Trầm Côn còn chưa hiểu rõ danh sách, các biến hóa liên tiếp diễn ra.
Biến hóa đầu tiên là trong đầu hắn hiện ra Chân ngôn chữ Tề của cấp tám... Đây là khả năng dung hợp và phát huy sức mạnh. Trầm Côn suy nghĩ một chút rồi bật cười, chẳng lẽ chân ngôn chữ Tề có thể cho vũ hồn của mình chập lại một chỗ sao.
Nói các khác là để cho mấy vũ hồn dung hợp thành một vũ hồn sao? Còn chưa kịp thí nghiệm thì biến hóa thứ hai xuất hiện.
Khi Cơ Na mới tiến vào hồn phủ, trong cơ thể hắn xuất hiện một cảm giác nhớ thương như dòng nước ấm áp. Dòng ấm áp này không như phù dung sớm nở tối tàn mà từ từ lưu động trong kinh mạch khắp cơ thể Trầm Côn, giống như hòa vào hắn như một thể thống nhất.
- Cơ Na, thuộc tính của nàng là gì?
Trầm con thuận miệng hỏi. Theo thực lực của Cơ Na khi còn sống, hắn không nhìn ra thuộc tính của nàng
Cơ Na kiểm tra một chút tình trạng của mình hồi lâu mới khoải thai mở miện, tựa hồ không muốn nói ra thuộc tính “kém cỏi” của bản thân.
- Đại tế tửu của ta, thời gian ta biến thành vũ hồn tựa hồ rất ngắn...
Thanh âm của nàng đã nức nở.
- So với những vũ hồn khác, cái gì là đại đạo vô cương, thiên hà đồ, tam thiên hồng trần... danh tự của ta cũng rất ngắn nữa, chỉ một từ, thiện.
Đúng là chỉ một cái tên thật ngắn...
Trầm Côn an ủi:
- Yên tâm đi, chớ buồn, nàng khi còn sống thân là thầy thuốc, sau hóa thành vũ hồn ít nhất cũng sẽ có khả năng chữa bệnh tốt chứ?
Trong lòng thêm một câu, do dù nàng có khả năng chữa bệnh thì sao có thể so sánh được với các loại thuốc của Huyền si lão huynh với lại linh hồn phòng ngực của Thủy nhi?
Ài
Ai bảo nàng thiếu nhiều quá, quản cái thuộc tính khỉ gió làm gì,cứ tiếp nhận là được
- Ta… thuộc tính của ta không có chữa bênh”
Cơ Na không nhịn được khóc lên
- Cũng giống như năng lực thầy thuốc của ta khi còn sống cũng không có phát huy tác dụng, ngay cả khả năng chưa bệnh cơ bản nhất cũng không có
- Thuộc tính của nàng cuối cùng là cái gì?
Trầm Côn ngẩn ngơ
- Hình như là...
Cơ Na cảm ứng một hồi, vũ hồn bình thường có thể tự mình cảm ứng, nhưng hết lần này đến lần khác, Cơ Na trầm mặc rất lâu
- Giống như có 2 năng lực, một là cảm hóa lòng người làm cho người ta trở nên thiện lương hơn, một nữa là sau khi làm việc thiện có âm đức hộ thân
- Cảm hóa lòng người, cộng thêm hộ thân?
Cái năng lực này sao có thể, Trầm Côn cho tới giờ cũng chưa có cảm hóa giác ngộ của người khác, hơn nữa lại càng không thiếu các chiêu thức phòng hộ thân
Hơn nữa Cơ Na nói hơi hàm hồ, xem ra chính nàng cũng không biết rõ
- Ài
Cơ Na không rõ thuộc tính của mình, Trầm côn linh quang chợt lóe,
- Bạch lão huynh, “Hồn Kinh” bát trong hình như có thể đem năng lực của một số vũ hồn hợp lại thành một thể,nếu không... ngươi cùng Cơ Na dung hợp một lần, giúp nàng cảm ứng năng lực của mình được chứ?
Bạch khởi sắc mặt lập tức âm trầm.
Nếu cùng Vương Kiêu Huyên Si dung hợp vũ hồn, hắn không có ý kiến, còn thấy đó mà một cơ hội trao đổi tốt, nhưng Cơ Na ... Một người đàn ông cùng một một nữ nhân nửa người nửa thú dung hợp,cuối cùng thành cái dạng gì đây? Yêu nhân, Điểu nhân? hay là điểu nhân yêu ?
Vừa nghĩ tới mình và Cơ na dùng hợp có thể ra đời một quái vậy ghê tởm, tâm thái bình tĩnh như Bạch khởi cũng không khỏi nhức nhối cả trứng d..ái! Trầm Côn cười hắc hắc, cũng biết yêu cầu của mình thực sự là quá đáng nhưng hắn thật sự muốn biết rõ thuộc tính của cơ na, lền cầu khẩn:
- Bạch Lão huynh, người hy sinh một lần đi, sau này ta sẽ bồi đắp lại cho huynh, không phải nhức cả trứng d..ái nữa
- Ta không đau trứng d..ái!
