Một sơn động nào đó...
Cổ Giới Phương...
Lâm Thạch và Tô Cầu bị trói chặt, nguyên Lực bị phong ấn nằm thoi thóp trong nhà lao đá. Cổ Âm và Thiên Anh bước tới, Thiên Anh thắc mắc hỏi:
- Cổ Âm, sao chàng không giết bọn chúng luôn mà phải cứu chữa?
- Có lý do a, bắt chúng sau đó chúng ta thu lấy Linh Hồn Chi Nguyên của 2 tên này. Thả chúng đi, cho chúng nằm vùng trong Thạch Khâu Bang. Vừa lúc ta có một bằng hữu bị chúng bắt, có thể vừa cứu hắn vừa diệt luôn cả bọn ô hợp này.
Vô Lượng Cổ Âm bình tĩnh nói ra kế hoạch, tuy nhiên trong lòng cũng có chút chột dạ, đây là cảm giác nói dối vợ hay sao?
- Vậy chúng ta thu Linh Hồn Chi Nguyên trước rồi nói. Thiên Anh bước tới định thi triển bí thuật, cưỡng ép thu lấy Linh Hồn Chi Nguyên của Lâm Thạch, chỉ là bị Cổ Âm ngăn cản.
- Để ta, nàng nghỉ ngơi đi. Nói rồi Cổ Âm lấy ra Cấm Hồn Chúng, ra hiệu cho Thiên Anh lùi lại, đem Linh Lực ngưng tụ thành dùi gõ mạnh vào chuông. Cấm Hồn Chúng đen nhánh bị gõ mạnh, một luồng sóng âm vang vọng hướng về thạch lao đánh tới.
- Linh bảo: Cấm Hồn Chung.
+Đẳng cấp: Tam cấp hạ phẩm (*)
+Công năng: Phát ra sóng âm gây tê liệt Linh Hồn trong thời gian ngắn, khiến đối phương mất đi ý thức tạm thời. Linh Bảo còn có thể khốn trụ, phong ấn, dung hợp và thôn phệ linh hồn Linh Hồn.
+Chú thích: Dung hợp, thôn phệ Linh Hồn càng nhiều, đẳng cấp càng cao, có thể tăng lên phẩm chất Linh Bảo.
Lâm Thạch và Tô Cầu đang hôn mê bỗng nhiên mở mắt, thân thể bỗng chốc cứng lại, hai mắt mê mang vô thần. Cổ Âm ngưng tụ linh lực thành dây, bắt tới một tia màu xám kì dị trong đầu Lâm Thạch, đây chính là Linh Hồn Chi Nguyên của Lâm Thạch này. Sau đó bị hắn để lên trên Cấm Hồn Chung, Linh Hồn Chi Nguyên của Lâm Thạch bỗng tan vào trong. Cổ Âm định quăng dây tới chỗ Tô Cầu, Tiểu Nguyệt mở miệng nhắc nhở.
- Công tử, Linh Hồn Chi Nguyên của hắn đã bị người khác thu lấy.
- Hả, vậy sao? Ta nghĩ ta biết nó ở đâu rồi.
Cổ Âm sững lại, đột nhiên nở nụ cười. Hắn phân ra một tia Linh Hồn, nhờ Linh Lực bao bọc chui vào thân thể Lâm Thạch.
Thượng Đan Điền...
1 tia Linh Hồn Cổ Âm chui vào Huyệt Ấn Đường của Lâm Thạch. Bên trong là một không gian xám to lớn, Linh Hồn Lâm Thạch vẫn còn mê mang giữa không gian. Không gian bên trong cực kì hoang vắng, đôi khi lại thấy vài tia Linh Hồn trôi nổi, hướng về Lĩnh Hồn phía trung tâm. Cạnh bên Linh Hồn Lâm Thạch, một vài sợi xích vô hình cột lấy mấy đoạn khí xám khác. Nếu cảm nhận rõ, có mấy phần giống Linh Lực và Linh Hồn của Tô Cầu. Tiểu Nguyệt bỗng nói:
- Tử Mẫu Xích Hồn Thuật, không ngờ là bí thuật ác độc này.
- Tử Mẫu Xích Hồn Thuật là gì?
Hắn khựng lại, thắc mắc hỏi.
- Tử Mẫu Xích Hồn Thuật là một loại bí thuật độc ác. Nó có thể đem Linh Hồn Chi Nguyên của kẻ khác trói buộc vào linh hồn mình. Khi Mẫu Hồn bị nguy hiểm, tất cả Tử Hồn cũng sẽ lập tức chết đi. Bí thuật này thường được dùng để trói buộc nô lệ,...
- Một bí thuật độc ác!
Hắn cảm thán một câu, sau đó thoát khỏi Huyệt Ấn Đường của Lâm Thạch, trong lòng lại có chút bực bội. Nếu hắn đột phá Linh Đan, linh hồn sản sinh Thần Thức liền tốt rồi, không cần phải tách ra linh hồn đi ra đi vào như thế này a.
Hắn mở ra cửa hàng, mưa được một bình Hồi Thương Đan Nhị Cấp, đút cho mỗi tên một viên rồi đi vào Thiết Mộc Lâu.
Cổ Âm ngồi trong phòng gỗ bên dưới lầu, hắn lấy ra 5 mai Trữ Vật Chỉ, chính là Trữ Vật Chỉ của mấy tên định ám sát hắn cùng một khối đá đen nhánh, chính là Cách Hồn Thạch mà Cổ Âm tranh mua với Lâm Thạch đạt được.
