Cổ Âm bước qua cổng thành, thong thả dạo bước trên đường. Hai bên đường, từng gian hàng bày bán vô số đồ vật, nào là khoáng thạch, tài liệu yêu thú, linh dược,.... còn có cả Nguyên Bảo tàn phiến, Bảo Y, trang sức,... đủ mọi loại hình. Đáng tiếc Thiên Anh vẫn còn bế quan tịnh dưỡng, nếu không có thể dẫn nàng ra ngoài chơi a.
Đang dạo trên đường, hắn đột ngột dừng bước, đi thẳng tiến vào một kiến trúc xa hoa lộng lẫy. Trên cổng ra vào đề 3 chữ “Thiên Vận Các” rồng bay phượng múa.
Thiên Vận Các là một tổ chức cực kì mạnh mẽ, bọn họ không tranh sự đời, chỉ lấy buôn bán làm trọng. Nhưng một khi ngươi đụng chạm tới lợi ít của Thiên Vận Các, lúc đó liền khổ không thể tả nổi nha. Bọn họ còn không phân biệt ngươi là chính hay tà, nghe nói Thiên Vận Các còn từng cùng Tà Loạn Cao Nguyên làm giao dịch qua vài lần.
Lúc nhỏ Cổ Âm từng tới Thiên Vận Các ở chi nhánh Dạ Nguyệt Thành vài lần, bởi vậy cũng có chút kiến thức.
Hắn bước qua cổng, một không gian yên tĩnh to lớn hiển hiện. Sân đá rộng trăm trượng, lầu các tinh xảo làm bằng Thiết Mộc cứng rắn, bày ra vô số trận pháp tinh vi.
Lúc bước qua cổng, chính là lúc Cổ Âm xuyên qua trận pháp, vì vậy mà khung cảnh biến hoá lớn đến vậy chứ bên ngoài nhìn vào thì chỉ cảm thấy rất bình thường mà thôi.
Cổ Âm bước vào, xuyên qua đại sảnh đông người, bước vào khu trưng bày. Hắn dạo qua từng cái tủ kính, bên trong bày ra từng kiện trân bảo quý giá. Linh dược, khoáng thạch, yêu đan, tài liệu luyện khí, linh dịch,..... từ Nhất cấp tới Tứ Cấp không thiếu món gì.
Cổ Âm vừa tới, vài phút sau đã đi ra một mỹ phụ, dáng người thành thục, môi đỏ, da trắng như tuyết, khí tức phát ra thình lình là Nguyên Phủ hậu kì, hẳn là một vị chấp sự.
Mỹ phụ đó vừa ra liền nhẹ nhàng mở miệng, giọng nói như chuông bạc khiến lòng người thư thả.
- Thiếp thân Ngọc An Lan là chấp sự Thiên Vận Các- phân đà Bắc Hà Thành, không biết công tử muốn mua gì?
Cổ Âm phát ra khí tức là Linh Phủ sơ kì ẩn đi khí tức Nguyên Giả, vả lại hắn bề ngoài như 18 đôi mươi, hiển nhiên khiến địa vị của hắn trong lòng mỹ phụ cao hơn bình thường.
- Tại hạ Cổ Âm, ta có một nhóm đồ vật muốn bán, không biết quý các có thể cho một cái giá thích hợp.
Nói rồi hắn đưa cho Ngọc An Lan một cái Túi Trữ Vật, bên trong chứa mấy kiện Nguyên Bảo và mấy thứ hắn không dùng. Túi Trữ Vật cũng giống như Trữ Vật Chỉ, chỉ là không gian bên trong không được ổn định, thường được Nguyên, Linh Giả cấp thấp sử dụng.
- Công tử đợi một chút, chúng ta sẽ tiến hành giám định và cho công tử một cái giá thích hợp.
Ngọc An Lan tiếp nhận Trữ Vật Túi, sau đó đưa cho một tên thanh niên gần đó cầm đi. Hắn đáp lời, đồng thời hỏi thăm:
- Được, đúng rồi không biết quý các có bán bí tịch về Trận Pháp và Luyện Đan hay không? Tốt nhất là nguyên bộ từ cơ sở tới Tứ Cấp bí tịch, giá cả không thành vấn đề.
- Có, Cổ công tử chờ một chút, chỗ chúng ta vừa hay có 4 bộ bí tịch như vậy, đều do Luyện Đan Sư, Trận Pháp Sư nổi danh soạn thảo. Trong đó có một bộ Đan Dược Cơ Sở là do Hoàng Tử Hương, là Bát Cấp Luyện Đan Sư của Bách Linh Tháp biên soạn; một cuốn Thiên Trận Yếu Lý do Thiên Văn Tử, là Trận Pháp Sư Cửu Cấp duy nhất của Đông Long Học Viện chỉnh lý.
Ngọc An Lan giới thiệu, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ sùng bái, đặc biệt là khi nói tới Thiên Văn Tử.
