Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 271: Chương 271: Cướp danh tiếng




Liên Bang Tinh Tế, hành tinh Thiên Hỏa.

Hôm nay hành tinh Thiên Hỏa luôn bận rộn lại không có phi thuyền lai vãng, cho nên toàn bộ nhân viên công ty Thiên Hỏa đều đứng ngẩng đầu chờ đợi ở điểm dừng của phi thuyền, đợi tiểu thiếu gia Thu Lôi của công ty bọn họ quay về.

Nhưng ở ngay vị trí đầu tiên chính là Thu Linh Hàn ngoan ngoãn đứng bên cạnh một lão nhân, chỉ thấy sắc mặt của lão nhân tuy rằng bình tĩnh, nhưng thân thể lại khẽ run rẩy, lộ rõ trong lòng hắn không bình tĩnh chút nào.

Hắn chính là phụ thân của Thu Linh Hàn, gia gia của Thu Lôi, người nắm quyền cao nhất của công ty Thiên Hỏa, Thu Đông.

Thu Linh Hàn đỡ lấy Thu Đông, quan tâm nói:

- Phụ thân, người không cần lo lắng, Tiểu Lôi đã tiến vào Liên Bang Tinh Tế rồi, không ai có thể bắt hắn đi nữa.

Thu Đông hít một hơi sâu.

- Ta biết, nhưng chỉ cần nghĩ đến tôn tử duy nhất này của ta phải chịu khổ ở Liên Bang Diệu Thiên, trong lòng ta cảm thấy không chịu được, cảm thấy có lỗi với ca ca và chị dâu của con.

Thu Linh Hàn cười gượng nói.

- Phụ thân, chúng ta không phải đã nói không nhắc đến ca ca và chị dâu nữa sao?

Thu Đông thở dài.

- Được, chúng ta không nói nữa, đều là những chuyện đã qua rồi.

Thu Linh Hàn nói tránh sang chủ đề khác:

- Phụ thân, người nói đại tư lệnh Quân bộ đích thân đến công ty Thiên Hỏa là vì chuyện Lý Vân Dương bị bắt, hay là vì những cơ giáp trong tay Vương Hạo?

- Quan tâm tới hắn làm gì.

Thu Đông hừ lạnh một tiếng,

- Dám quấy rối ở công ty Thiên Hỏa của ta, ta nhất định sẽ khiến hắn ăn không nổi phải bỏ đi.

Thu Linh Hàn quay đầu nhìn về phía chỗ Quân bộ đang đứng, chỉ thấy tất cả bọn họ đều lộ ra sắc mặt lạnh lùng, tất cả mọi người ở đó không có ai nở một nụ cười, thậm chí nam tử đứng đầu cũng lộ ra sắc mặt lạnh lùng đến cực hạn.

Người này chính là nhân vật số một của Quân bộ, đại tư lệnh Quán Tân Hùng, đồng thời cũng là phụ thân của Quán Anh Kiệt.

- Ấy, đều là họa do tên tiểu tử Vương Hạo này gây ra.

Thu Linh Hàn lắc đầu, nàng thật lòng không nghĩ đến tên tiểu tử Vương Hạo này lại có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Nàng vốn chỉ có thái độ muốn thử cho Vương Hạo bọn họ đi xem sao, nhưng kết quả tên tiểu tử này không chỉ cứu được người, mà còn khiến cho Liên Bang Diệu Thiên tứ bề khốn đốn, thần hồn nát thần tính.

Nếu như chỉ có như vậy, thật ra cũng chẳng có gì. Dù sao Liên Bang Diệu Thiên cũng là kẻ địch của bọn họ, đương nhiên bọn chúng càng loạn lại càng tốt.

Muốn trách thì trách ở chỗ tên tiểu tử Vương Hạo này thật sự rất không có đạo đức, rõ ràng là cùng nhau đi, nhưng lại bỏ Lý Vân Dương ở lại một mình, cuối cùng hại hắn bị Liên Bang Diệu Thiên bắt đi.

