Hô hô...
Vương Hạo kéo cự kiếm, thở hổn hển, cánh tay run lên, ngực rất khó chịu.
Dù Vương Hạo có thần lực trời sinh. Nhưng Đinh Hạo Kiệt lại là Võ Sư, có thể sử dụng ám kình công kích. Sau mấy lần va chạm, khí huyết trong người Vương Hạo bị chấn động quay cuồng, căn bản không thể chèo chống được bao lâu.
- Mày đúng là quái thai.
Đinh Hạo Kiệt kinh ngạc nhìn Vương Hạo. Gã quả thật không thể tin những gì mình đã nhìn thấy. Sức lực của Vương Hạo thì không nói làm gì. Nhưng tốc độ còn nhanh hơn gã, càng chết người chính là đối phương đã lĩnh ngộ được bộ pháp Đăng Phong Tạo Cực, có thể tránh né công kích của gã rất nhẹ nhàng.
Điều khiến Đinh Hạo Kiệt không thể tiếp thu, chính là tu vi của đối phương còn thấp hơn gã, mà còn cách một cảnh giới lớn.
- Mày mới là quái thai, cả nhà mày đều là quái thai.
Vương Hạo trợn mắt nhìn Đinh Hạo Kiệt, đồng thời hỏi hệ thống, có công pháp cự kiếm hay không.
- Chủ nhân muốn sử dụng vũ khí, thì trước tiên ngài phải học được cách sử dụng nó. Hệ thống đề nghị chủ nhân học tập cự kiếm tinh thông.
- Cự kiếm tinh thông!
Vương Hạo sững sờ.
- Đó là thứ gì, có thể hối đoái không?
- Reng reng, chúc mừng ngài đã hối đoái cự kiếm tinh thông, tiêu phí 50000 điểm, còn thừa 114699 điểm.
- Năm mươi nghìn!
Vương Hạo rất đau lòng.
Đồng thời, trong đầu Vương Hạo cũng xuất hiện một bóng người đang múa cự kiếm. Năm tinh túy là đâm, chém, bổ, chặt, cản đều in sâu trong đầu.
- Reng reng, chúc mừng chủ nhân đã lĩnh ngộ cự kiếm tinh thông Dung Hội Quán Thông.
Vương Hạo hít thở sâu, nhấc kiếm xông về phía Đinh Hạo Kiệt. Hắn nâng lên cự kiếm, rồi chém thẳng. Một kiếm đơn giản, lưu loát, phát huy chữ chặt vô cùng tinh túy.
- Cái gì!
Đinh Hạo Kiệt trừng to mắt nhìn Vương hạo. Một kiếm này chắc chắn là ý cảnh Dung Hội Quán Thông.
Hồi nãy, Vương Hạo chính là người mới học dùng cự kiếm, chỉ biết chém loạn, căn bản không biết dùng cự kiếm như thế nào. Nhưng bỗng nhiên hắn lại biết dùng, hơn nữa còn dùng ra chữ chặt Dung Hội Quan Thông.
Lúc này, không chỉ Đinh Hạo Kiệt không tin nổi, mà ngay cả người xem trực tiếp cũng không tin nổi. Vì sao Vương Hạo lại thay đổi nhanh như vậy.
Chẳng lẽ trước đây Vương Hạo đã lĩnh ngộ cự kiếm Dung Hội Quán Thông, vì muốn Đinh Hạo Kiệt không đề phòng nên bây giờ mới dùng.
Tô Mộc nhìn Vương Hạo trong video, toàn thân run rẩy. Thằng bé này càng ngày càng nằm ngoài dự đoán của ông. Nó không chỉ lĩnh ngộ được bộ pháp Đăng Phong Tạo Cực, mà lĩnh ngộ được áo nghĩa cơ cở Dung Hội Quán Thông của cự kiếm.
Ngoài ra, Vương Hạo còn có sức lực, tốc độ và năng lực nhận biết rất kinh khủng, khiến ông mừng rỡ như điên, phải biết rằng người khác chỉ cần có một loại năng lực, thì đã là thiên tài được muôn người chú ý. Nhưng bây giờ, tất cả mọi thứ đều tập trung vào một người. Ông không thể tượng tưởng nổi, thành tựu tương lai của Vương Hạo sẽ cao bao nhiêu.
Nhưng Tô Mộc dám khẳng định, Vương Hạo là một thiên tài siêu cấp gấp mấy lần Vương Thiên Dật.
Bây giờ, việc ông cần phải làm là bảo vệ và che chở cho nó, mong nó mau trưởng thành.
- Tô tiền bối, ngài có chú ý không, thằng nhóc Vương Hạo đã chiến đấu mười mấy phút.
Hiệu trưởng Chung Ly ở bên cạnh nhắc nhở.
- Mười mấy phút!
Tô Mộc sững sờ, bỗng nhiên ông bừng tỉnh. Vương Hạo và Đinh Hạo Kiệt chiến đấu từ đầu đến giờ đã qua mười mấy phút, đây không phải là thể lực của một Võ Đồ cấp tám.
- Xem ra Vương Hạo không chỉ có tốc độ, sức lực và tinh thần lực mạnh mẽ. Mà ngay cả thể lực cũng là trước nay chưa từng có.
