một người tên là Cổ Nguyệt Hà thay hắn phong ấn Đại Long Đầu, kết quả... Ha ha... Đại Long Đầu có ánh mắt sắc bén như thế nào chứ? Liếc mắt liền nhìn thấy thực lực của Cổ Nguyệt Hà yếu nhất ở đây nên chuyên môn tất công hắn. Chỉ cần chúng ta ở bên ngoài phối hợp thì không đến mười lăm phút có thể giải cứu Đại Long Đầu rồi.

- Đại Long Đầu ở bên dưới?

Trầm Côn có chút sợ hãi, một nhân vật có thể làm cho Ngũ Đế Quân cam tâm thần phục thì chính là vị nào chứ?

- Trầm Côn, bây giờ không phải lúc ngẩn người đâu, nhanh nghe ta nói.

Chu Vũ nắm vai Trầm Côn rồi chăm chú nhìn vào mắt hắn:

- Ngày xưa Đại Long Đầu phản kháng Thiên Môn, tru sát thần phật nhiều vô số, cuối cùng bị Thập Phương Câu Diệt Đại Trận phong ấn nơi đây. Mà ngày đó Đại Long Đầu bị phân ra thành sáu bộ phận, linh hồn của hắn cũng bị chia thành sau luôn. Muốn cứu Đại Long Đầu ra thì phải phối hợp sáu bộ phận này lại một chỗ. Nhớ chưa?

Trầm Côn gật đầu:

- Sáu khối linh hồn hợp nhất? Nhớ rồi... Chờ chút, sau khi Đại Long Đầu bị phân thây rồi mà vẫn có bản lãnh phản kháng Thiên Môn? Phải có Thập Đại Trí Giả trấn áp thì trong lịch sử chỉ có...

- Chính là hắn, Ngũ Đế Quân chúng ta cùng với anh hồn ở lịch sử giống nhau, canh giữ bên ngoài Thiên Môn. Trong vô tri vô giác Đại Long Đầu giết đến xé rách Thiên Môn thì chúng ta mới tỉnh giấc, từ đó về sau chúng ta luôn đi theo dưới trướng Đại Long Đầu, khoáng thiên, toái thiên môn. Vì một Tam Giới mới mà chiến.

Hạ Khải đẩy Trầm Côn:

- Thời gian gấp gáp, bố cục của chúng ta đã bày ra rất nhiều năm rồi, hi sinh rất nhiều người mới đổi lấy đại quân vây khốn Thiên Môn. Hiện tại phòng ngự nơi đây rất yếu. Trầm Côn đừng để chúng ta thất vọng! Đại Long Đầu là nhân vật như thế nào thì trong lòng ngươi hiểu rất rõ. Cứu hắn sẽ không thẹn với trái tim của ngươi.

Suy nghĩ một chút về thân ảnh tung hoành bát hoang kia, phải cứu Đại Long Đầu mới có thể tiến về Thiên Môn tìm Trầm Trọng cùng các võ hồn khác nên Trầm Côn buồn bực hừ một tiếng:

- Như thế nào cứu người?

- Ngày đó linh hồn của Đại Long Đầu bị phân thây thành sáu khối. Thân thể, hai chân đều bị phong ấn bên dưới Địa Hạ Thâm uyên, mà đầu cùng hai tay của hắn thất lạc bên ngoài.

Hạ khải nắm chặt tay:

- Hôm nay ba bộ phận thất lạc bên ngoài chúng ta đã tìm được rồi, chỉ cần mang ba bộ phận chứ linh hồn này đưa đến Địa Hạ Thâm Uyên đặt trước mặt Đại Long Đầu thì thiên hạ to lớn, tam giới thần phật cũng không ai có khả năng ngăn cản Đại Long Đầu.

Trầm Côn nhìn xuống cái khe ngày càng mở rộng bên dưới:

- Từ nơi này đi vào? Như thế nào đi vào được?

- Chúng ta đã bố trí hết rồi. Trầm Ưng, Yến Nan Quy mở cửa cho chúng ta.

Lời nói vừa dứt thì hai bên khe bay ra hai người. Trầm Ưng bên trái, Yến Nan Quy bên phải, hai người giống như là đang đẩy cổng vậy, cái khe càng ngày càng lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.