Trong phòng, Vương Hạo vừa tắm rửa vừa hỏi thử hệ thống có đề nghị gì không
- Hệ thống đề cử, chủ nhân có thể học tập Phá Thiên Cự Kiếm Quyết.
- Phá Thiên Cự Kiếm Quyết!
Vương Hạo nói nhỏ một tiếng, cái tên này nghe là rất bá đạo, chắc là uy lực cũng không yếu.
- Đưa hình ảnh Phá Thiên Cự Kiếm Quyết hiện ra cho tao xem một chút.
Vương Hạo ra lệnh cho hệ thống.
Phá Thiên Cự Kiếm Quyết: Thần cấp, tất cả có bảy chiêu Kiếm, mỗi chiêu đều có uy lực hủy diệt trời đất, tu luyện được chiêu mạnh nhất, có thể một kiếm hủy diệt một cái tinh hệ, đổi giá cả, 1000. . . 0.
Vương Hạo trợn tròn mắt tại chỗ, có bao nhiêu số 0 đây? Cho dù đem hắn bán đi cũng mua không nổi chứ đừng đùa?
Có điều là một chiêu hủy diệt một cái tinh hệ, hoàn toàn chính xác làm tim của Vương Hạo nhảy lên không ngừng, nếu như đó là sự thật, sử dụng một chiêu kiếm này trực tiếp tiêu diệt một cái Ngân Hà tinh hệ.
- Hệ thống nhắc nhở, bây giờ điểm số chủ nhân có được có thể mua sắm Phá Thiên Cự Kiếm Quyết chiêu kiếm thứ nhất, Phá Vân Không Trảm!
- Hô hô!
Vương Hạo thở mạnh một tiếng, lia lịa gật đầu nói:
- Đổi!
- Leng keng, chúc mừng chủ nhân tiêu tốn 3000 vạn điểm đổi được Phá Thiên Cự Kiếm Quyết,chiêu kiếm thứ nhất Phá Vân Không Trảm, bởi vì chủ nhân đã học được Cự Kiếm Tinh Thông, cho nên sẽ tự động thăng cấp thành Đăng Phong Tạo Cực.
- 3000 vạn, còn tốt, còn tốt. . .
Vương Hạo vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, vậy là trong túi hắn vẫn còn thừa lại 2200 vạn điểm, chắc là có thể đưa Phá Vân Không Trảm tăng lên tới Hồn Nhiên Thiên Thành cấp độ.
- Đưa Phá Vân Không Trảm tăng lên tới Hồn Nhiên Thiên Thành cấp độ.
Vương Hạo nói.
- Leng keng, chúc mừng chủ nhân tiêu tốn 2000 vạn, thành công đưa chiêu Phá Vân Không Trảm tăng lên đến Hồn Nhiên Thiên Thành cấp độ.
Một giây sau, thân thể Vương Hạo cứng đờ, trong đầu trống không, tất cả mọi thứ đều biến đổi, người của hắn cũng không còn ở trong phòng tắm, mà là xuất hiện ở phía trên một đỉnh núi.
- Ầm ầm!
Đột nhiên, sấm sét vang dội trên bầu trời, một người đàn ông mặc áo trắng từ trên cao nhanh chóng bay đến, cầm một thanh cự kiếm trong tay.
- Phá Vân Không Trảm!
Người đàn ông áo trắng hét lớn một tiếng, bỗng nhiên dùng cự kiếm chém mạnh một cái
Ầm ầm!
Một tiếng nổ thật to vang lên, mặt đất nhanh chóng bị nứt ra tạo thành từng khe rãnh
Cùng lúc đó, ngọn núi dưới chân Vương Hạo cũng nhanh chóng sụp đổ, một cơn lốc càn quét trên mặt đât, bụi bặm che kín bầu trời, mù mịt nhìn không thấy gì cả.
Khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, Vương Hạo ngơ ngác nhìn hình ảnh trước mặt, không còn có mặt đất, chỉ còn lại một đống hỗn độn, cùng một cái hố sâu rất lớn.
