Vũ trụ Thiên Kiếm.
Trong hư không tràn đầy vết nứt.
Một giây trước còn có thể nhìn thấy tinh cầu, một giây sau nói không chừng sẽ bị hố đen nuốt chửng.
Sinh mạng trên tinh cầu lại gào thét lớn tiếng kêu cứu, nhưng mọi người đều khó bảo vệ thân của mình, ai sẽ đi cứu bọn họ được chứ?
Không gian Thiên Mệnh.
Bốn Chí Tôn lớn và Sở Thiên Phách lộ vẻ mặt nghiêm trọng nhìn bốn nam tử đối diện, đây chính là ba Kiếm Tôn lớn, còn có đại diện Thiên Đạo của vũ trụ Thiên Kiếm.
Đại Kiếm Tôn lộ vẻ mặt giận dữ nói:
- Các người là một đám tiểu nhân bỉ ổi, rõ ràng nói là hợp nhất hai vũ trụ lớn, nhưng không ngờ các người lại dày vò Thiên Đạo, khiến cho không biết bao nhiêu sinh mạng trong vũ trụ bị diệt vong.
Cực Quang Minh Thần vội vàng giải thích nói:
- Các thí chủ đừng nên kích động, thí chủ cũng đã nhìn thấy Vương Hạo bị ý thức vũ trụ mang đi, trong đó chắc chắn có hiểu lầm gì đó.
Nhị Kiếm Tôn lạnh lùng nói:
- Không có hiểu lầm gì cả, hiện tại quy tắc của vũ trụ Thiên Kiếm bị chuyển động, không biết bao nhiêu sinh mạng đã chết, đây nhất định có người ra tay với Thiên Đạo rồi, nếu như các người không nói chữ tín trước, vậy thì đừng trách chúng tôi, cùng lắm mọi người cùng tiêu.
Hỗn Độn Thiên Thần kêu dừng.
- Chờ đã! Hay là lão nạp trở về xem trước, nếu chẳng may thật sự là hiểu lầm, đối với mọi người đều không tốt có phải hay không?
Ngay lúc này, tiếng cười của Vương Hạo vang lên.
- Hiểu lầm cái gì, trực tiếp đánh hắn đi, hôm nay chúng ta sẽ muốn nói cho cả vũ trụ Đa Nguyên biết, kẻ nào xâm phạm tới vũ trụ Bàn Cổ của tôi, nhất định phải tiêu diệt!
Trong nháy mắt, năm người bốn Chí Tôn lớn, Sở Thiên Phách lộ ra vẻ mặt tối tăm, ai có thể nói cho họ biết, vì sao tên khốn này lại xuất hiện ở đây?
Còn nói xâm phạm vũ trụ Bàn Cổ của tôi, nhất định phải tiêu diệt!
Khẩu hiệu này cũng quá vang dội rồi, nhưng dường như tất cả đều là do tên khốn này khiêu khích trước thì phải?
Khi mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Tổ Long lắc lư thân hình khổng lồ từ trong hư không lao tới, còn Vương Hạo để mông trần đứng trên đầu Tổ Long, dáng vẻ ngả ngớn lưu manh đó thật khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Bốn Chí Tôn lớn và Sở Thiên Phách cảm thấy đau đầu, bọn họ lúc này mới phát hiện ra thằng nhóc này càng ngày càng không biết xấu hổ, không ngờ ra khỏi nhà còn không mặc quần áo, chẳng lẽ muốn khoe khoang một chút vốn liếng của hắn hùng hậu tới mức nào hay sao?
Vương Hạo nhìn ngang nhìn dọc, không nhịn được hỏi:
- Tiểu Bạch, địa bảo thiên tài siêu cấp cậu nói đang ở đâu vậy?
Tiểu Bạch híp mắt lại cảm nhận một chút, sau đó gãi gãi đầu nói:
- Hình như lại không thấy nữa rồi, chẳng lẽ đã bị thu rồi sao?