- Nghe nói, Thu Lôi đã trích bốn phần trăm cổ phần công ty cho tên tiểu tử Vương Hạo này?

Thu Đông đột nhiên hỏi.

Thu Linh Hàn gật đầu,

- Tiểu Lôi gửi tin tức về nói như vậy, hắn nói Vương Hạo có tiềm năng vô hạn, dùng bốn phần trăm cổ phần công ty lôi kéo hắn cũng không sợ bị thiệt.

Nhưng trong lòng Thu Linh Hàn sớm đã bắt đầu chửi ầm lên, tên tiểu tử khốn khiếp Vương Hạo này rõ ràng đã nói thù lao là Thiên Ngự Thần Lôi, nhưng cuối cùng không ngờ lại dọa dẫm để lấy bốn phần trăm cổ phần công ty từ chỗ Thu Lôi, tên tiểu tử khốn khiếp này thực sự không phải là con người, một chút uy tín cũng không có.

Thu Đông khẽ nói:

- Thiên phú của Vương Hạo quả thật khủng khiếp, mạnh hơn phụ thân hắn rất nhiều, dùng bốn phần trăm cổ phần công ty lôi kéo hắn... cũng đáng.

Thu Linh Hàn nhịn không nổi liền nhắc nhở nói:

- Phụ thân, thiên phú của Vương Hạo không có gì để nói, nhưng bản lĩnh gây chuyện của hắn cũng không tưởng nổi, chúng ta thật sự có thể giúp hắn lau sạch những chuyện hắn đã gây ra sao?

Tay Thu Đông vuốt chòm râu cười nói:

- Chỉ cần dựa vào bản lĩnh Dược Vương cấp bốn khi mới mười bảy tuổi của hắn, Dược Tề Công Hội nhất định sẽ bồi dưỡng hắn thành hội trưởng đời kế tiếp, như vậy có hai trong năm thế lực lớn ủng hộ hắn, lại thêm cả sự ủng hộ của bốn lão già Tô Mộc này, thử hỏi Liên Bang Tinh Tế này có chuyện gì mà không thể lau sạch đây?

Thu Linh Hàn gật đầu, không hỏi thêm nữa, nhưng trong lòng nàng bắt đầu thấy bất ổn, bởi vì nàng luôn cảm thấy cho dù có hai thế lực lớn trong năm thế lực lớn toàn lực ủng hộ Vương Hạo, tên tiểu tử này vẫn có thể đâm thủng bầu trời này.

Đúng lúc này, có người đột nhiên mừng rỡ hét to một tiếng:

- Đến rồi!

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một chiếc phi thuyền hiệu Quang Long đang dần dần hạ xuống, cuối cùng đỗ ở điểm dừng.

Khi đám người Thu Lôi, Vương Hạo bước từ phi thuyền xuống, trong nháy mắt tất cả mọi người đều sôi nổi hẳn lên..

- Hoan nghênh Thu Lôi thiếu gia về nhà!

- Hoan nghênh Thu Lôi thiếu gia về nhà!

Trong mắt Thu Lôi đầy ánh nước, nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, 5 năm trước đây những cảnh tượng quen thuộc này không ngừng hiện lên trong giấc mơ của hắn, nhưng mỗi khi tỉnh mộng, hắn lại chỉ có thể một mình thương tâm.

Chỉ có điều, tất cả đều không quan trọng nữa, quan trọng là hắn đã trở về rồi.

Vương Hạo nhìn tất cả mọi người đều hoan nghênh Thu Lôi trở về, trong nháy mắt toàn thân hắn cảm thấy không khỏe, hắn liền dùng vẻ mặt vô tội nhìn lên trời, sau đó bước chân ra đi đến trước mặt Thu Lôi.

Binh một tiếng, Thu Lôi bị vướng chân lập tức ngã ngay xuống đất, ngã một cú giống như chó ăn phân vậy.

Cảnh tượng xảy ra một cách bất thình lình này, trong nháy mắt khiến cho cả không gian trở nên yên tĩnh không có một tiếng động, tất cả mọi người đều bối rối.