Thiên Văn Tử này hắn có biết một chút. Là một trong 3 vị lão tổ của Đông Long Học Viện, Thánh Linh Kì cảnh giới, đồng thời là Ngoại Tháp Trưởng Lão của Bách Linh Tháp. 10 tuổi tu luyện, 20 tuổi là Linh Phủ viên mãn, 100 tuổi đã là Huyền Linh sơ kì, 360 tuổi là Thiên Linh viên mãn, năm 446 tuổi là Thánh Linh sơ kì.
Bề ngoài là một nam tử phong trần tuấn lãng, chiến lực siêu quần, trận pháp siêu tuyệt, Thiên Văn Tử là người tình trong mộng của bao thiếu nữ. Tuy nhiên lúc trẻ người này từng yêu một nữ nhân, nữ nhân này sau đó hi sinh thân mình cứu Thiên Văn Tử khỏi Tà Tu. Từ đó Thiên Văn Tử đau khổ, rồi điên cuồng tu luyện để trả thù.
Năm hắn là Thiên Linh viên mãn từng một mình xông lên Tà Loạn Cao Nguyên diệt sát một Bát Cấp tà tông, nhưng bị một điện chủ của Tà Thần Điện cuốn lấy. Cả hai đấu với nhau mấy ngày đêm, cuối cùng lấy hoà làm kết quả, nhờ trận chiến đó mà Thiên Văn Tử vang danh thiên hạ.
Kết thúc hồi ức, hắn không lưỡng lự đáp:
- Vậy lấy cho ta hai bộ bí tịch đó đi. Chờ đã, đợi ta ghi một số tài liệu rồi Ngọc chấp sự lấy giúp ta.
- Được, thiếp thân cho người đi lấy. Mời Cổ công tử vòng phòng tiếp khách lại nói.
Ngọc An Lan đáp lời rồi dẫn hắn vào một căn phòng xa hoa. Cổ Âm ngồi xuống, lấy ra một mai thẻ ngọc trống không rồi vận chuyển linh lực, khắc lên một loạt ấn ký, đây đều là nhờ lượng kiến thức phong phú của Tiểu Nguyệt truyền cho, nếu không hắn cũng chưa biết được. Sau xem kĩ lại thì đưa cho Ngọc An Lan.
Ngọc An Lan ngồi một bên chăm chú xem, chỉ là trong lòng vô cùng kinh ngạc, không ngờ một thanh niên trẻ tuổi như thế này, là một Linh Giả đạt tới Ngưng Linh sơ kì lại là một Trận Pháp Sư hoặc Luyện Đan Sư a.
Luyện Đan bí tịch tất nhiên là cho Thiên Anh, nàng từng là Luyện Đan học đồ, hắn đương nhiên sẽ bồi dưỡng nàng, còn Trận Pháp bí tịch chính là mua cho hắn nghiên cứu.
Kiếp trước, Trần Duy Đan hắn rất đam mê truyện tiên hiệp, cũng đọc rất nhiều bộ nhân vật chính là Trận Pháp Sư bởi vậy Duy Đan cực kì yêu thích.
Kiếp này, xuyên không vào thế giới tu tiên tự nhiên phải nắm bắt cơ hội thực hiện ước mơ.
.........
- Cổ công tử, tất cả tài liệu trong túi trữ vật được giám định sư của chúng ta định giá 26.780 Nguyên Thạch, lấy giá 26.800, có thể quy ra 12.300 Linh Thạch. Hai bộ bí tịch cùng số tài liệu trong ngọc bài tổng giá là 21.267 Nguyên Thạch, bỏ đi phần lẻ còn 21.200 Nguyên Thạch. Khấu trừ đi công tử còn 5.600 Nguyên Thạch hoặc 2.600 Linh Thạch, không biết công tử muốn chọn cái nào.
- Quy ra Linh Thạch đi, Nguyên Thạch ta vẫn còn đủ dùng. À đúng rồi, có thể quy ra Trung Phẩm Linh Thạch hay không?
Cổ Âm không chút do dự nói, Nguyên Thạch thì cực kì dễ tìm, tuy nhiên Linh Thạch lại khó kiếm. Hắn quy đổi ra Trung Phẩm Linh Thạch vừa lúc có thể tăng lên nồng độ Linh Khí trong Cổ Giới Phương.
- Tất nhiên là được, đây là đồ vật của công tử. Còn đây là thẻ tiêu phí, Công Tử xin giữ lấy, nếu có giao dịch gì với bổn các thì có thể đưa thẻ này ra, có thể hưởng được nhất định ưu đãi.
Ngọc An Lan mỉm cười, lấy ra một cái Trữ Vật Chỉ và một cái thẻ màu bạc, một góc có 3 gạch màu vàng, một mặt có 2 chữ Thiên Vận phi long phượng vũ, rồi giải thích kĩ càng.
Hắn thầm gật đầu thu lấy, đây xem như một thủ đoạn giữ khách và thu hút khách.
.......
3 ngày sau.....
Đêm tối......
- A, thoải mái a.