Bạch khởi nghiêm túc hiếm thấy
- Ta sợ sau khi dung hợp ngay cả trứng d..ái cũng chẳng có
“...”
PS: Cái đoạn này tác giả viết, cố mà dịch lái đi kiểu như đau lòng, đau ruột... cơ mà đọc đến câu trên đành phải để nguyên vậy.
- Lão huynh...
Trầm Côn còn muốn cầu khẩn mấy câu, đột nhiên trên tầng mây truyền đến tiếng Triệu đỉnh hấp tấp nói
- Tước gia, đi mau, có Hoàng kim Thần tộc đang hướng chỗ này chạy tới
- Biết rồi
Mười lăm ngày liên tục tập kich hoàng kim thần tộc, Trầm Côn sớm đã thành quen với thời khắc bao vây chặn đánh, để Cơ na tiếp tục tìm hiểu thuộc tính của mình, Bạch khởi khởi động thất sát năng lực, hắn liền tung mình lên tâng mây
- Triệu đình đang quỳ ở một dải mấy run rẩy nhìn phía trước. Ở đối diện, cách đó không xa, một bóng người bao quanh bởi vòng sương mù lượn lờ mầu vàng, đang chăm chú nhìn vào Trầm Côn
Trầm Côn ngồi xuống cảnh Triêu Đỉnh nói:
- Bao nhiêu người tới? Thực lực thế nào?
Triệu Đỉnh gia nhập hoàng kim thần tộc hơn hai năm rồi, đối với cao thủ cùng bộ phận binh lực cũng có biết, cho nên trước khi chiến đấu đều cung cấp thông tin cho Trầm Côn
Nhưng lần này, Triệu Đỉnh nhìn thân ảnh mầu vàng đối diện hồi lâu, chần chờ lắc đâu:
- “Một người tới, nhưng ta chưa từng thấy hắn... trong hoàng kim thần tộc, ta cũng chưa từng nghe qua một người như vậy”
- “Cao thủ không biết sao?”
Trầm Côn trong lòng căng thẳng, mười lăm ngày này hắn thể hiện năng lực cường đại trước mặt Hoàng kim thần tộc, nhưng người này còn dám một mình tới, nhất định là một trong những người mạnh nhất thần tộc
- “Lão phu Công Tôn Hư”
Bóng người mầu vàng nhìn về hắn, cười nhạt nói
- “Công Tôn Hư?” Cơ Na trong hồn phủ kinh hô “Trời ạ. Ta biết vì sao Công Tôn Y tại sao lại có thể trở thành thần tộc thánh nữ rồi, tổ tiên của nàng vẫn còn sống”
- “Nàng biết người này?”
- “Người đó trong nhóm hoàng kim thần tộc đầu tiên, được gọi là một trong Thần tộc tam chân thần. Năm đó ông ta cùng hai người khác phát hiện phương pháp xử lý dung hợp yêu thú, là người khai tông hoàng kim nhất tộc chúng ta”
Cơ Na chột dạ
- “Đã nhiều năm như vậy mà ông ta không chết. Chỗ ta rất sùng bái, người nhất định phải cẩn thận, người đó chính là tổ tiên thứ nhất của Công tôn gia, chắc chắn có cùng lực lượng với Công tôn Y”
Vừa nghĩ tới cảm giác quái dị chính mình bị Công Tôn Y khắp mới tróc nã, Trầm Côn liền không nhịn được nhìn Công Tôn Hư mấy lần.
Quả nhiên
- “Công tô Hư này với Công Tôn Y tựa như rất giống nhau, tựa như có thể nhìm trộm lòng người, trong tay nắm hết thảy lực lượng”
- “Cơ Na bệ hạ”
Ông ta như vậy cũng có thể nghe thế giới linh hồn nói, tai nghe âm dương hai giới, mỉm cười nói
- “Bàn về bối phận, tiểu ngươi là tiểu oa nhi của cả ba nhà, cũng nên gọi ta một tiến thúc tổ gia gia”
Nghiêng đầu nhìn Trầm Côn.
- “Các ngươi đang suy đoán, ta cùng Công Tôn y có lực lượng giống nhau phải không?”
- Ông ta thậm chí tâm tư của mình cũng xem thấu
- “Ha hả, dĩ nhiên Công Tôn Y và ta giống nhau vì hết thảy là ta truyền thừa xuống mà”
Công Tôn Hư cười nói:
- “Hoàng kim tam đại chân thần, Ba gia truyền cho hậu nhân thiên y vũ hồn, Đông gia truyền phương pháp dùng hợp hồng hoang yêu thú, còn công tôn gia chúng ta, am hiểu nhất chính là Thiên môn võ đạo”
Cơ na khuôn mặt nhở nhắn trắng bệch, trong hồn phủ nói nhỏ:
- “Sách của tộc ta ghi lại, hoàng kim tam chân thần phi thăng đến thiên môn, thượng giới không chịu mở cửa, bọn họ liền xuất thủ công kích thiên môn, mặc dù bị đánh lùi, nhưng Công tôn Hư đánh nức một khe Thiên Môn, nhân cơ hộ đó mang đi một mảnh nhỏ Thiên môn... Trên mảnh nhỏ này có ghi một phần thiên cơ,còn có một bộ phần thiên giới võ học của thần phật sử dụng, chính là Thiên Môn võ đạo”
- “Đến từ Thần phật võ học?”