Vương Hạo bóp nắm đấm.
- Nếu như người ta không cho, vậy chúng ta tự đi tìm thôi.
Cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch gật gật, sau đó lấy đồ chơi ra bắt đầu dày vò.
Đại Kiếm Tôn nghiêm khắc kêu lên:
- Ý thức vũ trụ, mau chóng bắt lấy Vương Hạo, chỉ cần bắt được hắn, vậy còn được cứu vũ trụ Thiên Kiếm.
Nhị Kiếm Tôn vội vàng nói:
- Không sai, chỉ cần bắt được Vương Hạo, vũ trụ Bàn Cổ nhất định sẽ thỏa hiệp, sau đó chúng ta lại đi nương nhờ đại liên minh vũ trụ hòa bình, như vậy chúng ta sẽ an toàn thôi.
Tam Kiếm Tôn ngẩng đầu lên trời cười lớn nói:
- Không ngờ thằng khờ này lại chủ động dâng đến cửa, thật sự là phản kích không cho đường lui!
Ngay lúc này, trong đầu Vương Hạo vang lên tiếng của hệ thống:
- Ding dong, chúc mừng ký chủ dày vò Thiên Đạo đến mức tự sát, tổng cộng giành được mười lăm triệu điểm vũ trụ.
- Ầm ầm ầm…
Hệ thống vừa mới dứt lời, từng âm thanh ầm ầm vang lên, chỉ nhìn thấy mảnh vỡ trong hư không bắt đầu rơi xuống từng miếng.
Vương Hạo lộ ra sắc mặt tối đen, con thỏ này thật sự quá bạo lực, mới vài phút thì đã ép cho người ta tự sát rồi.
Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt vô tội ngẩng đầu nhìn trời, sau đó ném bỏ đồ chơi vỡ nát trong tay, hình như đang nói với mọi người, đồ chơi này không phải là do nó làm hỏng, nó là một con thỏ bảo bảo ngoan ngoãn.
- Ầm ầm ầm…
Ngay lúc này, trong hư không vang lên một tiếng sấm kinh hãi, chỉ thấy một bàn tay khổng lồ hung hăng vỗ lên Vương Hạo.
- Ông tưởng bắt ông dễ như vậy sao?
Vương Hạo bĩu môi, một tia kiếm ý cuồn cuộn như biển từ trong cơ thể bạo phát ra, tiếng kiếm chói tai vang lên khắp không gian Thiên Mệnh, khiến người ta cảm thấy đau tai.
Sắc mặt của ba Kiếm Tôn lớn biến đổi, chỉ thấy trường kiếm trong tay bọn họ lại vô cớ run nhẹ lên, sau đó tự động bay ra khỏi vỏ, giống như bị lực lượng vô hình kéo ra, bắn mạnh đến chỗ Vương Hạo.
Sau đó, trường kiếm của ba Kiếm Tôn lớn dừng lại ở trước người Vương Hạo, giống như thần tử trong thế tục tham kiến Hoàng đế vậy, tiếng kiếm ngâng càng lúc càng nhanh.
- Đây là Vạn Kiếm Triều Tông!
Tất cả mọi người đều híp mắt lại, không nhịn được kêu lên.
Phải biết rằng kiếm ý chia ra thành nhiều laoij, kiếm ý lớn mạnh có thể khiến cho vạn kiếm thần phục, kiếm ý yếu kém chỉ có thể gia tăng một chút chiến lực, chênh lệch tuyệt đối không phải nhỏ.
Hiện tại kiếm ý Vương Hạo sử dụng tuyệt đối là Đế vương trong kiếm ý, tồn tại có thể khiến vạn kiếm thần phục.
- A…
Vương Hạo quát lớn một tiếng, tu vi từ Vũ Thần cấp ba tăng mạnh lên cảnh giới Tôn Thần cấp ba, một tiếng kiếm ngân du dương vang lên trong không trung, kiếm ý cường đại mang theo thiên uy vô thượng đâm vào bàn tay khổng lồ.
