Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 246: Chương 246: Có thể động thủ, tuyệt đối không động não




Thú Vương thành, một gian hàng rượu lớn.

Ngưu Khí trực tiếp mang nụ cười thật thà, đón từng tên một Ngưu Đầu nhân, mà những Ngưu Đầu nhân đó cũng đua nhau tiến lên chúc mừng.

- Ngưu Khí, chúc mừng a!

- Lần này là ai làm vua thế?

- Một cậu nhóc tên là Ngưu Ma Vương.

- Ngưu Ma Vương? Tên này rất tốt, vừa nhìn chính là Vương mệnh.

- Cũng không phải, nghe nói vị Ngưu Ma Vương này từ nhỏ bị loài người bắt đi, cuối cùng dựa vào lực ý chí kinh người chạy trở về.

- Đâu chỉ thế thôi a! Nghe nói vị Ngưu Ma Vương kinh người đó còn bị loài người thay đổi khuôn mặt, biến thành tiểu bạch kiểm của nhân loại.

- A nha, thật là rất đáng thương, đây không phải là hủy khuôn mặt sao!?

- Cũng không phải, anh nhìn hắn hiện tại đang một mình uống rượu giải sầu kia.

- Cái này gọi là trải qua ma luyện, xem ra Ngưu Đầu nhân tộc chúng ta cuối cùng nghênh đón một vị vương giả trời sinh rồi.

- Đúng, đúng, đúng, vương giả trời sinh!

- ......

Lúc này, Vương Hạo ngồi ở trong tửu điếm gương mặt buồn bực. Hắn thành tâm không nghĩ tới, cái Vương vị của Ngưu Đầu nhân không ngờ có được một cách nhẹ nhõm như thế.

Càng làm cho hắn không nghĩ tới là, sau khi hắn thành Ngưu Vương chân chính, Ngưu Khí không ngờ lại xếp đặt yến hội, mời mọc các vị tiền bối của Ngưu Đầu nhân, cũng chính là những thứ Ngưu Đầu nhân có tu vi Võ vương kia đến chúc mừng.

Thế nhưng tửu yến này cũng không phải vì hắn làm tới ngôi vị vua mà chuẩn bị, mà là Ngưu Khí chúc mừng bản thân mình từ nhiệm chức vua của Ngưu Đầu nhân mà đặc biệt chuẩn bị ra, sự buồn bực trong đó ai có thể hiểu chứ?

Đồng thời, Vương Hạo cũng biết tại sao từng tên Ngưu Đầu nhân đều không muốn làm ngôi vua đó.

Theo Ngưu Khí nói, Vương của Ngưu Đầu nhân là người lãnh đạo tối cao của Man Ngưu thành, hắn không cần tu vi cường đại, nhưng cần phải quản lý việc ăn uống ngủ nghỉ của 1 triệu Ngưu Đầu.

Mà Ngưu Đầu nhân trời sanh đầu óc không quá sâu, đây không chỉ không kiếm được tiền, còn phải bị những Bán Thú nhân khác tính kế. Ngay cả Ngưu Khí là vị Vương của Ngưu Đầu nhân này cũng cần tự mình đi ra làm hộ vệ kiếm tiền, có thể thấy được Ngưu Đầu nhân tộc thật sự rất thảm.

Chỉ có điều Vương Hạo lại cảm giác, vấn đề thức ăn chỉ có thể coi là một phần, phải biết Ngưu Đầu nhân cho dù nhân khẩu nhiều hơn nữa, nhưng mà Ngưu Đầu nhân thành niên lại chiếm cứ một phần rất lớn.

Mà lấy tính cách chịu khổ nhọc của Ngưu Đầu nhân, cho dù kiếm được tiền không nhiều lắm, nhưng lăn lộn kiếm cái ấm no vẫn không thành vấn đề.