Khi Vương Hạo nhìn lên trên người đàn ông áo trắng, người hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, về tới trong phòng tắm.
- Thật, thật mạnh mẽ
Vương Hạo kích động run rẩy cả người, Thần cấp kiếm quyết có khác, chiêu kiếm thứ nhất đã có được uy lực hủy diệt trời đất thì sáu chiêu kiếm sau đó chỉ cần nghĩ đến thôi đều biết được mạnh mẽ cỡ nào
- Nhưng mà, bây giờ điểm số lại hết mất rồi.
Vương Hạo vuốt vuốt cái trán , vừa rồi còn có 5200 vạn điểm , nhưng bây giờ chỉ còn lại 200 vạn điểm .
- Cách mạng chưa thành công, thiếu niên càng phải thêm cố gắng mới được nha
Vương Hạo gãi gãi cái cằm, tự hỏi bản thân muốn làm thế nào mới có thể kiếm ra càng nhiều điểm số đây?
- Đinh đinh.
Đột nhiên, vòng tay trí năng vang lên, hắn ấn mở xem thử thế nào, thì ra là thông báo mọi người tập hợp.
- Tập hợp!
Vương Hạo bĩu môi, muốn tịch thu điểm tích lũy mà hắn vất vả kiếm được, đừng hòng.
. . .
Bên ngoài Đài chỉ huy.
Tất cả mấy trăm vạn học sinh đều đã tập trung lại.
Có người ủ rũ, có người tức giận, còn có người thì một mặt bất đắc dĩ, chỉ có rất ít một số người thì rất vui vẻ.
- Tất cả là do thằng khốn Vương Hạo này cả, vậy mà dám hạ độc mọi người, lấy sạch điểm tích lũy rồi chạy mất, ông đây sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Sau khi trở về đây thì tôi mới biết được, thực ra năm mươi vạn điểm tích lũy của Vương Hạo đạt được ngay từ đầu là cùng phạm nhân hợp tác mới có được.
- Đúng là sỉ nhục của học sinh cấp 3 chúng ta, thế mà lại hợp tác cùng những phạm nhân tội ác tày trời kia.
- Nghe nói, tên phạm nhân không trúng độc kia đã vượt ngục thành công.
- Vậy là tội của Vương Hạo càng nặng thêm một bậc, loại người như thế có thể vượt ngục thành công, không biết bao nhiêu người sẽ gặp nạn.
- Xem thường pháp luật của liên bang Tinh tế sao? Trợ giúp người khác vượt ngục, đây chính là tội chết.
- Tội chết? Người anh em, cậu chưa tỉnh ngủ à? Ai cũng nhìn thấy thiên phú của Vương Hạo, cậu cảm thấy cấp trên sẽ bắt Vương Hạo đi chết được ư?
- Cái này, cái này, thật là quá bất công!
Nghe vậy, mọi người chung quanh đều lắc đầu, công lý nếu là công bằng, thế giới này còn đi cạnh tranh làm cái gì , thằng bé này còn cần phải tôi luyện nhiều hơn a!
Lúc này, bên trong đám học sinh bông nhiên sôi động lên.
- Vương Hạo đi ra rồi kìa!
Không biết là ai hét to một tiếng, các học sinh sôi trào lên nhanh chóng.
Nhưng đúng lúc này, cũng không biết là ai ném một đôi tất thối về hướng của Vương Hạo ,ngay sau đó là đầy trời tất thối đập vào mặt.
- Mả mẹ nó!
Vương Hạo hoảng sợ chửi to một câu, hai chân dùng Thiểm Điện Bộ đến cực hạn, lẻn vào đám người trốn đông trốn tây.
-Thằng Vương Hạo đáng chết, pháp luật không thể trừng trị mày, vậy thi hôm nay ông đây sẽ làm thúi chết mày.
- Khốn khiếp, tất cả đều là do thằng khốn khiếp Vương Hạo này, làm hại ông đây trúng độc, bỏ lỡ trận quyết chiến chung kết.