- Tiểu Nguyệt, bên trong đây thật có đồ vật sao?
- Đúng vậy, Tiểu Nguyệt cảm nhận có đồ vật bên trong đó, chỉ là niên đại của nó quá lâu, linh tính đã biến mất rất nhiều nên không ít nên khó xác định được. Nhưng Tiểu Nguyệt đảm bảo rằng nó có hỗ trợ rất lớn cho công tử.
- Được rồi, vậy ta liền làm a.
Cổ Âm khuôn mặt chờ mong, lấy ra Trảm Linh Đao xám đen, tản mát ra khí cơ mạnh mẽ. Hắn truyền Linh Lực của mình vào, giơ đao lên thật cao, nhắm chuẩn xác mà trảm xuống.
Keng...
Tiếng keng chát chúa vang lên, Trảm Linh Đao bị lệch một bên, chỉ có một chút tia lửa và vụn đá bay ra. Cổ Âm lắc lắc đầu, hắn không dám vận quá nhiều lực, nếu không sẽ không có kết quả này a.
Nghĩ nghĩ, hắn thu lại Trảm Linh Đao, lấy ra một thanh kiếm kì lạ, thân dài 4 thước, bản rộng nửa tấc màu đen tuyền, tản ra khí tức hủy diệt mạnh mẽ. Đây chính là Ngũ Cấp Linh Bảo-Tịch Diệt Kiếm. Lúc đầu hắn định đưa nó cho Thiên Anh sử dụng, nhưng nghĩ lại vẫn thôi. Thiên Anh mới là Linh Phủ sơ kì, đưa một thanh kiếm cấp Linh Anh thì chưa kịp giết địch nàng đã hết Linh Lực rồi.
Cổ Âm vận linh lực, chuẩn xác chém vào một góc Cách Hồn Thạch, Cách Hồn Thạch bị chém đi rơi vãi khắp phòng.
Keng...keng keng...keng...keng keng..
Liên tục là những tiếng keng vang lên, từng khối Cách Hồn Thạch bị chém xuống lộ ra một lõi đá nhỏ chừng nắm tay người lớn, màu trắng có điểm đen lạ thường, còn tản ra 1 trận khí tức khiến linh hồn dễ chịu.
- Là Dưỡng Hồn Thạch!
Cổ Âm kinh dị la lên, hai mắt tràn đầy lửa nóng.
- Không, là Tinh Hồn Thổ hoá thạch, à không, là bị khô cứng chứ chưa hoá thạch.
Tiểu Nguyệt lập tức nói, trên mặt hiện rõ vẻ hưng phấn cùng kích động, vì nàng hiểu, thứ ẩn chứa phía trong lớp đất đó mới có giá trị cực lớn.
- Công tử, mau gỡ lớp đất đó ra, nhớ nhẹ nhàng một chút, cả Tinh Hồn Thổ cũng cẩn thận thu lại.
Hắn tuy hiếu kì nhưng vẫn chậm rãi tách từng khối đất trắng ra. Bên trong dần hiện ra một cục đá chừng ngón tay... À không, mà là một hạt giống đen tuyền với 9 đường vân màu tím quỷ dị...
- Hạt giống của Cửu U Hoàn Hồn Thảo.
Tiểu Nguyệt bất giác la lên, khuôn mặt đỏ bừng hưng phấn.
- Tiểu Nguyệt, mau giải thích cho ta đi, Cửu U Hoàn Hồn Thảo là gì?
Cổ Âm gấp rút hỏi tuy trong lòng đã đoán ra được vài phần.
- Công tử, ngài hẳn nghe qua về Tứ Đại Thần Dược của Tiên Ẩn Giới chứ. Đây là 4 loại linh dược có công hiệu cực kì thần kì, trong đó có Thiên Hồn Thảo có công hiệu bồi bổ Linh Hồn cường đại. Ngay cả linh hồn bị khiếm khuyết bảy phần vẫn có thể trị tốt. Trên thượng giới cũng có những loại dược thảo như vậy, và Cửu U Hoàn Hồn Thảo chính là Tiên Dược chữa thương linh hồn cực kì trân quý. Bởi vì tranh một cây Cửu U Hoàn Hồn Thảo mà Cửu Hồn Thánh Tôn và U Minh Giới - Bách Hồn Tôn một trong Tiêu Ảnh Quỷ Tôn cãi nhau tưng bừng một góc vũ trụ......
Như hiểu được mình nói có chút vượt giới hạn, Tiểu Nguyệt lập tức nín bặt trước ánh mắt hiếu kì của Cổ Âm. Nàng lại tiếp lời.
- Công tử không cần hỏi gì nữa, nói chung Cửu U Hoàn Hồn Thảo chính là thiên đại cơ duyên của Công tử. Nó cần sống ở nơi tràn đầy linh hồn, quỷ vật và hấp thu lực lượng linh hồn thì có thể phát triển, đáng tiếc chúng ta hiện không có...
Tiểu Nguyệt kích động nói, nhưng nhớ tới điều kiện sinh trưởng của Cửu U Hoàn Hồn Thảo lại ỉu xìu xuống. Cổ Âm như nghĩ tới cái gì, kích động nói ra:
- Quỷ vật sao, Tiểu Nguyệt, ngươi quên nơi đó rồi sao hả?
- Đúng vậy, một trong Thập Đại Tuyệt Địa, Vạn.....
.........
Bửa nay sang thông tin làm sao mà xoá hết trơn luôn, mắc nhớ lại từ đầu nữa, haizzzzz
Nay chương này ít nha mnmnn