Nguyên nhân duy nhất khiến cho Ngưu Đầu nhân không muốn làm vua, hẳn là bọn họ cũng đều biết bản thân mình không có đầu óc, lo lắng bị những Bán Thú nhân khác lừa, sau đó dẫn theo toàn tộc chịu tội. Cho dù cuối cùng tộc nhân không trách hắn, nhưng sự tự trách đó cũng đủ để hành hạ thống khổ Ngưu Đầu nhân vốn đơn giản chất phác.

Cho nên cái này cũng đưa đến, mỗi một Ngưu Đầu nhân đều sợ hãi khi làm vua.

Mà theo Ngưu Khí nói, cái Vương vị của hắn là hắn niên thiếu không hiểu chuyện, bị Vương của Ngưu Đầu nhân đời trước làm lễ vật đưa cho hắn.

- Ai, thế gian lại còn có loại chủng tộc kỳ quái này, thật là vũ trụ to lớn, không thiếu cái lạ a!

Vương Hạo thở dài, vốn tưởng rằng có thể kéo Ngưu Đầu nhân đi làm một vố lớn, kết quả lại trở thành vú em cho 1 triệu Ngưu Đầu nhân, thật là bị gài bẫy a!

- Chúc mừng, Ngưu Ma Vương thành Vương của Ngưu Đầu nhân của chúng ta.

Một vị Võ vương Ngưu Đầu nhân giơ ly rượu lên mời Vương Hạo.

Nghe vậy, tất cả Ngưu Đầu nhân tại chỗ đều đứng dậy rào rào, mời rượu Vương Hạo.

Vương Hạo bưng ly rượu lên, vẻ mặt thành thật hỏi:

- Ta chỉ muốn hỏi một câu, sau khi ta trở thành Vương, có thể nói một không nói hai không?

- Có thể!

Ngưu Đầu nhân ở đây không chần chờ, như đinh chém sắt cho Vương Hạo đáp án.

Vương Hạo hài lòng gật đầu, sau đó lại hỏi:

- Vậy tôi bảo các vị đi tấn công Hổ tộc, tấn công Sư tộc, có dám không?

- Dám!

Ngưu Đầu nhân ở đây vẫn không chần chờ, nói cho Vương Hạo đáp án.

Vương Hạo có chút bất ngờ, những Ngưu Đầu nhân này không ngờ đáp ứng sảng khoái như thế ư?

Ngưu Khí gương mặt nghiêm túc nói:

- Anh đã là vua của chúng tôi, lời của anh chính là vương lệnh, bất kỳ một người Ngưu Đầu nhân nào đều nghe theo, cho dù là phía trước núi đao biển lửa, chúng tôi cũng sẽ dũng cảm tiến tới. Chúng tôi cùng tin vị vua của chúng tôi nhất định có tính toán của ông ta.

Vương Hạo đảo cặp mắt trắng dã, lời nói này là rất nâng cao tinh thần, rất làm cho người ta cảm động. Thế nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, bọn người kia nhất định là ôm tư tưởng có thể động thủ, tuyệt đối không động não chứ gì!?

- Tốt, nếu các vị đều đã nói thế, vậy tôi bảo đảm dẫn mọi người phát tài, khiến cho mọi người làm trâu cưng vui vẻ lăn lộn nơi đất bùn thơm phứt.

Vương Hạo uống cạn một hơi hết rượu trong ly.

- Tốt, tốt, tốt!

Các vị Ngưu Đầu nhân cũng đều hào sảng uống cạn rượu, sau đó không có người nào ở đó chú ý tới Vương Hạo, bắt đầu vùi đầu ăn cơm.

Ngưu Khí lôi kéo Vương Hạo, tò mò hỏi:

- Tại sao sau khi phát tài, phải làm ngưu bảo bảo nhào lộn chứ?

Vương Hạo liếc Ngưu Khí một cái:

- Cút đi!

- Đây là ý gì!?

Ngưu Khí gãi gãi cái ót.

- Ý là, bảo các ngươi xa rời ta xa một chút.

Vương Hạo đảo cặp mắt trắng dã. Hắn cảm giác nếu ở lại cùng đám trâu ngốc ngếch kia, thì hắn là cái tên trùm phản diện này, thế nào cũng phải bị thiếu niên buồn lo củi gạo dầu muối mà thành đầu bạc mất.