Hiệu trưởng Chung Ly cảm khái nói. Rốt cuộc Vương Thiên Dật đã sinh ra một yêu nghiệt gì thế này.
Lúc này, Nhạc Huyên liên thủ với Hạ Vi Vi, đã đánh bại Đinh Hạo Hiên.
Nhưng khi hai cô trông thấy Vương Hạo dữ dội không thể tưởng tượng nổi, thì cảm thấy không xong, rốt cuộc Vượng Hạo là Võ Sư, hay hai cô là Võ Sư.
- Ha ha, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau.
Một tiếng cười to vang lên, ba học sinh nam xuất hiện.
Sắc mặt Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi đều thay đổi.
Hai người quay đầu nhìn lại, thì một quả lựu đạn đang bay về phía hai người.
- Không xong!
Hai người không suy nghĩ nhiều, vội vàng nhào về phía trước.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên, ánh lửa bắn ra xung quanh. Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi đã ngã nhào xuống đất, khí huyết sôi trào, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Vương Hạo quay đầu nhìn lại, thì thấy hai cô gái ngã xuống đất và đã mất sức chiến đấu.
- Mẹ kiếp, đúng là họa vô đơn chí.
Vương Hạo cảm thấy đau đầu, chưa giải quyết xong đội Định Hạo Kiệt, thì đội khác đã chạy tới, xui đến thế này là cùng.
- Vương Hạo! Tao và mày liên thủ, mới có thể phá được tình thế nguy hiểm này.
Bây giờ, Đinh Hạo Kiệt cũng rất hối hận. Tại sao gã lại đi trêu chọc đám Vương Hạo. Gã vốn cho rằng hai cô bé dễ thương và một gã Võ Đồ cấp tám, thì sức chiến đấu sẽ không mạnh lắm. Nhưng ai biết người này còn điên, còn mạnh hơn người kia.
Nhất là thằng cha Vương Hạo bị gã coi là vướng víu này, càng rất dững dội, hoàn toàn không giống người bình thường, giống như yêu thú đội lốt người.
- Anh đây trời sinh không vào đội có đàn ông. Mày cút sang một bên.
Vượng Hạo mắng Đinh Hạo Kiệt, đồng thời nói với hệ thống:
- Tăng cự kiếm tinh thông lên Đăng Phong Tạo Cực.
- Leng keng, chúc mừng cự kiếm tinh thông của chủ nhân đã đạt đến cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, tiêu phí 100000 điểm phản diện.
- Một trăm nghìn!
Vương Hạo rất đau lòng, lần này dù ông trời có xuống, thì cũng không thể ngăn hắn làm chuyện xấu rầm rầm rộ rộ trong Trăm Trường Tranh Bá. Hắn nhất định phải kiếm lại số điểm phản diện đã tiêu.
Rống!
Vương Hạo hét lớn một tiếng. Một ngọn gió vô hình xoay quanh hắn, sau đó hắn nhảy lên, vung lên cự kiếm nước chảy mây trôi, cuối cùng chém thẳng xuống.
Ầm ầm!
Cự kiếm chém xuống đất, vết rách dữ tợn lan ra xung quanh. Một sóng khí chấn động đất đai, nhất là trên mắt biển, xuất hiện vô số sóng lớn.
Ba người đàn ông dự định làm chim sẻ núp đằng sau hoảng sợ nhìn cự kiếm trước mắt, mẹ kiếp mẹ kiếp, cự kiếm tinh thông Đăng Phong Tạo Cực, thằng này chính là yêu quái.
Lúc nãy, bọn họ trốn bên cạnh xem kịch, chỉ là Dung Hội Quán Thông. Tại sao bỗng nhiên lại biến thành Đăng Phong Tạo Cực.
Đồng thời, Đinh Hạo Kiệt và hàng nghìn hàng vạn người Trái đất đang xem trực tiếp cũng bị hù dọa.
Bây giờ, ai có thể nói cho họ biết, là mắt của họ có vấn đề hay không.
Chẳng lẽ có thể lĩnh ngộ một bộ võ kỹ, nhanh như vậy hay sao.
- Vừa rồi ba người nói cái gì?
Vương Hạo Kiệt chỉ kiếm về phía ba học sinh nam, sắc mặt lạnh lẽo không thể lạnh hơn.
Một học sinh nam hơi gầy nói lắp bắp:
- Đại... Đại... Đại ca, chỉ là hiểu lầm. Bọn em không nói gì cả. Bọn em là người đưa đạn dược cho đại ca.
Hai học sinh nam khác cũng gật đầu liên tục, vội vàng lấy hết trang bị và đạn dược trên người, bày trước mặt Vương Hạo.
- Thẻ điểm.
Vương Hạo hừ nói.
Vương Hạo giật thẻ điểm trong vẻ cầu xin của ba người.
- Các chú làm đồng đội anh bị thương, theo các chú thì anh phải làm gì.
Vương Hạo cắm cự kiếm xuống đất, đôi mắt hiện lên hàn quang.
Ba người bị dọa sợ gần chết, không dám do dự, đưa hết thẻ ngân hàng trên người cho Vương hạo, tổng cộng có một triệu hai trăm nghìn...&