Dược Thần hào.
Trong sòng bạc.
Ái Nhi nhìn Trù mã chất đống như núi trước mặt Vương Hạo, không nhịn được nuốt ngụm nước bọt, vận khí này quả nhiên tốt cho đến không có bạn bè.
Vương Hạo lại cười nói:
- Các vị muốn cùng đặt tiền cuộc mua cái hay không a! ? Ta cảm thấy nhà cái này ít nhất cần phải mở 100 lần nữa.
Mọi người chung quanh đầy vẻ khinh bỉ, tại sao có thể mở liên tục 100 cái chứ, ngươi tưởng sòng bạc là nhà ngươi mở đó a! ?
Vương Hạo giang tay ra:
- Nếu các ngươi không tin, vậy đợi lát nữa không nên hối hận... Tiếp tục mua cái cho ta...
Đúng lúc này, xa xa từng tiếng kinh hô vang lên.
- Không có tiền rồi, Slot Machine không có tiền, bị con thỏ này dọn sạch rồi.
- Con mẹ nó, Slot Machine vì sao khó trúng như vậy, nó đều có thể dọn sạch, con thỏ này là vận may gì thế a! ?
- Đây là thỏ nhà ai, ta bỏ ra 1 ức Trù mã mua nó.
- Mua đại gia ngươi, cái con thỏ này chỉ thắng tiền đã không dưới 1 ức rồi.
- Tôi nhớ là nó ngay từ đầu chỉ có một trăm khối.
- Điên rồi, cái con thỏ này điên rồi, tăng lên mười vạn lần.
- Đây coi là cái gì , bên kia còn có một người liên tục mở 30 ván nhà cái, dùng mấy ngàn khối thắng hơn hai tỷ.
- Bên kia có một người chơi vòng bánh xe kìa, một trăm khối Trù mã kết quả thắng 5 ngàn vạn hơn.
- Con mẹ nó, những thứ này đều là quái vật ở đâu tới a! ?
- Nếu tiếp tục như vậy, sòng bạc sẽ phải thua đến quần lót cũng không có rồi.
- Đâu chỉ a, ta cảm giác còn thắng như vậy nữa, Dược Thần hào đều phải thuộc về bọn họ rồi.
- ... . . .
Đúng lúc này, một cổ uy áp kinh khủng đột nhiên hàng lâm.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị nam nhân mọc cánh Thiên Sứ gương mặt đẹp trai mỉm cười đi tới Vương Hạo.
Ái Nhi nhanh chóng ngăn Vương Hạo ở phía sau, gương mặt cảnh giác nhìn nam nhân cánh Thiên Sứ này.
Lăng Tiêu, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu ba người kinh hãi, nhanh chóng bỏ lại Trù mã trong tay, vọt tới trước mặt Vương Hạo rút ra vũ khí của mình.
Tiểu Bạch cũng đầu tiên nhảy tới trên vai Vương Hạo, lấy ra Hỗn Độn Thanh Trúc đề phòng.
Nam nhân cười cười:
- Các ngươi không cần khẩn trương như vậy, ta không có ác ý.
Ái Nhi vẫn cảnh giác như cũ nói:
- Ngươi là ai, tới làm gì? !
Nam nhân tự giới thiệu mình:
- Ta tên là Barr, là người quản lý Dược Thần hào, mọi người gọi ta là Barr tổng quản, ta tới là muốn nói chuyện một khoản giao dịch cùng vị tiểu huynh đệ này.
- Giao dịch? !
Vương Hạo vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Barr gật gật đầu:
- Tiểu huynh đệ cùng mọi người trong đoàn có vận may nghịch thiên, sòng bạc chúng ta thực tế không thể chịu được, cho nên muốn dùng một lọ dược phẩm cấp chín, đổi lấy việc tiểu huynh đệ và bằng hữu của mình không trở lại sòng bạc nữa.
Vừa dứt lời, tiếng thảo luận xì xào bàn tán vang lên toàn bộ hiện trường.
- Ối cha ơi, không ngờ lại cho một lọ dược phẩm cấp chín, thật là kiếm bộn rồi.
- Kiếm cái em gái ngươi nha! Với vận may của tiểu tử này, không chỉ nói một lọ dược phẩm cấp chín, cho dù là 5,6 lọ dược phẩm cấp chín cũng không có vấn đề gì.
- Điều kiện tiên quyết là, hắn có thể thắng tiếp được, nhưng bây giờ Barr tự mình ra mặt, đây coi như là cảnh cáo rồi.
- Không sai, nếu tiểu tử này còn không biết điều, rất có thể sẽ vận dụng võ lực.
- Ta cảm giác không đến mức dùng võ lực, dù sao tiểu tử này chỉ là vận khí tốt, lại không chơi bẩn, Dược Thần hào không có lý do động thủ với hắn.
- Có đạo lý, nếu Dược Thần hào vô duyên vô cớ động thủ, vậy danh dự của bọn họ liền rất xấu, lần sau người tới nhất định ít vô cùng.
- Đúng vậy, nếu Dược Thần hào dám động thủ, cái này tỏ ra bọn họ không thua nổi.
- Cái này có kịch vui để xem, nhìn một chút xem thiếu niên này lựa chọn như thế nào.
- Ta cảm thấy hắn phần nhiều sẽ thỏa hiệp, dù sao mặt mũi của Dược Thần hào vẫn là nên cho.
- Có đạo lý!
- ... . . .
Vương Hạo đầy vẻ khinh bỉ nói:
- Dược phẩm cấp chín vật này, ta lúc bình thường đều lấy ra dùng làm súc miệng nước, ngươi cảm thấy ta sẽ thèm thuồng sao? !