Cho nên chờ sau khi kim cốt của hắn được xây xong, nhất định phải cách xa những tên trâu ngu này mới được.

- Ha!

Ngưu Khí gật đầu, sau đó bưng lên chén đĩa đi tới một bên, ngồi chồm hổm dưới đất bắt đầu ăn uống.

Mí mắt Vương Hạo run lên, thực tế không có cách nào dùng lời nói mà hình dung được nội tâm của mình.

.. . . .

Thú Vương tinh, trong một cánh rừng rậm.

Đám người Thu Lôi ngồi vây quanh trước hài cốt của Hắc Long hào. Linh Linh đang sửa vội vàng, nhưng bởi vì bị hao tổn diện tích quá lớn, căn bản không thể nào sửa, chỉ có thể tháo ra chút ít linh kiện hữu dụng.

Phì phì...

Một đạo âm thanh xé gió lên, mọi người tại đây thoáng một cái đề phòng.

Sau khi nhìn thấy người đến là Bách Biến, mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Bách Biến, như thế nào? Tìm được Vương Hạo chưa?

Thu Lôi luôn miệng hỏi.

Bách Biến gật đầu, sau đó cười khổ đáp:

- Tìm được Vương Hạo rồi, nhưng hắn hiện tại đang ở Thú Vương thành.

- Thú Vương thành!

Sắc mặt mọi người bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

Thu Lôi sắc mặt nghiêm túc hỏi:

- Hắn đã bị bắt sao? Xem ra chúng ta cần có kế hoạch, làm thế nào cứu người ra.

Bách Biến lắc đầu, vẫn như cũ cười khổ nói:

- Vương Hạo cũng không phải là bị bắt vào Thú Vương thành đâu. Hắn là tự mình nghênh ngang đi tới đó, đồng thời hắn hiện tại đã hòa nhập biến thành kẻ hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của các người.

- Nghênh ngang đi tới!?

Lăng Tiêu sửng sốt tại nguyên chỗ. Hắn nghĩ không thông, những Bán Thú nhân kia làm sao cho nhân loại nghênh ngang đến gần Thú Vương thành chứ!?

- Biến thành kẻ vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng ta!?

Hạ Vi Vi ngẹo cái đầu nhỏ bé suy nghĩ một chút, cái này rốt cuộc tốt như vậy sao!?

- Không phải là Vương Hạo biến thành Bán Thú nhân chứ!?

Nhạc Huyên suy nghĩ một chút, có vẻ như chiêu kỹ năng biến thân đó của Vương Hạo đích xác rất lợi hại, biến thành Bán Thú nhân cũng không phải là không thể được.

Bách Biến gật đầu, lại lắc đầu:

- Hắn là biến thành Bán Thú nhân rồi, nhưng chỉ biến đổi ra một đôi sừng trâu nhỏ, những chỗ khác một chút cũng không có, tự xưng là Ngưu Đầu nhân. Thế nhưng những thứ Ngưu Đầu nhân kia không ngờ lại không hoài nghi hắn, còn để hắn làm vua, hay nói cách khác, hiện tại Vương Hạo thống lĩnh trăm vạn Ngưu Đầu nhân.

Lời vừa nói ra, mọi người tại đây ngẩn người, trong đầu trống rỗng, cái này xác định không đùa giỡn chứ!?

Bọn họ đến Thú Vương tinh ngay cả mười hai tiếng cũng chưa tới, nhưng Vương Hạo không chỉ có đã lẫn vào nội bộ của Bán Thú nhân, lại có thể quang minh chính đại đi lại ở Thú Vương tinh. Hơn nữa là trở thành vua của một tộc, truyện cổ tích này cũng không dám viết như vậy a!

Tuy nhiên, với sự thấu hiểu của bọn họ với Vương Hạo, trong tay đã có được trăm vạn Ngưu Đầu nhân, đoán chừng Thú Vương tinh này cách đại loạn cũng không xa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.