Thu Lôi vốn có tu vi Vũ Đế, không thể nào bị Vương Hạo đẩy ngã được, muốn trách thì trách Thu Lôi quá xúc động không để ý đến dưới chân, với lại hắn cũng không nghĩ rằng vào thời điểm này lại có người ngáng chân hắn.

- Tiểu thiếu gia!

Bách Biến vô cùng kinh ngạc vội vàng tiến lên trước đỡ Thu Lôi đứng dậy.

Lúc này, Vương Hạo đi lướt qua Thu Lôi, nhìn vào đám người phía trước vẫy tay nói to:

- Cám ơn các vị đã đến đón tiếp ta, tuy rằng quá trình cứu Thu Lôi diễn ra kinh tâm động phách, nhưng sau khi nhìn thấy sự nhiệt tình của các vị, ta cảm thấy tất cả đều xứng đáng.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đã lấy lại tinh thần, bọn họ đều là nhân tinh, vì không muốn để cho Thu Lôi xấu hổ, bọn họ lập tức đều gia nhập vào hàng ngũ tán dương Vương Hạo.

- Vị này chính là thiếu gia Vương Hạo sao? Thực sự là anh hùng xuất thiếu niên!

- Thật là giỏi, tuổi còn nhỏ mà đã có thể thành công công phá nhà giam hành tinh của Liên Bang Diệu Thiên, tương lai nhất định rất lợi hại.

- Vương Hạo thiếu gia ngươi chính là ân nhân cứu mạng của Thu Lôi tiểu thiếu gia, cũng là ân nhân cứu mạng của chúng ta.

- Cảm tạ Vương Hạo thiếu gia đã cứu Thu Lôi thiếu gia ra, chúng ta dập đầu cảm tạ thiếu gia.

-...

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám người Nhạc Huyên tối sầm lại,nhìn thấy danh tiếng bị Thu Lôi che lấp, hắn lại tự mình xông ra cướp, đồng thời hắn còn thành công cướp đi danh tiếng của Thu Lôi.

Phải là hạng người vô liêm sỉ đến mức nào mới có thể làm ra được chuyện như vậy?

Thu Lôi miễn cưỡng cười, hiện tại hắn thật sự không biết nên dùng lời lẽ nào để miêu tả nội tâm của mình lúc này.

- Gia gia, cô cô!

Đột nhiên Thu Lôi sững sờ, hắn chỉ thấy Thu Linh Hàn ở phía trước đang dìu Thu Đông ngậm ngùi rơi lệ đi vào.

- Gia gia!

Trong nháy mắt, nước mắt Thu Lôi tuôn ra, hắn bò dậy chạy như bay về phía Thu Đông, bộ dạng giống như một đứa trẻ phải chịu nhiều đau khổ bên ngoài, nhìn thấy bến cảng bảo vệ hắn trưởng thành.

- Tôn tử!

Thu Đông đẩy tay Thu Linh Hàn ra, chạy nhanh về phía Thu Lôi.

Mọi người xung quanh cũng dừng sự hoan hô lại, nhìn vào cảnh tượng gặp gỡ cảm động của hai vị tổ tôn này, tất cả đều nước mắt lưng tròng.

Nhưng đúng lúc Thu Lôi và Vương Hạo va chạm vai với nhau, Vương Hạo lại đưa chân ra, đặt ở phía trước Thu Lôi.

Bịch một tiếng, không có gì bất ngờ, Thu Lôi đang rất xúc động lại một lần nữa ngã xuống như chó ăn phân, ngã nhào ở trước mặt Thu Đông.

Không gian lại một lần nữa trở nên yên tĩnh không tiếng động, tất cả mọi người đều vỡ mộng, Thu Lôi này dù gì cũng là Vũ Đế, là tồn tại có thể bay lên tận trời cao, nhưng trước sau không đến một phút, hắ đã bị ngã đến hai lần như vậy sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.