Toàn bộ hiện trường mọi người xạm mặt lại, cảm giác tiểu tử này nói khoác lên rất lợi hại rồi, ngay cả bản nháp đều không thèm đánh.
Vương Hạo híp mắt, nhìn chằm chằm Barr:
- Ngươi đây là cái biểu tình gì, chẳng lẽ ngươi cho là ta là loại từ nhỏ làm thiếu tiên đội viên, lớn lên làm chánh nhân quân tử, vũ trụ bình chọn ra top 10 thanh niên nói láo trong năm sao! ?
Barr xạm mặt lại, cảm giác tiểu tử này không không biết xấu hổ bình thường, là siêu cấp không biết xấu hổ.
Nếu không phải là vừa rồi có thủ hạ báo lại, nói Vương Hạo nhận thức cùng Đại Dược Tiên, hắn sớm đã dùng thủ đoạn của mình đuổi hắn ra ngoài rồi, chỗ nào còn có thể dễ dàng nói chuyện cùng hắn ở chỗ này a! ?
Đồng thời, Barr cũng hết sức tò mò, tại sao Đại Dược Tiên phải gọi Vương Hạo là tiền bối chứ! ?
Ái Nhi lôi kéo Vương Hạo, đỏ mặt nói:
- Vương Hạo đại nhân chú ý thân phận của ngươi, chúng ta cũng không cần để mất mặt xấu hổ.
- Hừ, thậm chí ngay cả ngươi cũng không tin tưởng ta!
Vương Hạo hầm hừ tức giận nói:
- Vậy ta ngày hôm nay khiến cho các ngươi nhìn một chút, cái gì gọi là Dược Thần cấp chín.
Vừa dứt lời, toàn bộ hiện trường trong nháy mắt yên tĩnh không tiếng động, sau đó bạo phát ra hàng loạt tiếng cười châm chọc.
- Ha ha, Dược Thần cấp chín! ? Lỗ tai ta không nghe lầm chứ!
- Một đứa nhỏ xấu xí như vậy, tại sao có thể là Dược Thần cấp chín chứ! ?
- Nếu như hắn là Dược Thần cấp chín, vậy ta đều có thể chế biến dược phẩm cấp 10 rồi.
- Giờ này dược phẩm cấp chín đều là Dược tiên cấp tám gia nhập long mạch mới chế biến thành, hắn là một đứa nhỏ xấu xí cho dù bắt đầu luyện tập từ trong bụng mẹ, cũng không có khả năng đạt đến Dược tiên cấp tám.
- Cũng không phải tất cả đều là kiệt tác của Dược tiên cấp tám, chủ nhân của Dược Thần hào chính là Dược Thần cấp chín, ông ta cũng có thể chế biến dược phẩm cấp chín.
- Không sai, chủ nhân của Dược Thần hào trước mắt là Dược Thần cấp chín duy nhất trong vũ trụ.
- Sở dĩ sau khi tổng kết sẽ phát hiện, tiểu tử này chính là đang ba hoa.
- Hơn nữa thổi ngưu bức thì cũng thôi đi, thế nhưng hắn không ngờ lại còn không hết hi vọng muốn tiếp tục thổi phồng tiếp.
- Ai, người tuổi trẻ bây giờ thật là tham mộ hư vinh, khinh phù.
- ... . . .
Barr đảo con ngươi một vòng, lại cười nói:
- Nếu như ngươi có thể chế biến ra dược phẩm cấp chín, sòng bạc này vẫn mở ra đối với ngươi, tuyệt đối không ai đuổi các ngươi ra ngoài, mà nếu như ngươi chế biến không ra, vậy ngươi sau này không được đi vào sòng bạc nữa, như thế nào! ?
Vương Hạo sảng khoái gật đầu nói:
- Nếu đã như vậy, vậy ngươi nên ta chuẩn bị mấy phần dược liệu của dược phẩm cấp chín đi!
- Tốt!
Barr lộ ra một nụ cười, cảm giác tiểu tử này thật là một tên ngu sỏa bức, cho hắn dược phẩm cấp chín không thèm, lại cứ muốn phùng má trợn mang giả làm người mập.
Lăng Tiêu không nhịn được lôi kéo Vương Hạo, gương mặt lo lắng nói:
- Sư đệ, ta nếu là nhớ không lầm, cấp bậc Dược Tề sư của để là Dược đế cấp năm, làm sao có thể chế biến dược phẩm cấp chín a! ?
Vương Hạo nhún vai:
- Ai biết có thể chế biến ra hay không, trước hết thử vận may một lần rồi nói sau.
- Thử vận may một lần! ?
Lăng Tiêu sợ ngốc tại chỗ, hoàn toàn hết chỗ nói đối với Vương Hạo rồi.
Dược phẩm vật này luôn luôn chính là có thể thì có thể, không thể thì không thể, nào có cái gì mà thử vận khí một lần a! ?
Rất nhanh, dược thảo cần cho dược phẩm cấp chín được mang tới.
Barr lại cười nói:
- Đây là thảo dược mà Hồi Hồn dược phẩm cấp chín cần, Dược Thần cấp chín cần hai giờ, xác xuất thành công ở 30%, bây giờ ta cho ngươi 5 phần, nhiều nhất cho ngươi ba giờ, nếu như chế biến không ra, ngươi sau này không thể đi vào sòng bạc nữa.
- Ta chế biến dược phẩm từ trước cho tới bây giờ đều không vượt qua nửa giờ.
Vương Hạo tràn đầy tự tin nói.
- Nửa giờ! ?
Barr không nhịn được thất thanh bật cười, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được người khoe khoang thích khoác lác ép người như thế...