Đồng thời, trường kiếm của ba Kiếm Tôn lớn cũng bạo phát ra ba đường ánh sáng màu vàng, đi theo kiếm ý của Vương Hạo.
- Ầm ầm ầm…
Một giây sau, hai bên va chạm vào nhau, tiếng ầm ầm cực lớn vang khắp thiên địa, hư không hoàn toàn không chống đỡ được, lập tức vỡ vụn ra.
Ngay lúc này, một đường ánh sáng màu xanh chói mắt xuất hiện.
Tất cả mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy trong hư không đột nhiên có thêm một cái cây, bên trên có một quả màu xanh chói mắt, phát tán ra mùi hương vô cùng hấp dẫn.
Mắt của Vương Hạo sáng lên, vội hỏi hệ thống xem đó là loại quả gì.
Hệ thống đáp:
- Đây là Bất Diệt Hồn Quả, sau khi ăn vào linh hồn có thể thoát khỏi cơ thể để thăng hoa, trở thành tồn tại bất tử bất diệt, trừ phi dùng quy tắc của vũ trụ Địa cấp trở lên công kích, bằng không sẽ không ai giết được.
Vương Hạo rất thất vọng, linh hồn rời khỏi cơ thể, cho dù có thể bất tử bất diệt lại có ý nghĩa gì chứ? Hắn không muốn dùng linh hồn đi làm chuyện xấu hổ.
- Ầm ầm ầm…
Ngay lúc này, lại một âm thanh ầm ầm vang lên, chỉ thấy trong hư không bị đánh nát, trong nháy mắt có một người mặc áo bào đen đi ra.
- Ha ha, thật sự là ông trời phù hộ, vừa có được Phật Môn Thiện Quả, ở đây lại có được Bất Diệt Hồn Quả, lần này Tưởng thiếu gia Tưởng Văn Đào nhất định sẽ cho phần thưởng không nhỏ.
Người mặc áo bào đen cười lớn một tiếng, tiến lên trước muốn hái Bất Diệt Hồn Quả.
- Thì ra anh chính là người đã cướp Phật Môn Thiện Quả của tôi, nộp mạng đây!
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, từ trên đầu của Tổ Long bay về phía người mặc áo bào đen.
- Ao…
Tổ Long gào lớn một tiếng, hóa thành Kiếm Chúa Tể vững vàng rơi vào trong tay của Vương Hạo.
- Một nhóc con khởi truyền thừa động Chí Tôn mới đạt tới cảnh giới Thần Vị, không ngờ cũng muốn cướp đoạt Bất Diệt Hồn Quả với tôi sao? Thật sự không biết tự lượng sức!
Người mặc áo bào màu đen bĩu môi, phất tay ném một viên năng lượng màu đen về phía Vương Hạo.
- Hừ!
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, Kiếm Chúa Tể trong tay lấy tư thế cầu vòng phá bầu trời nghênh đón.
- Ầm ầm ầm…
Sau khi hai bên va chạm vào nhau, tiếng ầm ầm cực lớn vang lên khắp hư không.
- Làm sao có thể như vậy được!
Sắc mặt của người mặc áo bào đen thay đổi, hắn cảm nhận được một uy hiếp tử vong mãnh liệt từ trên người Vương Hạo.
Không kịp suy nghĩ xem đây rốt cuộc là yêu quái phương nào, người mặc áo bào đen cầm lấy Bất Diệt Hồn Quả liền bỏ chạy.
- Chạy đi đâu!
Vương Hạo kêu lớn một tiếng, mông trần chạy đi.
Ngay thời điểm Vương Hạo và người mặc áo bào đen rời khỏi, Sở Thiên Phách đã nhận cơ hội người ta không đề phòng, lấy được tinh thạch pháp tắc ném vào vũ trụ Bàn Cổ…