Trầm côn lập tức điều đông linh khí trong cơ thể,cao giọng nói:
- “Công tôn lão huynh, Ông năm đó đánh vỡ cửa thiên môn, lợi hại, ông hôm nay tới là giết ta chứ? Cũng không có chỗ cho sự hòa hoãn chứ”
- “Trầm Côn,người mười mấy ngày nay, giết hơn ba mươi thành viên thần tộc chúng ta!”
Công tôn hư cười nói
- “Vậy không có chỗ cho sự hòa hoãn sao?”
Trầm côn lui về phía sau mấy bước để cho không sắc hóa thnahf khôi giáp bảo về mình phất tay nói:
-“Hãy tới đi,hoàng kim lão thân tộc lão tổ”
- “Ha hả, tiểu hoa nhi này cũng thật tự tin!”
Công tôn hư từng bước đi về phía Trầm Côn:
- “Có phải vừa mới lên cấp thiên mệnh võ thành không, có phải cảm giác nếu không đánh thắng ta thì có thể có bản lãnh chạy trốn đúng không?”
Lại một lần bị xem thấu tâm tư, Trầm Côn cười gượng
- “Đừng lấy làm lạ là vì sao ta có thể nhìn thấu lòng người, Thiên môn võ đạo chiêu thú nhất chính là Thiên Khuy (Trời dòm), năng lực của trời cao khi dòm xuống thế gian”
Lúc này, Công Tôn Hư đã đi tới gần Trâm Côn khoảng mười bước,
- “Mà thiên đạo võ học chiêu thứ hai là thiên kiếp... Đúng, chính là Lôi vân thiên kiếp thượng giới tru diệt tà ma”
Tay vươn ra không trung, năm ngón nắm chắt lại, một đạo lôi vân ở đỉnh đầu ông ta hình thành
Ầm
Một đạo đỏ tím rền vang phóng xuống, trong khoảnh khắc đã tới đỉnh đầu Trầm Côn
Chấn đối lôi, Chấn cung trong bát quái vốn hành mộc, cho nên Trầm Côn hai tay vừa đảo, tung ta đạo hỏa thanh long chống lại thiên lôi, đồng thời kèm thêm sát mộc thuộc tính trong thất sát
Sát mộc thanh long!
Loại Sát này khiến trên trời dưới đất đều là thanh long mộc thuộc tính, chỉ mới vừa bật hơi, Công Tôn Hư đã nuốt vào bụng, sau đó ở trong Công Tôn Hư xoay quanh cực nhanh
- “Đây là năng lực của huyết sắc anh sơn hà sao”
Công Tôn Hư hơi ngẩn ra, bật cười nói:
- “Không hổi là đệ nhất sát tinh từ cổ chí kim, một chiếu sát mộc, lão phu tự đáy lòng hâm mộ”
Đột nhiên quát lên một tiếng “Vậy lại đây thử một chiêu này, Thiên Trảm”
Một đạo kim quang từ trong thân thể vàng nhạt của ông ta tách ra, nha như chớp trả sát giống như thanh kim sắc đại đao
Chiêu này chính là Quỷ đầu đao trảm sát thần phật trên Trảm Tiên Đài
Trầm Côn không chút hoang mang, Hỏa thanh long đột nhiên biến đổi hóa thành sát kim thanh long, há mồm đem toàn bộ ánh đao nuốt vào bụng
- “Lão huynh” liên tục chặn đứng 2 sát chiêu, Trầm Côn bật cười, “Đem chút bản lĩnh thật ra đi, Ngũ hành thuộc tính, thiên giới thần phật, Địa phủ u minh, Bạch lão huynh nhà ta cái gì cũng có thể giết, ông sẽ không mang từng chiêu ra dò xét chứ, mang bản lãnh thực sự ra đi”
- “Ha hả”Công tôn Hư cười “Người già, tâm tư cũng cẩn thận, Ngươi nói không sai, Bạch khởi không ở đâu không giết, lão phu nên dùng một chiêu mạnh nhất”
Vừa dứt, ông ta đột nhiên cong lưng, hai vai trầm xuống,cả người giống như một cây cũng lớn đang mở
- “Bạch khởi, Kim mộc thủy hỏa thôi, thần phật tiên quỷ, người không chỗ nào không giết, nhưng trong tam giới còn một loại lực lượng không có trong ngũ hành, không thuộc về thần quỷ...loại lực lượng này chính là khắc tinh của Thất Sát, ngươi có muốn biết nó là cái gì không?”