Cổ Âm đứng trong phòng tắm kì cọ thân thể, hơi nước nóng tràn ra khắp phòng ngủ, bên trong còn ẩn chứa một cỗ hương thơm dược liệu thoang thoảng.
- Đúng là không có gì thoải mái bằng tắm nước nóng, nhân sinh khoái hoạt, đơn giản chỉ có vậy.
Cổ Âm thoải mái kì cọ thân thể, bụi bặm và mồ hôi bị tẩy sạch, ngay cả mỏi mệt cũng bị xua tan. Chỉ là Tiểu Nguyệt chập chờn giữa hư không, lộ ra bộ mặt cổ quái. Công tử, ngươi là nam tử hán vậy mà lại thích tắm nước nóng như phụ nữ hay sao?
Hắn tắm xong, kì cọ thân thể, thay một bộ bạch sắc trường bào Bảo Y mới mua được rồi bước vào Cổ Giới Phương.
Bên trong, không gian hình lập phương với màu trắng đơn điệu biến mất, thay vào đó là một không gian như bên ngoài thế giới thường. Bầu trời màu trắng, mặt đất rộng mọc một thảm cỏ xanh ngắt, lối đi đá màu trắng được sắp xếp thẳng hàng, Linh Khí, Nguyên Khí cũng nồng đậm dị thường, đây là do Cổ Âm đem một đống lớn Nguyên Thạch và Linh Thạch phân giải, cho Cổ Giới Phương hấp thu. Trung tâm có một gò đất hơi cao, chiếm gần 1 mẫu (666.6 m2), tồn tại một lầu các Thiết Mộc, tản ra khí cơ, không ngờ là một kiện Nhị Cấp Nguyên Bảo Kiến Trúc hiếm thấy.
Đây toàn bộ là công lao của cả phu thê hắn buổi chiều hôm nay. Ở Thiên Vận Các, ngoài mua một nhóm lớn vật liệu luyện đan, bày trận hắn còn mua kha khá thứ khác, trang trí cho Cổ Giới Phương. Đất thì do hắn lấy từ Dạ Nguyệt Sâm Lâm vùng rìa từ trước, cỏ cây thì nhờ vào sinh cơ dạt dào của Sinh Dương Thánh Mộc thúc đẩy.
Thiết Mộc Lâu cũng từ Thiên Vận Các mua sắm. Ngoài ra còn có một nhóm lớn Nhất Cấp Điền Thổ, dùng để làm đất trồng linh dược, thành lập một khu Dược Điền nhỏ nằm ở phía bên phải Thiết Mộc Lâu.
Hắn bước vào lầu các, đi lên tầng 2, Thiên Anh ngồi trên giường lớn lật xem một cuốn điển tịch cực dày, bên cạnh còn tán loạn ba bốn cuốn sách và ngọc giản.
- Nàng nhớ phải chú ý sức khoẻ, khi nào mệt quá thì dừng lại, cũng nên chú ý tới việc tu luyện nữa.
Hắn ân cần bước tới, xếp lại mấy bản bí tịch gọn gàng rồi nựng má Thiên Anh. Thiên Anh quay sang nũng nịu, khoe khoang nói.
- Ai kêu chàng mua thứ này về làm chi rồi giờ lại trách thiếp. Đúng rồi, bây giờ thiếp có thể nếm thử luyện chế Khí Nguyên Đan rồi đó, huynh thấy muội giỏi không.
Cổ Âm nghe xong chỉ có câm nín, chỉ có thể cảm thán Thông Linh Thánh Thể thần kì.
- Công tử cũng không cần biểu hiện như vậy, công tử đã thông qua Thiên Địa Giao Hoà, chiếm được một chút thiên phú của nàng còn gì. Vả lại công tử là chủ nhân của Vũ Trụ Hệ Thống, không cần phải cảm thán như vậy a.
Tiểu Nguyệt chập chờn bay trước mặt hắn, không ngừng an ủi Cổ Âm. Đúng vậy, sau khi thông qua Thiên Địa Giao Hoà, hắn không ngờ thừa hưởng được một chút thiên phú của Thiên Anh, bởi vậy bây giờ lĩnh hội công pháp, bí thuật,... cũng càng thuận lợi. Và hơn nữa, khi hắn ở gần Thiên Anh, tốc độ lĩnh ngộ còn được đề cao. Thần kì như vậy mà Tiểu Nguyệt còn nói đó chỉ là chưa thức tỉnh hoàn toàn thể chất, nếu nàng mà thức tỉnh hoàn toàn thì càng khủng bố hơn nữa.
- Được rồi, đến đây, ta giúp nàng “trị mệt mỏi” a.
- Chàng đó, lúc nào cũng nghĩ tới, không ngờ lúc đầu ta lại muốn trao thân cho chàng làm gì nữa.
Thiên Anh khép lại bí tịch, tuy trên miệng hờn dỗi nhưng hai tay thuần thục cởi đi y phục. Sau đó tiếng rên rỉ, sướng khoái vang lên khắp không gian Cổ Giới Phương.....