- Vương Hạo, ngươi đừng khinh người quá đáng.
Quan Tân Hùng giận dữ nói.
- Ta nói ngươi đừng có nhận vơ được không?
Vương Hạo ghét bỏ nói.
- Lần trước ta đã giọn sạch bảo khố Quan Gia nhà các ngươi rồi, nên lần này chắc chắn không đến đó nữa đâu, bởi vì Quan Gia các ngươi quá-nghèo, không đáng để ta đến.
- Phụt!
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều phun, có xúc động muốn tát chết thằng ranh này, bọn họ chưa thấy ai có thể vô liêm sỉ đến trình độ như thế.
Thủy Dao xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy đầu đau như nứt, từ khi Vương Hạo xây dựng được thế lực lớn mạnh, càng ngày càng coi trời bằng vung, thậm chí không nhìn chuyện mình làm có hậu quả gì.
Vốn dĩ mọi người cùng nhau phối hợp đối phó Ám Tinh Linh tộc là tốt rồi, nhưng không ngờ Vương Hạo đứng sau lại thọc gậy vào hoa cúc của quý tộc, còn chọc ra máu luôn.
Làm cho mọi người không ai vui vẻ nổi, nếu mà không xử lý tốt chuyện này, làm cho nội bộ Nhân Tộc có mâu thuẫn, vậy thì không ai được chỗ tốt hết.
Nhưng Vương Hạo lại mặc kệ những thứ này, luôn tự làm theo ý mình.
Đương nhiên, hắn dám làm theo ý mình, tất nhiên là biết sau lưng mình có chỗ dựa, dù chọc rách trời, cũng có người đến chùi đít cho hắn.
- Mong là sau khi cung chủ đến đây, có thể uốn nắn hết tật xấu của tên này.
Thủy Dao thở dài, trong lòng yên lặng tính toán, bao giờ mẹ của Vương Hạo mới đến nơi này được.
Lúc này, người của công ty Thiên Hỏa hiểu chuyện, nên lão già Thu Đông mới mở miệng nói.
- Muốn làm cho quý tộc lấy của cải ra cũng được, nhưng phải cho họ ít đặc quyền.
- Ông già, không có chuyện gì thì nhảy vào làm gì?
Vương Hạo trợn trắng mắt.
Thu Đông cười cười.
- Mặc dù Thu gia chúng ta tách ra khỏi quý tộc, nhưng nói đi nói lại thì vẫn là quý tộc, nếu để cho thằng nhóc nhà ngươi dùng gậy đánh chết hết, vậy Thu Gia chúng ta cũng xong đời.
Thu Linh Hàn bên cạnh cũng tức giận nói.
- Đúng vậy, uổng công Thu Gia chúng ta giúp đỡ ngươi nhiều như vậy, mà ngươi lại dám phá đổ Thu Gia.
- Đừng nói nhảm, nhà các ngươi bán súng ống đạn dược, ai dám phá đổ các ngươi.
Vương Hạo trợn trắng mắt, không quan tâm đến hai cha con nhà này nữa.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng nhanh chóng suy tính, làm sao mới rút máu của Thu Linh Hàn được đây, sau đó chế ra dược tề Táng Thiên cao cấp hơn.
- Đừng có làm loạn.
Kiếm Thái Phong vỗ bàn.
- Căn cứ vào cuộc họp các Võ Tôn, chúng ta quyết định, hủy bỏ chức vụ tổng thống, đại tư lệnh, mở ra chế độ bỏ phiếu tổng tuyển cử, mà quý tộc chính là nghị viên, được phép bỏ phiếu và cạnh tranh cử quyền lực.
- Ào ào...
Vừa dứt lời, tất cả quý tộc đều sôi trào.
- Điều này chẳng phải nói, chúng ta cũng có thể làm đại tư lệnh và tổng thống sao?
- Nếu như thế này thì ta ủng hộ.
- Đúng, ta cũng ủng hộ.
- Nếu ta lên làm tổng thống, vậy lúc đăng đài, thực lực gia tộc sẽ tăng mạnh.
- Đâu chỉ có vậy, chúng ta có quyền bỏ phiếu, đó là vàng ròng bạc trắng đấy.
- Mặc dù dân chúng có thể sử dụng tinh thạch truyền thừa, nhưng thân phận nghị viên cứ để cho những người tài đi.
- Hazz, dù có tài đi nữa, nhưng cũng không thể thoải mái như lúc còn làm quý tộc.
- Lời này đúng, chẳng lẽ ngươi muốn làm chim đầu đàn, bị những lão bất tử kia tranh giành hả?
- Cái này thì không dám, để cho chúng ta có hi vọng được làm tổng thống, xem như là một loại đền bù đi.
- Chúng ta tốt hơn đại tư lệnh và Tổng Thống quá nhiều, bọn họ chẳng còn gì nữa.
- Còn không phải sao, bọn họ hoàn toàn bị cô lập rồi, không chỉ bảo khố gia tộc bị lấy mất, ngay cả một binh lính cũng không còn.
- Có lẽ đó là cảnh cáo của những lão bất tử kia, nếu chúng ta không đồng ý, chắc chắn sẽ có kết cục giống vậy.
- Có lẽ thế, bây giờ đang ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
...