- Ông đây chỉ thiếu một ít liền có thể trúng tuyển bốn đại học trọng điểm , nhưng tìm hai ngày cũng không tìm được một tù nhân, thằng Vương Hạo vậy mà lại thu được 270 vạn điểm tích lũy.
- Tôi vẫn chờ trận quyết chiến chung kết, chuẩn bị làm một trận đấu lớn, nhưng cuối cùng lại trúng độc của Vương Hạo , làm hại tôi cả cơ hội ra trận cũng không có.
- Tiểu thư đây triệu tập 17 người đàn ông dũng cảm, chuẩn bị làm một vố lớn, nhưng cuối cùng lại không có điểm tích lũy, Vương Hạo, bản tiểu thư không tha thứ cho ngươi.
- . . .
Nhìn thấy Vương Hạo, tất cả học sinh đều tức giận nói ra.
Nếu là Vương Hạo kiếm ra từng đó điểm tích lũy bằng chính khả năng của mình, thì ai cũng sẽ không than vãn cái gì.
Nhưng Vương Hạo làm thế nào? thông đồng cùng phạm nhân, sau đó hạ độc bọn hắn, lấy sạch điểm tích lũy, không để thừa chọn bọn họ một chút nào.
Có lẽ nào thằng Vương Hạo này chưa nghe nói qua, hủy hoại tiền đồ của người khác, giống như giết cha mẹ của người ta sao! ?
Đồng thời, bọn học sinh càng nghĩ càng tức giận, chính là Vương Hạo đã có năm mươi vạn điểm tích lũy, đã chắc chắn trúng tuyển bốn đại học trọng điểm, nhưng vẫn không chịu bỏ qua điểm tích lũy của người khác, loại hành vi này đúng là không muốn tốt cho người khác, hại người lợi mình.
Cho nên cũng từ giờ phút này, Vương Hạo đã bị mấy trăm vạn học sinh ghi lên nhãn hiệu…. thằng khốn, đồ vô sỉ.
- Leng keng, chúc mừng chủ nhân bị mấy triệu người mãnh liệt khinh bỉ. . . Tổng cộng thu hoạch được 1000 vạn điểm nhân vật phản diện.
Vương Hạo khóc không ra nước mắt, điểm ấy số không thể nói là không nhiều, nhưng tại cái thế giới xem trọng thể diện như thế này, mình lại phải trai qua những tháng ngày sinh hoạt không biết xấu hổ, cuộc sống sau này muốn sống thế nào ! ?
Trên đài chỉ huy, bốn vị hiệu trưởng nhìn thấy Vương Hạo như chuột chạy qua đường bị mọi người hô đánh hô giết, nhịn không được cười ha ha, đây chính là không kết cục của kẻ hay gây chuyện.
- Tốt, tốt, dạy dỗ một chút như vậy cũng được rồi.
Tô Mộc khoát tay áo, ra hiệu cho Chung Ly hiệu trưởng đi xuống phía dưới thông báo cho các học sinh.
- Năng lực gây họa của thằng nhóc mất dạy này rất mạnh, cũng may không phải tội ác tày trời.
Hoa Tử Húc hài lòng nhẹ nhàng gật đầu.
Vương Côn Luân tay vuốt sợi râu, cười nói:
- Tôi thì thật ra cảm thấy thằng nhóc này rất hợp với kiểu mặt dày của tôi, muốn có được lợi ích lớn nhất, liền nhất định sẽ đắc tội người khác, chỉ là tham vọng của Vương Hạo quá lớn, chắc chắn đắc tội rất nhiều người.
- Nó mới bao nhiêu tuổi chứ?
Vũ Thiên Luân bật cười lắc đầu
- Ông hi vọng vào một thằng bé 17 tuổi có thể xử sự khôn khéo giống như những lão già chúng ta được sao?
- Cho nên phải dạy hắn thật tốt mới được!
Tô Mộc thở dài một tiếng, giáo dục Vương Hạo tuyệt đối sẽ không quá dễ dàng. .