Nghe những lời thảo luận kia, sắc mặt tư lệnh và tổng thống cực kỳ đáng sợ.
Bọn họ cũng không hiểu vì sao, Vương Hạo có thể thu phục được binh lính, mà bảo khố cũng bị lấy hết, đối với những lão bất tử kia, bọn họ đã không còn giá trị lợi dụng nữa.
Cho nên, bọn họ áp dụng chính sách vứt tốt giữ xe, vứt bỏ bọn họ, cho những quý tộc khác ở lại.
Vương Hạo nhíu mày, hắn muốn nhân cơ hội này làm cho thiên hạ đại loạn, sau đó nhân cơ hội này dẫn đại quân đi kiếm chác.
Nhưng hắn vẫn xem thường những lão bất tử này, lại nghĩ ra chế độ tổng tuyển cử, cho những quý tộc kia làm nghị viên.
Nhất là những quý tộc nhỏ, sau đợt cải cách này, địa vị của bọn sẽ tăng lên rất nhiều, các đại quý tộc bị ép một chút, nhưng được đền bù quyền bỏ phiếu và quyền bầu cử.
Thậm chí không tiếc giá nào mà vứt bỏ Tổng Thống và đại tư lệnh, loại hành động tráng sĩ chặt cổ tay này, không phải ai cũng làm được.
- Yên nào!
Kiếm Thái Phong lại vỗ bàn.
- Sau khi chúng ta bàn bạc, vị trí Tổng Thống hiện nay sẽ do Vương Thiên Dật giữ, trong năm, các nghị viên phải cống hiến của cải của mình ra, để nhanh chóng chế tạo ra mẫu hạm sử thi, nếu như có ý kiến, chúng ta sẽ áp dụng chính sách cưỡng chế.
Vừa dứt lời, các quý tộc đều thở dài, đã áp dụng chính sách cưỡng chế rồi, thì còn ai dám có ý kiến chứ?
- Ba ba ba...
Vương Hạo liên tục vỗ tay, mặc dù loạn thế trong mong đợi không được mở ra, nhưng vị ba ba của hắn cuối cùng vẫn lên vị trí Tổng Thống.
Kể từ nay trở đi, hắn có thể lợi dụng thân phận con trai Tổng Thống này, lấn nam bá nữa, làm hại nước nhà.
Còn sau đó, vấn đề chùi đít này, phải nhường cho vị ba ba vạn năng của hắn rồi.
Dù sao đi nữa, hắn tốn tâm tư như vậy mới đưa ông ấy lên làm Tổng Thống được, nếu ông ấy mà không lau mông, vậy thì ai lau chứ?
Đồng thời, Vương Hạo cũng đang suy nghĩ, nếu bây giờ hắn đi khiêu khích quý tộc, có thể xảy ra loạn thế được không nhỉ?
- Leng keng, chúc mừng ký chủ kéo Tổng Thống xuống khỏi chức vụ, làm cho bản thân có cơ hội chọn lựa Tổng Thống mới, nhận được kỹ năng: Đại gian hùng!
- Đại gian hùng?
Vương Hạo sững sờ, sau đó hắn mở thuộc tính ra xem.
- Đại gian hùng: Dựa vào cố gắng của bản thân đi đến đỉnh phong quyền lực, là nhân vật cỡ lớn, có năng lực soán vị, cũng là người có khả năng lộng quyền.
Kỹ năng kèm theo: Loạn thế xưng hùng.
Sau khi sử dụng, chiến lực của binh sĩ tăng lên gấp năm lần. (Chú thích: Nếu sử dụng trong chiến tranh, có thể tăng gấp 10 lần chiến lực.
Đại gian hùng tổng kết: Không nghe theo Vương Lệnh, giết hại trung lương, quyền lực hơn Vua và Dân, Duy Ngã Độc Tôn.
Sau khi xem xong, sắc mặt của Vương Hạo đen thui, cái gì là không nghe Vương Lệnh, giết hại trung lương?
Rõ ràng hắn chỉ giết quỷ hút máu quý tộc thôi, vậy mà có trung lương cho hắn giết à?
Nhưng chuyện không nghe Vương Lệnh thì có vẻ đúng, hắn không lừa ông ấy đã tốt rồi, còn chuyện ngoan ngoãn nghe lời, nghĩ cũng đừng có nghĩ.
- Thôi kệ, cái hệ thống này không phải là lần đầu tiên như vậy, ta quen là được rồi.
Vương Hạo bất đắc dĩ thở dài, trong lòng cực kỳ hài lòng với kỹ năng kèm theo của danh hiệu đại gian hùng này, hắn giống như là vú em, buff cho cả mấy trăm vạn binh sĩ luôn.
Nếu như sử dụng trên chiến trường, thì có thể tăng chiến lực gấp mười lần, chỉ nghĩ thôi cũng biết khủng bố đến mức nào.
- Leng keng...
Đúng lúc này, tiếng cảnh báo dồn dập vang lên.
- Không tốt, đây là cảnh báo cấp một, chẳng lẽ là Ám Tinh Linh tộc đến sao?
Mọi người đứng phắt dậy, sắc mặt vô cũng ngưng trọng, nếu bọn họ đoán không sai, có lẽ là Ám Tinh Linh tộc đổ bộ đến...
------